4 giờ 30 sáng !
Giọng thằng Trung vang lên ngoài cổng
Nam ơi !
Dậy tập thể dục !
Như hai thằng đã bàn với nhau từ buổi sáng lúc ngồi dưới sân trường khai giảng .
Để cứu vớt thằng bạn thân Nam quyết định cho nó thấy để kiếm đồng tiền sẽ như thế nào ?
Tất nhiên với kiến thức của người trọng sinh với gần hai mươi năm chìm nổi ngoài xã hội thì khi quay trở lại những năm 2000 việc kiếm tiền đối với Nam quá dễ dàng .
Đen cái là giờ mới chỉ là thằng oắt con mười hai tuổi không thì chỉ cần vài năm là có thể đưa gia đình lên tầm cao mới .
Đợi tao tí !
Trả lời thằng bạn một câu rồi bò dậy quá trình vệ sinh cá nhân gói gọn trong 5 phút .Đeo đôi giày ba ta mẹ mua cho để tập thể dục .
Con đi tập thể dục với thằng Trung mẹ ạ !
Giọng mẹ vang lên gắt gỏng lại đàn đúm đi đâu thế . Không được nghịch vớ vẩn đấy !
Nam còn quá bé để sách những xô cám nặng không thì sức lao động sẽ bị chưng dụng đi chăn lợn.
300 con lợn đang lớn lên từng ngày mẹ và hai anh chị con bác Vâu trong làng liên tục nấu cám rồi cho ăn ngày ba bữa .
Anh Ngơ và chị Câm được bố mẹ nhận mướn làm công cho trang trại . Vốn dĩ anh chị cũng có những cái tên rất đẹp được người bố chắm chú suy nghĩ để đưa lên trên giấy khai sinh ( Nguyễn Hòa Bình và Nguyễn Xuân Mai ).
Bác Vâu là bộ đội giải phóng sau hòa bình về lấy vợ sinh con thì cả hai anh chị đều do c·hất đ·ộc màu da cam mà bị thiểu năng .
Sức khỏe hơn người nhưng nhiều khi thần chí không dõ chị Câm còn không nói được suốt ngày chỉ uề ! uề ! Rồi nói chuyện với mọi người bằng tay .
Nam cũng chẳng hiểu chị nói gì luôn cả !
Trước đây trong bữa rượu với bác Vâu có nghe bố và bác kể về thời kì c·hiến t·ranh cứu nước gian khổ ra sao .
Bác Vâu là lính Trường Sơn tập kết vào Nam những năm 1970 -1971 .
Nghe bác kể về những chiến tích hào hùng của bộ đội máu trong người tôi thường sôi lên còn khi nghe đến những đau thương mất mát thì như muốn khóc vậy .
Có lẽ chẳng phải mình tôi như vậy tôi nhớ trước đây khi mình nghe các thầy cô giáo già kể về những năm tháng đó các bạn thường hay thút thít .
Có quá nhiều những tấm gương anh hùng thiếu niên ra đi trong lịch sử vệ quốc vĩ đại ngày ấy họ ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ .
Nghe về những chiến công và sự gan góc đó ai không nổi lòng tôn kính và thương cảm cho được .
Giờ đây c·hiến t·ranh đã qua lâu rồi nhưng những người như bác thì vẫn còn đó những nỗi đau chẳng thể nguôi ngoai nó mang theo cả đời .
Không ! Cả đời còn chưa đủ nó còn mang vào đời sau và sau nữa .
Anh Ngơ và chị Câm là ví dụ sống mà tôi tận mắt được chứng kiến !
Đất nước giải phóng người bộ đội cởi áo lính khoác áo vải về tham gia xây dựng quê hương đất nước khi hai anh chị lần lượt ra đời thì nghe tin do bác nhiễm c·hất đ·ộc trong c·hiến t·ranh mà anh chị giờ đây thần chí không được nhưng người thường .
Suy nghĩ chỉ như đứa trẻ lên mười thân xác trưởng thành mà chí não chỉ dừng lại ở tuổi thiếu nhi .
