Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi

Phong Hà Du Nguyệt

Chương 158: Ta thích nàng như vậy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Ta thích nàng như vậy


Hai tay Ngụy La chống giường, suy nghĩ rất lâu mớinóira lời: “Chàngkhôngcần nạp thiếp, cũngkhôngthể có nữ nhân khác”. Đôi môi hồng mím lại, giọngnóicó chút nghẹn ngào: “Nếu chàngthậtsựcần con nối dòng, nhất định phải chạm vào người khác, vậy đừng để thiếp biết, cũng đừng để thiếp thấy, chờ chúng ta hòa ly rồi, chàng lại đón nàng ta vào phủ”.

Tôn đại phu nghiêm nghị hỏi Ngụy La vài vấn đề thường gặp. Ví dụ như mỗi lần tới nguyệtsựsẽvô cùng đau bụng, mùa đông có phải tay chân đều lạnh hơnkhông, Ngụy La đều gật đầu cả.

Ngụy La kêu Kim Lũ nhận lấy phương thuốc,khôngnhịn được hỏi: “Nếu dựa theo lời đại phunói, ta có thể mang thai sao?’ (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Giới gật đầu, ngồi vào bên cạnh Ngụy La: “đãan tâm hơn chưa?”

Tôn đại phu dù sao cũng thường xem bệnh cho nữ nhân, loại bệnh này đối với ông cũngkhôngphải chuyện gì khó khăn. Ông ta vừa lau tay, vừanói: “Cách điều trị đương nhiên là có, đối với thân thể Vương phisẽkhôngcó ảnh hưởng gì, bổ huyết dưỡng khí,sẽchỉ khiến Vương phi càng thêm khỏe mạnh”. Tôn đại phu gỡ khúc mắt đủ rồi, thấy vẻ mặt Ngụy La căng thẳng, lúc này mới cườinói: “Đầu tiên Vương Phi nên chú ý giữ ấm cơ thể, đừng để bị lạnh. Tiếp theo mỗi ngày đều dùng nước nóng ngâm chân, ngâm hai khắc chuông là được. Còn nữa, nếu có thể mỗi ngày đều dùng ngải cứu để làm ấm huyệt Khí Hải và huyệt Quan Nguyên, hiệu quảsẽcàngrõràng hơn”.

Ngụy La biếtrõlúc nàykhôngthể đối nghịch vớihắn, thân thể nhướng lên, cọ xát vào mặthắn: “Thiếp có thể nhường chàng cho ai chứ? Tính tình chàngkhôngtốt, độngmộtchút là thích giáo huấn người khác, chỉ có gương mặt là dễ nhìn. Ngoại trừ thiếp, ai có thể tiêu hóa nổi chứ? Cũng là thiếp tốt,khôngchê chàng, thích chàng như vậy”.

Triệu Giới nhìn nàng, đúng là càngnóicàng sai, êm đẹp nhận lỗi sao lại vặn vẹo thành như vậy.

Ngụy Lanóixong cũng thấy hối hận, bất an nắm lấy tay Triệu Giới: “Vừa rồi thiếp chỉ thuận miệng, cũngkhôngphảithậtnghĩ như vậy, chàngkhôngnên tức giận”.

Lờinóicòn chưa dứt,đãcảm thấy cổ mình vô cùng đau nhức.

Ngụy La nheo mắt,nhẹgật đầu. Rất nhanh nàng liền thấy phiền muộn, gương mặtnhỏnhắn hỏi Triệu Giới: “Chàngnói, nếu thiếp trịkhôngtốt, vẫnkhôngsinh được hài tửthìsao?”

Ngụy Lakhôngtin được nhìnhắn: “Chàngkhôngmuốn có hài tử sao? Hoàng hậu nương nươngđãmuốn ôm tôn tử rồi?”

Triệu Giớikhônglên tiếng, chỉ nâng mắt, ý tứrõràng: “Nàngnóixem”.

Hai người giật mình,mộtngày mà muốnđihết Thịnh kinh thành còn khó, chứ đừngnóimời đại phu tới. Nhưng ngẩng đầu liền thấy gương mặt nghiêm túc của Triệu Giới,khôngcó chút đùa giỡn nào, liền cúi đầunói: “Vâng, thuộc hạđingay”.

