0
Chương 7 : Lễ bế giảng !
Cả sân trường là một màu trắng sắp xếp ngay ngắn từng học sinh mặt mày hớn hở cố gì quay bên này bên kia để bắt chuyện với các bạn hàng bên .
Ai nấy đều vui vì một kì nghỉ dài sắp đến .
Đúng 8 giờ ! tiếng trống vang lên cô tổng phụ trách chỉnh đốn lại toàn trường để làm lễ chào cờ .
Sau từng lời phát biểu của các thầy cô thì các lớp về lớp của mình .
Hôm nay là buổi tổng kết cuối cùng của lớp chúng mình, giọng cô chủ nhiệm vang lên có hơi chút nghẹn ngào .
Cô mong rằng chúng ta sẽ có một buổi chia tay đầy ý nghĩa giờ các em có thể tự do hoạt động .
Nam có thể viết gì đó lên đây được không ? Đang ngồi cúi đầu nghịch chiếc điện thoại thì giọng của Hương vang lên bên tai hắn .
Ngước mắt nhìn lên ! Một cô bé có mái tóc đuôi gà khuôn mắt như trứng ngỗng làn da trắng như trứng gà bóc kèm theo dáng người tuy chưa cao lắm nhưng đã có tiền vốn của một mỹ nhân với vẻ ngây thơ vô số tội .
Mặc dù học cùng nhau hơn bốn năm trời chính xác là bốn năm cấp 2 và nửa năm cấp một nhưng hầu như chẳng giao lưu với nhau là bao .
Có lẽ là do sắp lên cấp ba nên cô bé muốn lưu lại chút gì đó về tuổi thơ chăng ?
Cậu viết gì cũng được tớ chỉ muốn giữ nó làm kỉ niệm thôi .
Ngẫm nghĩ một chút hắn đặt bút viết lên chiếc khăn tay màu hồng .
Đường về lối cũ quen chân.
Hè sang ve gọi tiếng ngân vang trời.
Tùng tùng tiếng trống thay lời.
Kỉ niệm trao tặng bạn ơi giữ gìn.
Viết bốn câu thơ vào chiếc khăn tay nhỏ rồi kí tên mình lên đó .
Sau Hương thì liên tục có các bạn đến để lưu lại chút gì đó tuy thường ngày hắn lạnh lùng có vẻ không thích sống chung với ai cả . Nhưng không phủ nhận được sự cuốn hút đến từng chi tiết trên con người đó.
Nhất là các bạn nữ tuổi mười lăm bắt đầu biết đến cảm giác rung động thì sao không khỏi mơ tưởng đến hắn . Học giỏi cao ráo đẹp trai và có vẻ nhà cũng có tiền nữa đúng kiểu hoàng tử trong mộng rồi .
Mỗi tội mặt lúc nào cũng lạnh tanh hỏi thì trả lời không thì thôi .
Cả lớp nhao nhao trao cho nhau từng kỉ vật có sách vở có khăn tay rồi thì nhau viết và kí lên chiếc áo trắng đang mặc . mọi thứ diễn ra như một thước phim tua chậm vậy .
Hình ảnh chạy qua và lưu lại trong kí ức của từng người có vui buồn .
Cuối cùng cô chúc các em con đường sau này tràn ngập niềm vui và thành công !
Mặc dù sau này có ra sao ? Thì nên nhớ bố mẹ đã cho các em hình hài và sự sống thầy cô cho em tri thức và lễ nghĩa sau này xã hội sẽ cho các em những bài học . Cô chỉ mong muốn các em đừng quên bản tâm của mình làm người có ích cho xã hội .
Có những bạn không quá xuất sắc thì sau này các em có làm gì miễn là bằng sức của mình không gây hại đến ai là cô đã thấy mãn nguyện .
Giọng cô chú nhiệm vang lên báo hiệu cho lễ bế giảng đến đây là kết thúc rồi các bạn mừng mừng tủi tủi chia tay nhau .
Trong mấy tháng hè Nam dành thời gian một tuần trau chuốt lại chút kiến thức ra thì thời gian còn lại hắn đều chăm chỉ đọc sách và câu cá tất nhiên vấn đề sức khỏe cũng không thể nào thiếu được . Giờ 16 tuổi mà đã cao 1m75 thân hình như cây lao thẳng tắp gương mặt cương nghị nhưng vẫn có phần non nớt của tuổi trẻ duy chỉ có đôi mắt là thâm thúy như tinh không .
Một đời người nói ngắn thì cũng chẳng phải là ngắn chỉ có khoảng 60 năm mà thôi có dài hơn nữa thì cũng chỉ khỏe mạnh thêm được 10 năm nữa . Rồi cơ thể sẽ đi về phần cuối hắn vẫn đang tìm cách khai mở khối Rubic trong đầu có lẽ nó là chìa khóa mở ra một cánh cửa khác cho hắn .
