0
-----o0o-----
Ki và Mốc chứng kiến phản ứng kỳ lạ của Thiên Anh, cả hai đều nhìn anh bằng ánh mắt dò xét, như thể đang tự hỏi: "Tên này bị gì vậy?"
Thiên Anh thấy vậy liền hỏi:
"Hai đứa ổn chứ?"
Ki và Mốc nhìn anh với ánh mắt đầy vẻ "xem thường" khiến Thiên Anh giật mình. Anh nhận ra hai "đứa nhỏ" này dường như thông minh hơn hẳn trước đây.
"Bọn mày hiểu được những gì tao nói à?" - Thiên Anh hỏi dò.
Ki và Mốc gật đầu lia lịa, vẻ mặt đầy đắc ý. Thiên Anh chợt nhớ đến trái tim cọp dung nham hôm qua.
"Có thấy khó chịu ở đâu không? Có thì gật đầu, không thì lắc đầu."
Cả Ki và Mốc đều lắc đầu. Bất ngờ, Ki chạy đến bên Thiên Anh, dùng một chân chỉ vào viên ngọc, rồi há miệng làm động tác nuốt, sau đó sủa vài tiếng.
"Gâu gâu..."
Thiên Anh nhìn vào mắt Ki, phần nào hiểu được ý nó, bèn hỏi lại:
"Mày nói thứ này là đồ tốt, ăn rất ngon? Nhưng mà thứ này làm sao ăn được?"
Ki lắc đầu, rồi há miệng cắn mạnh vào viên ngọc.
"Răng rắc..."
Viên ngọc vỡ tan, lộ ra một khối mềm màu trắng, tỏa mùi hương ngọt ngào, quyến rũ. Ki và Mốc nhìn khối phát sáng kia, nước miếng chảy ròng ròng.
Thiên Anh hỏi:
"Muốn ăn không?"
Ki và Mốc đồng loạt gật đầu lia lịa. Thiên Anh cười nói:
"Vậy chúng ta chia nhau."
Anh cầm khối mềm mại đang phát sáng, bẻ thành ba phần không đều nhau, phần lớn nhất cho mình, phần nhỏ hơn cho Ki và Mốc. Sau đó, anh đút cho hai "đứa nhỏ".
Vị ngọt mát, như cam thảo hòa quyện với mật ong, lan tỏa trong miệng Thiên Anh. Anh cười nói:
"Ngon thật! Giá mà có thêm vài cục nữa để chia cho cả ba."
Ki và Mốc kêu lên hưởng ứng. Thiên Anh bật cười. Nhưng ngay sau đó, anh nhận ra có sự thay đổi lớn trong cơ thể. Mắt anh tinh hơn, có thể nhìn rõ trong bóng tối, tai thính hơn, và cơ thể cũng mạnh mẽ hơn hẳn.
Anh đoán những thay đổi này có liên quan đến trái tim cọp dung nham đã ăn hôm qua. Để kiểm chứng, anh dẫn Ki và Mốc đến phòng luyện tập. Trước khi đi, anh còn soi gương, xem mình có biến thành dị sinh vật giống Ki và Mốc không.
Nhìn vào gương, anh thở phào nhẹ nhõm. Anh vẫn là anh, chỉ là cơ thể gầy yếu ngày nào giờ đã săn chắc hơn, đôi mắt u buồn chất chứa hận thù giờ đây cũng ánh lên vẻ kiên định.
Thiên Anh cùng Ki bắt đầu tập chạy. Tốc độ của Ki vốn đã nhanh hơn anh nhiều, giờ lại càng khủng kh·iếp hơn, gần như gấp ba lần anh.
Tiếp đó, họ luyện tập phối hợp chiến đấu. Thiên Anh nhận ra rằng, dù kỹ thuật tốt đến đâu, nếu thể lực không theo kịp cũng vô dụng. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã khác. Anh cảm nhận được sức mạnh đang trào dâng trong từng thớ thịt, từng cú đấm, từng bước di chuyển đều trở nên mạnh mẽ và chính xác hơn.
Trong khi Thiên Anh và Ki mải mê luyện tập, Mốc chỉ treo mình trên xà ngang quan sát. Nếu Thiên Anh để ý, anh sẽ thấy trong mắt con rắn ánh lên tia thông minh lạ thường.
Tập xong, Thiên Anh đi nấu ăn. Anh nấu rất nhanh, nhưng hôm nay chỉ có đồ ăn khô, hơi khó nuốt. Cả ba ăn qua loa vài miếng rồi thôi.
Tiếp đó, Thiên Anh lấy lớp da cọp dung nham ra xử lý, rồi may thành một bộ giáp cho Ki.
Thiên Anh vốn tự lập từ nhỏ, việc gì cũng làm được, may vá cũng không ngoại lệ.
Vừa may, anh vừa bật tivi xem tin tức.
Cũng như hôm qua, tin tức toàn là về t·hiên t·ai: đ·ộng đ·ất, s·óng t·hần, mưa lớn, d·ịch b·ệnh... Thiên Anh tập trung may giáp nên không để ý lắm, chỉ nghe loáng thoáng những từ như "vô cùng tồi tệ".
May xong bộ giáp cho Ki, Thiên Anh hài lòng. Áo giáp bao phủ toàn thân Ki, chỉ chừa đôi mắt. Dù trông có vẻ nặng nề, nhưng thực chất nó rất nhẹ, thậm chí còn nhẹ hơn cả áo lông.
"Thoải mái không?" - Thiên Anh hỏi Ki.
Ki sủa vang, tỏ vẻ rất thích thú.
Thiên Anh xoa đầu nó, nói:
"Đợi chuẩn bị v·ũ k·hí, tí nữa đi săn."
Anh nhận ra đám thú biến dị là nguồn dinh dưỡng tuyệt vời, ăn vào có thể tăng cường thể chất. Kết hợp ăn thịt chúng với luyện tập, anh sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, đủ sức đối đầu với lũ cừu nhân.
Nghĩ đến lũ người đã c·ướp đi tất cả của mình, Thiên Anh siết chặt nắm đấm. Anh thề sẽ khiến chúng phải trả giá đắt.
….
Chuẩn bị xong, Thiên Anh cùng Ki ra ngoài, để Mốc ở nhà trông coi. Nhưng khi ra đến cửa hầm, họ gặp phải một vấn đề: đường hầm quá nhỏ so với thân hình đồ sộ của Ki sau khi biến dị.
Giờ đây, Ki to như một con trâu nước, bộ lông chuyển từ đỏ sang đen, sắc nhọn như kim loại, đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ.
Thiên Anh phải mất cả tiếng đồng hồ dùng máy móc cơi nới lối ra vào, Ki mới chui lọt. Vừa ra khỏi hầm, một bầy mèo biến dị đã chờ sẵn, mắt chúng sáng rực trong bóng tối, tiếng gầm gừ vang lên đầy đe dọa. Cuộc chiến sinh tồn mới chỉ vừa bắt đầu.
Chỉnh sửa lại vào ngày 9/9/2024