0
Chương 12 : Lạc đàn !
Buổi chiều hắn vì một vài lí do phải ở lại trường muộn hơn thường ngày vừa rắt xe ra cổng trường thì thấy mấy thằng mặt lạ hoắc đứng ở bên kia đường . Khi vừa thấy Nam bước ra thì chúng nó chạy ngay qua và vây hắn lại 4 thằng nhìn khá là to con chắc học trường khác .
Không hiểu vấn đề gì mà chúng nó lại chặn mình nhỉ !
Hắn vừa nhìn mấy thằng vừa ngẫm nghĩ cũng không thể để chúng nó đánh phủ đầu được phải xem lí do gì có khi là nhầm cũng nên .
Chưa kịp lên tiếng thì thằng cầm đầu trong nhóm kia đã lên tiếng trước .
Có người nói mày chảnh chó lắm phải không ?
Nghe đến đây thì Nam biết mình bị người để mắt đến rồi nhưng nghĩ nghĩ hắn đâu có xích mích hay va chạm gì với ai trong trường đâu . Tại sao chúng nó lại nhằm vào hắn cơ chứ.
Biết không thể tránh khỏi va chạm nên hắn nhấc chiếc xe đạp lên khua một vòng sau đó ném luôn chiếc xe đạp về phía hai thằng trước mặt rồi đẩy một thằng đằng sau ra và chạy vào trường.
Tính huống diễn ra quá nhanh đến khi mấy thằng kia định thần lại thì chẳng thấy bóng dáng của Nam đâu nữa chỉ còn chiếc xe đạp nằm chỏng chơ trên đường .
Tức thì tức nhưng chúng vẫn quyết định chờ đến khi Nam mò ra kiểu gì cũng phải cho hắn một trận không tin là Nam sẽ ở lì mãi trong trường được dù sao thì xe đạp vẫn còn đây .
Trước khi đi còn cố tình đạp bẹp cái giỏ xe của hắn .
Sau khi chạy vào trong trường hắn lấy điện thoại gọi ngay cho bố đến đón dù sao cũng mạnh hơn bị cho ăn đòn còn về phần mấy thằng kia thì từ từ thu thập sau .
Nghe điện thoại con trai bị người chắn cổng thì bố Nam bảo hắn ở yên trong trường ông sẽ đến ngay . Chỉ khoảng 15 phút sau một chiếc Lacetti màu đen phi nhanh đến đỗ ngay cổng trường chỗ xe đẹp của Nam đang nằm đó từ trên xe bước xuống ông nhìn ngay xung quanh khi thấy 4 thằng đang đứng cách đó một quãng .
Khi ông đang bước lại chỗ chúng thì 4 thằng cũng nhận ra điều gì đó rồi co cẳng chạy thẳng vào một ngõ gần đó .
Biết là không thể đuổi theo được bon chúng nên ông đành dừng lại và quay về phía trường học .
Nói đi rốt cuộc là có chuyện gì vậy ?
Nếu con mà biết chuyện gì đang diễn ra thì tốt quá vừa nói hắn vừa tự hỏi sao bọn kia lại có ý định nhằm vào hắn vậy . Từ lúc vào trường đến giờ hắn có gây gổ hay xích mích với ai đâu cơ chứ .
Nhìn thằng con đạp xe đạp lóc cóc phía trước ông tự nhủ sẽ đưa đón nó đi học thôi chứ nhà có mỗi thằng nếu có chuyện gì xảy ra thì ...
Đằng nào ông cũng không bận rộn gì cả cái ý đinh thành lập công ty xây dựng chắc tạm hoãn lại một thời gian khi nào tìm được lái xe thì tính sau vậy.
Câu truyện thằng Nam bị chặn ở cổng trường nhanh chóng lan ra khắp xã chắc là từ mồm thằng Trung rồi .
Sáng hôm sau Nam định rắt xe ra cổng thì bị mẹ chặn lại dù có nói thế nào đi nữa thì nhất quyết không cho hắn tự đi học .
Cả bố và mẹ đều quyết định sẽ đưa đón Nam dù sao nhà giờ cũng không thiếu tiền nhỡ nó có chuyện thì chỉ khổ ông bà thôi hắn biết bố mẹ lo lắng nên cũng đành gật đầu đồng ý để bố đưa đi học .
Chiếc Lacetti đỗ ngay gần cổng trường dưới ánh mắt tò mò của đám học sinh . Một thanh niên trong bộ đồng phục học sinh bước xuống áo sơ mi trắng quần ống côn cùng với đôi giày trắng nhìn thân hình dong dỏng với khuôn mặt như diễn viên thì ánh mắt các cháu sáng như đèn pha ô tô vậy .
Thời này mốt là quần ống loe thậm chí nhiều thằng còn chơi thêm xẻ tà nữa . Nam không nhai nổi mốt kiểu này được nhìn cậu giống như dị loại vậy .
Bố cậu không về ngay mà đi vào trong trường đù sao con trai bị chặn ở cổng trường thì cũng nên để nhà trường biết chứ .
