0
-----o0o-----
“Ầm ầm ầm…’’
“Ầm ầm ầm…”
Ngay vào thời điểm Thiên Anh vừa mới đặt Alisa lên giường xong thì một đợt chấn động mạnh mẽ truyền tới. Đợt chấn động kia mạnh đến mức mà khiến cho cả căn cứ bên dưới lòng đất của hắn rung lên từng hồi.
Khẽ nhíu mày lại, Thiên Anh nói thầm:
“Chuyện gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ lại có thiên thạch rơi xuống nơi này nữa sao?”
Mang theo tâm lý lo lắng, Thiên Anh lúc này đi ra bên ngoài cầm lấy thiết bị liên lạc gọi cho bé Thanh cùng với Thiên Lang. Tín hiệu vừa kết nối, Thiên Anh liền hỏi:
“Hai đứa đang ở đâu rồi?”
Thiên Lang ở bên kia đáp:
“Đang ở đường Thái Bình này chủ nhân, ở bên ngoài đang xảy ra hiện tượng lạ lắm.”
Thiên Anh nghe vậy thì tò mò hỏi:
“Đang xảy ra chuyện gì ngoài đó à? Nói rõ một chút.”
Thiên Lang đáp:
“Ở phía tây thành phố đột nhiên xuất hiện một khu rừng thông, ở bên trong khu rừng kia còn có một ngôi đền nữa, ngôi đền lớn lắm luôn. Đã vậy nó còn phát sáng nữa mới ghê.”
Nghe được lời này của Thiên Lang thì Thiên Anh không khỏi nhíu chặt mày lại. Tự dưng xuất hiện một cánh rừng, sau đó còn xuất hiện cả một ngôi đền. Chuyện vô lý như vậy mà cũng có thể xảy ra được, thế rốt cuộc cánh rừng cùng ngôi đền đó ở đâu ra vậy?
Thiên Anh cảm thấy cái thế giới này càng ngày càng điên cuồng rồi. Cái gì cũng có thể xảy ra được. Không biết mai sau lại còn xuất hiện những cái gì nữa. Có khi nào giống như Alisa đã nói, các nền văn minh cổ đại lần nữa xuất hiện. Các cư dân từ các thế giới khác sẽ đi tới thế giới này.
Thở ra một hơi, Thiên Anh nói với Thiên Lang cùng bé Thanh:
“Nhìn thì được nhưng cấm hai đứa đi tới cánh rừng đó biết chưa? Tối rồi thì về đừng có lang thang ở bên ngoài cả ngày vậy.”
Thanh nghe vậy thì ngoan ngoãn đáp:
“Dạ! Bé biết rồi.”
Thiên Lang lúc này cũng nói:
“Vâng ạ.”
Thấy bé Thanh cùng Thiên Lang đã nói vậy rồi thì Thiên Anh cũng không bắt bọn nó về nhà nữa mà để bọn nó ở bên ngoài chơi.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện cùng với bé Thanh và Thiên Lang, Thiên Anh lúc này thông qua các camera giám sát nhìn xem tình huống khu vực xung quanh một lần. Phát hiện không có chuyện gì thì hắn đi vào bên trong khu vực nhà kho.
Hắn lúc này từ nhà kho lấy ra xương cốt của con ‘nhện chúa’ cùng ba viên tinh hạch mà Thiên Lang cùng Thanh kiếm được mấy ngày nay.
Thiên Anh lúc này muốn chế tác một loại vũ khí vượt xa công nghệ thời đại này. Đương nhiên kỹ thuật này thì Thiên Anh không biết, nó được tích hợp ở bên trong cổ vật. Bây giờ cổ vật đồng hóa cùng Thiên Anh nên thành ra kiến thức của nó cũng thuộc về Thiên Anh.
Thứ mà Alisa cấy ghép cho hắn quả thực không đơn giản một chút nào cả. Bên trong có ghi chép lại những kiến thức động trời. Thiên Anh không rõ những kiến thức được lưu trữ ở bên trong là dạng kiến thức cấp cao của nền văn minh trước đó, hay chỉ là loại kiến thức phổ thông. Nhưng đối với nền văn minh hiện tại thì quả thực nó chỉ có trong tưởng tượng.
Đi vào bên trong phòng máy, Thiên Anh để toàn bộ vật liệu xuống bàn, sau đó hỏi trí tuệ nhân tạo tên Mít Đặc ở sau lưng hắn.
“Mít Đặc, mày nhìn xem như thế này đã đủ chưa? Còn thiếu gì không?”
Mít Đặc không có giới tính, giọng nói của nó nghe giống tiếng suối chảy vậy.
“Xương nhện lửa cấp năm tinh anh còn nguyên vẹn, tinh hạch của biến thú Ếch Độc cấp năm loại phổ thông tinh hạch của biến dị thú Thằn Lằn Gai cấp năm loại hiếm, tinh hạch của Kỳ Nhông Băng loại phổ thông. Vật liệu đã đủ, có thể tiến hành chế tác súng năng lượng nguyên tố.”
Thiên Anh nghe vậy thì nói:
“Mày có thể tác động tới mắt của tao, vậy có thể tác động đến hoạt động chân tay của tao hay không Mít Đặc?”
