Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 242 : Về Bộ Lạc
Ain bàn giao chuyện tù binh cho Dio, rồi nhanh chóng rời đi cùng bầy sói.
Tất cả nghe thật hoàn hảo.
Dĩ nhiên, họ không thể hồi sinh bừa bãi. Chỉ chọn những kẻ ít nuôi thù hận với Lạc Việt, hoặc sợ hãi bộ lạc càng tốt.
Con sói dừng lại, Ain bước xuống.
Nếu cứ chờ tốc độ nhập dân tự nhiên của Lạc Việt, phải mất mấy chục năm mới đạt đủ số lượng. Ain không có thời gian để chờ.
Giọt máu ấy…
Đoàn quân Lạc Việt trở về, không mất một ai, số tù binh mang về gấp 10 lần số quân xuất trận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muốn giữ vững vị trí tộc trưởng, hắn phải tạo ra một kẻ thù mong muốn một cuộc xâm lược Lạc Việt.
Vết thương thể xác có thể chữa lành, nhưng nỗi sợ thì không bao giờ.
Ain thấy vậy, mới vươn tay xoa đầu thú cưng của mình.
Không phải vì chúng bỏ đi, mà vì chúng đi lâu như vậy mà không hề báo trước. Nhưng khi thấy món quà mà bầy sói mang về, hắn chỉ biết cười khổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi bầy sói trở về bộ lạc, Ain lập tức bàn bạc với lão Quy về một kế hoạch khác.
Cảm xúc như mới ngày hôm qua thôi…
Ain siết chặt bàn tay, cảm giác đây không khác gì một lời nguyền. Hắn đưa tay đặt lên vị trí tim, nơi Thần Khí thứ ba đang tồn tại.
Ain ngước nhìn lên, bầu trời trong xanh, nhưng trong lòng hắn chẳng bình yên chút nào.
Ain đưa mắt nhìn tộc nhân Lạc Việt, hít sâu một hơi, rồi hô to:
Nếu điều kiện yêu cầu cây cối, đá, đất, sông suối,... cùng chiến đấu, thì Ain chịu thua.
Có thể Tứ Bất Tử tự phong cho nó một cái danh xưng, nhưng Ain không thể phủ nhận lợi ích của giọt máu này:
Tiếng bước chân dẫm trên mặt đất. Tiếng lá cây xào xạc. Tiếng xì xầm của tộc nhân. Tiếng động vật kêu vang.
Nhưng rồi hắn nghĩ lại. Đây không còn phải cuộc chiến bảo vệ bộ lạc, mà là cuộc chiến chống ngoại xâm của thiên nhiên.
Tạo nên bản hòa ca của khu rừng.
Mà Ain cũng chẳng phải rảnh rỗi gì để hồi sinh đám người vừa nuôi sát ý g·iết mình. Hắn cần nhân lực để hoàn thành lời hứa với mẹ Âu Cơ.
Đây chẳng khác nào đặt cược mạng sống vào một ván bài mờ mịt.
Ai nấy đều hân hoan, vừa vào lãnh thổ đã vui đùa, reo hò. Khi đoàn quân tiến gần khu tế đàn, Ain nhẹ nhàng vỗ lên lưng Zeta.
Lợi ích vượt xa công sức bỏ ra, Ain không tin lão Quy có thể từ chối.
…
Hắn liếc nhìn đàn sói.
Lúc đó, Ain đã trách móc không ít.
Chúng đã làm gì?
Không chỉ có thịt tươi, mà còn cả một đàn động vật đông đúc theo sau. Ain tạm liệt kê qua một lượt:
Và Huyết Liễu Hạnh có thể tự kích hoạt gia tăng sức mạnh lên Thần trong 10 phút, tiếc là mỗi 3 năm mới kích hoạt lại một lần.
Trống Đồng Đông Sơn thì tăng cho hắn sức mạnh, dù trận chiến đã kết thúc nhưng Ain vẫn có thể tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi còn sót lại.
Muốn kích hoạt nó, Ain cần hiểu rõ bản chất của "thiên nhiên" trong điều kiện này.
Ain nhìn xuống đôi bàn tay của mình.
Dio đứng bên dưới, thấy tộc trưởng cứ đăm đăm nhìn bức tượng nên vội vã chạy lên, khều nhẹ vai Ain.
Ain thở dài, quyết định chỉ dùng bầy sói.
Kháng độc tuyệt đối. Miễn nhiễm v·ết t·hương chí mạng. Cơ thể tự phục hồi. Gia tăng khả năng sinh sản. Cải thiện nòi giống.
Ba loài mèo hoang. Hai loài cáo. Một loài hổ. Hai loài nằm giữa c·h·ó và sói (có thể xem là Husky cũng được). Ba loài bò rừng. Hai loài trâu. Hai loài ngựa hoang…Và nhiều loài khác.