Lần gần đây nhất Nam có thể cảm nhân được sự hiện hữu của nó là vào sinh nhât 16 tuổi Khối Rubic 6 mặt thì một mặt phát sáng rực rỡ nổi lê như một ngọn hải đăng trong đêm tối hai chứ " Thanh Xuân " nổi bật hơn cả .
Nam không hiểu hàm nghĩa của mảnh ghép này có lẽ nó cần một cái gì đó để kích hoạt chăng ? Hắn nghĩ trong lòng như vậy nhưng không tìm được manh mối nào cả .
Chỗ tốt duy nhất nó mang lại cho Nam lúc này có lẽ là trí nhớ siêu phàm mọi sự vật sự việc mà hắn muốn nhớ kĩ là sẽ không bao giờ quên như một ổ cứng khổng lồ lưu giữ từng chút một kí ức mà hắn muốn nhớ vậy .
Thực ra hắn cũng không có gì phải lưu luyến cả hắn cũng không mở tưởng xa vời rằng mình sẽ có sức mạnh như một vị thần hay trường sinh bất tử như trong các câu truyện hay phim mà trước kia từng xem .
Có lẽ trọng sinh là ông trời đã quá chiếu cố hắn rồi !
Vẫn biết con người ai cũng có giấc mơ nó chỉ là một phần nhỏ trong hệ tư tưởng của con người mà thôi .
Như một vài cuốn sách mà hắn đã đọc thì :
Mặt trái của con người có ( Tham sân si .: Tam độc " ) nó thể hiện cho sự tha hóa của con người khi lên đến đỉnh điểm thì có lẽ sẽ gây ra hậu quả mà khó có thể tưởng tượng .
Trong xã hội loài người hiện nay rất ít người có thể từ bỏ hay kiềm chế được ba từ trên chỉ cần là có trí não thì đều mắc phải cả .
Con người là động vật bậc cao nên sẽ có nhiều cách khác nhau để kiềm chế " Tam độc " nhưng không thể xóa bỏ hoàn toàn được mà chỉ khống chế chúng ở một mức độ nào đó mà thôi .
Ví dụ : Trong xã hội hiện nay có tham tài tham sắc tham danh tùy trường hợp và hoàn cảnh mà con người có thể kiềm chế . Nếu như có " Thiên thời địa lợi và nhân hòa " thì có lẽ " Tam độc " sẽ được phóng đại lên vô hạn .
Ngay cả Nam cũng vậy hắn cũng không thể nào loại bỏ được bản chất của " Tam độc " . Hắn biết dõ nếu không kiềm chế thì với năng lực và biết trước xu hướng phát triển của tương lai thì sẽ nguy hại rất nhiều .
Chính vì thế hắn lấy đọc sách để tu thân dưỡng tính nhất là các sách về hệ tư tưởng trong sáng trong đó phật giáo được hắn ưu tiên hàng đầu .
Phật giáo hướng con người đến tánh thiện giúp con người tu thân dưỡng tính bỏ bớt " Tam độc " n ếu ai mà bỏ được hoàn toàn thì có lẽ đó là những bậc thánh nhân, loằng ngoằng lại đắc đạo thành tiên không biết chừng :D .
Cái hay của phật giáo là chỉ cần ta tín ngưỡng thì trong tâm có thiện " Vô tham Vô sân Vô si " ở kiếp trước của hắn vào những năm 2020 trở lên . Khi xã hội phát triển ngày càng mạnh thì có rất nhiều sự tha hóa về bản chất .
Con người đề cao cái tôi thậm chí có câu " Chúng ta chỉ sống một đời và một đời ngắn lắm hãy sống cho chính mình " chẳng biết mọi người lí giải ra sao ?
Chứ hắn thì có suy nghĩ khác có lẽ có người sẽ cho rằng hắn cổ hủ nhưng hắn vẫn giữ vững quan điểm của mình đành rằng con người ta chỉ sống một đời mà thôi .
Ai cũng có suy nghĩ như vậy thì sao ?
Thế giới sẽ ra sao khi hệ tư tưởng hưởng thụ ăn sâu vào trong tâm trí mọi thử sẽ không phát triển nữa . Con người ham mê hưởng lạc xa đọa khoa học công nghệ dậm chân tại chỗ dân số già hóa nhanh chóng và có lẽ thế giới diệt vong không xa .
P/s : Từ năm 2000 đến 2004 tác xin phép chỉ ta sơ qua và tiết tấu nhanh một chút tác nghĩ thanh xuân vườn trường thì cấp 3 và đại học là chính nên mốc thời gian bắt đầu từ 2004 tác sẽ đi chậm hơn và có nhiều tình tiết hơn nữa .