Chương 18 : Nỗi sợ hãi không tên !
Hắn không về nhà mà đi thẳng đến công ty gặp bố vừa vào phòng thấy bố đang mải mê với đống giấy tờ trên bàn nên hắn ngồi đợi .
Mất một lúc sau khi xem xong đống giấy tờ ông tươi cười ngồi xuống ghế .
Ông cũng biết là mẹ của Huyền không sao chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là khỏe nên cũng không hỏi về vấn đề đó nữa .
Con có chuyện gì cần nói với bố à !
Nghe thấy lời ông hỏi thì Nam cũng nêu ra mong muốn của mình tất nhiên là ông chẳng có lí do gì để từ chối yêu cầu của con trai cả . Chỉ là sắp xếp thêm một người làm mà thôi với lại mẹ của Huyền cũng có kinh nghiệm lâu năm làm kế toán rồi .
Người khác e ngại dùng vì nghĩ rằng bà có người chồng t·ham ô· mà phải đi tù thì khi bà vào làm sẽ phát sinh vấn đề nhất là vị trí làm việc là kế toán nữa chứ .
Tiền của cả công ty sẽ đi qua đây nếu có động tay động chân gì thì rất mệt nên chẳng ai dám thuê bà làm việc cả .
Việc này bố đồng ý !
Nhưng dù sao cũng phải nói với mẹ con một tiếng nữa .
Nam cũng hiểu lo lắng của bố giờ nhận mẹ của Huyền vào làm sẽ có điều ra tiếng vào là cái chắc . Dù sao giờ bà đang ở một mình lại có vấn đề như thế không thông qua mẹ mà nhận sợ người ta sẽ nói không hay .
Hắn chào bố rồi đi thẳng về nhà !
Mẹ Nam đang mải mê chăm mấy chậu cây hoa đang sắp nở trước nhà thấy con trai đi vào thì hỏi luôn về tình hình bệnh tật bà thông gia tương lai .
Nghe hắn nói muốn xin cho mẹ của Huyền vào làm ở công ty bố và cũng nói luôn vấn đề lo lắng của bố thì bà lại cười .
Bà hiểu vấn đề hai bố con lo lắng nhưng dù sao bà là phụ nữ nên rất hiểu và thông cảm cho hoàn cảnh của mẹ Huyền .
Giở đây công việc của bà chỉ có đi thu tiền trọ và chăm sóc nhà cửa gia đình hiện tại có bao nhiêu tiền thì bà cũng không ước lượng được nữa rồi .
Ngẫm nghĩ một hồi bà nói với Nam chiều con lấy xe máy chở mẹ ra viện thăm cô Hà nhé .
Thôi giờ đi vào rửa chân tay chuẩn bị ăn cơm bố mày cũng sắp về rồi đó .
Hắn vâng vâng dạ dạ ! chạy vào rửa tay .
Trong bữa cơm bố cũng nhắc đến chuyện này với mẹ bà nói muốn học kế toán và cũng sẽ đi làm cùng mẹ Huyền dù sao làm người phụ nữ của gia đình cũng phải nắm được tài sản và các nguồn thu nhập của cả nhà chứ .
Mẹ còn nói đùa : " Tôi phải biết ông kiếm được bao nhiêu tiền chứ không ông giấu tôi lập quỹ đen thì sao ? " .
Nói thì nói vậy chứ để quản lí hết tài sản của nhà hắn bây giờ cũng khá là mệt đầu .
* 100 phòng trọ và một số các lô đất cho thuê do mẹ Nam quản lí và thu tiền hàng tháng .
* Cổ phần của 3 công ty giờ đã phát triển và lớn mạnh hơn nhiều nhất là công ty game mỗi năm kiếm cho hắn hàng chục tỷ chia hoa hồng .
* Công ty xây dựng do bố hắn quản lí tuy mới thành lập không lâu nhưng bước đầu đã có quy mô khi nhận được mấy công trình lớn .
* Còn về phần khu trang trại thì có thể bỏ qua không tính chủ yếu là hợp tác với lò mổ .
Buổi chiều hai mẹ con vào viện !
