-----o0o-----
Buổi tối cùng ngày.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người ngồi cùng nhau xem tivi, vừa xem vừa nói chuyện với nhau, Thiên Anh lúc này kể về tình huống ở kho v·ũ k·hí q·uân đ·ội cho Alisa nghe. Cô nàng kia nghe xong thì có điểm kinh ngạc, Alisa nói:
“Sao lạ vậy? Tui theo dõi qua camera có phát hiện gì đâu? Như thế nào lại có nhện ở đó được?”
Thiên Anh lắc đầu nói:
“Không biết nữa, nếu không phải đã nhìn thấy tận mắt thì tôi cũng không tin đâu. Nhưng sự thật là vậy, nơi kia đã biến thành động nhện. Mạng nhện ở khắp nơi, đám nhện biến dị chỗ nào cũng có. Tôi còn g·iết vài con nữa mà.”
Alisa vừa uống nước cam vừa nhíu mày nói:
“Bọn nó còn có thể tàng hình trước các thiết bị quan sát nữa sao. Như thế này thì nguy hiểm rồi đây, không thể dùng các thiết bị hiện đại quan sát sẽ rất bất lợi với chúng ta.”
Thiên Anh nhẹ gật đầu, hắn nói:
“Đúng là nguy hiểm thật, sau này không thể quá phụ thuộc vào các trang thiết bị hiện đại, bản thân phải chủ động hơn. Ài! Cái thế giới này càng ngày càng biến hóa khôn lường. Không biết sau này sẽ ra sao nữa.”
Alisa lúc này nằm xuống gối đầu lên đùi Thiên Anh, cô nàng thản nhiên nói:
“Lo xa như vậy làm gì chứ, sống nay c·hết mai cần gì nghĩ xa như vậy. Mà ông có cần tui giúp thay da không? Tôi tách da của hai tên kia ghép cho ông.”
Lắc đầu, Thiên Anh cười nói:
“Cần gì đâu, cho dù có ghép da thì chẳng mấy cũng bị hủy hoại. Đừng làm mấy thứ vô nghĩa đó.”
Alisa nhìn hắn cười nói:
“Tui là sợ ông tủi thân thôi, chứ ông ra sao tôi vẫn có thể chấp nhận được. Mà nghỉ ngơi thoải mái chưa? Thoải mái rồi thì vào bên trong phòng mổ thôi, tui còn phải kiểm tra sức khỏe cho ông nữa.”
Thiên Anh ngạc nhiên nói:
“Cấy ghép ở tay thôi mà, cũng cần phải kiểm tra sức khỏe nữa hả, có cần phải phức tạp vậy không?”
Alisa dùng ánh mắt không cho nghi ngờ nhìn hắn, sau đó hỏi:
“Thế ông là bác sĩ hay tui là bác sĩ?”
Thiên Anh tránh né ánh mắt của cô nàng, hắn nói:
“Thì Lam là bác sĩ.”
Alisa lườm hắn nói:
“Biết tui là bác sĩ mà ông cứ cãi nhem nhẻm vậy à? Bác sĩ nói gì phải nghe chứ.”
Khóe môi Thiên Anh giật giật, hắn lúc này bất đắc dĩ nở một nụ cười. Alisa thấy vậy thì cảm thấy chút gì đó vui vui. Tiếp đó hai người cùng nhau vào bên trong phòng phẫu thuật. Trước khi tiến hành cấy ghép Alisa vẫn kiểm tra sức khỏe cho Thiên Anh.
Mặc dù nàng biết sức khỏe của chiến hữu rất tốt, nhưng vì để đảm bảo không có gì đáng tiếc xảy ra nàng vẫn tiến hành kiểm tra ba lần.
Nằm ở trên giường, Thiên Anh lúc này hỏi:
“Cổ vật kia cấy ghép vào nơi nào cũng được hả Lam?”
Alisa đang kiểm tra thân thể cho Thiên Anh, nghe hắn hỏi vậy thì nhẹ gật đầu nói:
“Ừm. Chỉ cần nơi nào có mạch thần kinh là được.”
Thiên Anh tiếp tục hỏi:
“Thế nó có dễ bị phá hủy không? Kiểu như súng bắn vào thì có vỡ không?”
Alisa gật đầu nói:
“Nó không dễ bị tổn hại nhưng bị súng bắn vào thì không chắc. Ông hỏi vậy làm gì?”
Thiên Anh nói ra suy nghĩ của mình:
“Tôi định cấy ở trước tim, biết đâu sau này có thể dùng nó cứu được một mạng cũng không chừng.”
Nghe được lời này thì Alisa không khỏi dừng lại động tác, cô nàng bất giác mỉm cười nói:
“Ông nhìn đần đần mà nhiều lúc thông minh ghê đấy, tui làm sao lại không nghĩ tới vấn đề này nhỉ, nếu cấy ghép ở tay thì rất dễ bị hư hại, còn cấy ở trước tim thì khác. Nhưng mà tui thấy cấy ở phía sau hay hơn, dù sao minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.”
Thiên Anh nghe vậy thì cười. Tiếp đó Alisa gọi Thanh vào trong này cắn nhẹ cho Thiên Anh một cái, do Thiên Anh có kháng tính cao với thuốc mê, nên muốn đánh mê hắn chỉ có thể mượn nọc độc của Thanh mà thôi.
