Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 217 : Không Ai Muốn Bị Động
Bên phải là Bva và Mae – hai chiến binh thân cận của Ry từ nhóm Săn 1. Bên trái là Lyk và Neg – hai người theo sát Mit và Tel từ lâu.
Neg thì khác. Mày hắn nhíu chặt, ánh mắt hiện lên vẻ trầm tư sâu sắc.
“Các người đã nói đủ chưa?”
Mỗi người đều có cá tính và lối tư duy khác nhau, và Ry hiểu mình không đủ thông minh như Tel hay Dio. Vì thế, hắn cần một quân sư riêng để bù đắp cho sự thiếu sót đó.
“RẦM!”
Hắn không thể im lặng.
Neg khoanh tay, ánh mắt sắc lạnh lướt qua bốn người còn lại.
Lyk và Neg thì khác. Họ theo Mit và Tel từ đầu, nên tư tưởng đã bị đồng hóa theo chỉ huy của mình.
Mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ: người thay phiên gác đêm, người đi tuần tra, người nhóm lửa nấu ăn, kẻ múa hát tán gẫu…Cả doanh trại chẳng khác nào một bộ lạc thu nhỏ.
Lyk im lặng suy tính. Kế hoạch này không tệ, nhưng cũng không hoàn hảo – rủi ro vẫn còn quá lớn. Hắn cần thời gian cân nhắc thêm.
Họ buộc phải rút về cố thủ cùng quân tiền đồn, bởi lẽ kẻ phản bội kia xuất thân từ chính tiền thân của Phán Quyết. Hắn hiểu rõ sự nguy hiểm của họ và chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Nếu không có những bài huấn luyện phòng thủ này, cánh quân của hắn có lẽ đã bị tiêu diệt từ từ rồi.
Hắn đã chọn Bva – một tộc nhân xuất thân từ bộ lạc Tê Giác.
Tiền đồn của hắn đã bị t·ấn c·ông hơn mười mấy lần trong một ngày. Nhưng điều khiến Ry bực nhất không phải số lần t·ấn c·ông, mà là cách kẻ thù t·ấn c·ông. Mỗi khi hắn dẫn quân ra đánh trả, kẻ địch lại chạy mất.
…
Nhưng q·uân đ·ội này không chỉ có hắn.
Nhưng nhận được tin cũng chẳng vui vẻ gì. Đội Phán Quyết đã mất gần hai phần ba số chim đưa tin. Nếu chuyện này đến tai Opf, có lẽ họ sẽ phải ngồi nghe hắn chửi cả mấy tiếng đồng hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tình hình bên ngoài tiền đồn đang ngày càng tệ hơn.
Sự bị động này không phải không có lý do. Trải qua nhiều trận chiến, bộ lạc đã vô thức trở nên quá phụ thuộc vào Ain và Dio. Thay vì tự tìm cách ứng phó, họ chọn cách chờ đợi chỉ thị từ cấp trên.
Và đến tận bây giờ, dù không ý thức được, Ain vẫn đang truyền lại tri thức ấy cho bộ lạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ry ngồi trầm ngâm trước tấm bản đồ, xung quanh hắn là bốn người.
Bởi vì chúng hiểu rõ sức mạnh của từng chỉ huy.
Ry lặng lẽ quan sát. Hắn hiểu rằng đây không chỉ là vấn đề chiến thuật, mà còn là sự khác biệt trong tư duy của từng người.
Những tên kẻ thù ngơ ngác nhìn nhau như muốn nói : “Làm gì đây?”
Neg nhìn thẳng vào Ry, tiếp tục:
Ry thì lại thấy đó là may mắn. Hắn không cần mất thêm thời gian tìm quân sư nữa.
Và vì thế, tiếng nói của hắn có trọng lượng.
“Chưa có tin từ Dio, chưa có biến số nào rõ ràng. Tôi không đồng ý. Nếu có thông tin mới, tôi sẽ suy nghĩ lại.”
Garu cùng những quân lính biến mất trước ánh nhìn của kẻ thù, chỉ trong một đêm một tiền đồn rộng lớn lại biến mất để lại mảnh đất trống trơn.
Đêm xuống, kẻ địch cuối cùng cũng chịu dừng lại.
Truyền thống này đã ăn sâu vào máu của người Việt. Đến thời hiện đại, Ain vẫn giữ bản năng đó trong từng mảnh ADN của mình.
Chính vì thế, khi Ry triệu tập họ vào cuộc họp này, hắn không mong đợi một buổi trao đổi suôn sẻ.
Với kẻ thù lần này, Garu có chút coi thường kẻ chỉ huy, bởi điểm mạnh của Garu là dưới nước. Biển cả nguy hiểm và biến số nhiều hơn bất cứ đâu trên đất liền, Garu vẫn có thể sống sót được thì kẻ thù lần này phải trả giá cho sự đánh giá sai lầm.
