Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 222 : Trái Đắng
Rốt cuộc, chỉ còn lại một mình Rin lo cho Ain và bầy sói.
Năm giờ trôi qua.
“Vậy giờ cô xử lý thế nào?”
Thay vì đột phá vòng vây, họ lại bị bao vây tìm diệt một cách điên cuồng.
…
Và rồi, một vị cứu tinh đã xuất hiện.
…
“Rin! Người trong đó sao rồi?”
Bởi vì trong căn phòng, Rin chỉ chữa trị những trường hợp cận tử nhất, kỹ năng sử dụng thảo dược của cô đạt đến mức tinh thông mà chưa ai trong nhóm Trị liệu có thể sánh kịp.
tấu chương xong.
Năm bộ chén đũa vẫn được dọn ra, nhưng giờ đây, chỉ còn một mình cô.
Eny thì ở ngoài bìa rừng kiểm soát người ra vào bộ lạc, không thể về được. Opf theo cánh quân số 6 của Lea ra chiến trường. Còn Duyên... bận làm nhiệm vụ gì đó.
Rin chỉ thở dài, lắc đầu nhẹ. Thành viên kia hiểu theo ký hiệu riêng chỉ dành cho nhóm, xoa cằm rồi hỏi:
Kế hoạch do Zua đề xuất, bởi vòng vây bên ngoài có sự hỗ trợ của các học viên Sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng động lạ kéo Rin trở về thực tại. Cô giật mình dáo dác nhìn quanh, rồi sực nhớ cô đang nấu ăn!
Nhưng họ đã đánh giá sai kẻ thù, cánh quân của Ska chỉ có hơn 230 người cộng luôn những người ở phía ngoài vòng vay.
Rin tỉnh dậy sau giấc ngủ muộn. Cô liếc nhìn thân ảnh của Zua nằm trên giường, rồi cúi xuống áp tai vào tim hắn để xem xét. Nhận thấy nhịp đập ổn định, cô mới từ từ quay người ra khỏi căn lều.
Ska thở ra một hơi, cảm giác như vừa quay lại từ cõi c·hết.
Chỉ còn lại một mình cô, với một bữa cơm lặng lẽ, trong căn nhà vắng lặng đến nao lòng.
May mắn là đội tiên phong giữ mạng, nhưng cánh quân của Ska không có địa thế phòng thủ như Dio, cũng không có con sông để ẩn nấp như Garu. Ska chẳng có gì trong tay.
Ry không nói gì thêm, nhưng Ska biết hắn đang điên tiết đến mức nào. Hắn mà bắt được bọn đã gây ra chuyện này...chắc chắn, sẽ không tha cho bất kỳ kẻ nào.
“Mang về đi.” Rin trả lời lập tức.
Chúng như những bóng ma không ai biết chúng ở đâu, lúc nào sẽ xuất hiện.
Nó lục lại những gì mình biết, tìm được một mạch nước ngầm, cắt một nhóm nhỏ đào giếng.
…
Bước ra ngoài, Rin thấy mọi người đã không còn ở đó. Cô ngoái đầu, thở dài: làm sao có thể mang căn lều này về phòng Trị liệu đây?
Nhìn quanh, nó thấy những chiến sĩ của cánh quân mình cũng đang nằm dưỡng thương trên những cái giường. Có người nằm đôi, nằm ba nhưng cũng không tránh được rằng phòng Trị liệu quá chật chội, tiếng rên rỉ, tiếng hỏi thăm sức khỏe của người thân, tiếng thành viên Trị liệu xử lý v·ết t·hương.
Cánh quân của Ska phải chiến đấu trong tuyệt vọng, từng bước từng bước mở đường thoát. Họ buộc phải bỏ lại tất cả những gì không cần thiết, chỉ giữ lại v·ũ k·hí.
“Ry, mày ngồi yên được không?”
Nhắc tới mới nhớ, không biết bầy sói đực đi đâu mà suốt mấy tháng rồi chẳng thấy bóng dáng.
Hắn cùng những thành viên Phán Quyết của mình đã mở đường máu, tiến vào được tiền đồn của Ska.
Ry thì siết chặt nắm đấm, cả người run lên vì tức giận.
Một thành viên Trị liệu từ xa hô to, nhưng khi nhận ra ánh mắt sắc lạnh của cô, hắn hiểu ngay và hỏi.
“Ục! Ục!”
Kẻ địch có hơn 5000.
Các thành viên nhóm Trị liệu ở bên ngoài bàn tán nhưng chẳng ai dám bước vào, vì chỉ có Rin được phép vào căn phòng này – dù chỉ là trạm xá tạm thời, nhưng nơi đây vẫn mang một vẻ nghiêm trọng đến mức không ai dám can thiệp.