Cũng may ông trời thương xót anh chị sinh ra lành lặn và khỏe mạnh . Bố cũng là lính nên rất thương cho hoàn cảnh của bác nhận hai anh chị vào làm .
Đỡ phải đi cuốc ruộng mà thu nhập không đều ngày bác sắp mất bác nắm tay bố nhờ bố để ý hai anh chị giùm vợ bác cũng có tuổi rồi bác ra đi mà không yên lòng tuy có trợ cấp của nhà nước nhưng bác sợ sau này khi bác gái cũng ra đi thì anh chị sẽ bị lừa mất hết không có nhà mà ở .
Ngày bác ra đi chiến hữu đứng hai hang khiêng bác trên vai đều một màu áo lính với rất nhiều huân chương trước ngực lá quốc kì phủ trên áo quan .
Nghe từng lời của các đồng đội tiễn biệt khi bác về với đất mẹ họ kể về những chiến công của bác về sự hi sinh của vị tiểu đội trưởng đáng kính .
Có lẽ đã lan man quá rồi Nam thoáng tỉnh hồn và nghĩ về những dự định và tương lai mình cần đi.
Hai thằng chạy một mạch ra dốc cầu .
Cầu Chiến Thắng một cây cầu khá dốc khi các mẹ các chị trở từng xọt rau lên cầu để kịp buổi chợ sáng ở thành phố .
Cầm tấm biển đã được chuẩn bị từ chiều hôm qua Nam cắm nó cách dốc cầu khoảng 20 mét.
Nhận đẩy xe qua dốc 500đ / lượt .
Liệu có người thuê không mày ơi !
Yên tâm có lần tao thấy rồi những chú khỏe thì đạp qua được . Còn các cô thì thường dỗ lại thay phiên nhau đẩy qua .
Nếu mình ở đây chắc chắn có người thuê đẩy .
Gần 5 giờ lần lượt có những chiếc xe thồ trở rau đi đến những người khỏe đã đạp qua . còn lại người yếu hơn khi nhìn thấy biển của hai cu cậu thì gọi với vào .
Đẩy hộ cô nhé ! Lên cầu cô đưa tiền .
Thằng Trung nghe vậy hớn hở lao ra đủn đít xe giúp cô lên dốc .
500đ đủ mua một cái bánh mì không rồi !
Trung đắc chí giơ tờ tiền lên khoe !
Liên tục sau đó từng chiếc xe được hai thằng đẩy lên dốc cầu mãi đến 6 giờ mới không còn người đạp xe thồ nữa .
Mệt quá mày ơi !
Kiếm tiền thế này khác gì đi hành xác !
Thế mày nghĩ kiếm tiền dễ lắm à !
Mày nhìn xem bố mẹ mày 12 giờ đêm không được ngủ dậy đi mổ lợn rồi mang ra chợ bán kiếm tiền nuôi mày ăn học .
Có vất vả không ? có mệt không ?
Nghĩ nghĩ thằng Trung trợn mắt lên thế mày thì sao ?
Nghe thấy giọng thằng Trung Nam nghĩ đến mình cũng khác gì nó đâu cơ chứ .
Tao nghĩ rồi tao cần thay đổi !
Mày cũng vậy cũng nên thay đổi cho bố mẹ mày được nhờ .
Mười tám nghìn nhé !
Đây là số tiền đầu tiên hai thằng hợp tác kiếm được Nam thì không có gì còn thằng Trung thì hung phấn lắm .Dù gì cũng là món tiền đầu tiên kiếm được tuy vừa nãy bị nói vào mặt cay lắm .
Tiền này tao giữ cho cả hai thằng nhé ! Hay là mày muốn chia thì để tao chia luôn .
Ngẫm nghĩ một chút thì thằng Trung kêu lên
Thôi mày giữ đi !
Chứ tao mà cầm có khi lại cho hết vào quán điện tử ông Tám đầu cổng trường mất.
Được rồi tao giữ !
