Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: ꧁༺ Gắng Gượng Sống Đến Ngày Lũ Rút ༻꧂

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: ꧁༺ Gắng Gượng Sống Đến Ngày Lũ Rút ༻꧂


Thiên Lang nhìn theo hướng Thiên Anh chỉ, nhận ra những bóng đen to lớn ẩn bên dưới dòng nước đục, Thiên Lang ái ngại nói. "Giống cá sấu quá, đám này nguy hiểm đây."

Những ngày tiếp theo là chuỗi ngày dài đằng đẵng của sự thiếu thốn. Cả ba phải ăn dè sẻn từng chút thức ăn còn sót lại. Mỗi khi Thiên Lang sắp ngã quỵ vì đói, Thiên Anh và Thiên Thanh lại cắt tay, chia sẻ chút máu quý giá của mình. Sau khi biến dị, máu của họ trở nên đặc biệt, giàu dinh dưỡng, giúp Thiên Lang cầm cự qua cơn đói dữ dội.

Nhìn qua vô số t·hi t·hể đang nổi trên mặt nước, rồi lại nhìn Thiên Lang, Thiên Anh nói thêm. “Thôi, đói thì đi ăn đi, nước miếng chảy đầy đất rồi kìa."

Thiên Anh cẩn thận kiểm tra lại trang bị, không quên đặt vài cái bẫy quanh cửa hầm đề phòng kẻ xấu đột nhập. Xong xuôi, họ bước ra ngoài, Thiên Lang dẫn đầu với khứu giác nhạy bén của mình.

"Ở hướng Bắc, gần hai dặm, có con mồi!" Nó phấn khích thông báo.

Thiên Anh cười xòa: "Ai biết được. Lần trước nó ăn nguyên con khủng long cánh còn to hơn cả nó mà bụng vẫn phẳng lì.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả đều to lớn dị thường, một con tôm cũng phải nặng đến vài chục cân. Xác chúng nổi đầy trên mặt nước, trải dài cả dặm, khiến Thiên Anh và Thiên Lang không khỏi kinh hãi.

Chương 16: ꧁༺ Gắng Gượng Sống Đến Ngày Lũ Rút ༻꧂

Thiên Anh nhếch mép. "Đương nhiên là có, không có thì bé đâu có nói vậy!"

Thế giới bên ngoài tan hoang như một bãi chiến trường. Đâu đâu cũng là nước đọng và đ·ống đ·ổ n·át. Vừa ra khỏi hầm, Thiên Lang đã đánh hơi thấy mùi máu tanh nồng nặc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khẽ nựng má bé Thanh, Thiên Anh vui vẻ nói: “Chúng ta cũng đi kiếm gì ăn đi.”

Thiên Anh bật cười: "Đừng có nói xấu bé Thanh không nó lại cắn cho giờ, biết con bé dữ mà chọc nó hoài.”

Một đêm, Thiên Anh nằm tựa vào Thiên Lang, khẽ vuốt ve bộ lông dày của nó. "Cố lên, Ki. Chờ nước rút, chúng ta sẽ ra ngoài săn mồi. Cố gắng chịu đựng thêm chút nữa nhé. Nơi này là nhà của chúng ta, là nơi duy nhất chúng ta có thể trở về. Ra ngoài lúc này quá nguy hiểm, không có nơi trú ẩn an toàn thì không ổn chút nào."

“Lần trước bị con quỷ kia nó cắn may mà không sao”. Thiên Lang lẩm bẩm. "Nếu là trước khi biến dị thì chắc toi rồi."

Nhưng khổ nỗi, n·ước l·ũ ngoài kia vẫn chưa rút, không thể ra ngoài. Mở cửa hầm đồng nghĩa với việc đón dòng nước bẩn thỉu, đầy mầm bệnh và sinh vật ký sinh c·hết người tràn vào.

Thiên Thanh quay lại bên Thiên Anh, nhìn Thiên Lang háu đói đớp lấy từng con mồi, rồi quay sang hỏi nhỏ: "Ngáo ăn khỏe thật đấy, mà sao nó ăn nhiều thế mà không to bụng nhỉ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Lang thở yếu ớt, nhưng vẫn cố gắng gật đầu. "Vâng, cậu chủ. Ki hiểu mà... Ki ngủ một lát cho đỡ đói."

“Nguy hiểm?” - Thiên Thanh nheo mắt. "Đám này thường thôi, chẳng có gì ghê gớm!"

Thiên Anh và bé Thanh nhìn Thiên Lang vật vã, lòng quặn thắt. Sống bên nhau đã lâu, tình cảm giữa họ đã vượt xa mối quan hệ chủ - tớ thông thường. Giờ đây, chứng kiến người thân chịu đựng đau đớn, họ bất lực và xót xa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm ngày sau, n·ước l·ũ cuối cùng cũng rút. Qua camera quan sát, Thiên Anh thấy mực nước đã hạ xuống dưới cửa hầm. Không chần chừ, cả ba chuẩn bị lên đường.

Thiên Anh xoa đầu nó, lòng nặng trĩu. Thiên Thanh nằm bên cạnh, lặng lẽ xem tivi. Dù không nói ra, nhưng Thiên Anh biết nó cũng đang lo lắng cho Thiên Lang.

Không đợi Thiên Anh nói hết câu, Thiên Lang đã lao về phía trước, nhảy ùm xuống nước, tạo nên một cột sóng cao hàng mét.

Nói rồi, Thiên Thanh nhanh như chớp lao xuống nước, há miệng phun ra một dòng nọc độc xanh lét. Chất độc nhanh chóng lan tỏa, đánh tan lớp váng trên mặt nước. Chỉ trong chốc lát, xác cá bắt đầu nổi lên dày đặc, không chỉ có cá sấu biến dị mà còn đủ loại thủy quái khác: tôm, cua, lươn, thậm chí cả ấu trùng to bằng nắm tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đang định đi nướng một con tôm thì bất ngờ một con rắn biến dị khổng lồ, dài gần hai mươi mét, lao tới với tốc độ chóng mặt…

[Tinh chỉnh lại vào ngày 21.9.2024]

Nhưng Thiên Anh lại nhìn chằm chằm xuống dòng nước đục ngầu gần đó. "Không cần đi đâu cả, Ki. Ở đây có cá biến dị. Chúng ta nhử chúng lên cạn, g·iết một con, những con khác sẽ tự mò đến."

Ngừng một chút, Thiên Anh cảm khái: “Nuôi nó đúng là tốn kém.”

"Vâng, bé cũng đói." Thiên Thanh đáp.

Cơn đói cồn cào như lưỡi dao cứa vào dạ dày, Thiên Lang gần như phát điên. Nó ăn ngấu nghiến tất cả những gì có thể vớ được: túi bóng, đồ hộp, thức ăn khô... Nhưng dù đã càn quét sạch kho dự trữ, cơn đói vẫn không nguôi.

-----o0o-----

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: ꧁༺ Gắng Gượng Sống Đến Ngày Lũ Rút ༻꧂