“Mày để tao đi g·iết đám kia! Má nó! Sao bọn nó dám làm mày ra nông nỗi này?”
Hắn nhìn thằng bạn mình, cơ thể dựa vào giường, quấn đầy băng vải, trông chẳng khác nào một xác ướp. Chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến Ry bực không chịu được. Ska bắt gặp biểu cảm đó thì chỉ biết cười khổ.
…
Kể xong phần của mình, Ry dừng lại, nhìn Ska chờ đợi. Ska hiểu ý, liền bắt đầu thuật lại những gì đã xảy ra với cánh quân của nó.
Mặc dù mới được phát hiện sau khi Ska dùng nó để trồng cây đanh, nhưng nước Hồ Thần Quy còn được phát hiện công dụng đặc biệt: nó là chất xúc tác tăng khả năng hồi phục cho người b·ị t·hương.
Vừa dựng xong, kẻ địch đã t·ấn c·ông như vũ bão. Chúng tổ chức du kích, liên tục quấy phá. Kiếm lương thực gần như không thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trận chiến ấy kéo dài thêm vài giờ đồng hồ. Họ thắng, nhưng cái giá phải trả quá đắt.
Bên ngoài, khi màn đêm đã buông xuống, số người b·ị t·hương cũng đã được xử lý xong từ lâu. Họ đang được vận chuyển từ chỗ trạm xá tạm qua phòng Trị liệu, chỗ này không đủ dụng cụ và thảo dược để xử lý những trường hợp nặng nề.
Ska nhanh chóng nhận ra vấn đề lớn nhất không phải là thức ăn, mà là nguồn nước. Không có nước, quân lính sẽ không trụ nổi.
Cả cánh quân gần như sắp sụp đổ trước sức ép khủng kh·iếp ấy.
Dù những con quái vật Sát, hay bộ đôi Kil và Ler có mạnh đến đâu, cũng không thể đối chọi với chênh lệch lực lượng kinh hoàng ấy.
Chỉ đến khi xong xuôi, Rin mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Hôm nay, cô dành cả ngày để lo cho những người ngoài kia, nhưng khi trở về, căn nhà vẫn lạnh lẽo, chẳng ai trông nom.
Hạt cơm mềm mịn, ngọt dịu, vẫn giữ nguyên hương vị quen thuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mày...suýt nữa m·ất m·ạng như vậy, mà giờ vẫn còn cười khổ được à?”
Nếu Ain tỉnh lại...Rin sẽ nhào vào lòng hắn mà khóc. Sẽ ôm hắn thật chặt, kể cho hắn nghe những khó khăn mà cô đã trải qua. Sẽ bắt hắn làm cái này, cái kia cho cô, như cái cách mà Ain vẫn luôn nhường nhịn cô trước đây.
“Tao mà không cười thì khóc chắc? Mày cũng biết đấy, chuyện đã qua rồi. Chúng ta còn sống là tốt rồi.”
Sau khi dùng nước Hồ Thần Quy, Rin chỉ có thể chờ cho người bệnh tự mình vực dậy; nếu một người đã chấp nhận cửa tử thì Rin bó tay, còn họ muốn sống sẽ nhanh chóng tỉnh lại để giữ lấy sự sống.
Mọi người đã tản đi từ lâu, chỉ còn lại một căn lều tạm không ai dám động đến.
Ska thở dài, ánh mắt trầm xuống.
Zua.
Nhưng Ain vẫn chưa tỉnh.
Mất khoảng sáu phút để cô bày biện mọi thứ lên bàn ăn. Có canh, có rau, có thịt, có cá, có mực...đủ đầy như mọi khi. Nhưng chỉ có duy nhất một người ngồi xuống bàn.
Rồi Ry tỉnh dậy. Không để Ska kịp phản ứng, Ry đã lao tới ôm chặt nó. Siết mạnh đến mức Ska có cảm giác xương cốt sắp vỡ vụn.
Thành viên kia gật đầu, vội vàng chạy đi kéo căn lều trở về, vì mọi thứ phải được giấu kín trước mặt Ry.
“Mấy đứa đói rồi à? Nếu có vài con sói đực ở lại, bộ lạc chắc được giúp đỡ nhiều lắm.”
Cuối cùng, Rin trở về nhà của mình, vì cô đã làm hết sức chuyện của Zua rồi.
Sự xuất hiện của Zua khiến Ska như được tiếp thêm sinh lực. Họ cùng nhau quyết tâm mở một con đường máu chạy về bộ lạc.
Bước vào căn nhà quen thuộc, Rin vội vã thắp đèn dầu, ánh sáng vàng nhạt hắt lên những góc tường, kéo dài bóng hình cô trong căn phòng trống trải. Cô chậm rãi vào bếp, nhóm lửa nấu cơm tối.
