Chương 31 : Tiếp viên hàng không !
Máy bay cất cánh hắn ngồi hạng thương gia nên không gian khá là thoải mái . Ngồi nhìn ra cửa sổ mọi thứ đang nhỏ dần đi trong mắt hắn . Cái lộ trình c·hết tiệt này làm hắn khá là ngán ngẩm mất mấy tiếng bay sang Băng Cóc rồi lại chờ mới được bay sang Mẽo truyến bay sang Mẽo của hắn ở quá khứ thì lúc đó kinh tế phát chiển mạnh VQ và Mẽo đã nâng cấp quan hệ nên chỉ cần gần 20 tiếng là đến nơi còn giờ hẵn cứ từ từ bạn nhé .
12 giờ đêm kéo lê cái thân xác tàn tạ vì buồn ngủ của mình ra ghế chờ lâu lâu mới lại ngồi như thê này . Từ khi trọng sinh đến nay hắn cũng đã nỗ lực hết thảy nhớ về kiếp trước lại kéo về kiếp này với những thành tựu đã đạt được cũng cảm thấy đến hiện tại mọi thứ với hắn gần như hoàn mỹ .
Gia đình yên ấm bố mẹ yêu thương nhau có tiền có thế với người yêu lại là người ngày nhớ đêm mong của kiếp trước đến c·hết cũng chưa từng gặp lại .Nỗi băn khoăn duy nhất của hắn bây giờ là không gian trắng mà khi hắn trọng thương đó là cái gì .
Cái mầm cây lớn lên một cách bất bình thường đó thể hiện cho điều gì ?
Càng nhớ về chúng hắn lại càng cảm thấy có một điều gì đó thôi thúc hắn đặt chân đến Mẽo hắn muốn thăm nơi mà hắn chút hơi thở cuối cùng trước khi trọng sinh .
Cái ngày mà hơn 100 người từ trên độ cao 6000 km đâm thẳng xuống theo phương thẳng đứng xuống ngọn núi Washington thuộc bang New Hamtai hắn luôn có cảm giác sẽ có lời giải cho không gian trắng mà hắn đã từng đến khi ý thức mơ hồ .
Có lẽ nó cũng giống như đỉnh cua ngọn núi Washington vậy cả không gian là một màu trắng .
Đang cố gắng tổng kết lại nhiều thứ thì tiếng loa yêu cầu lên máy bay vang lên hắn vứt bỏ lại mớ bòng bong này sau đầu cất bước lên máy bay . Vừa vào đến chỗ thì đã có em tiếp viên ra ân cần hỏi han thậm chí còn có ý xin số điện thoại để rảnh cùng dạo phố nữa mới kh·iếp .
Dù đây là lần đầu tiên gặp trường hợp như vậy nhưng hắn cũng không phải gà mờ để không hiểu điều gì sẽ xảy ra nhìn em tiếp viên cũng xinh đây nhưng rất tiếc hắn không ham hố đến như vậy .
Nam mỉm cười với một nụ cười hắn cho là quyến rũ nhất có thể sau đó nâng cặp mông của mình lên rút ví và lấy chứng minh nhân dân ra đưa cho em tiếp viên và nói .
Nếu chị cảm thấy đi với một cậu nhóc như em sẽ khiến chị hài lòng !
Em tiếp viên nhìn vào chứng minh thư Nguyễn Nam năm sinh 1988 có lẽ là do huấn luyện nên chẳng thấy vẻ mặt xấu hổ nào của em nó cả chỉ thấy em tiếp viên vẫn cố tình đá lông nheo với hắn một cái rồi mới chịu trả chứng minh thư và bước đi ra chỗ khác .
Đùa chứ làm sao cô không biết hắn là cậu ấm của gia đình nào đó đi Mẽo lại ngồi hạng thương gia thì đâu phải dạng xoàng đã thế còn cao to đẹp trai . Loại này không câu thì câu loại nào .
Cô tiếp viên cứ nghĩ 17 tuổi như hắn câu thì đơn giản thôi nhưng ai dè gặm ngay phải khối xương cứng sẵn sàng chêu đùa lại cô nhưng chỉ là ỡm ờ cho vui chứ không có ý gì .
Đã quá mệt mỏi rồi giờ hắn cần một giấc ngủ chứ không cần sự phục vụ đặc thù nào cả lấy ra một tấm chăn mỏng đắp lên người rồi ngả ghế và chìm vào giấc ngủ .
Ngủ được khoảng 5 tiếng thì em tiếp viên lại quay lại đánh thức hắn mơ mơ màng màng tỉnh lại thấy có người đứng gần chỗ mình thì ngước lên nhìn . Em tiếp viên này có lẽ mê hắn hay sao ý cứ cười nhìn hắn ngái ngủ mặc cho ghế đằng sau đang gọi .
