Chương 32 : Đặt chân đến Mẽo !
Hắn đang ngồi mải mê đọc sách thì thông báo chuẩn bị hạ cánh vang lên : " Tât cả hành khách vui lòng ngồi yên tại chỗ và thắt chặt dây an toàn " . Máy bay sẽ hạ cánh trong ít phút nữa.
May quá sắp ổn rồi ! Cứ nghĩ đễn lâng t·ai n·ạn máy bay trước là hắn lại ngán ngẩm . Đã bao nhiêu năm trôi qua rồi mà hắn có quên được đâu đến lần này ngồi lại mà nó lại rơi nữa thì không còn từ nào để tả cái sự đen đủi của hắn cả .
Cũng may mọi thứ bình thường không có vấn đề gì cho đến khi máy bay dừng hẳn chờ đợi mười mấy phút thì cũng lấy được hành lí . Kéo lê hai cái vali to tổ bố ra sảnh sân bay hắn còn đang ngơ ngác chưa biết nên đi đâu để bắt taxi thì đã bị một bóng người lao đến ôm rồi hôn lên má . Đùa chứ lại bị cưỡng hôn cay vãi chưởng định thần nhìn lại thì thấy bà chị đang đứng trước mặt hắn xoa xoa má của mình với dáng vẻ ghét bỏ lắm .
Ly nhìn thấy thế phồng má lên rồi cố với gõ cho hắn hai cái vào đầu can cái tội chị mày chào mừng lại còn tỏ thái độ .
Welcome to Mẽo !
Bà này cũng có cái tính nhây giống mẹ hắn biết là chêu vào kiểu gì cũng nếm mùi đau khổ nên hắn chỉ ậm ừ rồi gật đầu . Động vào bả thì trời sập trước mặt là cái chắc có ông trời đến cũng không cứu được hắn cách đây mấy năm con nhà ông chú chêu phải bả tại thấy cùng sàn sàn tuổi tưởng dễ bắt nạt . Ai dè ngay mùng một tết trước mặt cả người lớn bả xông phi lên đá thằng bé ngã gãy tay .
Từ đó trong họ bọn choai choai có ai dám chêu đến bả nữa đâu Nam cũng ngán bà này lắm mặc dù hai chị em hơn nhau có 2 tuổi . Vừa năm ngoái bà mới sang đây học thế mà đã l·ây n·hiễm thêm mấy cái văn hóa hôn hít với ôm của Mẽo rồi .
Màn chào hỏi kể ra cũng chóng vánh Ly lôi ngay thằng em ra xe rồi phi thẳng về căn hộ do bố của hắn bỏ tiền mua cho Ly cơ chỗ ở khi đi du học . Trên xe bà vừa lái vừa hỏi han hắn về tình hình quê nhà mặc dù tuần nào bà cũng chat webcam về nhà nhưng bà cũng lo nghĩ có việc gì giấu thì sao . Kể ra thấy thằng em sang đây thì chắc nhà cũng không có việc gì lớn cả nếu có vấn đề gì thì thằng nhóc này đâu có được vi vu đi du lịch như này .
Về đến căn nhà nhỏ bà chị đang ở thật ra nói là nhỏ thôi chứ cũng tương đối rông nhưng mà là đất rộng chứ nhà thì một gia đình ở thì vừa nếu thêm người sẽ có phần tren chúc hơn .
Nào muốn đi đâu chơi thì nói với chị !
Nói trước là chị chỉ có 3 ngày nghỉ để đưa em đi thôi thời gian còn lại em phải tự túc đấy .
Chẳng qua bà chị lo lắng thôi chứ hắn thì có việc gì được nhưng nếu bả đã có nhã ý như vậy thì hắn cũng cố mà cho bà bám đuôi mục đích của chuyến đi này có 3 vấn đề cần phải làm .
Thứ nhất là tìm kiếm các thiết bị nghe lén để giải cứu ông bố vợ hắn nhắm đến mấy món đồ này muốn chuyển về trong nước cũng khá là phức tạp có lẽ phải tháo dời ra mới ổn chứ cứ thế mang về thì chắc gì qua được cửa khẩu . Cách tốt nhất là tháo ra phần quan trọng mang về trước còn lại nhờ bà chị chuyển về sau . Thiết bị nghe lén này ghi âm siêu nhỏ camera siêu nhỏ định vị siêu nhỏ ... khá là nhiều các thứ linh tinh nữa .