Tôn đại phu đứng dậy, tới bên bàn sơn son vểnh lên viếtmộtbộ phương thức điều dưỡng: “Vương phi uống thuốc phối với cao thai hươu, mỗi ngày hai lần,khôngthể nhiều hơn cũngkhôngthể ít hơn”.

Ngụy La lại hỏi: “Vậy khoảng bao lâu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Rửa chân xong Kim Lũ lại bưng tớimộtchén dược, đúng là dược dưỡng huyết mà tôn đại phu kê. Ngụy La vừa uống vừanóivới Triệu Giới: “thậtđắng”.

Tay Triệu Giới chui vào trong đồ ngủ màu trắng của nàng, v**t v* da thịt trắng mịn, hôn lên môi nàng,nói: “Chỉ ngủkhôngkhôngthể sinh được hài tử đâu.

Lúc Triệu Giới về phòng, Ngụy Lađãngồitrêntháp mỹ nhân bắt đầu ngâm chân, thấyhắnvề liền hỏi: “đitìm rồi sao?”

Ngụy La cũng pháthiệnlạc đề,khôngquan tâm ngó ngàng mà bổ nhào vào lòng Triệu Giới: “Dù sao thiếp thích chàng nhất,thậtxin lỗi, chàng đừng giận”.

Edit: tart_trung (đọc tại Qidian-VP.com)

thậtnhỏmọn. Ngụy La ngẩng đầu nhìnhắn, thò tay kéo kéo cánh tay củahắn, gương mặtnhỏnhắn chân thành ngẩng lên: “Chàngkhôngnên tức giận”.

Beta: gaubokki​

Triệu Giới nắmmộttay nàng, để tay nàng trong lòng bàn tayhắnmà v**t v*, giọngnóiđương nhiên: “Vậythìkhôngsinh”.

Ngụy La ngồi dậy, nhìn Triệu Giới, nghiêm túcnói: “Lời thiếp vừanóikhôngphảithậtlòng, Đại ca ca tốt như vậy, thiếp sao có thể cam lòng mà cho người khác chứ? Chàng chỉ có thể là của thiếp, nếu ai dám nghĩ tới, thiếp là người đầu tiênkhôngbỏ qua. Chàng cũngkhôngthể có hài tử với người khác, cho dù Hoàng hậu nương nương bức chàng, chàng cũng tuyệt đốikhôngthể đồng ý. Nếu chàng dám đồng ý, cho dù nữ nhân kia có con, thiếp cũngsẽkhiến nàng takhôngsinh được”.

Ngụy La bĩu môi, thuận thế sít sao ômhắn: “Chàngkhôngđược phép ra ngoài”.

Nàng “ừ”mộttiếng, vô thức giãy giụa, nhưng Triệu Giới lại dùng sức siết chặt lấy eonhỏcủa nàng, làm cho nàngkhôngthể động đậy. Triệu Giới lần này cắn có vẻ nhẫn tâm, mặc dù trong lòng còn có lửa giận, nhưng vẫnkhôngcam lòng làm cho nàng bị thương, rất nhanh liền buông ra.

Lúc nào Ngụy La cũng chăm chú nhìn vẻ mặt đại phu, thấy thế trong lòng cũng vô cùng căng thẳng, thấp thỏm hỏi: “Làm sao vậy?”.

“khôngthể nào”. Ngụy La còn chưanóihết lờiđãbị Triệu Giới tức giận cắt lời.

Tâm địa Triệu Giới có cứng rắn hơn nữa nghe được câu này cũng mềm nhũn.

Ngụy La quên mất bản thân cònđangngâm chân, hai chân ở trong thùng gỗ, vì động tác quá lớn, lảo đảomộttý liền ngã xuống phía trước. Ngụy La nhắm mắt lại, thầm nghĩ lần nàythậtsựxong rồi, nhất địnhsẽrất đau. Nhưng nàngkhôngcó cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy ấm áp, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Triệu Giới mặtkhôngđổi sắc nhìn nàng, đôi môi mỏng khẽ mở: “Đừng tưởngyêuthương nhớ nhung, ta liền tha cho nàng”.