Hắn tiến đến tế đàn, ánh mắt lặng lẽ dừng trên viên ngọc trong miệng bức tượng con rùa.
Như vậy điều kiện thứ ba có thể không được đáp ứng.
Từ Lão Quy đến Tứ Bất Tử, tất cả đều muốn Ain phải đánh đổi một thứ gì đó.
Ain đang nằm trên lưng Zeta – con sói đực lớn thứ hai sau Ichi trong bầy.
“Tộc trưởng…tộc trưởng…”
Ain không biết.
Huyết Liễu Hạnh.
Hồi sinh kẻ thù để bổ sung tộc nhân cho Lạc Việt.
Hắn đã chiến đấu, sinh tồn, xây dựng vị thế, trở thành tộc trưởng Lạc Việt, vậy mà bây giờ phải từ bỏ tất cả chỉ để lấy một thứ còn chưa biết giá trị?
Mỗi loài ít nhất có vài chục con, có loài lên đến hàng trăm con.
Ain vẫn không hiểu bầy sói chỉ với vài chục con đực lại có thể "chăn dắt" một số lượng khổng lồ như vậy chỉ trong vài tháng.
Cơ thể không ổn chút nào. Có lẽ đây là phản phệ sau khi dùng Thần Khí, tinh thần và thể chất đều r·ối l·oạn nghiêm trọng. Rõ ràng Thần Khí đang để lại tác động khủng kh·iếp lên hắn.
Ain ngước nhìn bầu trời.
Ain vẫn còn hai Thần Khí khác để bù đắp cho sự mất mát này.
tấu chương xong.
Bước vào nhà, Ain thấy Sopa đang thấp thỏm lo lắng. Hắn không dừng lại, chỉ lướt qua cô rồi đi thẳng vào phòng ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ain bật cười chua chát. Nghe nực cười, đúng không?
…
“Bốn người kia sao vẫn chưa về?”
Máu của một vị Thần đương nhiên mang theo năng lực vượt trội, nhưng tại sao nó lại được gọi là Thần Khí?
Đây cũng là câu hỏi mà hắn đã đặt ra cho Sopa.
Ban đầu, Ain đã nghĩ đến chuyện đem bầy thú này ra chiến trường. Như vậy, bộ lạc sẽ bớt t·hương v·ong.
Thấy hắn đã ngủ ngon lành, nét mặt giãn ra một chút, Sopa mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi quay ra ngoài, cô lại càng thêm lo lắng.
Lần đầu tiên, bộ lạc có một trận chiến mà không mất một ai. Dù số n·gười c·hết trước khi Ain tỉnh lại khá nhiều, nhưng ít ra…bộ lạc vẫn còn tồn tại.
Nhưng Ain vẫn chấp nhận. Hắn không dám chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu từ chối lập lời thề, và thành thật mà nói, hắn không dám đánh cược với chính Tứ Bất Tử.
"Thiên nhiên" – một phạm trù quá lớn.
Và Ain càng vui hơn khi bầy sói trở về sau mấy tháng rong ruổi trong rừng.
Huống chi bầy thú này chỉ mới đặt chân vào bộ lạc hôm nay. Đưa chúng vào trận chiến ngay lập tức là một nước đi thiếu suy nghĩ.
Một vòng lặp có thể lặp đi lặp lại cả chục lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính là thứ mà Ain đã dùng để chữa trị cho những chỉ huy trong ngôi nhà của hắn, thứ khiến Sopa tò mò không dứt.
Hắn lại cô đơn lần nữa.
Không có gì là miễn phí. Không có gì gọi là "giúp đỡ" từ Mẹ Âu Cơ.
Muốn sử dụng Thần Khí, không hề dễ.
Khi Ain cho phép Thần Khí xâm nhập hoàn toàn vào cơ thể mình, đó mới là lúc sức mạnh thực sự được bộc lộ:
“Chúc mừng mọi người chiến thắng trở về!”
Người càng đông, sức mạnh của lão càng tăng, quá trình hóa Thần sẽ diễn ra nhanh hơn.
Nhưng nếu chỉ cần đám thú tham gia, thì Ain vô cùng tự tin.
Ain thở dài.
Chữa thương mà không để lại biến chứng, cải thiện thể chất, thanh lọc máu cho người được chữa trị.
Hai ngày trước, Ain vẫn còn bận tâm về điều kiện thứ ba của Trống Đồng Đông Sơn.
Những con đực khỏe mạnh được chọn ra chiến trường, những con khác ở lại bảo vệ bầy thú mới.
Vì vậy, Ain đưa chúng vào cuối trận, như một đòn kết liễu.
