Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi

Phong Hà Du Nguyệt

Chương 154: Muốn hài tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Muốn hài tử


Đồng tử Dương Chẩn co rút, tay đểtrênchăn đệm từ từ nắm lại thành quyền. Giọnghắnkhàn khànnói: “Lưu Ly là của ta”.

Ngụy La cũng biết như vậy, bất đắc dĩ thở dàimộthơi: “Đúng lúc ngày mai thiếp muốn tiến cung thỉnh an mẫu hậu, nhân tiện hỏimộtchút xem mẫu hậu có ý gì”. Ngụy La chợt nhớ tới chuyện gì đó, mắt hạnh híp lại,mộttia sáng ranh mãnh chợt lóe qua “Thất công chúa đúng là nhàn rỗi, ngay cả chuyện như vậy cũng muốn chen chân vào gópmộtcước”.

Chuyện Ngụy La và Triệu Giới muốn có hài tử,khôngbiết làm thế nào mà truyền tới tai Trần Hoàng hậu.

Ngụy La lập tức pháthiệntâm tìnhhắnkhôngđúng, ngẩng đầu hỏi: “Chàngkhôngmuốn?”

Ngụy Lakhôngtrả lời, chóp mũi cong lên, giống như con chónhỏngửi ngửitrênngười Triệu Giới.

Triệu Giới ngắt lời nàng, híp mắt hỏi: “Nàngnóigì?”

Sau đó Dương Chẩn lại vào cung cầu kiến Sùng Trinh Hoàng đế, hai ngườinóichuyện trong ngự thư phòng cả buổi chiều.khôngbiết họnóigì, sáng sớm hôm sau Sùng Trinh Hoàng đế liền sửa lại chủ ý, đồng ý gả Thiên Cơ Công Chúa cho Dương Chẩn làm vợ, tùy ý thành hôn. Mặt khác cũng cấp cho Dương Chẩnmộttòa dinh thự, ruộng tốt trăm mẫu cùng vô số vàng bạc châu báu.

Triệu Giới xách nàng từtrênmặt đất dậy, vỗ vỗ vào mông nàng,nói: “Tiểu tử, xem ta thu thập nàng thế nào”.

Ngụy La hiểu ra. Phía Tây nam Phủ Tĩnh Vương cómộtsân tên là Tranh Vanh Viện, là chỗ yên tĩnh, là nơi tốt, thích hợp để dưỡng thương. Ngụy La liền sắp xếp cho Dương Chẩn ở lại đó.

Ngày hôm đó Ngụy La và Triệu Giới cùng nhau về PhủanhQuốc Công, vừa vặn Đại tỷ Ngụy Đông về nhà mẹ đẻ, còn mang về hai tiểu nhi tử nữa.

Triệu Giới hôn lên mặt nàng, hỏi: “Bây giờđãcảm thấy ta được chưa?”

Ở phố lớn phía Tây mới mởmộtcửa hàng điểm tâm, Ngụy La biếtrõTrần Hoàng hậu thích những món quà vặt dân gian này, nàng cố ý mua vài loại mang vào cung, trong đó có mứt bí quả và bánh ngọt sơn tra mà Trần Hoàng hậu thích ăn nhất. Đến Điện Chiêu Dương, nô tỳnóiTrần Hoàng hậuđangtụng kinh ở Bảo Hòa Điện, Ngụy La để điểm tâm xuống, xoay ngườiđitới đó.

Ngụy La kéo tay áo Triệu Giới,khôngrõchuyện gìđãxảy ra: “Sao phải mang Dương Chẩn về phủ chúng ta?”

Ngụy La vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Triệu Giới mặc áo bào màu đỏ tía thêu ác thú đứng ở ngoài cửa cách nàng vài bước.

Triệu Giới chỉ cười, nắm tay nàngkhôngnóilời nào.

Triệu Giớinói: “Ta nghenóikhôngít phụ nhân vì sinh con mà bỏ mạng, A La, muội cònnhỏ, takhônghy vọng muội có bất kỳ nguy hiểm nào”.

Thế cho nên Triệu Lưu Ly muốn gặp Dương Chẩn so với lên trời còn khó hơn, đành phải len lén viếtmộtphong thư, khẩn cầu Ngụy La khuyên Dương Chẩn dưỡng thương cho tốt.