Không ai biết rằng, ở dưới con sông lớn gần đó, vô số đôi mắt đang theo dõi nhưng thân ảnh trên bờ.
…
Năm xưa, hắn đã từng cận kề c·ái c·hết, được Lạc Việt cứu mạng và trao cho một cuộc đời mới. Với hắn, hy sinh vì bộ lạc là một vinh dự.
Thế nhưng, ở thời đại nguyên thủy này, sức mạnh quyết định địa vị. Ry là một kẻ mạnh.
“Kế hoạch này có quá nhiều lỗ hổng. Giả sử ta mở đường thành công, rồi sau đó thì sao? Đánh thẳng vào à? Chúng ta chẳng có thông tin gì nếu kẻ thù đang dẫn dụ ta vào bẫy thì sao?”
Sự nhiệt tình của Ry đã được đền đáp – Bva đồng ý.
Ry đặt ngón tay lên bản đồ, chỉ vào hai địa điểm quan trọng.
Và đúng như dự đoán. (đọc tại Qidian-VP.com)
…
Đi cùng Bva còn có Mae. Hắn là một chiến binh xuất sắc, nhưng tính cách lại trái ngược hoàn toàn với Bva. Nếu như Bva ít nói, lạnh lùng, thì Mae lại là một cái máy nói chính hiệu.
Âm thanh chấn động vang lên, khiến cả bốn người khựng lại. Ry quét mắt nhìn họ, giọng nói gằn xuống đầy uy quyền:
Hầu hết chỉ huy các cánh quân vẫn kiên trì chờ lệnh từ Dio.
“Chúng ta không thể cứ để đám kia chạy tới chạy lui quấy phá mãi. Cũng chẳng biết các cánh quân khác đang ra sao. Thay vì ngồi đợi, tôi muốn chia quân theo hai hướng: Một là dẫn kẻ thù ra khỏi đây. Hai là mở đường để tiếp viện tới.”
Thế nhưng, quân của hắn đang dần kiệt sức. Tinh thần và thể lực đều đang bị mài mòn từng chút một.
Không phải Neg s·ợ c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị kẻ thù bao vây chặt, họ chẳng thể làm gì ngoài cố thủ. Việc nhận được tin tức từ Dio cũng không hề dễ dàng – đội Phán Quyết không thể tự do hoạt động.
Ở chỗ của Ry.
Bva gật đầu tán thành:
Sau một đêm mệt mỏi, những binh lính dần tỉnh dậy, bắt đầu một ngày mới.
Tuy nhiên, không phải ai cũng chịu ngồi yên.
Lúc này, cả đội Phán Quyết chỉ còn biết dựa vào những con cú, chim đưa tin…để liên lạc với các cánh quân. Nhưng kẻ thù nào để yên chuyện đó?
tấu chương xong
Bốn người xung quanh hắn đều có phản ứng riêng.
Và nhiệm vụ của hắn là phải đưa ra quyết định cuối cùng.
Lời nói của Ry nghe có chút mỉa mai, bởi trong số năm người, hắn là người trẻ tuổi nhất.
Ry ngồi trong lều, hít sâu một hơi rồi thở hắt ra.
Năm người họ đang cùng nhau bàn bạc về một quyết định quan trọng.
Tất cả cánh quân Lạc Việt vẫn án binh bất động, chờ đợi – đợi một chỉ huy khác xuất hiện để thay đổi cục diện.
Lyk không nói gì, nhưng ánh mắt hắn thể hiện sự đồng tình với Neg. Những gì Neg phân tích cũng chính là điều hắn lo ngại.
Sáng hôm sau.
Dù gia nhập bộ lạc muộn hơn nhiều người khác, nhưng khả năng chỉ huy của Bva lại vô cùng xuất sắc. Sau khi theo học chiến thuật từ Dio, hắn càng thể hiện rõ tài năng của mình. Chính vì vậy, Ry muốn có Bva bên cạnh để hỗ trợ.
Ry có chút chột dạ. Hắn biết bản thân nóng vội. Nhưng nếu không hành động, chẳng phải họ sẽ bị vờn như một con mồi hay sao?
Phía kẻ thù cũng không phải hạng tầm thường. Chúng ráo riết thu hẹp phạm vi hoạt động của các cánh quân, như một con trăn siết chặt con mồi. Thế nhưng, dù hung hãn đến đâu, chúng cũng không dám tiến quá sâu để tiêu diệt tất cả.
Nhưng hắn còn có thể làm gì khác?
Căn lều rơi vào im lặng.
