Thời gian cứ thế trôi đi nhoáng một cái đã đến ngày thi cuối học kì 1 áp lực của lớp trọn cao hơn các lớp khác khá nhiều .
Nếu không có thành tích tốt thì ngay lập tức sẽ bị đá ra khỏi lớp để người khác thay vào dù sao trường nào cũng vậy bệnh thành tích là không thể tránh khỏi .
Tài nguyên thì có hạn mà những gì tốt nhất sẽ được dành cho lớp trọn từ cơ sở vật chất đến giáo viên . Môn trọng điểm để thi đại học thì luôn luôn là giáo viên dạy giỏi đảm nhận trương trình học cũng nặng hơn các lớp bình thường.
Nam và Huyền giờ đây càng thân nhau hơn chưa nói đến yêu thương nhưng về phần thích thì có lẽ Huyền cũng khá là thích hắn đôi bạn cùng tiến này ngoài giờ học ra thì thỉnh thoảng sẽ bàn tán với nhau về mấy bài hát hay mẩu truyện hay .
Thường thường Nam hay mang những quyển sách mà hắn đã sưu tầm được cho cô mượn đọc hôm nay cả hai đang líu díu bàn tán về bộ Harry Potter .
Đọc sách cũng là một cách để cô bớt nhớ nhung đến người bố của mình .
Huyền và mẹ có đi thăm bố nhiều lần ông luôn khẳng định mình bị oan . hơn 20 năm làm quan tài sản của ông cũng chẳng có bao nhiêu mặc dù làm đến chức phó chủ tịch huyện nhất là thời này khi khu công nghiệp bắt đầu mọc lên nhiều thì tham ô nhận hối lộ càng lớn .
Nhà các quan bé từ ông phó chủ tịch xã còn giàu ú ụ . Nhưng bố Huyền có lẽ là trường hợp di loại nên mới bị đá đi như thế .
Cô luôn mong mỏi sau này khi lớn lên sẽ minh oan được cho bố mặc dù rất khó . Căn nhà 3 tầng tích cóp rồi vay mượn mới xây được nay đã bị niêm phong thỉnh thoảng đi qua nhìn thấy làm cô lại đau nhói tuy có ông bà ngoại giúp đỡ nhưng mẹ cô cũng vất vả lắm .
Trước đây bà làm kế toán cho xã nhưng sau khi bố cô bị bắt thì mẹ cô cũng mất việc luôn giờ bà đang làm công nhân trong khu công nghiệp vì để có tiền cho hai chị em cô ăn học bà đã phải làm thêm rất nhiều .
Một người trước đây không phải làm gì nặng nhọc giờ vì cuộc sống phải lao vào bê từng thùng hàng ngày làm 12 tiếng tuần ngày tuần đêm .
Mới hơn một năm mà nhìn bà đã già hơn nhiều rồi có những lúc nhìn mẹ mệt mỏi quá cô chỉ biết ôm mẹ và khóc mà thôi .
Dù rất thân với Nam nhưng chuyện trong nhà cô thì hắn chẳng biết tí gì cả dù sao cũng khác xã với lại hắn không có thói quen hỏi han về gia đình người khác . Tất nhiên nếu sau này tiến tới xa hơi thì phải tìm hiểu rồi .
Dù sao đó cũng là chuyện của sau này .
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến tiết sau lớp Nam là tiết thể dục nên cả lớp đều chạy xuống sân thể dục sau dãy phòng học .
Con trai thì nhanh chóng chia đội làm trận bóng con gái thì ngồi dưới gốc cây phượng trên mấy chiếc ghế đá mùa đông nên nhìn chỉ thấy những cành khẳng khiu mà không có nổi một chiếc lá .
Nam cũng tham gia vào đội bóng cùng các bạn chơi đùa dù sao thì là con trai nên thể thao đương nhiên là yêu thích rồi .
Huyền đang ngồi đọc nốt mẩu Harry Potter và Hòn Đá Phù Thủy cô cũng mong ước mình có phép màu để có thể giúp bố thoát khỏi cảnh tù oan như bây giờ .
Đến đoạn Harry ngồi hàng đêm trước chiếc gương chỉ để được ngắm nhìn bố mẹ là nước mắt cô chực rơi mải suy nghĩ nhập thần mà cô đâu biết rằng hiểm họa đang đến gần mình cái cột căng lưới của sân bóng chuyền đã lung lay từ lâu nhất là luôn có tác động từ bọn học sinh và đọng nước dẫn đến phần gốc đã bị gỉ mục thì giờ nó hết chịu nổi rồi .
Nam đang đứng gần đó khi quả bóng bay đến vô tình trúng chiếc cột làm nó gãy lìa đổ thẳng về phía Huyền chẳng kịp nghĩ nhiều hắn chạy đến vòng tay ôm chặt cô vào lòng mặc cho chiếc cột sắt đập thẳng vào sau gáy trời đất như quay cuồng một màu đen bao phủ lấy tâm chí hắn .