Chương 154: Muốn hài tử

Ngụy La liền vội vàng lắc đầu, giải thích: “Con cũng mới biếtkhônglâu, lúc đó Dương ChẩnđiQuảng Đông, Lưu Ly tính đợihắntừ Quảng Đông vềsẽnóivới ngài, cho nên con mớikhôngnóira”. Thời điểm này,nóidốimộtchút cũngkhôngảnh hưởng tới toàn cục.

Cuối cùng Dương Chẩn cũng có phản ứng, đặt chén thuốc màu linh chi xuống, đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn Ngụy La.

Triệu Giới ôm nàng suy nghĩmộtchút, đến nayhắncòn nhớrõbộ dáng trước kia của Ngụy La, đúng là phấn điêu ngọc trác, đángyêuvô cùng, vì thế cũngkhôngphản bác lời nàng.

mộtđám người đem Dương Chẩn vào bên hông cửa Phủ Tĩnh Vương, lúc này Kim Lũđangcắt chanh cho Ngụy La, Ngụy La nghe được liền sững sờ, chạy qua xem thế nào.

Triệu Giới biếtrõnàng cố ý nịnh nọthắn, nhưnghắnvẫn cảm thấy sung sướng.hắnnhéo nhéo gương mặtnhỏcủa nàng,nói: “Tiểu nha đầu, vừa rồi hai ngườinóigì? Ta nghe quảnsựnói, mấy ngày nay muội thường tới Tranh Vanh Viện”.

Ngụy La gật đầu: “Làm phiền ma ma”. Nếu là người Trần Hoàng hậu đưa tới, nàng phải nể mặtmộttí.

rõràng hai người sống cùngmộtmái hiên, nhưng ba ngày cũng chưa thấy mặt!

Mỗi khi tâm tình Trần Hoàng hậukhôngtốt, hoặc là lúc bàkhôngđoán được việc nào đó,sẽđiBảo Hòa điện tụng kinh.

Chỉ làmộtvài ngày sau, Ngụy La liền pháthiệnDư ma ma này quản quá rộng rồi.

Dương Chẩn ngồi dậy khỏi giường, khom lưng mang tất, đáp lại: “Thầnsẽkhôngchết tâm”.đitới bên cạnh cửa,hắnngừngmộtchút lạinói: “Mấy ngày nay đa tạ Vương gia và Vương phiđãchăm sóc, Dương Chẩn ghi nhớ suốt đời”.

Dương Chẩn đáp: “sẽkhông”,nóixong liền nhanh chóng rờiđi.

Ngụy Lanói: “Mẫu hậu, là con”.

Lúc ba ngày mới được sinh hoạt vợ chồng, Triệu Giới ước chừng lăn qua lăn lại Ngụy La tới nửa đêm, sáng ngày hôm sau nàng đềukhôngdậy nổi.

Trần Hoàng hậu nhìn nàng, ánh mắt dịu dàng, lờinóithấm thía đạo lý: “Con và Trường Sinhđãthành thânmộtthời gian rồi, có suy tính qua chuyện con nối dòng chưa?”

Ngụy La gật đầu theo: “Vậy ngài đồng ý hônsựcủa bọn họ sao?”

Kể từ sau khi bà ta tới, liền muốn Triệu Giới và Ngụy La phân phòng ngủ. Vì bảo đảm độ tinh khiết của tinh thủy, còn muốn Ngụy La và Triệu Giới mỗi ba ngày mới có thể cùng phòngmộtlần. Sinh hoạt phu thê còn phải có quy củ, nhất định phải tắm rửa,khôngđược uống rượu,khôngđược tức giận,khôngđược ăn đồ cay…

Triệu Chương bị cấm túc, Ninh Quý Phi c·h·ế·t, khiến Triệu Lâm Lang hận Trần Hoàng hậu thấu xương. Đáng tiếc nàng ta chỉ là công chúa, căn bảnkhôngthay đổi được gì. Bây giờ thấy đượcmộtchút cơ hội, tất nhiên nàng ta phải nắm chặtkhôngtha. Cũng là nàng ta may mắn, thế nhưng lạithậtsựđiều tra ra được chuyện giữa Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn, biết được trước kia Dương Chẩn là thị vệ của Triệu Lưu Ly, hai ngườiđãsớm có tư tình. Triệu Lâm Lang viết thư cho Triệu Chương thương lượngmộtchút, liền quyết địnhnóiviệc này cho Sùng Trinh Hoàng đế, tiên phát chế nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Chẩn đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng.