Chương 158: Ta thích nàng như vậy

Ngụy La cườinói: “Chàngkhônggiận nữa?”

Ngụy La biếthắntức giận, nếuthậtđểhắnra ngoài,khôngchừng càng hiểu lầm nhiều thêm, oán hận lại càng thêm sâu. Nàng vội vàng đứng dậy muốn níu lấy tay áohắn: “khôngcần, chàngkhôngthể ra ngoài”.

Tôn đại phunói: “Chuyện này mỗi người mỗi khác, lão phu cũngkhôngthểnóichính xác được. Nếu vương phi đều trị tốt, rất nhanh có thể có tiểu thế tử”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy La ngoan ngoãn nằm trong lònghắn, nghe tiếng timhắnđậpthậtnhanh: “Thiếp chỉ là quá lo lắng, thiếp sợ chính mìnhkhôngsinh được hài tử, đến lúc đó Hoàng hậu nương nương nhất địnhsẽtạo áp lực với chàng. Tuynóibây giờ Hoàng hậu nương nương đối với thiếp rất tốt, nhưng nếu thời gian dài quađi, chắc là cũngsẽtrách thiếp”.

Ngụy La tự mất mặt, uống xong chén dược và dùng cao thai hươu xong, rửa mặt rồi bò lên giường, lăn lông lốc leo tới mạn giường, Triệu Giới ngay cả mí mắt cũngkhôngthèm nhếch lên.

Trong phòng vô cùng yên lặng, mãi vẫnkhôngcó thanhâmnào.

Tôn đại phu cười cười: “Tất nhiên có thể, Vương phi còn rất trẻ”.

Ngụy Lakhôngtự chủ nắm chặt đệm giường dưới thân, vô thức nhìn Triệu Giới. Triệu Giới bình tĩnh hơn nàng, hỏi: “Có cách nào điều trịkhông?sẽkhôngcó bất lợi gì với thân thể chứ?”

Triệu Giới thấy nàngkhônglên tiếng, hiếm khi,hắnôm nàng ngồi lên sạp mĩ nhân,mộtbên mang tới chậu rửanhỏđặttrêngiá gỗ hoa lê, lấy khănnhỏ, nắm đôi chân ngọc của nàng, rũ mắt thay nàng lauđibọt nướctrênmặt. Ngụy La nhìnhắntrong chốc lát: “Chàng cònđangtức giận sao?”

Triệu Giới cắn xong, đưa tay đụng vào dấu răng kia. Ngụy La cho rằnghắncòn muốn cắn nữa, lui về sau, co rụt lại, thấyhắnnheo mắt, lại chậm rãi dịch về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Giới ngồi ở đầu giường, trong tay cầmmộtquyển , giống nhưkhôngnghe thấy lời Ngụy Lanói.

Ngụy La cảm thấy có chút an ủi, dụi dụi mắtnói: “Chúng tađingủ sớmđi. Thiếp buồn ngủ, ngày mai còn phảiđiĐiện Chiêu Dương thỉnh an mẫu hậu”.

Lần đầu tiên Ngụy La thấy Triệu Giới lộ vẻ mặt này ra với mình. Trước kia,hắnchỉ đối với người ngoài như vậy, đối với nàng lúc nào cũng mang theo ba phần vui vẻ, cho dù tâm tìnhhắnkhôngtốt, cũngkhôngnỡnóinặng lời với nàng. Bây giờhắnlại dùng vẻ mặt này với nàng, khiến tâm Ngụy La sợ hãi: “Thiếp…”

Triệu Giớinói: “Cho các ngươimộtngày, đem tất cả đại phu hiểu về vấn đề này trong Thịnh kinh thành tới đây”.

Ngụy La nghiêm túc ghi nhớ.

Người bên cạnh Ngụy La đềukhôngyên tâm, liền kêu Bạch Lamđitheo Tôn đại phu lấy thuốc, lại thanh toán phí chẩn bệnh. Sau khi tiễn Tôn đại phu, Ngụy La lúc nào cũng nhớ lời ông dặn, lập tức kêu Kim Lũđinấu nước nóng, nàng muốn ngâm chân. Vương phủkhôngcó đại phu am hiểu vấn đề này, còn cần phải ra ngoài tìm kiếm. Đôi mắt Ngụy La trông mong nhìn Triệu Giới, Triệu Giới thấy ánh mắt nàng liền xoay ngườiđira ngoài, gọi Chu Cảnh và Dương Hạo.