Nam đang lững thững đi lên cầu thang vừa đi vừa ngán ngẩm . Nhìn ông bố phô trương kiểu thế hắn thấy mệt mỏi ghê nhất là vừa đi vừa phải trả lời mấy đứa trong lớp mấy câu hỏi vớ vẩn như " nhà cậu giàu lắm à hay bố cậu làm gì thê " .
Tiếng trống thúc giục các cô cậu học trò nhanh chân cả lớp Nam ngồi một lúc mà vẫn chưa thấy cô chủ nhiệm đâu vừa vào đầu buổi sáng đã ăn ngay tiết Sử của cô chủ nhiệm những đứa đã thuộc bài thì ngồi nhàn nhã thỉnh thoảng nghe mấy đứa còn đang cố nhớ mấy mốc lịch sử đang lẩm nhẩm thì cũng bỏ sách ra ngó cái biết đâu mình nhớ sai thì sao .
Nam đang ngồi xem lại một chút môn hóa vì tiết sau kiểm tra một tiết học sinh ba tốt không thể để bị điểm kém được biết là chí nhớ của hắn kiệt suất thật nhưng cái tính cẩn thận mà hắn đã rèn luyện được từ kiếp trước đến kiếp này vẫn cứ duy trì như thế.
Huyền quay xuống nhìn hắn có vẻ lo lắng cô cố gắng nói nhỏ nhất có thể đủ để hắn nghe mà không ảnh hưởng đến người khác .
Nghe các bạn nói hôm qua cậu bị chặn ở cổng trường hả ?
Hắn ngước đầu lên nhìn cô không trả lời câu hỏi mà cố tình hỏi lại .
Mỹ nữ lo tớ bị ăn đòn hả ?
Vừa nói hắn vừa nhe răng cười nụ cười khá thoải mái nhất là khi nhìn vào đôi mắt đang nhìn mình kèm theo vẻ lo âu .
Thực ra trước đây Huyền cũng rất hoạt bát không co cụm mình như thế này . Từ khi bố cô bị bắt cô co cụm tính cách của mình lại cuộc sống gia đình giờ cũng khá khó khăn . Nhà thì bi niêm phong ba mẹ con phải về ở nhờ nhà ngoại bố cô cũng không phải người quê ở đây mà là ở tỉnh khác đến công tác trong nhà nước rồi gặp gỡ mẹ cô họ lấy nhau và định cư ở đây luôn .
Gần 20 năm bố cô cũng làm đến chức phó chủ tịch huyện hơn năm trước thì bị bắt vào nghe đâu dính đến tham ô phán 6 năm .
Từ đó Huyền thu mình lại hầu như không có bạn bè gì nữa cả từ khi quen Nam mới thấy Huyền lại cười . Thậm chí đôi khi còn biết đùa nữa Nam như một luồng gió mới thổi vào tâm hồn cô độc của Huyền xua tan đi bớt sự nhút nhát và tủi hờn trong cô .
Nửa tiếng sau thì cô Nhung cũng vào lớp vừa vào đến cửa cô lại gọi Nam ra hành lang hỏi về chuyện bị chặn ở trường .
Cô Nhung cũng không thấy lí do gì mà một học sinh ngoan học giỏi và rất ít nói kia có xích mích với ai trong trường cả . Nghe Nam nói không biết lí do bị tìm và chặn đánh thì cô Nhung lại thầm nghĩ có khi nào do ghen ăn tức ở không nhỉ ?
Vừa nghĩ cô lại càng cảm thấy điều đó là có khả năng nhất dù sao một thanh niên cao ráo đẹp trai học giỏi và nhất là nhà lại giàu nữa thì người khác không đố kị mới lạ .
Mọi điều tốt đẹp đều tập hợp hết ở một thân nữa chứ càng nhìn cô càng thấy có khả năng .
Mất mấy hôm để tìm hiểu từ trong và ngoài trường cũng không tim được tại sao thì cũng đi vào quên lãng mấy thằng đó sau hôm đấy không còn thấy suất hiện ở cổng trường nữa .
Tất nhiên đạo diễn của chuyện này đang ngồi trong lớp của Nam thỉnh thoảng còn nhìn về phía Nam và Huyền với vẻ ghen ghét nhưng cũng chỉ dám để trong lòng chứ không lộ ra .
Nhà hắn cùng làng với Huyền lại học chung với nhau mấy năm cấp 2 nó thích Huyền từ cấp 2 đến giờ . Trước khi bố Huyền bị bắt thì nhà nó chỉ lúc nào cũng tìm cách làm quen và nịnh bợ nhà cô sau khi bố cô vào tù thì hầu như trở mặt ngay được .
Chỉ có hắn yêu thầm Huyền là không thay đổi nhưng luôn ra vẻ có tiền trước mặt nàng nên Huyền phản cảm và không muốn bạn bè gì với hắn cả .
Đeo bám hết cấp 2 giờ khi lên cấp 3 mặc dù hắn học không giỏi nhưng nhà có tiền nên khi hắn cầu xin bố mẹ thì cũng được như nguyện vọng theo cô gái năm nào .