Từ từ bàn tay ôm cô gái đang run run kia buông ra cả người đổ thẳng về phía sau và nằm bất tỉnh một dòng máu đỏ tươi chảy từ đầu của hắn ra sân .
Những tiếng thét kinh hãi được la lên mọi người vội vàng chạy đến nâng hắn dậy . Lớp trưởng nhanh chóng đi gọi giáo viên Huyền thẫn thờ nhìn hắn nước mắt không kiềm chế được cứ thế tuôn rơi .
Cô cởi ngay chiếc áo khoác đang mặc băng ngay vào đầu cho hắn dong máu như con suối bị đè nén lâu giờ được giải thoát cứ tuôn ra liên hồi .
Chiếc áo đang từ màu trắng chuyển dần sang sắc đỏ đang là mua đông khá lạnh nhưng Huyền không cẩm thấy gì giờ đây cô quan tâm nhất là hắn có sao không .
Nếu không có hắn thì cái cột sắt đó có lẽ đập ngay đỉnh đầu cô rồi hắn tuy cao hơn nhưng khi ôm cô thì cúi xuống như muốn ôm trọn cô vào người để cô không phải bị những tổn thương gì cả .
Nghe tin có người bị thương ở sân thể dục các thầy cô vội vàng chạy ra . Cô Nhung nhìn thấy Nam bất tỉnh đang được Huyền ôm vào lòng thì người như bị sét đánh vậy cô chạy ngay lại đặt tay lên mũi hắn xem hắn còn thở không .
Nhìn chiếc áo thẫm máu các thầy cô đều có một lo sợ như nhau cả nếu có người chết thì đúng là rắc rối vô cùng .
Cô Thu cũng đang sách theo hòm thuốc chạy đến lập tức băng bó rồi chuyển hắn về phòng y tế .
Cô Thu là y tá trong trường trước mắt thì sơ cứu cho hắn tránh cho máu lại chảy ra nữa 15 phút sau thì xe cấp cứu của bệnh viện huyện chạy thẳng vào sân trường thấy hắn không tỉnh thầy hiệu trưởng đã gọi ngay cho bệnh viện đến .
Cả trường đang đổ dồn ánh mắt về phía chiếc xe cứu thương rất nhanh một học sinh đang nằm trên cáng được đưa lên xe và chạy đi .
Trong lúc hôn mê Nam thấy mình đi vào một vùng không gian khác lạ ở đây chỉ toàn màu trắng hắn chạy mãi chạy mãi mà không thấy phần cuối .
Không biết là đã qua bao lâu có thể là một giờ một ngày hay một năm . Ở trong không gian này mọi khái niệm về thời gian đều không thể cảm nhận được khi đã quá mệt mỏi hắn gục ngã ý chí cứng cỏi của hắn cũng không thể chèo chống cơ thể đi mãi trong một không gian như vậy được .
Vậy là hắn đã hôn mê lần hai cả cơ thể và ý chí đều lâm vào tình trạng ngủ sâu . Nằm trên giường với băng trắng cuốn đầy đầu ống truyền dịch cắm đầy tay bố mẹ và em gái đang lo lắng nhìn hắn .
Ngoài ra một cô gái nhỏ đang cầm tay của hắn từ hôm qua tới giờ cô đều ngồi như vậy . Mẹ của cô cũng đã qua và gửi lời cám ơn đến gia đình hắn vì đỡ cho cô nên bây giờ hắn mới nằm đấy mẹ cô cũng không trách việc cô nghỉ học để ở lại đây với hắn .
Nhà trường và lớp của Nam cũng đã đến rồi họ hàng nữa nhưng hắn vẫn cứ nằm đấy không có dấu hiệu nào là sẽ tỉnh lại cả .
Mẹ hắn khuyên cô về nghỉ ngơi và đi học nhưng cô chỉ khóc xin ở lại đến khi hắn tỉnh . Nhìn cô bé bà cũng yêu thích lắm cô rất ngoan và hiểu chuyện lại còn học giỏi nữa chứ bà cũng đã nói chuyện với cô chủ nhiệm và cũng biết hoàn cảnh của Huyền nhưng chỉ cảm thấy thương cô bé hơn là ghét .
Một tuần trời chưa thấy dấu hiệu nào cho thấy là hắn sẽ tỉnh .
Bố mẹ Nam đang ngồi ở phòng họp bệnh viện nhận được thông báo có khi hắn sẽ trở thành người thực vật . Cú va đập vào đầu ngoài việc gây ra chảy máu phần ngoài thì cũng có một bộ phận máu đóng ở trong vỏ hộp sọ cả cây cột sắt to như vậy đầu cột đập thẳng vào sau gáy gây nên tổn thương quá lớn .
Nghe tin như vậy mẹ hắn khóc nấc lên từng hồi người đàn ông cứng rắn như bố của hắn tuy không khóc thành tiếng nhưng nước mắt chảy từ hốc mắt ra đã nói lên sự đau khổ tột cùng trong lòng ông .
0