Bố đồng ý !
Tuy nhiên nếu năm học này mà không lên lớp thì bố sẽ dẹp bỏ hết các thứ mà con bày ra .
Nam nghĩ thầm trong đầu đùa chứ bố coi thường nhau quá rồi đấy ngã ở đâu đứng lên ở đó . Kh·iếp trước mặc dù không quá tốt nhưng những năm học tiếp theo cũng tạm được mà một mạch lấy xong bằng cử nhân .
Hay quá !
Con cám ơn bố bố yên tâm sẽ không có lần nào như thế nữa đâu ạ !
Được rồi tiền của con đâu ? Mang đây bố nhờ người mua đó với cá giống cho con . Ngay tối hôm đó Sơn và Trung nhận được tin thì mừng rơi nước mắt tuy Nam là người trọng sinh có tâm hồn của người trưởng thành nhưng hai người bạn này thì dù ở kiếp trước cũng là bạn tốt của anh . Nên chẳng có lí do gì để anh phải e dè nữa cả suy nghĩ cho cùng thì bây giờ mình mới là đứa trẻ mười hai thôi mà.
Thiếu nên không cuồng không phải thiếu niên !
Thiếu niên mà có chí óc trưởng thành và kinh nghiệm kiếp trước thì thật là đáng sợ mỗi bước đi theo sự phát triển của nhân loại Nam đều có thể nắm bắt được thử hỏi mấy chục năm sau sẽ tạo nên một con người như thế nào ?
Kèm theo đó những người ở bên cậu sẽ trưởng thành theo cậu ra sao tiếc nuối sẽ dần dần được lấp lại huy hoàng sẽ bừng sáng trên bầu trời.
Nam ơi !
Đắp chỗ đó lại không cho nước chảy qua Sơn đi lên trên kia xem còn dỉ nước không ? Nếu mà dỉ thì đắp lại nhé không sáng mai không được con nào đâu .
Ba thằng hì hục lấy bùn be bờ để đánh đó sáng nay năm mơi cái đó đã được đưa đến nhà và một nghìn con cá trê giống mỗi con bé bằng cái bật lửa thế này nuôi bao giờ mới to nhỉ .
Mất mấy tiếng đồng hồ đắp bờ và đánh đó thì năm mươi cái đó cũng đánh xong bình thường nếu đánh ở đồng bên là mất hêt đó . Nhưng do đánh ở trước cửa trang trại nên sẽ không sao sáng mai cần phải dậy sớm sách xô đi đổ cả nữa là được.
Ngày đầu tiên đi đổ đó Trung và Sơn háo hức lắm mới hơn bốn giờ đã í ới ngoài cổng rồi . Thằng Trung đạp xe đạp qua sau xe là hai cái xô bự đựng toàn lòng với lèo phèo lợn chủ nhà người ta bỏ đi mẹ hắn gom lại cho thằng con trai tập tành nuôi cá .
Ba thằng mối thằng một cái xô sơn chạy lên đồng nhớ giáo huấn lần bị rắn cắn nên mẹ Nam có mua cho ba đứa ủng và gang tay cao su kêu cho ba đứa coi như quà lập nghiệp làm các cu cậu cười như được mùa vậy .
Nhấc cái đó đầu tiên lên nặng quá có đến khoảng năm cân cả tôm cá cua và lươn chạch đổ ra cái xô mà thằng nào thằng nấy mừng hùi hụi .
Trúng mánh rồi mày ơi !
Cái nào mà cũng nhiều thế này thì giàu to mày tưởng bở vừa thôi chỗ này chũng nhất cá tất nhiên sẽ dồn về đây rồi lên trên chắc không nhiều thế này đâu .Tuy mỉa mai thằng Trung như vậy nhưng Nam cũng mong là sẽ được thật nhiều có ai ngu mà chê nhiều đâu nhỉ !
Mới đổ được sáu cái thì ba chiếc xô đã đầy ba thằng vội mang về nhà rồi tiếp tục nhà có ao cá nên lúc nào cũng có tráng để thả sống cá . Từng xô tôm cá rồi các thể loại được đổ vào tráng hai mươi mốt xô bảy lần chạy đi chạy lại rồi đánh lại đó làm ba thằng mệt bở hơi tai .
Tổng cộng hơn một tạ các loại ( loại đó bồng ngày xưa mình hay đi đánh những năm đó không có thuốc sâu tôm cá cua rất nhiều một cái đánh được vài cân là bình thường ).
Mẹ thấy thế liền gọi ngay cho cô Thủy chuyên lấy cá tạp ở các ao đi bán mỗi lần nhà tát ao là cô lại vày vò mấy tạ các loại cá linh tinh .
