Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 216 : Vấn Đề
Dio ngã người ra sau lộ vẻ mệt mỏi nói :
Dio biết rõ, đó là một ước vọng xa vời. Ain là Vu, là tộc trưởng của bộ lạc. Cậu ta đã không còn đường quay lại làm một con người bình thường.
“Sức mạnh mỗi người…giáo đá…rút lui…nhát c·hết…hai sự lựa chọn…Đúng rồi!”
“Là người thông minh không được nôn nóng đúng không?”
Dio chắc chắn suy luận của mình không sai.
Hắn lướt qua bản đồ chiến sự trong đầu. Tên phản bội có thể xuất hiện ở bất cứ đâu trong số chín cánh quân, nhưng không thể ở mọi nơi cùng một lúc.
Dio nhìn Tel, giọng điềm đạm :
Nếu là Ain nói, chắc hắn còn lâu mới hiểu được ẩn ý. Nhưng Dio thì khác. Dio luôn để lại chút gợi mở, khiến người khác có cơ hội suy luận.
Dio đứng dậy, lấy một tờ giấy từ bàn làm việc rồi đưa cho Tel. Nhận lấy, Tel cẩn thận mở ra. Lần này, hắn không vội vã như trước mà chăm chú đọc, nghiền ngẫm từng chữ.
Càng đọc, khuôn mặt Tel càng tái nhợt, bàn tay siết chặt tờ giấy đến mức nhăn nhúm. Hắn hít sâu, nhưng lồng ngực vẫn phập phồng vì căng thẳng.
Tel nghe xong thì vò đầu bứt tay, hắn không ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến vậy. Dio vẫn nói tiếp :
Dio mỉm cười, giọng trầm ổn:
Quả thật, Ry và Garu chỉ vừa trở về bộ lạc không lâu, cả hai chưa từng bộc lộ toàn bộ thực lực. Danh tiếng của họ có, nhưng chưa đủ để khiến kẻ phản bội tin tưởng tuyệt đối. Chắc chắn trong hàng ngũ kẻ địch vẫn có kẻ dè chừng. Đây chính là lợi thế cho Lạc Việt.
Vòng ngoài được xây bằng tận 3 lớp bao đất, đủ sức chống chọi lại mọi v·ũ k·hí ở thời đại này, ở phía trong còn có một hào sâu hơn 2m, ngoài ra còn có một hàng rào gai ở phía sau.
“Dio những cánh quân kia sao rồi? Chúng ta ở đây 3 ngày rồi mà vẫn chưa t·ấn c·ông sao?”
Hắn chậm rãi đưa tay lên trời, như muốn nắm lấy thứ gì đó vô hình.
(thật sự ban đầu tui nghĩ giáo và lao là khác nhau, nhưng rồi khi tìm hiểu lại mới biết chúng là một, đó giờ toàn dùng lao đá trong truyện không à.)
Tên phản bội là kẻ nhát c·hết, vậy chắc chắn hắn sẽ không dám đặt chân đến nơi Ry đóng quân. Hắn sẽ tìm đến những cánh quân yếu hơn, dồn quân t·ấn c·ông họ trước.
Tel nhắm mắt, tập trung lại toàn bộ những gì cả hai vừa trao đổi.
Thấy vẻ mặt Tel dần giãn ra, Dio hài lòng. Hắn gõ nhẹ lên bàn rồi nói:
Như thể…đó đã là số phận được định sẵn.
“Tất cả cánh quân đều bị tập kích, vậy thì có gì bất thường chứ? Chuyện đó hiển nhiên mà…”
Hắn mở bừng mắt.
Dio nhìn Tel rồi nhìn qua người canh gác kia phất tay, người canh gác vội gật đầu rồi quay ra ngoài. Tấm rèn lại hạ xuống, Dio mới nhìn Tel, đưa tay mời hắn ngồi xuống ghế.
Tel rốt cuộc không chịu được cảm giác bức bối mà xông thẳng vào lều của Dio mà hỏi, làm cho người canh gác bên ngoài bối rối vì không cản kịp.
Hàng rào gai được tẩm một loại độc khác với của Kil sử dụng, cũng do chính Rin chế tạo. Nó khiến v·ết t·hương khó cầm máu và gây t·ê l·iệt trong vài giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, Tel hít thở đầy khó khăn rồi quơ tay lấy chén trà uống vội. Hắn nhìn Dio đang uống trà thong thả mà khó hiểu hỏi :
Tel ngẩng đầu lên, ánh mắt đã trở nên kiên định. Hắn gật đầu với Dio, rồi đứng dậy, bước ra khỏi lều.