Triệu Giớinói: “Làm sao vậy?”

Ngụy La khoa trươngnói: “thậtlàmộtbình dấm chua lớn”.

Ngụy La sững sờmộtlát, chợt gò má ửng hồng,nhẹgật đầu.

Ngụy La: “…” Mấy lời nàng vừanóira, bây giờ thu hồi vẫn còn kịpkhông?

Ngụy La vốn tưởng rằng chuyện của Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn cuối cùng cũng có kết quả,khôngngờ hai ngày sau lại xảy ra chuyện.

Ngụy La biếtrõ, Trần Hoàng hậu lại phiền lòng.

Ngay cả Ngụy La bình thườngkhôngthích đứanhỏ, cũngkhôngnhịn được muốn xoa bóp mặthắn.

Nàng và Triệu Giới chưa từng kiêng kỵ vấn đề con nối dòng, cũngkhôngphảikhôngmuốn sinh, huống gì mỗi buổi tối hai người đều cùng phòng, chuyện này muốn vội cũngkhôngvội được… Hoàng hậu nương nươngnóitrắng ra như vậy, nàng cũngkhôngbiết nênnóitiếp thế nào.

Sau khi Trần Hoàng hậu nghe xong, quảthậtcó vài phần xúc động, thở dàinói: “Nhìnkhôngra, Dương Chẩn lại làmộthài tử si tình”.

Trần Hoàng hậu cười cườinói: “Ta đồng ýthìthế nào chứ? Bệ hạ bên kiakhôngđồng ý, ta cũngkhôngcó cách nào”.

Edit: tart_trung

*** *** ***​

Rất lâu, Dương Chẩn mới thấp giọngnói: “Vương phikhôngcần làm phép khích tướng với thần”.

Vài ngày nay vẻ mặthắnvẫn như vậy, thường xuyên nhìn ra ngoài cửa sổ rồi thất thần, mặtkhônggợn sóng, giống nhưhắnchẳng còn sống nữa vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừađitới cửa điện, Trần Hoàng hậu gọi nàng lại: “A La”.

nóitới chuyện này, Ngụy La liền nhớ tới chínhsự, nghiêm túc hỏi: “Chàng gặp bệ hạ sao rồi, ngài ấynóithế nào?”

Dương Chẩn là thị vệ, có trách nhiệm bảo vệ an nguy của công chúa. Màhắnta lại mượn thân phận đặc thù này, gần quan được ăn lộc, dẫn dắt Triệu Lưu Ly động tâm vớihắnta, có thể thấy là người lòng dạ khó lường, đức hạnhkhôngtốt, tuyệt đốikhôngthể là người để phó thác chung thân đạisự.

khôngnhững như vậy, thức ăn mỗi ngày của Ngụy La đều phải được kiểm soát,khôngthể đụng tới dầu mỡ và thức ăn mặn, cuộc sống trôi quathậtgiống nhà sư khổ hạnh. Bảy tám ngày như thế, Ngụy Lakhôngnóigì, nhưng sắc mặt Triệu Giớithìđen hệt như đáy nồi.

Ngụy Lanói: “Đây là cửa hàng mới mởtrênđường, mẫu hậu nếm thửmộtchút, nếu người thích, con liền mỗi ngày đều cho người đưa tới”. Miệng ngọt của nàng, dỗ Trần Hoàng hậuthậtcao hứng.mộtlát sau, Ngụy La nhịnkhôngđược hỏi: “Mẫu hậu, ngài cũngkhôngđồng ý để Lưu Ly gả cho Dương Chẩn sao?”

*** *** ***​

Ngụy La nghe vậykhôngkhỏi suy tư. Chuyện của Dương Chẩn và Triệu Lưu Ly căn bản chẳng có mấy người biếtrõ, là ainóicho Sùng Trinh Hoàng đế?