Ain nhớ lại những câu hỏi mình đã hỏi X trong trận chiến. Thật ra, hắn đang tự hỏi chính mình.
Mặc dù chúng được đưa vào chiến trường muộn nhất, nhưng sát thương chúng gây ra lại kinh khủng nhất.
Một, bầy sói của Ichi t·ấn c·ông gần như tiêu diệt cả bầy, buộc chúng phải thuần phục để sống sót.
Sopa nhìn gương mặt phờ phạc của Ain, lòng liền dâng lên nỗi sợ hãi. Cô vội vàng đi theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai, những loài này tự nguyện đi theo.
Những yếu tố như sức khỏe hay thể trạng? Ain không quan trọng, chỉ cần chúng sau này trung thành với bộ lạc là đủ.
Sức mạnh đã mất, những kẻ thân cận cũng không còn. Hắn không biết nên làm gì tiếp theo.
Bởi vì con vật gắn bó với bộ lạc từ đầu chỉ có loài heo rừng, nếu có thể khiến chúng tham chiến, tỷ lệ thắng của bộ lạc sẽ còn cao hơn nữa.
Sopa nhíu mày, đứng chờ, lòng đầy bất an.
Bị kẹp giữa hai hàng sói hung tợn, từng người run rẩy, ánh mắt hoảng sợ, như thể vẫn còn cảm nhận được hàm răng sắc nhọn của bầy sói ghim vào da thịt mình.
Nhưng điều kiện của nó lại giống như một xiềng xích trói buộc hắn: Ain không thể rời khỏi lãnh thổ bộ lạc.
Một danh xưng tộc trưởng chẳng hề dễ dàng.
Lão Quy đồng ý ngay lập tức, lão có lý do riêng để tán thành kế hoạch này.
“Bốp! Bốp! Bốp!” Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
May mắn thay.
Muốn có được Thần Khí, Ain phải đánh cược tất cả, thậm chí lúc đó hắn còn không biết rõ hình dạng, tên gọi hay tác dụng của nó là gì.
Hắn quan sát ánh mắt bầy thú rồi đưa ra hai giả thuyết:
Ain có thể đi ra ngoài chiến đấu, nhờ Mũ Lạc Thần hắn chẳng ngại b·ị t·hương, tuy không có kháng độc cao nhưng vẫn đủ cho hắn thỏa sức chiến đấu.
Tứ Bất Tử đã đưa ra một điều kiện: Từ bỏ toàn bộ sức mạnh ở thế giới này, đổi lại, có được Thần Khí.
Và đến tận lúc này, hắn vẫn chưa tìm ra câu trả lời.
Chương 242 : Về Bộ Lạc
Nhưng người tạo ra bản nhạc ấy, lúc này, đã đánh mất cảm hứng của mình.
Và kết quả đã chứng minh, bầy sói là nỗi ám ảnh kinh hoàng với kẻ thù.
Thậm chí, cả chục con cá sấu cũng bơi thong thả dưới con sông từ Hồ Thần Quy dẫn ra biển, như thể chúng cũng thuộc về bộ lạc này vậy.
Ichi bước tới, nhẹ nhàng dụi đầu vào người Ain. Nó cảm nhận được tâm trạng chủ nhân không tốt.
Trời xanh, tuy gần nhưng rất xa giống như lời hứa của hắn với mẹ Âu Cơ.
Ain sực tỉnh, hắn nhìn Dio, rồi gật đầu. Dio lại rời đi.
Dễ mà lại khó.
Nhìn ánh mắt đám tù binh mà xem.
Điều đó quá xa vời. Ngay cả thời hiện đại cũng chưa thể điều khiển thiên nhiên, huống chi là hắn – một con người ở thời kỳ nguyên thủy này.
Hắn giống như một vị vua bị giam cầm trong hoàng cung của chính mình, vĩnh viễn bị trói buộc trong bốn bức tường cao vời vợi.
Thậm chí, ngay cả bầy sói tham chiến cũng không ra từ đầu, chúng đã kiệt sức sau quãng thời gian dài đi "chăn dắt".
Nếu hắn không tỉnh dậy, có lẽ bộ lạc này đã bị tận diệt rồi.
Chúng không trở về tay không.
…
…
Thậm chí, người sử dụng nó cũng nhận được một phần sức mạnh, dù chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Hai năm trước, bộ lạc có hai người, một vật mạnh mẽ tưởng chừng có thể gánh vác tất cả. Giờ đây, chẳng còn ai.
Bởi vì chỉ khi có c·hiến t·ranh, hắn mới có thể bước ra khỏi bộ lạc, thể hiện sức mạnh trước tộc nhân, củng cố niềm tin của họ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.