Sau khi gây mê Thiên Anh thành công, lúc này Alisa tiến hành phẫu thuật cấy ghép cho hắn. Do việc này Alisa đã thực hành trên cơ thể hai vật mẫu sống hàng trăm lần rồi, nên động tác của nàng cực kỳ thuần thục.
Gần như mỗi lần nàng hạ đao đều chính xác tuyệt đối,sau khi đã hoàn thành các bước đầu nàng lấy ra một cái hộp, sau đó lấy con mắt cổ vật ra. Thứ này tuy là máy móc nhưng lại giống vật sống, nhất là những xúc tu của nó, thứ kia ngoe nguẩy nhìn giống như đang muốn tìm nơi trú ẩn vậy.
Khi để nó lại gần chỗ v·ết t·hương của Thiên Anh thì những xúc tu kia liền chọc vào bên trong. Có điều khả năng dò tìm cùng liên kết của cổ vật này không cao, Alisa phải tự mình giúp đỡ nó thì những xúc tu bé nhỏ kia, mới có thể liên kết với các cụm dây thần kinh ở phía sau lưng Thiên Anh.
…
Năm ngày sau.
Cổ vật cần có một thời gian tương đối dài để đồng hóa cùng với người sử dụng, nhưng do được Alisa trợ giúp nên thời gian này rút ngắn chỉ còn năm ngày.
Đến mười giờ sáng ngày thứ năm thì Thiên Anh tỉnh lại, ngay khi hắn vừa tỉnh lại thì thấy Alisa đang nhìn hắn mỉm cười, cô nàng vui vẻ hỏi:
“Sao rồi? Có cảm thấy không khỏe chỗ nào không?”
Nghe được Alisa hỏi nhưng Thiên Anh không có trả lời, hắn lúc này đang ngạc nhiên trước những gì mà mắt của bản thân nhìn thấy.
Alisa thấy Thiên Anh không nói nhìn vào mắt hắn lại không cảm nhận được suy nghĩ của hắn thì không khỏi lo lắng, không biết tên này bị gì rồi. Nhưng ngay vào thời điểm nàng lo lắng thì Thiên Anh nói:
“Thấy lạ quá, giống như đang nhìn thấy một thế giới viễn tưởng vậy. Đã vậy còn có giọng nói của ai đó trong đầu tôi nữa.”
Alisa nghe vậy thì ngẩn người, nàng hỏi:
“Ông nghe thấy gì?”
Thiên Anh thành thật nói:
“Thanh âm kia nói tôi đang bị tác động của năng lực tinh thần, nhưng đã bị hệ thống phòng ngự tinh thần của tôi cản lại. Hơn nữa nó còn xác định là bà đang dùng lực lượng tinh thần lên người tôi nữa. Nó còn nói bà đang rất lo lắng cho tôi.”
Alisa nghe vậy thì trong lòng giật thót, có điều cô nàng rất nhanh trí. Nàng ta nói:
“Trí tuệ nhân tạo trong cổ vật kia ghê gớm tới vậy sao? Thế nó còn có công năng gì nữa. Nói tui nghe đi.”
Thiên Anh hoàn toàn không có một chút nghi ngờ nào với Alisa cả, nên nghe nàng ta hỏi vậy thì nói:
“Tôi cũng không rõ hết các công năng của nó nữa, nhưng hiện tại mắt tôi có thể quan sát được các yếu điểm trên cơ thể một người.”
Alisa tò mò hỏi:
“Thế ông nhìn tôi xem có yếu điểm nào không?”
Thiên Anh nghe vậy thì đột nhiên không nói gì, Alisa thấy vậy thì tò mò hỏi:
“Sao không nói gì thế?”
Thiên Anh cười cười, hắn nói:
“Nói bà đừng buồn chứ cả người bà chỗ nào cũng là điểm yếu cả. À mà có phải mấy ngày gần đây bà không ngủ, vẫn luôn ngồi ở bên cạnh tôi đúng không?”
Alisa ngạc nhiên hỏi:
“Sao ông biết? Cái trí tuệ nhân tạo kia nói cho ông à?”
Thiên Anh lắc đầu nói:
“Không phải, nó nói Lam đang ở trong trạng thái mệt mỏi, lo lắng do mất ngủ kéo dài. Dựa vào điểm này mà tôi đoán ra mấy ngày này Lam luôn ở bên cạnh tôi thôi.”
Alisa kinh ngạc nói:
“Không ngờ thứ này lại có nhiều công năng như vậy, mà chút…”
“Bịch!”
Còn chưa nói dứt lời Alisa đột nhiên ngất xỉu, cô nàng nằm gục trên sàn nhà. Thiên Anh thấy vậy thì vội vàng ngồi dậy, có điều cơ thể của hắn đã lâu rồi chưa hoạt động nên nó hơi gặp sự cố.
Phải mất một lúc để Thiên Anh có thể ngồi dậy được, ôm lấy Alisa. Thiên Anh đưa cô nàng vào trong phòng ngủ, vừa đi hắn vừa thở dài nói:
“Có cần phải lo lắng đến không ngủ đủ giấc vậy không, mệt thì cứ nghỉ đi thôi. Con gái nhiều khi cũng khó hiểu thật.’’
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]
[Tác phẩm Sinh Tồn Trong Tận Thế được Tâm Vân đăng độc quyền trên vtruyen.com. Vui lòng không mang đi nơi khác.]
0