Ska vô lực vỗ vỗ lưng thằng bạn, ý bảo nó bình tĩnh lại. Đến khi Ry buông ra, hắn lại bắt đầu rối rít xin lỗi, rồi sau đó là màn bị thành viên Trị liệu bước tới trách mắng.
Rin lao nhanh vào bếp. Mùi khét nhẹ xộc lên mũi, cái chảo trên bếp đã cháy sém một chút. Cô vội tắt bếp, mở nắp nồi cơm. Hơi nóng phả lên, khói trắng bốc nghi ngút. Rin đưa tay phủi nhẹ làn khói, dùng muỗng múc một ít cơm, thổi vài hơi cho nguội rồi bỏ vào miệng.
Nhưng cơn ác mộng thực sự mới chỉ bắt đầu.
Kẻ địch không cho họ nghỉ ngơi dù chỉ một giây. Chúng tập kích bất ngờ, t·ấn c·ông giả, đốt tiền đồn, liên tục bào mòn ý chí chiến đấu của họ.
Dù vậy, họ may mắn chạy được về gần bộ lạc.
Rin nhanh chóng xới cơm, múc ra bát lớn, còn thau cơm cho bầy sói thì để một góc bếp chờ nguội.
Một hợp âm quá đổi hỗn tạp.
Chương 222 : Trái Đắng
Suốt hơn một tuần, cánh quân của Ska bị cô lập, bị vắt kiệt tinh thần.
Còn Zua lại gặp tên kia, hai bên giao thủ nhưng hắn lại có đồng minh đông đảo, Zua thì không. Kết quả là Zua đành bỏ chạy, chỉ là tính mạng của nó nguy cấp. May là còn giữ được mạng để chạy về bộ lạc nhờ Rin cứu chữa.
Tộc nhân bình thường của bộ lạc cũng không mong muốn vào trong căn phòng kín ấy, vì nghĩa là sinh mạng của họ đang đe dọa đến bờ vực của c·ái c·hết; nếu Rin không kịp chữa, thì chỉ còn lại thứ duy nhất để hy vọng – nước Hồ Thần Quy.
Sáng nay, khi vừa tỉnh dậy sau một ngày mê man, điều đầu tiên Ska nhìn thấy chính là Ry đang ngủ gục bên giường mình. Còn bản thân thì bị băng bó kín mít.
Lúc các cánh quân nhận lệnh di chuyển đến mục tiêu, đội của Ska cũng không ngoại lệ. Nhưng ngay khi đặt chân vào lãnh địa kẻ địch, bọn chúng đã giáng một đòn tập kích chí mạng.
Ska cất giọng, mệt mỏi nhìn thằng bạn đang nhoi nhoi không yên một chỗ. Nhưng Ry vừa nghe xong đã tức giận quát lên:
Cô liếc qua một lượt, chục cặp mắt sáng quắc đang chăm chăm nhìn cô đầy chờ mong. Rin bật cười khẽ, rên rỉ:
Rin đương nhiên là người duy nhất được phép sử dụng loại nước này, tuy nhiên cô cũng phải chịu sự giá·m s·át nghiêm ngặt của nhóm Chấp Pháp nhằm bảo vệ nguồn nước quý giá của bộ lạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn một chuyện khác mà Ska không dám nói, nó vì bọc hậu cho cánh quân mà b·ị t·hương.
Ska cười khổ, nhưng ngoài dỗ dành bạn thân thì nó còn biết làm gì khác? Phải mất một lúc lâu, Ry mới chịu ngồi xuống bên cạnh Ska, ánh mắt vẫn đầy tức giận.
Trong căn phòng kín, Rin ngủ gật trên chiếc ghế gỗ, bàn tay dính máu chưa kịp rửa, trong không gian tràn ngập mùi thảo dược.
Ska mệt mỏi dựa vào thành giường, vừa nghe Ry kể lại tình hình sau khi mình được đưa về bộ lạc, vừa cố giữ tỉnh táo để nhớ lại mọi chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi giếng hoàn thành, Ska lập tức cho tiến hành lọc nước, rồi mới đun sôi lên uống. Ăn có thể nhịn, nhưng nước thì không thể thiếu.
Bất giác, Rin rơi nước mắt. Sự trống vắng và cô đơn cứ thế bao trùm lấy cô, từng ngày, từng đêm.
Nhưng nó vẫn phải tìm cách xây dựng một tiền đồn phòng thủ.
Ska kết thúc câu chuyện, im lặng hồi lâu.
Và cuối cùng, sau nhiều giờ giao chiến, họ cũng mở được một lối đi. Nhưng ngay khi vừa tiến lên, một toán quân bọc đầu đã xuất hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.