Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: ꧁༺ Nguy Hiểm Rình Rập ༻꧂

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: ꧁༺ Nguy Hiểm Rình Rập ༻꧂


Thiên Thanh, vẫn đang quấn quanh cổ Thiên Anh, bỗng chốc hóa thành một tia sáng xanh lục lao v·út về phía con rắn. Nó há miệng, phun ra một tia nọc độc óng ánh như ngọc bích, găm thẳng vào họng con quái vật.

Ít giờ sau. Hiện tại, Thiên Anh và bé Thanh đang chia nhau con tôm nướng, vừa ăn hai người vừa bàn kế hoạch.

Anh vội vàng chạy xuống hầm, tìm chiếc máy dò tìm trong kho trang bị. Không lâu sau, Thiên Anh đã quay lại với cục gì đó đen đen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Thanh nhẹ nhàng quấn trở lại cổ Thiên Anh, giọng nói vẫn còn run run: "Em cũng không cảm nhận được nó... May mà anh né kịp..."

Thiên Lang lao vào như một cơn lốc, chén sạch những xác c·hết. Con cá sấu mấy tấn cũng chỉ là miếng mồi ngon trong miệng nó. Thiên Anh nhìn mà không khỏi kinh ngạc. Cái dạ dày của Thiên Lang rốt cuộc làm bằng gì mà chứa được nhiều đến thế?

Thiên Anh cảm nhận được luồng khí lạnh lẽo từ tử thần phả vào gáy. Bản năng sinh tồn trỗi dậy, anh lăn người sang một bên trong gang tấc, tránh được cú đớp chí mạng của con quái vật. Mặt đất nơi hắn vừa đứng nứt toác, để lại một hố sâu hoắm.

Thiên Lang cười hì hì: "Đâu có no đâu, vẫn còn đói lắm mà."

Một bóng đen khổng lồ bất ngờ xé toạc màn nước, lao vun v·út về phía Thiên Anh như một mũi tên phóng ra từ bóng tối. Con rắn biến dị, dài gần hai mươi mét, thân mình vằn vện những lớp vảy cứng như thép, miệng há rộng để lộ hàm răng sắc nhọn như dao cạo.

Thiên Anh cốc nhẹ vào đầu nó: "Đần! Tất nhiên là đi săn thú. Mày ăn no rồi tính để anh mày nhịn đói à?"

[Chỉnh sửa lại vào ngày 21.9.2024]

"Đi nào hai đứa!" Anh hào hứng nói với Thiên Lang và bé Thanh.

"Đi đâu ạ?" Thiên Lang ngơ ngác hỏi.

-----o0o-----

"Vâng." Thiên Thanh đáp, rồi lướt đi như một cơn gió thoảng, để lại phía sau những vệt sáng xanh lục mờ ảo. Chỉ vài phút sau, xác các loại sinh vật biến dị đã nổi lềnh bềnh trên mặt nước: ếch, nhái, kỳ đà, cá sấu... (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Anh vuốt ve Thiên Thanh, cố gắng trấn tĩnh lại. "Thanh, em đi dọn dẹp bọn biến dị thú quanh đây đi. Không ngờ sau trận lũ lại xuất hiện nhiều thế này."

“Đi vòng vòng trong điều kiện thế này có hơi…” Thiên Thanh cau mày. “Nước lũ vẫn còn cao thế này, lỡ gặp phải thú biến dị dưới nước thì nguy hiểm lắm. Chắc phải kiếm thuyền đi cho an toàn."

"C·hết tiệt!" Thiên Anh nghiến răng, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

Thế giới biến dị này quả thực đầy rẫy những điều kỳ lạ, khiến cuộc sống của Thiên Anh trở nên thú vị hơn bao giờ hết. Trước đây, mục tiêu duy nhất của anh là tìm lại người anh trai, giờ đây, anh còn có thêm một động lực mới: khám phá thế giới mới đầy bí ẩn này.

“Đi đâu nữa không ấy hả?” Thiên Anh nhíu mày. "Còn khá sớm, chúng ta tranh thủ đi săn mấy con thú biến dị cấp cao.”

Khẽ thở dài, Thiên Anh nói tiếp. “Chỉ có thể đi vòng vòng xem có gặp được con nào không.”

Thiên Anh lắc đầu: "Thiên tai thế này, chắc đám rắn đó chạy hết rồi.”

Hai mắt Thiên Thanh tỏa sáng. “Đi săn rắn đi anh, ăn thịt rắn em thấy mình phát triển nhanh hơn.” Ngừng một chút, Thiên Anh hỏi. “Em nhớ thành phố này có khu nuôi rắn mà, đúng không?"

"Chúng ta hôm nay kiếm được đồ ăn rồi thì còn đi đâu nữa không ạ?" Thiên Thanh hỏi.

***

Đến đây, Thiên Anh chợt nhớ ra gì đó: “Đúng rồi! Trong kho có máy dò tìm mà! Sao mình lại quên nhỉ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Anh thở dốc, ngực phập phồng dữ dội. Hắn chưa bao giờ đối mặt với một sinh vật đáng sợ đến thế. "Suýt nữa thì toi..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng rít thét kinh hoàng vang lên, con rắn quằn quại trong đau đớn, thân mình to lớn đập loạn xạ xuống mặt nước, tạo nên những cơn sóng dữ dội. Chỉ trong chớp mắt, ánh sáng trong đôi mắt nó vụt tắt, thân hình khổng lồ từ từ chìm xuống, để lại một vệt máu loang đỏ trên mặt nước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một hồi quan sát và suy tính, anh tìm ra một con đường có vẻ an toàn hơn. Nhìn vào bản đồ trên điện thoại, anh thầm nghĩ: "Đi từ đây đến trường đại học Đông Á không xa lắm, chỉ khoảng năm dặm. Địa hình cao dần nên nước sẽ không sâu, vào trong thành phố thì sẽ không còn nước nữa. Lúc đó nếu gặp dị thú cũng dễ đối phó hơn. Nhưng đoạn đường còn lại..."

Chương 17: ꧁༺ Nguy Hiểm Rình Rập ༻꧂

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: ꧁༺ Nguy Hiểm Rình Rập ༻꧂