Mít Đặc trả lời:
“Không thể, Mít Đặc được sinh ra là để hỗ trợ cùng lưu trữ, không phải thiết bị dùng để kiểm soát. Nên bất kỳ hoạt động nào của cơ thể đều cần chính anh tự vận hành. Anh muốn nhờ tôi điều khiển thân thể để chế tác vũ khí là chuyện bất khả thi, tôi không thể làm được.’’
Thiên Anh thở dài nói:
“Thôi được rồi, nếu không được thì mày chỉ tao làm đi. Hy vọng sẽ không quá khó.”
Tiếp đó Thiên Anh bắt đầu làm theo hướng dẫn của Mít Đặc. Đầu tiên là phải chế tạo các bộ phận của súng. Nguyên liệu của những bộ phận này chính là xương cốt của con nhện chúa.
Nhưng nếu để cả khúc xương như vậy thì không được, mà trước hết phải phân rã đống xương cốt kia ra. Sau đó thêm vào một số hợp chất tổng hợp để nâng cao chất lượng của xương.
Sau khi đã phân rã xương, đồng thời cho thêm một số hợp chất tăng độ bền, tiếp đó Thiên Anh bắt đầu đổ hỗn hợp kia vào bên trong khuôn đúc.
Toàn bộ quá trình đều có Mít Đặc hướng dẫn, có điều Thiên Anh mới chỉ làm lần đầu nên nhiều khi còn làm sai, khiến cho việc tổng hợp vật liệu thất bại. Cũng may xương của con nhện chúa rất nhiều, đủ sức làm ra chục khẩu súng nên thất bại vài lần cũng không sao.
Sau khi đã đúc xong các bộ phận của súng, tiếp đó Thiên Anh bắt đầu chế tác một hệ thống cung cấp năng lượng. Hệ thống cung cấp năng lượng này có hạch tâm là ba viên tinh hạch.
Theo như Mít Đặc nói thì hệ thống cung cấp năng lượng này sẽ hấp thụ các loại hạt vũ trụ, sau đó phân rã hình thành năng lượng. Nguồn năng lượng này được chuyển hóa thành động năng cũng như sức mạnh đặc biệt mang theo đặc tính nguyên tố.
Viên đạn bình thường được bắn ra, nhưng sau khi được bổ sung loại năng lượng nguyên tố sẽ có sức mạnh phi thường. Sức mạnh của loại súng nguyên tố này sẽ tăng theo chất lượng nguyên liệu chế tạo ra nó, đồng thời nó cũng ảnh hưởng bởi tay nghề của thợ chế tác.
Không chỉ có súng, mà các loại vũ khí khác đều có thể áp dụng phương pháp này. Thiên Anh tính toán, đợi sau này nguyên liệu dồi dào hắn sẽ chế tạo ra các vũ khí tương thích với mọi người. Tuy hắn chưa rõ uy lực của thứ này ra làm sao nhưng hắn tin nó sẽ không quá tệ.
…
Buổi chiều.
Thiên Anh mải mê chế tạo vũ khí mới, nên quên luôn việc Alisa đang bị hôn mê nằm ở trên giường. Lúc hắn nhớ ra thì vội chạy ra bên ngoài. Hắn tính đi vào thăm cô nàng kia, nhưng khi hắn vừa bước ra khỏi phòng chế tạo thì thấy cô nàng kia cũng vừa lúc mở cửa bước ra khỏi phòng.
Nhìn thấy Alisa hắn hỏi:
“Không ngủ tiếp đi, dậy làm gì vậy?”
Alisa vuốt mái tóc đang để xõa của mình ra sau, nhìn về phía Thiên Anh cô nàng mỉm cười, sau đó nói:
“Đói bụng nên dậy tìm đồ ăn. Mà ông đang làm chi đó?”
Thiên Anh thành thật nói:
“Đang chế tạo súng năng lượng, muốn xem không?”
Alisa vốn đang mệt mỏi nghe vậy thì hai mắt sáng lên, cả người trở nên có tinh thần hơn hẳn, cô nàng cười nói:
“Đâu? Nhìn chút mà.”
Thiên Anh khẽ cười sau đó ngoắc tay, Alisa lúc này chạy theo Thiên Anh, có điều lúc tới gần thì cô nàng nhảy lên người Thiên Anh, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, chân cô nàng thì quắp lấy phần hông.
“Cõng tui đi. Lười đi bộ quá.”
Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn lúc này cũng chiều ý cô bạn thân. Dù sao người ta cũng đang ốm, chiều một chút cũng không sao.
Đi vào bên trong phòng chế tạo, Alisa nhìn thấy khẩu súng khổng lồ màu đen đang đặt ở trên bàn thì nhảy xuống đất, sau đó chạy nhanh tới bên cạnh nhìn xem.
Nhìn khẩu súng năng lượng giống như vũ khí khoa học tương lai thì Alisa kinh dị nói:
“Sao nó to khiếp thế, nó nặng mấy chục cân vậy?”
Thiên Anh nói:
“Khá nặng đấy, tổng cân nặng khi chưa có hộp tiếp đạn là năm tám cân, có thêm hộp tiếp đạn thì hơn sáu mươi cân.”
Alisa le lưỡi, cô nàng nói:
“Nặng vậy ai mà cầm được, mà ông làm sao lại có thể chế tạo ra thứ này. Chẳng lẽ ông nhờ Tomy à? À phải rồi, ông đã bắn thử nó chưa, kết quả thế nào?”