Sắc mặt Trần Hoàng hậu tốt hơnmộtchút, chậm rãinói: “Ta chỉ hy vọng Lưu Ly có thể gả chomộtngườithậtlòng đối tốt với nó, ngày trôi qua hòa thuận,khôngcần trải qua sóng to gió lớn gì, người làm mẫu thân này như vậyđãthỏa mãn rồi”. Những người phò mã bà nhắm cho Lưu Ly đều cómộtđiểm giống nhau, đó làkhôngcó dã tâm. Trần Hoàng hậu thích người vui vẻ biết thỏa mãn, nam nhânmộtkhi có dã tâm quá lớn, liền dễ dàng xemnhẹthê tử. Bản thân bàđãnếm trải đau khổ, nênkhônghy vọng nữ nhisẽgiẫm lên vết xe đổ này.

Bây giờ ôngđangtrong giai đoạn cầu hòa, nếu đồng ý chuyện này, Trần Hoàng hậu có lẽsẽcho ông sắc mặt tốt hơn. Huống gì, Triệu Lưu Ly là nữ nhi của ông, ông tất nhiên cũng hy vọng Triệu Lưu Ly sống tốt. Hai ngày nay nghenóiTriệu Lưu Ly vì Dương Chẩn mà sinh bệnh, ông sớmđãkhôngđành lòng.

Trần Hoàng hậu sao lạikhôngđau lòng? Cùng ngày bà liềnđingự thư phòng tìm Sùng Trinh Hoàng đế,yêucầu ông đồng ý hônsựcủa Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn.

Trần Hoàng hậu có chút kinh ngạc, nhưngkhôngđứng dậy, bà vẫn ngồitrênbồ đoàn, hỏi: “A La, sao con lại tới đây?”

Có phản ứng là tốt rồi, Ngụy La thở phàomộtcái,thậtsựsợhắnkhônggượng dậy nổi: “Bệ hạkhôngđồng để ngươi lấy Lưu Ly, ngươikhôngcó cách nào sao? Ta nghenóigần đây Hoàng thượngđangtuyển chọn phò mã cho nàng ấy, nhìn trúng công tử Cao Tụng Huân của Phủ Định Quốc Công, ngươi muốn trơ mắt nhìn nàng ấy gả cho người khác sao?”

Sùng Trinh Hoàng đế nghe xong sắc mặt liền thay đổi, trong nội tâm kinh hoàng, vội vàng sai người lén lút điều tra chuyện này. Nhưngsựviệc còn chưarõràng, Dương Chẩn liền ởtrêntriềunóira những lời này,khôngcần nghi ngờ, Dương Chẩnthậtsựcấu kết với Triệu Lưu Ly. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy La lĩnh giáo qua khả năng củahắnrồi, lần trước nàng bịhắnđánhmộtcái, cả đêm cũngkhôngdám ngồi lên ghế. Nàng ngoan ngoãn ôm lấy cổ Triệu Giới, cọ cọ ở cổhắn, thànhthậtnói: “Cònkhôngphải Lưu Ly nhắn muội phải hảo hảo chiếu cố Dương Chẩn sao, nếukhôngcòn lâu muội mới để ýhắnta”.nóixong, thấy sắc mặt Triệu Giới có vẻ tốt hơn, Ngụy La liền gấp gáp rèn sắt khi còn nóng, hônmộtcái “bẹp” lên mặthắn“Thiếp chỉ để ý chàng”.

Tối hôm Ngụy La tiến cung, Triệu Lưu Ly liền sinh bệnh.

Chuyện của Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn được giải quyết, Ngụy La quảthậtthở phàonhẹnhõm.

Nhưng Triệu Lâm Lang ghi tạc trong lòng.

Beta: gaubokki​

thậtra Dương Chẩnkhôngnhu nhược như nàngnói, mấy ngày nayhắnquảthậtdưỡng thương cho tốt, nghe nha hoànnói, mỗi sáng sớmhắnta đều đánhmộtbộ quyền, sau đó lại cưỡi ngựađiquân doanhmộtchuyến. Sùng Trinh Hoàng đế mặc dù tức giận nhưng cũngkhôngtướcđichức quan củahắn,hiệnthờihắnvẫn là Chính nhị phẩm tổng binh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy Lanói: “Chuyện này mẫu hậu yên tâm, Dương Chẩn tuyệt đốithậtlòng với Lưu Ly,thậtsựkhôngphải vì thân phận công chúa của nàng ấy”.

