Chương 8 : Gặp lại !
Sáng sớm !
Ngay tại đầu làng lúc này một nhóm học sinh đang đứng đợi nhau trên cầu kênh nhóm tam tiểu long cũng nằm trong đó đang đợi nốt những người còn lại trong làng để cùng nhau đạp xe đi đến trường.
Sở dĩ phải chờ đợi nhau đi như vậy vì thời này qua các làng để đến trường tận gần chục km các thanh niên chăn trâu bò khá nhiều . Nhẹ thì mất mũ cối giày dép nặng thì xuống hồ hay sông mò tôm chỉ nghe thôi đã thấy nản rồi .
Vậy mà phải mất 2 năm đạp xe như vậy để đi học .
Mấy chục chiếc xe đạp nối đuôi nhau đến trường tiếng cười đùa vang vang trên con đường bờ kênh .
Một hàng dài học sinh của khối 10 đang đứng ở bảng tin để xem mình học lớp nào năm nay nhà trường thay đổi xáo trộn các đia phương với nhau nên tìm khá là khó khăn khi có tận 27 lớp 10 gần 30 xã mà chỉ có 5 trường cấp 3 công lập nên mật độ đông là phải .
Nam ơi ... Giọng thằng Trung vang lên khi nó cố chen lên trước để nhòm xem mình ở lớp nào còn hắn thì đứng nhàn nhã ở dưới gốc cây sà cừ to khoảng hai người ôm mới hết . Ngày xưa bố hắn cũng từng là học sinh của trường nhưng khi hết cấp 3 thì xin đi bộ đội vì nhà nghèo không có tiền đi học lên nữa .
Đang mải suy nghĩ thì một bóng người bước qua trước mặt cảm giác khác thường bỗng nhiên làm Nam ngước mắt lên . Vẫn bóng hình quen thuộc năm xưa mà đến khi hắn trọng sinh cũng chưa thể quên được người con gái làm trái tim nhỏ bé của hắn rung động từ cái nhìn đầu tiên.
Cứ ngỡ rằng đã qua rất lâu rồi giờ trọng sinh sẽ không còn ngô nghê như ngày ấy nữa . Nhưng hắn đã sai hoàn toàn từ cơ thể và ý thức của hắn vẫn chưa bao giờ quên được chỉ cần gặp là sẽ rung động .
Đang ngơ ngác nhìn người con gái trước mặt và đưa dòng suy nghĩ về quá khứ thì một bàn tay đập thẳng vào đầu Nam .
Ê... Nhìn gì mà chăm chú thế !
Nam quay lại nhìn vẻ mặt nhăn nhở của thằng Trung mà chỉ muốn cho nó ăn phát đấm .
Mày 10 A1 tao 10 C9 .
Haizz !!
Đéo thể tin nổi là tao lại là học cái lớp cuối cùng như thế máy nói xem có phải tao bị trù không nhỉ ?
Ai thèm trù dập gì mày mà khối 10 ngoài 2 lớp trọn ra thì lớp nào chẳng giống nhau .
Thằng Trung bĩu môi đáp lời : " Ai chẳng biết mày học đỉnh vào lớp trọn " có cần phải khoe khoang vậy không ?
Ai thèm khoe gì ! Tại mày than vãn tao mới nói đó chứ . Hắn vừa nói mắt vừa nhìn đăm đăm vào cô gái đang đứng ở đằng xa không dám tren vào xem bảng tin .
Mặc dù đã qua mấy chục năm rồi nhưng người con gái để mái ngố với cặp kính cận dáng vẻ nhút nhát ít nói đó luôn in vào tâm chí của hắn .
Kiếp trước hắn chỉ nhìn cô từ xa thôi nói chuyện đâu đó được vài câu nhưng cũng không ngăn nổi trái tim loạn nhịp .
Kiếp này hắn đã đủ tự tin để đứng trước mặt cô !
Cậu bé năm nào nhút nhát chỉ dám thỉnh thoảng nhìn cô ba năm cấp 3 không dám tỏ tình .
