Chương 28 : Món quà của thông gia !
Cả quá trình ăn cơm Nam đều đang nghĩ đến vấn đề của ông bố vợ có lẽ ông sẽ cung cấp được nhiều thông tin hơn nữa .
2 giờ chiều xe đến trại giam Thanh Nghệ ông bố của Nam đã nhờ người liên hệ trước với trưởng trại giam nên hôm nay ông Trường bố của Huyền không phải đi lao động . Cả đoàn được sắp xếp vào một phòng tương đối rộng có lẽ ông bác nói gì đó với trương trại giam mà khi cả nhà Nam đến thì ông ra bắt tay rồi mời mọi người vào . Bố thì đi với ông trưởng trại giam sang phòng nào đó không biết sẽ nói những chuyện gì nhưng Nam đoán sẽ có lợi cho bố của Huyền mà thôi .
Mọi người đang ngồi đợi cô Hà và Huyền đều rất thấp thỏm đi đi lại lại Nam cũng khá là khẩn trương nói không khẩn trương thì là giả ai đời ngoặt chạy con gái nhà người ta khi mới 16 tuổi bình thường không b·ị đ·ánh gãy chân là may rồi .
Bỗng cửa căn phòng được mở ra 2 chú công an dẫn một người đàn ông tóc húi cua nhưng đeo gọng kính cận mặc bộ đồ sọc kẻ truyền thống . Nhìn ông rất hiền lành và có vẻ gì đó tri thức vẻ đẹp thì không thể nào mà dấu được dù cho tháng năm có tàn phá đôi chút nhưng chắc là khi trẻ cũng thuộc dạng hot boy chứ không vừa đó là nhận định của Nam khi nhìn thấy ông .
Hắn đang cố nhìn xem trạng thái của ông bố vợ tương lai này ra sao thì hai bóng người vượt qua trước mặt ôm chầm lấy người đàn ông đó thằng Đạt chậm chân nên không còn chỗ cho hắn ôm . Khoảng 2 phút gì đó thì cô Hà với Huyền mới buông ông ra ông nở một nụ cười hiền lành xoa đầu Huyền rồi đưa tay ôm thằng con trai vào lòng đỡ cho nó cảm thấy oan ức khi không được ôm .
Cả mẹ em gái và hắn đều không lên tiếng nhìn gia đình họ đoàn tụ . Ai nấy đều nước mắt ngắn nước mắt dài ngay cả người đàn ông đã bị các mặt của xã hội vùi dập đến chai sạn cũng không thể ngăn nổi nỗi vui mừng khi gặp lại người thân .
Khi cả nhà mừng mừng tủi tủi xong thì cô Hà cũng giới thiệu gia đình Nam với ông . Lúc đầu chỉ giới thiệu mẹ Nam là bạn thân cũng là đồng nghiệp và cô Hà đang làm cho gia đình Nam ông hiện lên mặt sự cảm kích vô cùng . Ngày ông b·ị b·ắt vợ cũng mất việc tài sản bị niêm phong cả bầu trời trước mắt như sập xuống mọi thứ đều sẽ đổ dồn lên đôi vai của người phụ nữ như cô làm ông cảm thấy hổ thẹn .
Ông biết sẽ cực kì khó khăn cho gia đình nhà ông trước kia giờ còn mỗi mình ông thôi bố mẹ đều mất hai anh trai đều hi sinh cho nền độc lập đất nước . Người dìu rắt ông trong chốn quan trường vừa là thầy vừa là anh cũng đã ngã ngựa . Nhà ông bà ngoại thì cũng không được tốt cho lắm dẫu biết là sẽ giúp đỡ được phần nào nhưng gánh nặng đổ lên vai vợ ông sẽ quá nhiều .
May sao gặp được gia đình Nam tốt như vậy vươn tay kéo gia đình ông từ dưới vực sâu đi lên . Lời cảm kích nói nhiều cũng thành nhàm ông chỉ nói vài lần còn đâu sé ghi nhớ trong lòng đang vui mừng là thế bỗng nghe vợ nói nhỏ vào tai thì ông ngẩn người .
" Áo bông nhỏ bình rượu mơ " bị thằng ranh trước mặt này ngoặt chạy nhất là giờ mới chuẩn bị sang lớp 11 . Ông quay sang nhìn hắn cứ nhìn chằm chằm như thể sẽ nuốt luôn hắn vào bụng vậy đến khi con gái và vợ kéo tay áo mới tỉnh hồn lại .
Ông lên tiếng muốn nói chuyện riêng với hắn hai người đi vào một góc của căn phòng rồi ngồi xuống . Phòng họp này khá lớn nên lời nói của hai người thì sẽ không ai nghe được cô Hà thấy nếu cứ ở đây thì mẹ Nam sẽ nghĩ gì nên rủ mọi người đi ra ngoài ngắm cảnh .