“Có một thứ hắn chưa biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn Dio chần chừ, Tel bực bội, lớn giọng:
“Vậy hắn là kẻ ở khu dân cư sao? Tại sao tôi chưa từng nghe hắn bỏ trốn, rồi xuất thân từ Dơi là sao?”
Dio cười tươi, thầm nghĩ: Cuối cùng cũng nhận ra trọng tâm rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bộ lạc luôn tin rằng Dio hiểu rõ Ain. Nhưng nào có ai biết, ngay cả Dio cũng chẳng thể hiểu hết con người này.
“Bao giờ tao mới có thể giúp mày đây, Ain?”
Tel nhíu mày, rõ ràng câu trả lời kia vẫn còn quá khó hiểu. Dio lắc đầu nói : (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu, Ry và Garu dự định bộc lộ sức mạnh tại Đại hội Mùa Đông mà Ain tổ chức. Nhưng vì Ain đổ bệnh, kế hoạch bị đẩy nhanh, khiến tên phản bội chưa kịp đánh giá đầy đủ về họ. Nếu vậy, khả năng cao hắn vẫn e ngại hai người này.
Tel hậm hực ngồi xuống, tự rót trà rồi uống ực một hơi, nhưng vẫn không thể dập tắt cơn bực dọc trong lòng. Dio đi lại ngồi xuống đối diện, mỉm cười rồi nó tự mình rót trà cho bản thân.
Tel ngay lập tức lẩm bẩm trong vô thức :
Tel đưa đầu tới một chút như muốn nghe rõ hơn, Dio vừa rót trà cho cả hai vừa nói :
Hắn thở dài, cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, nhưng lo âu vẫn chưa nguôi. Hắn ngước lên, nhìn thẳng vào Dio và hỏi:
“Thật sự thì ban đầu tôi còn mơ hồ nhưng khi thông tin này tới tay thì tôi đã rõ.”
Dio thở dài, ngả người ra ghế, nhắm mắt lại.
Không để Dio nói xong, Tel đã trả lời. Dio chỉ mỉm cười, Tel cũng hạ được sự nôn nóng trong lòng nhưng hắn vẫn cố hỏi :
“Nếu cậu còn thấy tôi bình thản, vậy vấn đề vẫn chưa đến mức tồi tệ nhất.”
Sự nôn nóng của Tel…Ain đã từng cảnh báo từ lâu. Nhưng Dio không ngờ nó lại bộc phát nhanh đến vậy. Hắn thầm nghĩ, nếu Ain còn ở đây, cậu ấy sẽ nhìn Tel bằng ánh mắt như thế nào? Cậu ấy đã nghĩ gì về từng người trong bộ lạc?
Dio thở dài rồi nói :
“Kẻ thù chỉ sử dụng giáo đá, t·ấn c·ông đội tiên phong rồi rút lui.”
Dio nhìn Tel rồi lấy trong túi ra một mảnh giấy nhỏ, nhận lấy mảnh giấy, Tel mở ra đọc.
“Cậu không nhận ra sự bất thường sao?”
“Như tôi hỏi ban đầu, những cánh quân tình hình ra sao rồi?”
Ain muốn thoát, nhưng bộ lạc lại càng bám chặt lấy cậu ta. Dio càng níu kéo, Ain càng lún sâu.
“Bây giờ cậu có hai lựa chọn: Một là hỗ trợ những chỉ huy mạnh. Hai là hỗ trợ những chỉ huy yếu. Quyết định là của cậu, tôi không ép. Tôi sẽ ở lại đây cầm chân kẻ địch, còn cậu hãy đi giúp mọi người.”
Trên danh nghĩa, cuộc chiến này do Dio điều khiển. Nhưng sự thật không phải vậy. Tất cả đều đã nằm trong kế hoạch của Ain từ trước. Dio chỉ đang thuận theo tự nhiên mà thực hiện, như một con cờ trong bàn cờ khổng lồ mà Ain đã vẽ ra từ lâu.
Dio vẫn giữ nguyên nụ cười:
Mục tiêu là kẻ thù sau khi vượt qua lớp bao đất gặp hào sâu, vượt qua hào sâu là hàng rào gai, bọn chúng không thể tiến lên được, mà chúng càng không thể lùi bởi vì sau lưng là hào sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mười phút trôi qua.
Tel sầm mặt lại, hắn lắp bắp gì đó nhưng không nói ra tiếng. Tel mất một lúc rồi mới hỏi Dio :
“Sức mạnh thật sự của từng chỉ huy cánh quân.”
