Thằng kia !
Mày trông vịt kểu gì thế ?
Đà hết vào ruộng nhà tao rồi !
Tiếng mụ Tơ dưới xóm gào lên the thé mụ làm đội trưởng đội sản xuất của thôn nên luôn luôn có giọng điệu quan trên với những người dân xóm làng .
Có tiếng là chanh chua và kênh kiệu, không kiêng nể bà con xóm làng nên ai cũng ghét lắm .
Nam ơi !
Chạy ra đuổi vịt đi con vịt đà vào ruộng nhà cô Tơ rồi kìa !
Tiếng của bố gọi với ra ngoài cổng chỗ chiếc võng đang đong đưa giữa hai cây xà cừ trên võng một cậu bé mười một mười hai tuổi đang nằm đọc sách .
Nam nhoáng nhoàng nhào dậy chạy như bay trên những bờ ruộng bé tẹo teo lúa đang trổ đòng một mùi thơm dễ chịu khi hít phải .
Bỗng Nam giật mình đứng khựng lại !
Nhìn dưới chận một cảnh tượng khủng kh·iếp đang diễn ra mà có lẽ bất cứ ai gặp phải cũng cảm thấy mình quá đen đủi .
Một con hổ mang đang ngon lành gặm mu bàn chân của Nam !
Ý nghĩ thoáng qua trong đầu “ Thôi xong “ !
Ánh mắt Nam như mơ hồ lên cậu nhanh chóng nhắc bàn chân đang giẫm lên đuôi rắn ra cho con rắn bằng cổ tay bò đi .
Đen đủi thật !
Nam suy nghĩ thật nhanh phương án tự cứu cậu rựt phăng dải rút quần đùi đang mặc ra và buộc chặt vào cổ cân mình cho máu không lưu thông .
Trong đầu thì thầm nghĩ ông trời chêu nhau hay sao ý nhỉ ?
Vừa xuyên qua được mấy ngày không lẽ lại tèo !
Nhắc đến chuyện này cậu cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa !
Một trung niên gần bốn mươi tuổi giờ trong hình hài của cậu bé mười hai quay về năm 2000 cái thời cậu luôn nhớ mãi .
Tính ham chơi ăn vào máu rồi học lớp 5 mà bị lưu ban nhục không để đâu hết nhục nữa . Vì lưu ban nên bố quyết định cho Nam đi thả vịt cả một mùa hè .
Cũng may sau lần đó Nam không còn bị lưu ban lần nào nữa .
Chuyến công tác định mệnh đó đã giúp Nam có thêm trải nghiệm mà có lẽ ít người được đến chuyến đi mà mình đã khao khát từ lâu .
Vụ nổ nhà máy trên đất Mỹ và khối rubic sáu cạnh đã đưa Nam về lại năm 2000 đáng lẽ nó phải đưa cậu về đầu năm học chứ đằng này nó đưa cậu về cái ngày mà cậu đang ngồi nghe bố mẹ tổng xỉ vả vì bị lưu ban .
Năm học chin tháng thì cu cậu nghiễm nhiên tự cho là đúng nghỉ 2 tháng để chơi điện tử tất nhiên là nghỉ lác đác tuần hai đến ba buổi thôi .
Quay trở lại với cậu bé đang ngồi ôm chân ngoài đồng mồm thì hét to về khu trang trại .
Bố ơi !!!
Cứu con với !
Ông bố nghe thấy tiếng con trai gọi với vẻ hoảng hốt thì cũng chạy vội ra .
Làm sao thế ?
Chạy vội gần đến nơi đã phải hỏi dồn dập .
Con bị hổ mang cắn .
Mặt bố tái đi chạy vội tới nhấc chân Nam lên mặc cho cả người cậu ngả vào ruộng lúa .
Nhìn hai vết răng trên mu bàn chân sâu hoắm ông nghĩ con này chắc phải gần ba cân mất .
Tuy nghĩ vậy nhưng ông cũng nhanh chóng hút nọc độc trên chân cậu rồi tất bật cõng cậu về và lấy xe chạy thẳng ra trạm y tế xã .
Nằm trên xe c·ấp c·ứu của xã mà thầm cảm thán mình đen đủi .
Gần bốn mươi năm của đời trước chưa bao giờ phải nằm xe c·ấp c·ứu cả thế mà vừa trọng sinh được hai ngày thì được một chuyến ưu tiên không đèn đỏ .
Sau ba ngày nằm viện thì Nam cũng được về nhà cảm giác thật tuyệt vời khi không phải ngửi mấy mùi hóa chất ở bệnh viện nữa .
Đang mơ màng với tiếng ve kêu thì giọng bố đang ngồi h·út t·huốc lào ngoài sân vọng vào .
Sao con biết lấy dải rút mà buộc chân vậy ?
Bác sĩ bảo may mà buộc kịp thời nên c·hất đ·ộc không chạy lên trên ở trường đã dạy cái này rồi hả con ?
