Chương 30 : Chia tay ở sân bay !
Sáng hôm sau cả nhà đang ăn sáng chưa kịp đi đón cô Hà thì đã thấy cô đang đợi ở sảnh mặt mày hồng hào tinh thần hơn trước rất nhiều . Thấy thế mẹ lại gần cô không biết thủ thỉ gì mà hai bà cười khanh khách đã thế cô còn đỏ hết cả mặt . Mọi người vào ăn sáng rồi chạy ra chợ hải sản gần đó mới bước vào được một đoạn thôi một mùi đặc chưng bốc lên phả vào mặt không thể lẫn đi đâu được cả . Chỉ có mẹ và cô Hà là đầy hào hứng trọn đi trọn lại nào cua nào ghẹ rồi mực khô mực tươi đám nhóc con và bố thì chẳng khác gì đi đày cả .
Theo sau khoảng 30 phút mà không thấy dấu hiệu nào cho thấy 2 bà sẽ dừng lại Nam đánh mắt với Huyền và hai đứa nhỏ rồi xúm lại dùng kem để dụ dỗ chúng nó tách đoàn để cho bố ở đây làm ô sin cho hai bà .
Cái Nhung là đứa lên tiếng đòi đi ăn kem rồi sau đó thằng Đạt tiếp lời nó hai bà thấy thế thì kêu đưa chúng nó đi ăn kem . Chưa kịp để bố kịp phải ứng hắn kéo luôn tay Huyền và đẩy hai đứa nhỏ chạy đi kêu bố ở lại giúp mẹ và cô Hà .
Đúng là bố con thân nhau thật ông Hưng làu bàu thằng con trai nhưng vẫn thành thật ở lại tay thì sách cua tay thì cầm túi cho 2 bà cái cực hình này Nam tình nguyện nhường cho bố .
Sau khi mua xong đồ thì gửi nhờ tủ của khách sạn cả nhà chuản bị đi tắm biển không lại mang tiếng đi biển mà không biết nước biển mặn hay nhạt thì người ta cười cho .
9 giờ 30 phút cả đoàn từ cửa sau khách sạn chạy ra bãi tắm tất nhiên là bãi tắm riêng của khách sạn rồi chứ nếu mà tắm ở chỗ công cộng thì chỉ tổ chen nhau mà thôi . Ở đây có phòng thay đồ phòng tắm nước ngọt có lẽ tư tưởng bảo thủ của hai bà di truyền luôn cho Huyền hay sao ý hắn đang mơ màng được ngắm cô trong bộ bikini .
Lúc đầu thấy cô choàng khăn tắm đi ra kín hết cả người đến tận chân hắn đã mơ tưởng rồi . Ai dè bỏ ra chỉ thấy cô đang mặc chiếc quần đùi và áo phông hai bà cũng thế . Đùa chứ ở đây có rất nhiều cô mặc bikini để ngắm nhưng khốn nỗi mẹ đẻ mẹ vợ và vợ tương lai đều ở đây ngay cả bố cũng thành thật ánh mắt không dám đảo quanh chỉ thi thoảng liếc qua một cái lại thu hồi chứ không dám nhìn lâu sợ bị mẹ bắt gặp tối lại to chuyện .
Nam có khi còn khổ hơn cả bố người đẹp trong bộ đồ quần đùi áo phông tắm biển cứ kè kè bên người làm hắn còn không dám liếc về mấy cô em xinh tươi đằng xa .
Có cả nhà ở đây nên hắn cũng không dám làm loạn gì cả cố gắng áp chế cái tay hư của mình lại không thì no đòn lúc nào không biết nữa . Đùa nghịch đến gần 11 giờ trưa thì cả nhà quyết định về ăn sau đó di chuyển về nhà chuyến đi này coi như là thành công rồi .
Hắn thì ra mắt nhạc phụ cả nhà Huyền thăm chồng thăm bố đã thế mượn nhờ quan hệ của nhà hắn thì từ giờ chắc bố của Huyền sẽ có cuộc sống thoải mái hơn. Trong quan trường nếu anh đã thất thế thì sẽ chẳng có cái gọi là tình người đâu vì mối quan hệ của nhà hắn nên ông trưởng trại giam cũng phải suy xét một chút .
Qua mấy ngày sau chuyến đi biển Nam nhận được visa và hộ chiếu được ông bác nhờ người chuyển về chuyện đặt vé thì cũng nhờ ông bác luôn cho tiện .
