Vào 9 giờ tối hôm đó, nhóm của tôi, Vinh ca và Tuấn Anh ca cùng nhau gác đêm. Thật ra thì tôi luôn cảm thấy việc gác đêm này cũng không quá cần thiết, bởi vì khi cắm trại mọi người đều đã đặt đủ các loại bẫy có tác dụng cảnh báo ở xung quanh, chỉ cần có bất cứ thứ gì có kích thước to hơn một con thỏ tiếp cận trong bán kính 200 mét thì nhất định sẽ có chuông cảnh báo truyền về. Tuy nhiên, mệnh lệnh của Công ca luôn luôn chính xác cho nên tôi cũng không có ý kiến gì.
-- Phi Hùng! chú ngồi nhìn vào trong rừng làm gì thế? Có phát hiện gì à?
Giọng của Vinh ca vang lên từ phía sau.
-- Dạ không ạ, đệ chỉ đang canh đêm thôi.
-- Canh cái kiểu của đệ thì chỉ tầm 30 phút là đệ đã lăn ra ngủ như con lợn rồi. Hắc hắc, ra đây với ca đi, mặc dù vẫn còn thiếu 1 chân cơ mà không sao, chơi 3 người cũng được.
Tôi tò mò đi cùng với Vinh ca đến chỗ Tuấn Anh ca đang ngồi bên cạnh đống lửa. Khi đến gần, tôi thấy Tuấn anh ca đang xào đi xào lại mấy thanh gỗ nhỏ, tôi tò mò hỏi:
-- Mấy thanh gỗ đó là gì vậy?
-- Đó là bài gỗ, chú chưa bao giờ chơi mấy trò cờ bạc như thế này à?
-- Dạ chưa, ở quê của đệ chỉ có mấy trò như chọi gà hay xúc xắc thôi. Mấy cái bài gỗ này thì em chưa thấy bao giờ.
Vinh ca nghe vậy thì chỉ ồ lên một tiếng rồi rủ tôi cùng vào chơi thử vài ván cho qua thời gian. Dưới sự hướng dẫn của Vinh ca, tôi dần dần quen thuộc với luật chơi.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, vào khoảng 10 giờ 40 phút.
-- Ha ha ha, Ù! Anh mày ù rồi. Chia tiền chia tiền.
-- Đậu xanh, bài mày son thật đấy Vinh.
-- Do ăn ở cả thôi, ha ha.
-- Rồi rồi, tiền thua hôm nay coi như tiền mừng đám cưới cho chú.
-- Vớ vẩn, đến đám cưới của anh nếu chú không đưa tiền mừng thì đừng có hòng ngồi vào mâm...
*Leng keng*
Đang bàn luận sôi nổi, chợt tiếng chuông gắn vào bẫy của chúng tôi vang lên một tiếng nhỏ. Cả 3 chúng tôi ngay lập tức bật dậy khỏi chỗ, tay nhanh chóng nắm lấy v·ũ k·hí ở gần nhất. Vinh ca lên tiếng:
-- Tiếng chuông phát ra từ hướng Tây. Phi Hùng, chú ở đây canh chừng, ta và Tuấn Anh sẽ đi xem thử. Nếu chú nghe thấy bất cứ tiếng động nào khác thường thì ngay lập tức chạy đi đánh thức mọi người dậy, hiểu không.
-- Hay là để đệ đi gọi mọi người luôn.
-- Hiện còn chưa cần, tiếng chuông chỉ vang lên có một lần, chứng tỏ bẫy cảnh báo còn chưa bị phá, cho nên cũng chưa chắc là có yêu thú hay thú dữ gì tiếp cận, có lẽ chỉ là gió hoặc là động vật nhỏ nào đó lỡ chạm vào mà thôi.
Tôi gật đầu nói:
-- Vậy 2 người nhớ cẩn thận.