Đang nói thì Tel bỗng im bặt. Hai mắt hắn mở to, hơi thở nặng nề. Tay cầm chén trà khẽ run lên như thể hắn vừa nhận ra điều gì đó vô cùng đáng sợ. Dio nhìn thấy thì mỉm cười, nó cầm chén trà đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.
Tel khó hiểu mà vò đầu rồi trả lời :
tấu chương xong.
“Có kẻ t·ham ô· bỏ trốn, tôi đoán hắn đã báo tin cho những bộ lạc đó rồi liên kết với họ thành một bộ lạc thống nhất, bởi vì xuất thân từ Dơi nên hắn biết rất nhiều thông tin của bộ lạc. Từ đó hắn đã biết kế hoạch kia, nên chuẩn bị trước.
Chỉ là tôi không ngờ hắn có thể liên kết được những bộ lạc lớn dễ dàng như vậy.”
Ban đầu, hắn chỉ là một kẻ đơn độc, được Duyên tuyển vào đội Dơi. Sau một thời gian hoạt động, hắn lại được chuyển sang đội Dao dưới quyền Zua.”
Nếu không s·ợ c·hết, hắn đã chẳng cần đến sự bảo vệ của các bộ lạc khác. Nếu không s·ợ c·hết, hắn đã chẳng phải dùng chiến thuật tập kích, đánh nhanh rút gọn rồi lui quân ngay lập tức. Nếu không s·ợ c·hết, hắn đã không chỉ t·ấn c·ông đội tiên phong rồi dừng lại, vì khi đã chiếm được thế thượng phong, hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt cả đội quân đó.
Ở phía dưới hào còn là một lớp chông nhọn, đủ sức khiến cho kẻ thù hoảng loạn mà không biết làm gì.
Dio đột nhiên thu lại nụ cười, ánh mắt sắc bén hơn hẳn. Tel lập tức thẳng lưng, chờ đợi.
“Là cái gì? Nói mau!”
Tel sững người. Hắn trầm ngâm suy nghĩ.
Tấm rèm hạ xuống lần nữa.
Tel cúi đầu suy nghĩ. Những lời Dio nói không khó hiểu, nhưng "chỉ huy mạnh" và "chỉ huy yếu" trong ngữ cảnh này có ý nghĩa gì?
“Dơi và Dao chính là tiền thân của đội Phán Quyết hiện tại, vì vậy mà tên đó mới biết nhiều về bộ lạc như vậy.”
Tên phản bội kia…nếu không phải hèn nhát, thì tại sao khi hay tin Ain đổ bệnh, hắn lại vội vã bỏ chạy?
Tel im lặng sau khi nghe Dio nói. Giờ thì hắn đã hiểu vì sao Duyên và Zua luôn mập mờ trong cách hoạt động, nhiệm vụ của họ không bao giờ rõ ràng, nhưng quyền lực trong bộ lạc vẫn vững chắc như vậy.
Thế nhưng, chính Ain lại không có ai thật sự hiểu được cậu ta.
Hắn luôn thắc mắc, làm sao Ain có thể thấu hiểu tất cả mọi người? Từng điểm mạnh, điểm yếu, từng suy nghĩ sâu thẳm trong lòng họ, Ain đều nhìn thấu.
Tel chậm rãi thở ra một hơi, mắt lóe lên suy nghĩ:
“Cậu nhìn vào báo cáo này xem có gì lạ không?”
Dio gật đầu:
“Đúng vậy. Tôi nghĩ tên phản bội kia là kẻ nhát c·hết, nên hắn không dám t·ấn c·ông quá sâu.”
“Nhưng anh không sợ kế hoạch đổ vỡ sao? Kẻ thù đã biết mọi thứ về chúng ta rồi.”
“Tại sao chúng ta đều bị tập kích? Tại sao?”
“Cậu không biết chuyện này cũng đúng thôi, bởi vì tôi biết thì cũng là một tháng trước, tình hình lúc đó đã không kịp nên tôi giấu luôn. Tôi định sau kế hoạch này sẽ báo mọi người sau chuẩn bị, không ngờ tên đó lại cao tay hơn.
Chương 216 : Vấn Đề
Giờ đây, hắn chỉ còn một câu hỏi duy nhất: Nên chạy qua bảo vệ Ska, hay cùng Ry phản kích?
Dio không biết.
…
“Sao vậy? Ain từng nói…”
Dio nhìn biểu cảm của Tel, khóe môi khẽ nhếch lên. Hắn thả lỏng cơ thể, trong lòng càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình.
“Tất cả đều bị tập kích, vậy sao anh lại còn bình thản như vậy?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.