Con xem trên sách bố ạ !
Tuy nói vậy nhưng trong lòng nghĩ thầm đùa chứ con gần bốn chục tuổi đầu rồi mà không biết cái này thì chắc c·hết từ đời nào rồi !
Nhoáng một cái từ ngày trọng sinh đã được một tháng một tháng này ngoài đọc sách ra thì công việc chủ yếu của Nam là chăn vịt và chơi với em .
Đang nằm say sưa nghiên cứu cuốn kinh tế vĩ mô mà tuần trước xin được của ông bác trên thành phố hai bố con mang lên biếu ông bác trên thành phố tram quả trứng vịt bói “ vịt mới đẻ tháng đầu tiên ăn thơm và cực ngon khi thả ngoài đồng”.
Ông bác trên thành phố cho vay mấy tram triệu để xây dãy chuồng lợn và mua giống tiền bố mẹ tích cóp trước đó đã đổ hết vào để cải tạo ao cá và đàn vịt 500 con mà Nam cầm đầu rồi.
Theo trí nhớ kiếp trước của Nam thì mùa này gia đình trúng mùa lớn chăn nuôi vào cầu . Một năm này kiếm được gần hai tram triệu nhưng năm sau đó thì lại kiệt quệ do dịch bệnh làm lợn c·hết hang loạt .
Còn hơn tháng nữa là vào năm học mới !
Càng nghĩ Nam càng chán đùa chứ bạn bè cùng lớp lên cấp hai còn mình thì học lại lớp năm . Nghĩ cay thực sự luôn nhất là mình còn là người linh hồn gần 40 tuổi nữa .
Không được !
Đời trước đã không ra hồn rồi cố gắng mãi mới có cái bằng lèo tèo phấn đấu gần chục năm vẫn chỉ là thằng đi làm thuê tầm trung lúc đó nghĩ thôi đời này cứ an ổn vậy . Đời sau con mình sẽ phát triển tốt hơn đền bù những tiếc nuối của mình .
Nhưng nay tất cả mọi thứ có thể làm lại được mình sẽ không thể theo vết xe của kiếp trước nhất là giờ đây không hiểu sao đầu óc của mình thoáng đãng kinh khủng gặp là không quên được .
Cuối cùng ngày khai trường cũng đã đến !
Sáng sớm khi hai anh em còn đang ngon giấc thì bị mẹ vào cho mỗi đứa một tát vào mông lôi dậy .
Nhìn mình trong gương biểu cảm đắng chat hiện lên trong mắt Nam !
Mặc bộ đồ đồng phục trắng mới tinh mà cảm giác bộ đồng phục đang treo trên cột than mấy tháng trời phơi nắng chăn vịt giờ đứng trong tối chắc chỉ còn nhìn thấy mỗi răng thôi thì phải .
Cảnh cả ngày ngoài đồng khi thì núp ở rặng cây ngoài đường khi thì chui vào nghĩa trang để tránh nắng.
Cũng may có nhà khá giàu xây luôn một mái che cho nghĩa trang dòng họ thấy kếu hết gần tỷ . Đúng là suy nghĩ của người có tiền làm Nam có chỗ tránh nắng khi đi chăn vịt .
Lại nhớ có hôm 12 giờ trưa đang ngồi trong nghĩa trang thì nghe đâu đấy những t·iếng n·ổ nhỏ .
Đọp ! Đọp ! Đọp !
Nó cứ diễn ra liên hồi như đánh sâu vào tâm trí Nam
Thôi c·hết rồi !!
Giờ mới nhớ hai hôm trước ở làng bên vừa mới có n·gười c·hết chôn ở gần đó . Mấy hôm nay nắng to trương phình ruột lên rồi nổ .
Vừa nghĩ đến Nam vừa lẩm cẩm chửi mấy thằng đào huyệt .
Đất thó khó đào thì cũng phải chôn sâu sâu tí chứ giờ ngồi đây nghe mà rởn cả da gà .
Than thở hồi lâu cũng chẳng được tích sự gì cả !
Hắn đành nhắm mắt làm ngơ vậy chứ biết sao giờ bỏ về thì không được rồi cố gắng ở lại đến hết buổi chiều .
Sáng hôm sau khi hắn tỉnh dậy !
Bước ra chiếc bàn xi măng ở ngoài sân Nhung đang ngồi ăn như con mèo con vậy
Xoa đầu em Nam cũng ngồi phịch xuống cầm bát cơm rang trứng mà mẹ đã chuẩn bị cho hai anh em .
Ăn thế thì bao giờ mới lớn được !
Vừa nói vừa cười rồi cầm bát cơm lên làm hai quệt đi ngay nửa bát .
Ăn xong hai an hem leo lên chiếc mini cũ chiến mã của hai anh em . Nó theo hai anh em đến khi Nam hết cấp hai .
0