Nhắc tới cũng kỳ quái, Ngụy Lađãgả cho Triệu Giới nửa năm rồi, nhưng trong bụng chẳng có chút động tĩnh nào. Lương Ngọc Dung vừa mới gả cho Ngụy Thường Dẫn hai tháng, nghenóicũngđãchẩn ra là có thai.

Triệu Giới bị nạn hạn hán ở Thanh Châu quấn thân, mỗi ngày đềuđisớm về trễ, ban ngàykhôngthể gặp Ngụy Lathìthôi, buổi tối cũng lạikhôngthể ôm tiểu thê tử của mình.

Ngụy La th* d*c tách ra, mặt ửng hồng: “Vừa rồi chàngđiđâu?”

Hôm sau Ngụy La thu xếpmộtphen, thay xong xiêm y liềnđivào cung.

Trần Hoàng hậu so với bọn họ còn coi trọng việc này hơn, lúc này liền kêumộtma ma tới Phủ Tĩnh Vương. Ma ma này Ngụy Lađãgặp qua vài lần, nghe Trần Hoàng hậu gọi bà ta là “Dư ma ma”, bà ta là người nghiêm túc, lại vô cùng thận trọng, cung nữ dưới quyền đều kiêng kỵ bà ta ba phần.

Ngụy La liền vội vàng lắc đầu: “sẽkhông, muộisẽdưỡng thân thểthậttốt, đảm bảokhôngcó vấn đề gì”. Nàng lại hỏi tiếp: “Chàng nhìn Đa Phúcđi,thậtđángyêu, hài tử của chúng ta nhất định cũngthậtđángyêu”.

Chỉ chốc lát sau đại phuđãtới, vội vàng vào trong giúp Dương Chẩn trị liệu.

Bệnh tới vừa vội vừa nhanh,mộtkhắc trước còn tốt lắm, chớp mắt tiếp theo Triệu Lưu Lyđãngất xỉu trong phòng. Lòng Trần Hoàng hậu nóng như lửa đốt,khôngngủkhôngnghỉ ở bên cạnh Triệu Lưu Ly, cũng may sáng ngày thứ hai nàng tỉnh lại, câu đầu tiên là khócnói: “Mẫu hậu, con muốn gặp Dương Chẩn ca ca”.

Nếukhôngphải tại Triệu Lâm Lang, cũngsẽkhôngcó nhiều thiêu thân như vậy.

Ngụy La vẫn còn nhiệt tình khuyênhắn: “Được haykhông? Ngọc Dung cũng bằng tuổi ta, nàng ấyđãmang thai hai tháng rồi. Thường Dẫn ca cũngkhônglo lắng như chàng vậy”.nóixong, nàng mới chống lên bả vai Triệu Giới hỏi: “Đại ca ca có phảikhôngđượckhông, cho nên mới…”

Ngụy La quỳ bên cạnh bồ đoàn, cùng chắp tay trước ngực giống Trần Hoàng hậu, thành kính nhắm mắt lại. Nàng và Trần Hoàng hậu giống nhau, tin tưởng có thần phật tồn tạitrênđời, nếukhôngchính nàng cũngkhôngthể trùng sinh sống lại lần nữa. Nàngnói: “Con mang đến cho người vài món điểm tâmnhỏở ngoài cung,khôngbiết mẫu hậu có thíchkhông”.

Ngụy Lakhôngtrốn tránh mà nhìn thẳnghắn.

Ngụy La hỏi: “Bây giờ ngươi có tính toán gìkhông?”

Cuối cùnghắncũng chịu mở miệngnóichuyện. Ngụy La đứng ở đầu giường, khóe môi cong lên, từtrêncao nhìn xuống: “Ngươi dựa vào cái gì mànóiLưu Ly là của ngươi?” Nàng khoanh hai tay lại, cao giọngnói: “Ngươiđãvì Lưu Ly làm được cái gì sao? Từ đầu tới cuối, ta chỉ thấy Lưu Ly vì ngươi mà cố gắng, còn ngươi lại ở chỗ này hối hận. Mặc dù Lưu Lyđangbị nhốt lại, cũng muốn viết thư nhờ cậy ta chiếu cố ngươithậttốt, còn ngươithìsao? Chỉ biết nhu nhược trốn tránh?”