- - - - - - - - - -
Hai người đàn ông ngồi đối diện nhau hắn biết việc này sẽ không thể tránh khỏi khi đến đây nên tâm lí đã chuẩn bị sẵn vì thế hắn chủ động lên tiếng trước .
Hắn kể lại tất cả mọi việc về hai đứa cho ông nghe việc hắn cứu cô rồi b·ị t·hương nằm viện 2 tháng và cô ở lại chăm sóc hắn vì thế nảy sinh tình cảm . Tất nhiên hắn cũng cam đoan sẽ không vượt quá giới hạn khi vẫn còn quá nhỏ này chỉ là yêu mến lẫn nhau cùng nhau thúc đẩy để học tập tốt hơn thôi .
Nghe đên đây thì gương mặt ông cũng hòa hoãn hơn nhiều nhất là nghe hắn vì con gái mà suýt chút nứa m·ất m·ạng thì ông cũng rất cảm động .
Nam biết đến đây thì ông cũng chấp nhận hắn rồi nên đánh bạo hỏi ông về chuyện ông b·ị b·ắt nghe Nam hỏi lúc đầu ông không có ý định sẽ nói ra nhưng thấy Nam kêu hắn và bố sẽ cố gắng giải oan cho ông thì niềm hi vọng lại chỗi dậy .
Nhưng ông rất do dự vì người hãm hai ông là theo một dây khá mạnh trong chính trường tuy không phải một tay che trời nhưng sức ảnh hưởng là tương đối lớn .
Thấy ông đang do dự hắn cũng biết nỗi lo của ông ở đâu nên chấn an .
Cháu và bố cũng đã thảo luận về chuyện này rồi !
Việc đánh đổ cả một dây để minh oan cho chú là việc không có khả năng làm được nhưng nếu chỉ chứng minh chú vô tội thì có lẽ sẽ thực tế hơn . Trươc mắt cháu cần một vài thông tin để có thể thuận lợi cho việc điều tra nếu chú có người đáng tin cậy hay bằng chứng gì có lợi cho mình thì cho cháu và bố cháu biết .
Nghe đến bác của Nam làm phó bí thư tỉnh ủy thì niềm hi vọng của ông lại tăng lên .
Sau khi người thầy của ông ngã ngựa trong chính trường phe phái đã từng bước bị loại bỏ . Những hợp đồng mà ông đã kí cho nhà máy phân bón đều được sao chép lại được cất cẩn thận ở ngăn bí mật trong nhà nhưng nó chưa đủ để ông thoát tội ông biết lúc đó mà lấy ra thì không thể giải oan cho mình được . Phe cánh đối lập sẽ không để nó lộ ra ánh sáng người dìm ông vào cảnh tù tội như này có sự tham gia của bí thư huyện ủy ông ta là mấu chốt để có thể giải oan cho ông .
Giám đốc nhà máy phân bón chỉ là con tốt thí mà thôi hiện giờ hắn cũng đang trong tù nhưng khác với chỗ của ông .
Nghe đến đây Nam có niềm tin khá lớn để cứu ông bố vợ ra mặc kệ mà đã kết án nhưng kháng cáo với đầy đủ chứng cứ thì có khi ông sẽ được phục chức cũng nên . Hai người đang mải mê nói chuyện và đưa ra những việc cần phải làm thì bố Nam mở cửa đi vào cùng với trưởng trại giam thấy bố vào Nam vội vàng đứng lên chú Trường cũng vậy .
Sau màn giới thiệu thì hai người bắt tay nhau hàn huyên mấy câu rồi tống cổ Nam ra ngoài hắn vừa tức vừa ngán ngẩm không hiểu mấy ông già này có gì mà không thể nói trước mặt hắn .
Ba người đàn ông ngồi trong phòng sau màn chào hỏi làm quen thì ông trưởng trại giam lôi bao ba số ra để cả ba người phì phèo vừa h·út t·huốc vừa uống nước trà.
Thấy bầu không khí đã đủ bố Nam lên tiếng :
" Tôi cũng đã nghe qua về chuyện của anh việc này tôi sẽ trao đổi với anh thêm sau cũng đã nửa năm rồi anh chị chưa gặp nhau . Tôi đã xin ý kiến của trưởng trại để chị nhà qua đêm với anh mai sẽ đón sau ."
Nghe thấy ông Hưng bố của Nam nói vậy thì trưởng trại cũng nói vào là đã cho người chuẩn bị phòng để hai vợ chồng gặp gỡ hơn nửa năm xa cách thì chuyện nhớ nhung nhau là bình thường .
Khi đã sắp xếp hoàn tất thì bố Nam trở mọi người đi ra biển để cô Hà lại tâm sự với chồng . Thấy bố chu đáo như vậy hắn nhìn ông rồi giơ ngón cái về phía ông, ý nói bố tinh ý thế .
Nhưng đen cái là nhận lại một cú cốc đầu kèm câu nói : " Ranh con biết gì chuyện người lớn mà tỏ thái độ ! " .
0