Ngày mai vẫn tiếp tục nhé !
Hôm nay có hai thằng nên không ăn thua mai tao rủ them ông anh họ tao nữa .
Thôi !
Về chuẩn bị đi học mà mày đừng có bép xép với những đứa khác đấy .
Không thì chỉ còn nước uống gió tây bắc .
Sáng hôm sau ngoài hai thằng thì còn có ông anh Sơn .
Anh Sơn là anh họ của Nam hai anh em sàn sàn tuổi nên chơi khá than với nhau . Mà kể ra ông ý là người đầu têu cho Nam chơi điện tử .
Nhớ hồi tết năm ngoái khi nhà ông Tám mới mua đầu bang về kinh doanh thì Sơn dẫn Nam ra chơi .
Lúc đầu cũng không có gì mấy khi có them thằng Trung gia nhập thì trở nên nghiện hơn suốt ngày rủ nhau bỏ học .
Khi đã hết khách cần đẩy xe ba thằng túm lại kiểm tiền .
Hôm nay có them anh Sơn nên được mớ mày ạ !
Ngon hơn hôm qua, được ba mươi nghìn khà ! khà !
Với giọng điệu của thằng đa cấp Nam lần lượt dụ dỗ ông anh họ vào cái vòng tròn mà nó đang thiết lập từ từ sau này xây dựng lên một đế chế hùng mạnh .
Bọn em sẽ để tiền này lại góp vào rồi tính chuyện làm ăn khác nhàn hơn và kiếm nhiều tiền hơn .
Khi đó anh em mình muốn mua gì mà chẳng được !
Giọng thằng Nam cất lên vẽ viễn cảnh cho đồng đội mà cái giọng điệu này nó được nghe quá nhiều và cũng nói quá nhiều rồi .
Kiếp trước đi làm thuê nghe tổng giám đốc vẽ bánh cho nghe đến mức tai mọc kén .
Rồi với cấm dưới Nam cũng vẽ ra khá nhiều nhưng ít ra Nam cảm thấy mình là người sếp có lương tâm .
Có vẽ nhưng có thành tích thì vẫn sẵn sàng kèo nhèo rồi này kia với sếp lớn để xin them tiền cho cấp dưới.
Thôi về đi học !
Nhoáng cái đã được hai tháng từ khi nhà đa cấp Nam Nguyễn lóe sáng đăng tràng thao túng tâm lí thằng bạn chí cốt và ông anh họ lao đầu vào công cuộc kiếm tiền bằng những lời như mật rót vào tai.
Như thường lê ba an hem buổi sáng tung tang dậy đi kiếm tiền .
Đúng 4 giờ 45 phút sáng !
Một đống các thanh niên choai choai giơ từng tấm biển đẩy xe thuê .
Nhìn cảnh trước mắt Nam chỉ biết nghệt mặt ra thôi đông thế này có đến hang chục đứa đứng chờ .
Có lẽ với đám trẻ con này thì chỉ cần ngày được răm nghìn đi chơi điện tử là ổn hay sáng có them tiền mua quà vặt mang vào trong lớp lúc nào them them bỏ ra ăn dưới gầm bàn .
Ba thằng nháy nhau một cái rồi cùng chạy đến gầm cầu ngồi ngán ngẩm .
Thế này còn làm ăn gì nữa !
Giọng ông anh Sơn vang lên kèm theo vẻ mặt hằm hằm .
Chúng nó có mấy thằng lớp 8 với lại đông quá chơi không lại hay gọi them người .
Ngẫm nghĩ chút rồi Nam cất tiếng trả lời
Thôi bỏ đi kiếm cái khác làm bố thí cho chúng nó mối này .
Chiều về qua kiểm kê tiền nhé anh em Hộp bánh nặng phết rồi đấy !
Chia tiền à !
Thằng Trung cất tiếng nói
Nam quay lại nhìn nó rồi kêu chia cái đầu mày . Để đó nghĩ cách kiếm cái khác làm ăn chứ chia xong tiêu là hết à.