Ngày thứ hai, Triệu Giới liền trarõtiền căn hậu quả.

Vì vậy, vừa về đến phủ, Ngụy Lađãbị Triệu Giới ôm vào trong phòng, giằng co trong ngoàithậtnhiều lần, mãi tới khi mặt trờihiệnlên nơi chân trời, Triệu Giới mới buông tha cho nàng.

*** *** ***​

Nhũ danh của tiểu tôn là Đa Phúc, đặc biệt thích mấy thứ màu sắc rực rỡ. Hôm nay vừa lúc Ngụy La mặc áo hồng đào thêu hoa văn bảo tướng màu vàng cùng váy mã diện, Đa PHúc liền vây quanh nàng mãi, giật giậtnhẹváy của nàng, kéo tay nàng, lại nhìn nàng cười “khanh khách”, miệng gọi “di di” cònkhôngrõ,thậtsựlàm lòng Ngụy La muốn tan chảy.

Triệu Giới vào cungkhôngphải vì Triệu Lưu Ly, mà vì nạn hạn hán ở Thanh Châu. Hơn nửa năm nay Thanh Châukhôngthu được hạt thóc nào, dân chúng chỗ đóthậtsựvô cùng cực khổ. Sùng Trinh Hoàng đế giao việc này cho Triệu Giới xử lý,hắnvào cung là vì muốn thương thảo với Hoàng đế chuyện giảm bớt thuế má. Sau đó Triệu Giới mớinóimộtchút tới việc của Lưu Ly,hắnvừa mớinóitới, vẻ mặt Sùng Trinh Hoàng đế chính làkhôngmuốn nhiều lời, hẳn là ông cònđangtức giận. Triệu Giới cũngkhôngnóinhiều liền rời khỏi hoàng cung.

Có lẽ vì nghe được tiếng bước chân, bà hơi nhíu màynói: “Bản cungđãdặnkhôngđể ai vào đây rồi mà?”

Lúc gầnđi, Triệu Giới tặng cho tiểu tônmộtcái khóa trường mệnh, tiểu hài tửkhôngrõđó là vật gì, lại cầm lấy gặm, khiếnkhôngít người buồn cười.

Triệu Giớinói: “Chờ mấy ngày nữa phụ hoàng hết giận rồinóisau”.

Ngụy Lakhônglên tiếng, ngoan ngoãn ngồi đối diện Trần Hoàng hậu.

Trần Hoàng Hậu sớm đoán được vì sao nàng tới đây, đoạn chuyện vừa rồi chỉ là ngụy trang mà thôi, cũng khó cho nàng nhịn được. Trần Hoàng hậu đứng dậy khỏitrênbồ đoàn, ngồi vào bên bànnhỏkhắc mây, rót hai chén trà: “Trước kia ta sớmđãchọn phò mã cho Lưu Ly, nó còn dùng đủ các loại lý do qua loa có lệ, ta còn nghĩ nóthậtnghĩ tới việckhônglập gia đình, nghĩ cả đời đều ở bên cạnh bản cung,khôngnghĩ là trong lòngđãsớm có chủ rồi”. Giọngnóicủa bà có chút thẩn thờ.

Ngụy La quay đầu, khom người: “Mẫu hậu có gì dặn dò?”

Triệu Lâm Lang đem theo tâm tư này,nóichuyện của hai người họ thành: “đãsớm tằng tịu với nhau, tự định chung thân”, có vài lờithậtsựquá quắt.

Ngụy Lakhôngtrả lời vấn đề này, vì nàngđãngủ mất.

Đáng tiếc, Trần Hoàng hậu cũngkhôngcảm động.

Ngụy La đứng ở ngoài viện với Triệu Giới, hỏi: “Sao hoàng thượng lại nổi giận?”

Triệu Giớinói: “Hoàng cung”.

Triệu Giới dùng ngón tay cái lauđivệt chanh còntrênkhóe miệng nàng,nói: “Dương Chẩnkhôngcó phủ đệ, Lưu Ly khẩn cầu ta manghắnvề Phủ Tĩnh Vương, thuận tiện dưỡng thương”.

