Chương 40 : Chia tay cũng được ! Đừng âm dương xa cách !
Tán gẫu một lúc với hai mãnh tướng của mình đồng hồ cũng điểm đến gần 6 giờ sáng . Cả đêm không ngủ nhưng do sự hưng phấn nên cơn buồn ngủ chưa kéo đến nghĩ ngẫm hắn rửa qua mặt rồi phi xe đến nhà Huyền .
Huyền ơi !
6 giờ 30 Nam có mặt trước cổng nhà nàng chuẩn bị đưa nàng đi làm tiện thể ăn sáng luôn . Vừa thấy em yêu chạy ra cổng thì hắn đến gần và ôm một cái rồi thì thầm vào tai cô bé : " Nhớ em quá " cho hôn miếng coi .
Huyền cười khanh khách mổ mổ mấy cái vào môi hắn rồi hô : " Được chưa ông tướng " vừa nói vừa cười cả hai lên xe chạy ngay đến quán bún lòng đầu làng .
Quán nhà bà Mễ làm bún lòng thì ngon thôi rồi !
Toàn hàng tuyển trọn từ các mối quen lòng trần ăn giòn tanh tách thêm cuống tim và dạ dày và bát cháo nữa thì còn gì ấm bụng bằng trong khi cả đêm Nam đã thức trắng nếu lớn chút nữa kiểu gì cũng phải kêu thêm cốc rượu để nhâm nhi .
Hôm nay anh đưa em đi làm nhé !
Đỡ phải chen xe buýt Nam vừa nhấm nháp đĩa lòng vừa nói với Huyền . Huyền nghe thấy thế thì cười hì hì thơm cho hắn một phát vào má mặc kệ môi vẫn còn dính mỡ còn kiêu ngạo kêu thưởng cho hắn mới cay chứ .
Nếu mà trở thằng con trai nào đó thì chắc là không có cái mùa xuân đấy đâu hắn về ngủ cho lành nhưng với Huyền thì hắn không nỡ . Dù có mệt đi chăng nữa thì cũng phải cố thôi .
Cả hai tiêu diệt xong bữa sáng thì lại tung tăng lượn phố Huyền bán quần áo cho cậu ở cửa hàng thành phố nên đi lại có vẻ hơi xa . Khi không có Nam thì cô thường đạp xe đạp ra bến xe rồi đi xe buýt qua những hôm Nam trở đi thì mặc dù trời mùa hè nhưng cô nàng cứ ôm cứng lấy hắn thỉnh thoảng còn nhướn cổ lên cọ cọ vào má hắn rồi cười .
Cứ như chêu hắn là một sở thích không thể từ bỏ vậy !
Vong vèo một hồi thì cũng đến nơi khi Huyền mở khóa cửa và bảo hắn vào . Dựng xe lên vỉa hè rồi hắn cũng chiu tọt vào trong cửa hàng ngồi chọc ghẹo em yêu một lúc thấy có khách đến mua hàng mới tiếc nuối đứng dậy đi về .
Đến nhà cái là cơn buồn ngủ ập đến hắn leo lên giường định bụng đánh một giấc đến chiều luôn đằng nào sáng nạp đủ năng lượng rồi thì trưa khỏi ăn luôn .
Đang mơ màng trong mộng đẹp nghĩ đến số tiền đêm qua kiếm được thì đặc biệt thơm tính ra gần nghìn tỷ tiền VQ không thơm sao được .
Mộng đẹp thì bao giờ cũng giang dở !
Tiếng chuông điện thoại kêu liên hồi lúc đầu nghe thấy hắn còn mơ màng nên không nghe nhưng chuông cứ đổ mãi đổ mãi làm hắn phải bất dậy mà làu bàu . Không biết có việc gì mà gọi nhiều thế !
Nam ơi !
Con đang ở đâu ?
Đầu bên kia tiếng nghẹn ngào của mẹ hắn làm hắn giật bắn mình hắn vội vang hỏi lại mẹ có chuyện gì vậy nhưng mà mẹ hắn không nói khi nghe thấy hắn bảo ở nhà thì kêu qua đón hắn .
Chẳng hiểu sao lúc này tâm lí hắn quá bất an nhưng cũng không dám suy nghĩ gi nhiều cả vội vàng thay quần áo và rửa mặt mũi cho tỉnh táo .
Vừa xong thì bố mẹ cũng về đến nơi !
Nam mặc dù có lo lắng nhưng thấy biểu hiện của bố không thấy có vẻ gì cả chỉ trầm mặc còn mẹ chắc vừa khóc xong nhưng hắn nghĩ mãi không ra tai sao mẹ lại khóc cả .
Hắn còn chưa kịp kể cho bố mẹ về thương vụ đánh đêm kiếm nghìn tỷ nếu mà nhà có chuyện gì liên quan đến tiền bạc thì không phải lo . Thấy bố trầm mặc như vậy xe lại chạy thẳng lên thành phố thì Nam nghĩ chăc là chuyện liên quan đến tiền của ai đó rồi .
Mà chuyên này cần gì bố mẹ phải làm ra vẻ thần bí thế nhỉ !
Lại còn khóc qua nữa chứ không lẽ liên quan đến bác hắn . Nghĩ mãi không ra nên hắn cũng chẳng thèm nghĩ nữa chút đến khác biết chứ suy nghĩ nhiều hỏng hết đầu óc .
Quái lạ đây đâu phải con đường đến nhà bác đâu ?