Có lẽ còn không nghe thấy tiếng khoang sau gọi cũng nên hắn phải nhắc nhở cô nàng mới quay lại đi phục vụ vị khách đằng sau . Nhìn cô trong bộ đồng phục cũng ra gì phết eo nhỏ mông cong ngực lớn mặt xinh đúng là tiêu chuẩn người tình hoàn hảo " Nhầm người vợ hoàn hảo " mải mê nghĩ linh tinh một tẹo thì vội vàng xua ngay những ý nghĩ đó ra khỏi đầu .
Nam đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt thuận tiện đi tè phát . Đang mải mê xả thì có tiếng gõ cửa làm hắn tí thì tè ra quần cố gắng giải quyết cho xong rồi làu bàu mấy câu cứ từ từ hắn rửa tay rồi lau khô xong đâu đấy mới thò tay ra mở cửa .
Đùa chứ ! Có cần dũng mãnh vậy không ?
Đập vào mắt là em tiếp viên đang đứng híp mắt ngoài cửa có lẽ tăm tia thấy hắn đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt nên đi đến gõ cửa .
Em có cần chị giúp gì không ?
Giọng cô tiếp viên vang lên làm hắn ngáo ngơ luôn đùa chứ tiếp viên nhiệt tình đến thế cơ à . Đi vệ sinh cũng yêu cầu giúp là sao ?
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn cũng nhanh chóng trả lời : " Dạ thôi chị ạ ! Em rửa mặt xong rồi " nói xong thì lách qua chạy thẳng về chỗ ngồi như là sợ bị ăn thịt không bằng .
Triệu Yến nhìn theo cậu nam sinh mà cười khanh khách thực ra cô mới làn được một năm giờ mới chỉ 22 tuổi mà thôi cô hơn hắn 5 tuổi cũng không nhiều mà .
Nghĩ vậy mặt lại hơi đỏ lên đùa chứ phục vụ hạng thương gia bằng thật nhưng loại người nào chẳng có có người có tiền nhưng không học thức cũng rất nhiều phục vụ đồ ăn thức uống với mấy việc linh tinh là cùng . Đằng này có những người cậy có mấy đồng tiền bẩn đòi hỏi này kia có khi còn động tay động chân .
Nam được chị xinh đẹp phục vụ bữa ăn cô rất nhẹ nhàng với hắn . Thậm chí còn chi kỉ ngồi nhìn hắn ăn nữa Nam thì vừa ăn vừa nghĩ con này chắc bị điên hay sao ý hắn ăn cơm thì có gì mà nhìn đã thế vừa nhìn vừa cười nữa chứ có để cho hắn ăn hết suất cơm không biết .
Mặc kệ cho cô nàng nhìn thì cứ nhìn hắn ăn ngon lành hết suất cơm rồi uống thêm cốc nước cam nữa ăn xong cô bé rất nhanh dọn dẹp chỗ ngồi của hắn .
Khi thấy cô quay lại thì hắn hỏi :
Chị xinh đẹp ơi ! Còn bao lâu nữa thì đến ạ !
Đùa chứ khen đểu một câu mà nhìn mặt bà chị như bắt được vàng vậy !
Còn khoảng hai tiếng nữa là đến nơi miệng dẻo quá vậy . Thế có time đi cafe và dạo phố với chị không ?
Cô thấy có khả năng nắm bắt được cậu trai trẻ này lắm ít ra vốn liếng mà cô bỏ ra từ nãy tới giờ có chút ít hiệu quả . Từ bé đến giờ cô chưa yêu ai cả chẳng hiểu sao lại tim đập chân run bởi thằng nhóc này không biết đã thế xin số điện thoại nó còn không thèm cho mới cay chứ .
Nam nghe đến sắp xuống thì cũng yên tâm phần nào no bụng rồi hắn mặc kệ cô luôn . Lôi cuốn sách tâm lí t·ội p·hạm để ở trong hốc ra đọc tiếp đã có ý định giúp ông bố vợ tương lại thì cũng phải học tập chút mà khả năng là trong sách sẽ có một vài trò hay để hắn học tập . Nên từ khi thăm ông về hắn đều nhìn những loại sách như vậy thậm chí còn nhờ ông bác mượn cho mấy cuốn tâm lí t·ội p·hạm của bên cảnh sát h·ình s·ự để đọc nữa .
Triệu Yến thì cứ ngỡ cá đã cắn câu nên ngồi lại định đong đưa thêm chút nữa biết đâu lại được anh chàng đẹp trai dẫn đi dạo phố thì còn gì bằng . Ai biết là hắn ăn xong hỏi đúng câu thì mặc kệ cô luôn dù sau đó cô có nói gì thì hắn cũng mặc kệ coi cô như không khí luôn vậy .
0