Triệu Giới tựa vào hàng lang hình trụ, khoanh hai tay, như có điều gì cần suy nghĩ: “Tất nhiên là có ngươi ở bên cạnh ông ấynóigì đó”.

Mà Dương Chẩn từ lúc vào Phủ Tĩnh Vương cũngkhôngnóilời nào.

Đáng tiếcđãchậm, Triệu Giới giữ chặt lấy eo nàng,nói: “Được, đêm nay chúng ta về liền sinh con”.

Ngụy La giống như mới từ trong nước ra, toàn thân ướt nhẹp, ngay cả chăn đệm dưới thân cũng đều là nước. Nàng dựa trong lòng Triệu Giới khóc thút thít, lên ánnói: “Triệu Giới, chàng là cầm thú”.

Sùng Trinh Hoàng đế vốn còn có chút phản đối, nhưng ngườiyêucầu là Trần Hoàng hậu, kiêu căng của ông liền tiêu mất, bắt đầu dao động.

Lúc rãnh rỗi nàng lạikhôngkhỏi nghĩ tới những lời Trần Hoàng hậunói.

Hóa ra mấy ngày trước Triệu Lưu Lyđiquân doanh tìm Dương Chẩn, bịmộtvị đại phu họ Chu thấy được. Vị đại phu kia tên Chu Hàng, là Lại bộ viên ngoại lang. Chu Hàng tham gia cung yếnđãnhìn thấy Triệu Lưu Lymộtlần, sau khi về nhà lạinóivới phu nhânhắnta chuyện này,nóiThiên Cơ Công chúa hình như có quen biết hán tử trong quân doanh. Chu phu nhân cũngkhôngphải đènđãcạn dầu,mộtlần lần bà ta vào cung, đem chuyện nàynóira trước mặt mọi người. Mọi người cũngkhôngtin lời bà ta, dù sao Triệu Lưu Ly bị Trần Hoàng hậu xem như bảo bối mà canh giữ, ngay cả cửa cung cũngkhôngra được, sao lại quen biết hán tử bên ngoài.

Triệu Giới nắm cằm nàng,khôngđể nàng rờiđi, ngậm lấy môi nàng, nếm hương vịmộtlát.

Mặc dù Triệu Giớikhôngcó biểuhiệngì, nhưng nàng nhìn ra được,hắnlà thích tiểu hài tử.

Sùng Trinh Hoàng đếkhôngchỉ phạt Dương Chẩn, còn cưỡng chế ra lệnhkhôngcho phép Triệu Lưu Ly được bước ra khỏi Thần Hoa Điệnmộtbước.

Chỉ là ngoài ý muốn, Sùng Trinh Hoàng đế chẳng nhữngkhôngđồng ý, còn đột nhiên tức giận, lôi Dương Chẩn xuống đánh ba mươi quân côn!

thậtsựlà kẻ kiệm lời, cũngkhôngbiết Lưu Ly vừa ýhắnta chỗ nào. Ngụy La vịn khung cửa, trăm mối như tơ vò, cho tới khi giọng của Triệu Giới vang lên bên tai: “A La, đừng nhìn nữa, ngày mai bản vươngsẽkêuhắnchuyển ra ngoài”.

Ngày hôm đó nha hoàn theo thường lệ đưa dược vào cho Dương Chẩn, Ngụy La thấy Dương Chẩn uống hết thuốc,khôngnhịn được hỏi: “Này, Dương Chẩn, ngươi định cứ tiếp tục như vậy sao?”

Vì thế, Sùng Trinh Hoàng đế giận tím mặt.

Bị pháthiệnrồi. Ngụy La yên lặng hít hít mũi, hơi có chút quẫn bách vì mưu kế bị vạch trần.

Trần Hoàng hậu niệm xongmộtđoạn kinh, nghiêng đầu nhìn nàng cười: “Con có lòng”.

Trần Hoàng hậunóitiếp: “nóivậy là con cũngđãsớm biết rồi, hai đứa các con hợp nhau lừa gạt bản cung, có đúngkhông?”

Năm ngày sau, cơn giận của Sùng Trinh Hoàng đế vẫn còn chưa tan,khôngchịu tha thứ cho hai người.

Ngụy La nhào vào trong lònghắn, ôm lấy eohắn, ngẩng đầunói: “Dương Chẩnkhôngcó bộ dáng tuấn tú như Đại ca ca, muội nhìn mình Đại ca ca là đủ rồi”.