Được rồi ! Tôm to hai mươi cân tôm nhỏ ba mươi cân cá riếc và rô đồng em lấy giá bằng nhau chị nhé tổng bốn mươi cân cua mười lăm cân và lươn chạch mười cân còn mấy thùng đòng đong và cá cờ chị bán cá lợn không em mua nốt .
Thôi cô tính tiền đi mớ cá đó chị để cho cá trê ăn rồi không bán đâu !
Tôm to hai mươi chị nhé tôm nhỏ mười lăm thôi cá thì mười lươn chạch mười lăm còn cua giá mười hai nhé.
Tổng 1,580,000đ chị nhé !
Thực ra Nam biết là bố để mình đánh thôi chứ ruộng trước cửa từ trước đến nay toàn bố đợi nước rút sẽ tát bắt tôm cá và bán có để cho người ta bắt đâu vì khu ruộng nhà mình mà . Do giờ thiếu vốn nên muốn mượn một chút sau này trả bố mẹ cũng không sao cả .
Hai tuần liên tục những chiếc đó mang lại nguồn thu kha khá cho nhóm Tam Tiểu Long .
Cái tên này là do thằng Trung đầu têu khi nghe mấy bài nhạc của nhóm Bức Tường rồi kêu gào họ có nhóm ca nhạc thì mình cũng có nhóm đánh đó và thả cá nhất định phải lấy tên thế là cái tên Tam Tiểu Long ra đời sau này cái tên này làm rung chuyển cả nền kinh tế đất nước .
Tiền được mẹ giữ hộ gần ba mươi triệu cả nhóm hăm hở lắm nhưng lại phát sinh vấn đề là cá trê giờ không còn nguôn thức ăn nữa chỉ với số lòng và phèo ít ỏi của thằng Trung mang về thì không đủ cho những con trê lai phàm ăn hưởng thụ chỉ sau hơn hai tuần giờ đã bằng cổ tay đứa bé rồi .
Nhẩm tính là 1500 con giờ nặng khoảng 500 cân vị chi mỗi ngày ăn khoảng năm mươi cân thức ăn trong khi đó đống lèo phéo lấy được hang ngày chỉ có khoảng 20 đến 30 cân số còn lại lấy đâu ra giờ .
Cả buổi chiều Nam nằm trên chiếc võng được buộc trước cổng mua đồ ăn cho cá là không thực tế khi từ nay đến khi thu hoạch còn hơn năm tháng nữa nếu tính cho ăn đàn cá để phát triển tốt thì bước đầu là năm mươi cân càng về sau sẽ càng nhiều thậm chí đến đỉnh điểm khoảng năm tạ một ngày .
Không được phải đi ra ngoài xem nhớ là dưới chân cầu có khi lò mổ chuyên mổ trâu bò lợn gà sau đó mang sang nội thành bán có lẽ ở đó sẽ có thu hoạch bất ngờ .
Lấy chiếc xe đạp Nam đạp một mạch đến khu lò mổ đứng lấp ló nhìn vào trong là cả một dãy nhà rất rộng lợp tôn các dãy chuồng nối dài một bên là lợn một bên là trâu bò .
Nam bước đi vào cổng thì thấy có mấy người đang lúi húi dọn dẹp có lẽ buổi trưa nơi đây từng đi đời khá nhiều súc vật vết máu vẫn còn dính trên nền xi măng mặc dù đã cố gắng cọ rửa nhưng mùi máu tanh vẫn rất nồng đậm.
Coi như mình là chỉ tò mò đi vào xem dẫu sao Nam chỉ là cậu bé mới hơn mười tuổi mà thôi . Chẳng ai làm gì cậu khi vô tình lạc vào đây cả cả dãy đằng sau là từng thùng bèo nhèo lông lá rồi lòng mề tiết của đủ loại có lợn có gà vịt trâu bò đều đủ cả đếm qua cũng chục cái thùng phi bằng nhựa.
Tìm được mục tiêu Nam lại gần mấy cô chú đang mải mê cọ rửa sân nền .
Con chào cô chú !
Cô chú cho con hỏi chút ạ !
Mọi người ngẩng đầu lên thấy một chú bé tuy nhìn đen đúa nhưng nhìn khuôn mặt có nét đôi mắt có thần ăn mạc sạch sẽ đang đứng trước mặt .
Con hỏi đi cô gái gần Nam nhất cất tiếng trả lời
Những thùng phi đựng mấy cái đồ bỏ kia các cô chú vứt đi ạ !