Triệu Giới đètrênngười nàng, ôm nàng vào lòng, rất lâu sau mớinói: “A La, sau nàykhôngnênnóinhững lời đó nữa”.

Triệu Giới nắm chặt tay, tức giận đến muốn bóp cổ tiểucônương này, ăn thịt nàng, uống máu nàng. Nàng đến cùng vẫnkhônghiểu ý củahắn,hắnkhôngquan tâm nàng có thể sinh con được haykhông, chỉ cần nàng, thế là đủ rồi. Nhưng nàngđangnóigì? Vì chuyện này muốn hòa ly vớihắn, còn dễ dàng tha thứ chohắnlấy nữ nhân khác? Triệu Giớithậtmuốn mở đầu nàng ra, nhìnmộtchút xem bên trong đó có cái gì.

Ngụy La đoạt lấy sách trong tayhắn, giơ tới trước mặt: “Đây là gì? Vừa rồi chàng cũng nhìn nó, đẹp mắt như vậy sao?” trang nàng cầm vừa đúng trang Triệu Giớiđangxem, chỉ thấy đề mục viết: “Bệnh chứng của phụ nhân”. Nàng kinh ngạc nhìnmộtcái, chớp mắt, trong lòng thấy ấm áp, cho dù Triệu Giới gây gổ với nàng, trong lòng cũng luôn nghĩ tới nàng. Ngụy La ôm cổ Triệu Giới, đầu vùi vào cổhắn, cảm xúc trăm mối ngổn ngangnói: “Đại ca ca…”

Triệu Giới nghiêng đầu, vểnh mi nhìn nàng.

Lúc này Triệu Giới rốt cục mới chịu nhìn nàng, nhưng chỉ nhìnmộtchút rất nhanh liền thu hồi tầm mắt, tiếp tục đọc quyển sách trong tay. Nha hoàn trong phòng đều lui ra ngoài, chỉ để lại chén đèn sứ trắng chạm hoa cúc đểtrênbàn vuông màu ngà ở đầu giường, ánh sáng mờ nhạt.

Ngụy La ngẩng đầu, nước mắt ròng ròng sờ sờ cổ, nghĩ thầm bản thânthậtvô cùng đáng thương, lần trước bị Lý Tụng cắnmộtlần, lần này lại bị Triệu Giới cắn, cổ của nàngđãlàm điều gì sai trái chứ. Nhưng vì để Triệu Giới nguôi giận, nàng đành nhịn.

“Vương gia”. Hai người cùng đáp.

“sẽkhông”. Triệu Giới trấn an: “Cho dùkhôngcó hài tử, ta cũng có thể từ chỗ Cửu đệ nhậnmộtđứa con thừa tự. Huống gìkhôngphải đại phuđãnói, chỉ cần nàng theo phương pháp của ông ta mà điều dưỡng cơ thể,khônglâu sau có thể có thai sao? Mẫu hậu là người thông tình đạt lý,sẽkhôngcó bất kỳ thành kiến gì với nàng”.

Triệu Giới cong cong môi, nghiêng người đè nàng dưới thân, mắt nhìn chằm chằm Ngụy La: “Ngoan, lập lại lần nữa”.

Triệu Giớikhôngnhúc nhích, cũngkhôngnắm tay nàng, chỉ nhắm mắt lại, có chút mệt mỏi: “Tađira ngoàimộtchút”.

Tôn đại phu hỏi xong, trong lòng suy tínhmộtchút,nóivới Ngụy La và Triệu Giới: “Bẩm Vương gia, Vương phi, Vương phi bị chứng bệnh cung hàn, khí huyết lưỡng hư, nếu muốn thụ thai, chỉ sợ khó hơn nữ tử bình thường vài phần”.

Ngụy La tự biết đuối lý, lặng lẽ chịu đựng cơn giận củahắn.

Triệu Giớinói: “Ngụy La, lần sau còn dám muốn đem ta nhường cho người khác thử xem?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Ta thích nàng như vậy