Khi đám đông đã giải tán gần hết mới thấy cô bé lại gần bảng tin thì Nam cũng đứng dậy mặc kệ thằng Trung đang lải nhải bước lại gần bảng tin . Ra vẻ như chăm chú tìm tên của mình ở đâu đó .
Hắn cố ý giẫm lên chân cô tuy chỉ là nhẹ giẫm nhưng cũng làm cô giật mình hai người quay mặt lại nhìn nhau .
Nam cố gắng để cho mình tự nhiên nhất có thể !
Xin lỗi bạn !!
Mình không cố ý !
Bạn có đau không ?
Hắn hỏi liên hồi cố làm ra vể mình vô tội !
Lại Thu Huyền khoát tay rồi nói : " mình không sao ! " như chớp được cơ hội hắn quay ra làm quen luôn .
Mình tên Nam rất vui được làm quen với bạn bạn học lớp nào vậy ?
Huyền nhìn nhìn hắn rồi thầm nghĩ con trai gì mà trắng thế . Tuy nghĩ thì nghĩ nhưng cũng nhanh chóng trả lời hắn .
Mình tên Huyền học lớp 10 B1 trò chuyện mấy câu thì hắn cũng ý thức được rằng chủ đề không tốt nói nhất là khi này vừa nói tim vừa đập thình thịch .
Đã quá lâu rồi hắn mới có cái giác khẩn chương này khi đừng cùng một người con gái đời trước hắn đã cô đơn đến khi trọng sinh đời này ít ra cũng phải lấy vợ chứ . Không thể để bố mẹ thúc giục rồi mắng nhiếc tìm đủ mọi cách như trước được quá mệt mỏi .
Quay trở lại chỗ thằng Trung đang đứng nhìn hắn lom lom .
Thấy Nam quay lại thì nó cất tiếng chế giễu ! Đùa chứ từ khi anh em chơi với nhau đến giờ lần đầu tiên tao thấy mày chủ động nói chuyện với một đứa con gái .
SAO !
Bồ kết rồi hả ?
Có cần tao đào tông ti họ hàng gia phả nhà nó cho mày xem không ? ( cười nham hiểm ) .
Thôi đi thằng tó !
Tao vô tình giẫm lên chân Huyền nên xin lỗi thôi !
Thôi chữ ôi kéo dài thích bỏ mịa ra còn tỏ vẻ . Tao nhìn vẻ mặt mày thì biết tỏng từ lâu rồi không cần bao biện .
Anh hiểu chú ! ( ánh mắt khinh thường ) .
Sắp vào nhận lớp rồi đấy !
Đi thôi !
Vừa đi Nam vừa nghĩ mông lung nếu không có khả năng thì thôi còn đã có khả năng thì đời này phải nắm bắt lại không thể để thoát khỏi tầm mắt mình được .
Lững thững bước trên từng bậc thang của dãy phòng học 3 tầng 10A1 ở tận trên tầng 3 khi hắn vừa đến cửa lớp thì đã thấy các bạn ngồi khá là đông rồi có nhóm túm lại nói chuyện có người ngồi tạm vào chỗ nào đó làm việc của mình .
Hắn vừa đứng ở cửa thì có người phát hiện ra rồi từ từ cả phòng nhìn hắn và yên tĩnh hẳn có lẽ mọi người trong phòng đều nghe thoáng qua về sự tích của hắn .
Luôn đứng đầu trường 4 năm cấp 2 thi vào cấp 3 vẫn là người đứng đầu .
Thoáng dừng lại một chút Nam cất bước đi về phía cuối lớp nơi đó có một bàn trống đang chờ hắn . Ngồi xuống xong thì hắn quét mắt một chút nhìn về phía cửa xem chủ nhiệm lớp đến chưa ?
Dù sao cũng 9 giờ rồi đúng giờ giấc chắc chỉ dành cho học sinh còn giáo viên thì có đặc quyền đến muộn thì phải .
0