Đúng rồi con trước đây có người mua nhưng nhiều quá họ dung không hết mà chi phí vận chuyển cao quá họ không mua nữa nên cô chú thường mang ra song đổ đi . Nam nghĩ thầm nếu không ai muốn thì mình có thể ép giá một chút có lẽ sẽ được để rẻ cho dù gì thì cũng mất công mang ra song đổ đi mà.
Không xử lí sạch sẽ có khi bốc mùi quá bay vào khu dân cư chính quyền lại không cho lò mổ ý chứ . Nghĩ vậy Nam bèn đáp lời .
Nhà con có khu trang trại chăn nuôi đang muốn mua những thứ này bố mẹ con bận nên con đi hỏi xem sao ?
Con đi ra chỗ đầu cổng nhé chủ của lò mổ này đang ở trong đó con hỏi xem sao ?
Con cám ơn cô chú ạ !
Nam lễ phép chào mọi người rồi cất bước về khu nhà ngang .
Khi vừa bước lên lên thềm chuẩn bị gõ cửa thì bất chợt cửa mở ra đứng trước mặt Nam là một cô bé chắc cũng tầm tuổi như Nam đang tròn xoe đôi mắt nhìn cậu trước mắt Nam là một cô bé với khuôn mặt hiền dịu trắng trẻo khoác lên mình chiếc váy màu xanh rất đẹp . Hai người nhìn nhau khoảng mười giây thì bất chợt cùng cất tiếng nói .
Bạn cho mình hỏi chủ khu lò mổ này có nhà không vậy ?
Bạn tìm ai ?
Hai người lại nhìn nhau rồi cùng nở nụ cười thoáng qua một chút rồi cô bé trả lời
Bố mình có nhà bạn có chuyện gì thì vào gặp bố mình nói rồi nghiêng người cho Nam bước vào nhà đập vào mắt Nam là một người trung niên đang ngồi kiểm tra sổ sách cứ lật qua lật lại so sánh .
Thấy con gái nói chuyện với người lạ ông cũng dừng tay và ngước lên nhìn
Cháu chào bác ạ !
Cậu tìm tôi ?
Vâng ạ Cháu đạp xe loanh quanh đây thấy lò mổ của bác có những phi đồ bỏ đi để đằng sau cháu có hỏi các cô chú đang quét dọn thấy bảo là nhà mình đổ ra song khá là lãng phí .
Nếu có thể bác có thể bán cho nhà cháu không ạ ! Nhà cháu có thể trả theo tháng để kéo những thùng kia về và trả lại thùng sạch vào chuyến sau ạ .
Người đàn ông khá hứng thú với cậu bé đứng trước mặt mình nói chuyện dõ dàng không hề e ngại như những đứa trẻ con cùng lứa khi tiếp xúc với người lạ.
Nam bồi them !
Nếu được thì để cháu về nói chuyện với bố qua thương lượng với bác ạ !
Trước bác có bán cho người ở xã khác nếu nhà cháu muốn mua thì bảo bố cháu qua nói chuyện với bác .
Cháu cám ơn bác !
Bác cho cháu hỏi lúc nào bác có thời gian rảnh để cháu nói chuyện với bố ạ .
Tối nay nhé sau giờ cơm bác còn ở lại đây một chút .
Vâng ! cháu chào bác cháu xin phép.
Nói rồi Nam cất bước quay người ra về cô bé đứng nãy giờ cứ nhìn lom lom vào cậu bé nói chuyện với bố mình cảm thấy khá là lạ.
Tối đó bố qua đàm phán với ông chủ lò mổ về đến nhà ông gọi ngay cậu con trai ra và hỏi liên hồi vì nghĩ sao lại tìm được chỗ lấy đồ ăn cho cá tốt vậy . Với số lượng đó thì thoải mái cho cả cái hồ rộng sau nhà .
Cả tối đó nằm mãi mà Nam không ngủ được cứ mãi suy nghĩ về cô bé gặp lúc chiều tối chẳng hiểu sao cứ cảm thấy là quen và gặp ở đâu đó rồi mà lục khắp kí ức của kiếp trước cũng không thể nhớ được là đã gặp ở đâu .
Mọi thứ đã đi vào quỹ đạo rồi Nam có thể tập trung vào học tập hơn tất nhiên không phải học mấy cái môn tiểu học mà là những kiến thức cậu chưa biết . Nhất là tiếng anh đời trước tiếng anh của Nam cũng khá nhưng chỉ giới hạn ở giao tiếp còn tiếng anh chuyên ngành thì mù tịt .
Trong vài năm tới sẽ là thời đại của công nghệ khi đó có thể kiếm tiền hay không thì phải cố gắng từ bây giờ .
0