Hai hôm sau thì hắn nhận được thông tin chuyến bay : " Chuyến bay mang số hiệu VQ688 khởi hành từ VQ đến TL vào hồi 20 giờ ngày ... "
Chỉ còn một ngày nữa là hắn sẽ lên đường sang Mẽo biết thông tin vợ chồng ông bác từ thành phố về gửi một đống đồ cho bà chị rồi dặn đị dặn lại hắn phải tìm hiểu xem cuộc sống của bả ở đó như thế nào mới yên tâm quay về.
Với bố mẹ đây là lần đầu tiên hắn xa nhà lại cách cả nửa vòng trái đất như thế ít nhiều đều có sự lo lắng . Tuy chỉ đi có hai tuần thôi nhưng mẹ hắn vẫn quyết định làm cơm cúng ông bà tổ tiên phù hộ cho hắn lên đường bình an gọi thêm cả nhà Huyền sang nữa .
Đằng nào đã làm cơm cúng thì phải tươm tất đồ ăn nhiều thì gọi thông gia với con dâu sang đánh chén là đúng rồi cũng không thông tin gì với họ hàng nội ngoại cả .
Chiều tối sau khi ăn xong bố lại bận rộn chở cả nhà lên sân bay tiễn hắn thăm thú vùng trời mới . Với bố mẹ có thể là xa lạ nhưng với hắn thì không ? Hắn đã từng sang đây công tác rồi nên không đến mức .
Khi hắn đang ngồi chờ làm thủ tục thì cô vợ nhỏ cứ ngồi bên cạnh mặt buồn thiu hắn cũng vậy . bình thường ngày nào đều nhìn thấy nhau giờ xa nhau tận hai tuần liền cũng may còn yahoo để mà chém gió cho bớt nhớ nhung không thì cô nàng lại khóc tu tu cho mà xem .
Không quen thì không sao ! Giờ quen rồi cái tính dính người kinh khủng có khi nay mai lấy về chắc đi vệ sinh cũng phải trình báo không lại đi tìm mất .
Còn khoảng 10 phút nữa là làm thủ tục lên máy bay bố mẹ và cô Hà thì dẫn hai đứa nhóc đi thăm quan sân bay cả cái Nhung và thằng Đạt đều háo hức bắt bố mẹ dẫn đi nào thì đi thang cuốn rồi ra ban công nhìn máy bay .
Để đôi trẻ ở lại tâm sự là đúng rồi ! Ở lại làm kì đà cản mũi là không ổn .
Nam nhìn quanh rồi đứng dậy rắt tay Huyền ra góc nhỏ thực ra nó là cái ban công nhưng diện tích khá nhỏ chỉ để một chậu cây cảnh mà thôi được cái đứng ở đây ngắm máy bay cũng tạm được . Giờ thành chỗ để hắn lôi cô vợ nhỏ vào an ủi nào thì cầm tay rồi hôn tạm biệt lâu lâu cái tay mất dạy lại đòi trèo lên đồi hóng gió .
Được cái chắc là hắn sắp đi xa nên cô bé không kháng cự nữa mặc cho hắn nhào nặn tùy ý đùa chứ già đời người rồi thấy bánh đến tận miệng mà cứ phải tỏ ra thanh cao .
Khi cả hai đã an ủi nhau thỏa thê thì tiếng thông báo chuyến bay của hắn chuẩn bị yêu cầu vào làm thủ tục .
Nhìn hắn khuất dần sau cửa nước mắt cô bé như muốn rơi ra người đến gần ôm nhẹ và an ủi cô bất ngờ không phải là cô Hà mà là mẹ Nam cô biết hắn đi như vậy Huyền sẽ rất buồn nên ôm nhẹ và động viên Huyền . Nào là nó chỉ đi hai tuần thôi nhoáng một cái là sẽ về rồi yên tâm chỉ cho nó đi lần này thôi lần sau mà muốn đi thì phải dẫn Huyền theo .
May mà Nam đã lên máy bay rồi không khi nghe mẹ chiều chuộng Huyền thì phải thốt lên " Ai mới là con mẹ đẻ ra mất " .
P/s : Thú thật khi viết chuyện này có lẽ ae thấy hay có đoạn tả các cảnh nóng nóng một xíu nhưng nếu không tả có lẽ anh em không khoái đọc cho lắm .
Ngoài ra mình cũng muốn xây dựng hình tượng một người mẹ chồng hoàn hảo trong mắt con dâu . Viết để người ta đọc ngẫm và hướng tới chứ nếu viết mà chỉ để đọc giải trí thì viết tăng tần suất cảnh nóng lên là xong ae nhỉ .
0