Về đi học ! Chiều anh em mình bàn tiếp .
Đầu giờ chiều ba thằng ngồi trên chiếc chõng tre dưới gốc cây v·ú sữa đầu cổng .
Mẹ nó chứ !
Mối làm ăn đang ngon bị mấy thằng c·ướp mất càng nghĩ càng tức .
Giọng thằng Trung vang lên !
Thôi bố thí cho chúng nó .
À! Nam ơi ! Tổng anh em mình kiếm được bao nhiêu tiền rồi .
1,750,000đ em nghĩ rồi tiền này mình chia làm hai .
Bỏ tiền ra mua đó bắt cá trên đồng ngay trước cửa đó .
Nam nói rồi hất hàm lên khu ruộng trước cửa trang trại .
Đợt vừa rồi xã sợ vỡ đê nên xả nước từ ngoài song vào nhiều cá lắm . Hôm trước bố em đi chăn vịt bắt được mớ mẹ mang ra trợ bán .
Em nghe hai ông bà kêu được gần hai tram nghìn .
Ba anh em mình bỏ tiền ra mua đó về bắt cá .
Anh thấy cái ao nhỏ trước cửa kia không ?
Lúc trước bố em để thả cá giống nhưng sau này thấy không hiệu quả nên mua thẳng cá nhỡ luôn chứ lần nào cũng phải mua them nhiều gột cá bé quá toàn c·hết .
Em xin bố cho ba anh em mình chung nuôi cá trê lai .
Hôm trước ông bán cá giống vào gạ bố em nuôi nhưng vì không đủ nguồn thức ăn nên bố không nuôi còn cái ao bé này không được bao nhiêu cả .
Em tính ba an hem thả cá trê xem sao cá tạp trên đồng bắt được băm cho cá ăn .
Thằng Trung bố mẹ mày đi mổ lợn thì mỡ lèo phèo với đồ bổ đi nhờ ông bà gói về an hem mình chăn cá .
Thấy được không ?
Nếu làm thì để tao nhờ bố gọi điện mua giống với đó cho quan trọng là không được bỏ cuộc .
Cứ sáng với chiều qua đây anh em mình làm .
Anh thấy được đó thằng Trung làm không ?
Tối hôm đó sau khi ăn xong bữa cơm Nam ra bàn uống nước trà nói chuyện với bố .
Bố ơi !
Cái ao trước nhà mình bố tính làm gì không ạ ?
Cái ao đó bé quá chắc chỉ để cho vịt đằm thôi
Mà mày hỏi làm gì thế con ?
Đang định châm điếu thuốc lào thì thấy lạ lạ nên ngước đầu nhìn cậu con trai .
Đã suy nghĩ rất nhiều Nam quyết định xin bố mặc dù sợ là không được nhưng vẫn phải thử .
Con tính thả cá trê với anh Sơn và thằng Trung bọn con tích được chút tiền nhờ bố mua có giống và đó hộ con .
Chưa kịp để bố trả lời Nam bồi ngay kẻo nhỡ bố từ chối thì hết đường làm ăn .
Hôm trước con nghe chú Chớ kêu bên huyện Mai Lâm họ nuôi cá trê lãi lắm mà đó là giống mới các nhà hang đang chuộng.
Thực ra những năm đầu thì loại cá này bán cũng khá được giá chỉ là về sau nuôi quá nhiều và cho ăn công nghiệp nên giá thành mới giảm thảm hại .
Cá nước ngọt vẫn là nguôn thực phẩm chính ở trong nước.
Bọn con có bao nhiều tiền ?
1,750,000đ ạ !
Tiền này lấy đâu ra bố nghiêm mặt nhìn cậu con trai .
Nam ngồi kể lể quá trình gian khổ để kiếm tiền cho bố nghe cả phương án mà mình đã vạch ra để kiếm tiền nữa .
Ngồi đăm chiêu và đắn đo về dự án nho nhỏ của thằng con vừa mừng vừa cẩn thận suy nghĩ .
0