Dư ma ma tới chỗ Ngụy La,khônggiống như những người khác hành lễ nô tỳ, bà ta chỉ hành lễ rồinói: “Nô tỳ tham kiến Tĩnh Vương Phi nương nương, sau này kính xin nương nương phối hợp với nô tỳ”.

Đứa bé kia môi hồng răng trắng, thanh tú đángyêu, gặp người liền cười, bộ dáng vô cùng xinh đẹp.

Ngụy Lanói: “Chỉ cần ngươikhôngphụ Lưu Ly, ta cứu ngươimộttrăm lần đều được”.

Sắc mặt Dương Chẩn trắng bệch, thần tríđãkhôngcònrõràng. Ba mươi quân côn đối vớihắncũngkhôngtính là nặng, nhưng ngựchắnvốnđangbị thương, lần này miệng vết thương bị nứt ra, còn chảythậtnhiều máu. Vương quảnsựbận rộn sai người thỉnh đại phu, xem khám thương thế chohắn.

Trần Hoàng hậu cườinói: “Tuổi Trường Sinhkhôngcònnhỏ, người ta cùng lứa vớihắnđãcó traigáiquấn người, bản cung cũng sốt ruột thay nó,thậtsựkhôngcó ý muốn bức con”. Bàđitới gần Ngụy La, bàn tay vỗ vỗ tay nàng: “Nữ nhân cómộtđứanhỏbên cạnh cũng tốt. Huống gì, bản cung cũng muốn ôm tôn tử”.

Ngụy La đưa ra vài ví dụ,nhỏnhư khắc tượng gỗ hay bắt đom đóm, lớn là vì Lưu Ly màđiQuảng Đông bình định phản loạn, chuyện nào cũng có thể cho thấyrõtấm chân tình của Dương Chẩn.

thậtra nếu Sùng Trinh Hoàng đế nghe Dương Chẩn hoặc Triệu Lưu Lynóitrước, chưa chắcsẽtức giận như vậy. Chỉ tiếc, ông ta nghe Triệu lâm Lang châm ngòi,đãcó nghi kỵ từ trước, nhìn lại hai đứanhỏ, tâm tìnhsẽkhônggiống vậy.

Lúc Ngụy La tới đó, ngoài điện chỉ có hai nô tỳ, Trần Hoàng hậu ngồi chồm hỗmtrênbồ đoàn, trong miệngkhôngngừng lẩm bẩm.

trênđường về, Ngụy La ngồi trong lòng Triệu Giớinói: “Đại ca ca, chúng ta cũng cómộtđứanhỏđi?”

Sau đó, Dư ma ma lại có quy củ mới, chính là mỗi lần sinh hoạtkhôngthể quámộtcanh giờ.

Triệu Lưu Lynóivới Ngụy La, gần đây Sùng Trinh Hoàng đế đối với Trần Hoàng hậu quảthậtlànóigì nghe nấy, quả nhiênkhôngcó chút uy nghiêm nào, khuất phục nịnh nọt chỉ mong được Trần Hoàng hậu tha thứ.

Lúcđira khỏi Bảo Hòa Điện, Ngụy La có chút ý tứ chạy trối c·h·ế·t.

Sùng Trinh Hoàng đế tự mình triệu kiến Dương Chẩn. Bởi vì lần này bình định phản loạn,hắncó công bắt giữ thống lĩnh phản quân, tâm tình Sùng Trinh Hoàng đế rất tốt, liền tự mình hỏi xemhắnmuốn được thưởng cái gì. Dương Chẩn cũng lớn gan, dám ở trước mặt Hoàng đế cùng bá quan trong triều,nóimuốn cưới Lục công chúa Triệu Lưu Ly. Tuy rằng nguyện vọng này nằm ngoài dự liệu của mọi người, nhưng cũngkhôngphải quá khác người, nếu Hoàng đế gật đầu, thậm chí có thể trở thành câu chuyện được ca tụng nhất trong các câu chuyện được người đời ca tụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy Lanóichuyện với Trần Hoàng hậu thêmmộtlát, thấy sắc trờikhôngcòn sớm nữa, mới đứng dậy cáo từ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Muốn hài tử