Thứ 2 là thành lập quỹ đầu tư vấn đề này hắn đã bàn với bố rồi . Mẽo có lẽ là chỗ chú ẩn tốt nhất khi có biến cố gì đó với gia đình nhà hắn như hiện nay thì điều đó không thừa chút nào cả . Không phải liên quan đến vấn đề yêu nước hay chảy máu dòng tiền đơn thuần hắn chỉ nghĩ một biện pháp tránh rủi do khi tài sản ở trong nước gặp biến cố ngoài ra còn có thể kiếm ngoại tệ khi đạt con số nhất định thì phần dư sẽ đẩy ngược lại về trong nước không thiệt đi đâu được cả .
Thứ 3 cũng là việc mà hắn cho rằng quan trọng nhất đó là quay trở lại đỉnh Washington nơi hắn chút hơi thở cuối cùng khi trọng sinh cũng là nơi khối rubic 6 mặt kì lạ xâm nhập vào đại não của hắn . Nhưng từ đây đên đó cũng tương đối xa hắn chỉ có 1 tuần để làm hai việc trên còn 1 tuần giành cho chuyến thám hiểm đỉnh núi này .
Nắn dòng suy nghĩ về kế hoạch sẽ thực hiện và cần làm gì trước tiên thì bà chị họ đã vứt thẳng chiếc khăn tắm lên đầu hắn và nói : " Khăn mới đây tắm đi rồi ăn cơm ngủ giấc cho khỏe mai thì đi chơi " .
Bà này lúc nào cũng thế cục xúc vãi chẳng biết sau này thằng nào rước phải thì phải khổ ra sao nữa . Tuy trong lòng nghĩ xấu về bả nhưng không dám thể hiện ra ngoài Nam cũng sợ bà cho hắn vài phát đạp lắm . Cầm chiếc khăn tắm vào phòng hắn cũng cảm thấy khá uể oải mất một ngày trời rồi chưa tắm mặc dù toàn ngồi điều hòa nhưng cũng không tránh khỏi người có chút ngứa ngáy . Ly chắc đi nhiều rồi nên biết mới giục hắn đi tắm cho tỉnh người . Đúng là thiết kế của bọn Mẽo nhà 1 tần thôi mà phòng nào cũng có không gian để tắm và vệ sinh riêng tiền đâu mà chúng nó bày vẽ thế nhỉ .
Nam tắm khoảng hai mươi phút khi đi ra thì thấy bà chị đã dọn được kha khá món trên bàn rồi . Thịt bò nướng bánh mỳ trứng ốp và salad rau trộn nhìn qua có vẻ dinh dưỡng là đủ đấy nhưng hắn chẳng thấy nồi cơm đâu cả thôi đành ăn tạm vậy .
Nhà chị còn cái laptop nào không ?
Không có !
Có một cái chị đang dùng nếu cần cho mượn 1 tiếng . Ly nhìn hắn trả lời rồi lại hỏi tiếp . Em cần laptop làm gì ?
Không có gì ạ ! Hẹn bạn qua bên này thì nt yahoo cho cả nhà yên tâm thôi . Ly cũng nghe nói về cô bạn gái nhỏ của hắn rồi nên cũng chẳng cảm thấy lạ khi hắn đòi laptop để liên lạc dù sao sẽ rẻ hơn là nấu cháo điện thoại quốc tế .
Chút qua AP store mua lấy một cái lúc nào về nước thì mang về luôn mà dùng ở bên này đồ đó cũng rẻ hơn ở quê nhiều . Thấy bà chị nói cũng đúng chắc phải mua một cái thôi còn nhiều thứ mình phải tìm hiểu mà .
Vừa ăn được một chút thì cánh cửa mở ra một cô bé cũng khá là xinh xắn bước vào . Chắc bà chị đã nói là hắn sẽ sang đây hay sao ý nên khi nhìn thấy Nam không ngạc nhiên còn hớn hở chào hỏi .
Hello ! Babyyy ...
Ơ a cay vãi chẳng hiểu con hâm này ở đâu suất hiện dõ dàng hắn to thế này mà dám gọi là nhỏ nghĩ thì nghĩ thế nhưng có bà chị đang nhìn chằm chằm thì dù mặt có đen lại thì hắn vẫn phải mếu mà chào lại .
Chào chị !
Làm phiền hai chị một tuần ạ !
Ly nghe thấy thế thì ngạc nhiên dõ dàng chú có nói là nó sang đây 2 tuần mà sao lại làm phiền một tuần nhỉ ?
0