Nam để mẹ ở lại trò chuyện với cô Hà còn mình thì đưa Huyền và bà ngoại về tắm giặt và lấy chút đồ . Chủ yếu là bà ngoại vì mai Huyền vẫn phải đi học mẹ cũng không có vấn đề gì nhiều nữa .
Vừa vào đến phòng thì Huyền đã lên tiếng :
Em nấu cơm cho anh ăn nhé !
Thôi ! Em tắm rửa đi rồi mình vào viện bà nói chút nữa bà và các bác sẽ vào sau trên đường vào mình mua đồ cho hai mẹ ăn luôn .
Eo ôi ! giờ gọi hai mẹ sao ngọt thế !
Ai đã đồng ý lấy anh mà dám gọi như vậy !
Hắn cười ! Nụ cười có phần hơi t·ang t·hương một chút có lẽ do nhớ đến kiếp trước . Khi đó hắn mãi mãi không có được cô nỗi nhớ và tình yêu trong tim chỉ để đó đến khi hắn c·hết đi vậy .
Huyền nhìn hắn thấy nụ cười đó thì rất hoảng hốt . Cảm giác như hắn chuẩn bị xa cô đến nơi rồi cô chạy vội lại ôm hắn . Đôi bàn tay nhỏ bé cố gắng xoa cơ thể hắn để lây sự ấm áp của mình sang hắn cô rất sợ hắn sẽ xa rời cô nên chỉ muốn ôm hắn thật chặt .
Thời gian như ngừng lại trong ngôi nhà nhỏ có hai bóng hình đang ôm lấy nhau như muốn dùng cơ thể của mình hòa tan đối phương vậy .
Tình yêu của anh giành cho cô là tình yêu vượt qua thời gian nó lắng đọng mấy chục năm của kẻ si tình . Trái tim của của người biết yêu và được yêu khi gần nhau nó đạp liên hồi âm vang mà hữu lực.
Còn tình yêu của cô giành cho anh thì mang hơi hướng của sự vụng dại thơ ngây mang đạm nét của sự chân thành .
Khi bên nhau thì không cần cầu kì không vụ lợi luôn nghĩ cho nhau . Muốn đối phương có những điều tốt đẹp nhất nói thì chắc ai cũng có thể thốt ra những lời hoa mĩ nhưng mấy ai sẽ làm được chỉ yêu một người đến tận cuối đời .
Với hắn thì có lẽ sẽ khó có sự thay đổi được nhưng hắn cũng không chắc cô có thể như hắn hay không ?
Một mai khi bước chân ra ngoài xã hội cái tình yêu thủa ban sơ còn tồn tại hay không ?
Hay vì những biến đổi của thời gian của môi trường xung quanh mà con người ta cũng sẽ thay đổi theo ai cũng vậy cả cô và hắn đều đang cố gắng hoàn thiện mình.
Chắc là hắn cả nghĩ quá rồi ! Là người trọng sinh thì đáng lẽ phải có sự tự tin chứ . Nhưng sự cô đơn và với mãi không tới ở kiếp trước đã hình thành nên nỗi sợ hãi trong lòng nên sợ mất đi là phải .
Một mai kia nếu cô thực sự vì một lí do nào đó mà rời xa hắn thì cuộc sống của hắn không biết diễn tả sẽ ra sao nữa .
Có một câu mà khi hắn đọc hắn thấy rất hay hay đến đau lòng :
Chỉ hi vọng sấm sét không làm bạn sợ hãi sóng dữ không làm bạn ngã gục mưa lớn chẳng khiến bạn mất đi phương hướng .
Hi vọng đến khi bão tan mỗi người chúng ta đều trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình .
Và rồi khi chúng ta đều là phiên bản hoàn hảo nhất thì lại lạc mất nhau lúc nào chẳng hay .
Chia tay cũng được nhưng đừng âm dương cách biệt !
Nhìn đối phương hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc toàn những lời sáo rỗng đến không còn gì để nói .
Hắn đã dành cả kiếp trước để nắn nót bản thân rồi có thể chưa phải là hoàn hảo nhất nhưng có lẽ là chân thành nhất . Kiếp này dù có ra sao cũng phải giữ lấy không thành công thì thành nhân .
Vậy thôi !
0