Cả hai từng có ý định gia nhập đội Chấp Pháp, vì nghĩ rằng đó mới là nơi họ thuộc về. Nhưng cuối cùng, họ đều không được chấp thuận do thiếu một số tiêu chuẩn.
Mae lên tiếng trước: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chúng ta không biết số lượng của chúng. Không biết v·ũ k·hí của chúng. Không có dữ liệu. Vậy cậu định dựa vào cái gì?”
…
Từ lúc trời còn chưa sáng, bốn người này đã ngồi tranh cãi không ngừng. Đến giờ, khi cả doanh trại đã bắt đầu bữa sáng, họ vẫn chưa thể thống nhất được một quyết định.
Nhưng trong lều chỉ huy, không khí lại hoàn toàn khác biệt.
Thấy bầu không khí đã theo ý mình, Ry hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc lặp lại kế hoạch:
Cả bốn đều khăng khăng bảo vệ ý kiến của mình, lớn tiếng bác bỏ suy nghĩ của người khác. Không ai chịu nhường ai, khiến cuộc thảo luận biến thành một trận cãi vã hỗn loạn.
Cả bốn người lại rơi vào tranh luận gay gắt.
“Nhưng nếu tiếp tục án binh bất động, tinh thần quân lính sẽ suy giảm! Khi đó, sức phòng thủ cũng giảm, kẻ thù chỉ cần một đợt t·ấn c·ông bất ngờ là ta sẽ không chống đỡ nổi.”
Đó là lý do hắn cần cố vấn. Nhưng không ngờ Neg lại chẳng nể nang, thẳng thừng phản bác.
Lịch sử nước Việt đã chứng minh rằng, các vị vua hiếm khi chủ động t·ấn c·ông nước láng giềng. Thay vào đó, họ chú trọng phòng thủ.
Hắn đã không còn là một kẻ nóng nảy như xưa. Hắn biết, nếu lao ra khỏi tiền đồn mà không có sự chuẩn bị, thì không biết điều gì sẽ xảy ra.
Từ lúc bị tập kích đội tiên phong, Garu đã cho người xây tiền đồn một cách lỏng lẻo, có thể nhổ đi nhanh chóng. Hắn chỉ cần đợi tin từ chỗ Dio là sẽ hành động.
“Tôi không đồng ý.”
Chúng không ngừng quấy phá, hết ở đông lại đến tây, phá bẫy như thể chuẩn bị t·ấn c·ông thật sự. Nhưng hễ thấy Ry xuất hiện, chúng lại bỏ chạy.
“Đúng vậy. Nếu ta t·ấn c·ông trước, kẻ thù sẽ không kịp trở tay. Chẳng phải mọi người vẫn nói ‘Tiên hạ thủ vi cường’ sao?”
Trong khi cánh quân của Ry còn đang tranh cãi thì ở những nơi khác cũng động đậy.
Dù có muốn, chúng cũng chẳng thể dễ dàng xâm nhập vào các cứ điểm của Lạc Việt, bởi khắp nơi đều giăng đầy những cạm bẫy c·hết người, không để lộ bất kỳ kẽ hở nào.
Chương 217 : Không Ai Muốn Bị Động
Giọng nói của Neg trầm ổn nhưng kiên quyết.
Ry ôm mặt đầy bất lực. Hắn thở dài, rồi đập mạnh xuống bàn.
Ain.
Ở đây có Ry, có đồng đội, có những chiến binh đã chiến đấu và cùng nhau sống sót. Neg không muốn họ bước vào một con đường nguy hiểm vô nghĩa.
Chúng không ngừng lùng sục, săn lùng từng con chim đưa tin để tiêu diệt. May mắn thì có một số cánh quân nhận được tin tức. Xui xẻo thì chỉ có thể tiếp tục mòn mỏi chờ đợi.
Lính của Ry được nghỉ ngơi, nhưng Ry thì không. Từ trước đến nay, hắn chưa từng để kẻ khác quay mình như chong chóng thế này. Ry không chấp nhận.
Mae và Bva thì không chấp nhận như vậy. Cả hai phản ứng ngay lập tức:
Sinh ra ở nước Việt, một quốc gia nằm sát một đế quốc luôn ôm dã tâm bành trướng lãnh thổ.
Sau một đêm suy nghĩ, Ry đã có kế hoạch cho mình. Nhưng trước khi thực hiện, hắn cần ý kiến từ bốn người này.
Ry biết rõ chúng muốn gì. Nhưng dù đã nhìn thấu chiến thuật của kẻ địch, hắn không thể manh động.
“Tôi gọi các người đến đây để cùng đưa ra quyết định cho tình hình này, chứ không phải để cãi nhau như bọn trẻ con.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.