Cảnh vật càng ngày càng quen thuộc cho đến khi xe đỗ gần cửa hàng nơi Huyền bán thì linh cảm của hắn bộc phát mãnh liệt . Nhìn thấy người dân và công an đứng quây lấy dây ruy băng căng lên cho những người không phận sự chớ vào .
Nam như điên cuồng vậy hắn mở cửa xe và lao ngay sang đường mặc cho từng làn xe máy vẫn đang chạy cho dù va vào một chiếc xe ngã lăn ra đường thì hắn cũng chẳng cảm thấy đau đơn .
Hắn vùng dậy chạy tiếp gạt bỏ đám người đang đứng chắn đường hắn như con thú bị thương vậy điên cuồng và mất lí trí . Hắn mặc kệ hết thảy lao vào trong cửa hàng thì thấy dưới sàn một tấm khăn trắng phủ kín một người đang nằm .
Mặc cho công an vào lôi kéo hắn thì bố hắn cũng chạy đến và nói nhỏ vào tai công an người ta mới để yên cho hắn ở đó .
Trên sàn vẫn có từng vết máu cô Hà đang được người dìu ra ghế sofa giờ cô đã ngất lịm không còn biết gì nữa cả .
Nam đứng đó nước mắt không tự chủ được cứ thế tuôn rơi . Từng bước một rất chậm phảm phất như thời gian đang được đông đặc lại vậy .
Hắn từ từ khụy xuống đưa đôi bàn tay đang run rẩy giữ dội lên nhé nhàng kéo tấm khăn trắng ra động tác của hắn rất ôn nhu như sợ tấm khăn bị đau vậy .
Từ từ mái tóc rồi khuôn mặt hiện ra trước mắt khi thấy khuôn mặt đó đang nằm yên như đang ngủ say vậy . An tường và chẳng nhuốm bụi trần hắn nấc lên liên hồi từ hốc mắt dòng máu nhẹ nhàng rơi xuống .
Một giây trước chỉ là nước mắt mà thôi nhưng thấy dõ khuôn mặt kia thì thứ chảy xuống từ mắt hắn không còn là nước mắt nữa mà là huyết lệ .
Hắn gào rú " Tại sao ? Tại sao ? "
Mới hai tiếng trước thôi hai người còn đang mặn nồng bên nhau cùng nhau ăn sáng cùng nhau dạo phố và nói chuyện phiếm mà giờ đây đã âm dương cách biệt .
Nỗi đau đang gặm nhấm con tim của hắn khiến hắn rơi lệ thành huyết đủ để diễn tả giờ này hắn có bao nhiêu thống khổ .
Hai đời cả kiếp trước và kiếp này nối nhớ nhung và yêu thương chải dài qua hai kiếp mấy chục năm mới có cơ hội tương phùng . Hắn cố gắng dùng chút sức còn lại của mình kéo hết chiếc khăn trắng ra thì thấy nơi trái tim của cô một vết đâm chí mạng đã cướp đi tuổi thanh xuân với bao nhiêu ước mơ và hoài bão .
Ông trời luôn luôn chêu ngươi hắn như vậy !
Người ta nói nhân quả tuần hoàn ác giả ác báo thiện nhân sẽ gặp được thiện phúc . Nhưng cô thì sao ?
Chưa từng làm ác vẫn luôn lương thiện vậy mà cái kết của cuộc đời lại bi thảm đến như vậy .
Hắn ôm cô vào lòng mặc cho vết máu vương trên áo mặc cho khuôn mặt của hắn giờ đẫm lệ lệ là huyết đi chăng nữa thì mọi người đứng đó đều không ghê sợ .
Dù không quen biết nhưng có những người vẫn khóc khóc vì tiếc thương cho cô gái cũng khóc vì tình cảm của chàng trai .
Cần gì biết tên tuổi họ là ai ? Tình cảm của họ làm lay động trái tim những người ở đây .
Hắn ôm cô muốn đưa cô về nhà .
Bước từng bước nặng nề tưởng chừng như ngã khụy đến nơi vậy . Vừa đi hắn vừa lẩm bẩm :
" Cô vợ nhỏ anh đưa em về nhà . Anh hứa sẽ cưới em anh sẽ làm được "
Hôm nay dù trời có sập xuống thì hắn cũng phải đưa cô về khi hắn bị công an ngăn cản thì bác của hắn cũng đến theo sau là giám đốc công an thành phố .
Sự việc đã được ông Hưng bố của hắn thông tin nên bác hắn cũng biết và đến ngay giờ này mẹ của hắn vẫn đang khóc nhưng cũng không đến ngăn cản hắn vì bà biết đứng từ phương diện nào đi chăng nữa bà đều ủng hộ con trai mình.
Bố hắn nhanh chóng mở cửa xe không một lời nói hay một động tác dư thừa nào cả . Nhìn hai hàng huyết lệ trên mặt hắn thì chẳng ai nỡ ngăn cản cả xe đi rất nhanh chẳng mấy chốc mà về đến nhà .
Hắn bế cô vào phòng thay cho cô bộ đồ đẹp nhất lau rửa khuôn mặt cho cô thật xinh đẹp cũng tự mình tắm rửa và mặc vào bộ đồ đẹp nhât . Nhìn cô nằm trên giường như đang ngủ vậy hắn đến bên cô nằm xuống cạnh cô cố vươn bàn tay không còn chút sức lực nào ra nhẹ nhàng kéo cô vào lòng .
Chúng ta sẽ chẳng bao giờ rời xa nữa .
0