Vinh ca và Tuấn Anh ca nghe vậy thì hơi mỉm cười gật đầu, sau đó cùng đi về phía cái bẫy mà họ đã đặt. Nhìn bọn họ rời đi, tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng lo lắng, mắt trái của tôi đột nhiên giật loạn liên hồi báo hiệu điềm xấu sắp xảy ra.
Không lâu sau, tôi nghe thấy tiếng bước chân từ hướng Vinh ca rời đi. Tôi lùi lại một bước, đang định hô to gọi mọi người dậy thì thân ảnh của Tuấn Anh ca hiện ra từ trong bụi cây. Anh ta nhăn mặt chạy trở về, vừa đi vừa nói:
-- Đậu, làm giật cả mình. Không sao đâu, là báo động giả, một con sóc bị mắc vào bẫy cảnh báo của chúng ta.
Vừa nói, Tuấn Anh ca vừa giơ xác con sóc lên cho tôi xem. Thấy chỉ là báo động giả, tôi thầm thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ bản thân đã quá mẫn cảm rồi. Chợt tôi không thấy Vinh ca đâu, tôi hỏi:
-- Ơ, Vinh ca đâu rồi ạ?
-- Đi giải quyết 'nỗi buồn' rồi, đợi tí nó quay lại anh nhất định phải thịt lại của nó 5 lượng bạc bị mất mới được.
-- AAAA!
Đang định cùng Tuấn Anh ca trở về chỗ đống lửa ngồi thì tiếng kêu thảm thiết của Vinh ca vang lên. Tiếng hét vô cùng lớn khiến cho 2 người chúng tôi giật mình nhìn lại, chỉ thấy đằng sau bùi cây dần lộ ra 1 cái đầu của một con yêu thú mà bọn tôi không xa lạ gì. Tuấn Anh ca hét lớn:
-- Là con Phong Linh Báo sáng nay! Không thể nào, tại sao nó có thể né được bẫy cảnh báo chứ.
-- Grư... Grư
Con báo lườm chúng tôi bằng ánh mắt sắc bén. Nhìn vào ánh mắt của nó, lông tơ toàn thân của tôi đều dựng đứng hết lên. Tôi đứng bất động tại chỗ, cơ thể không dám động đậy một chút nào. Chợt âm thanh của Tuấn Anh ca vang lên.
-- Mau quay trở về lều, gọi mọi người...
-- GÀO...
Tuấn Anh ca còn chưa nói hết câu thì con báo kia đã hét lên một tiếng thật lớn rồi lao về phía anh ấy với tốc độ cực nhanh.
*Phập*
Trước khi Tuấn Anh ca kịp phản ứng, nó nhanh chóng đẩy ngã anh ấy xuống đất. Hàm răng sắc bén của nó cắm thẳng vào cổ của anh ấy, hoàn toàn không hề cho Tuấn Anh ca bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Nhìn thấy ánh mắt trợn tròn không cam lòng của anh ấy, tôi ngay lập tức quay đầu định chạy về hướng lều. Chợt một tiếng gió rít vang lên.
*Bịch*
Cơ thể tôi đột nhiên cảm thấy nhẹ hơn, tôi cảm thấy phía bên phải của tôi có gì đó không đúng. Đánh mắt về phía bên phải, tôi chỉ kịp nhìn thấy một cánh tay đang nằm lăn lóc ở gần tôi. Tôi thầm nghĩ:
-- Cánh tay này, tại sao nó lại quen như vậy?
Chợt một cơn đau thấu tim truyền đến đại não tôi, báo hiệu bản thân tôi đã mất đi một bộ phận quan trọng của cơ thể. Đồng thời, một mùi máu tanh nồng nặc truyền vào mũi của tôi.
-- AAAA! TAY... TAY CỦA TA! AAA!
Tôi lăn lôn trên đất không biết bao lâu, sau đó ánh mắt tôi dần trở nên nặng nề hơn, tôi dần dần không còn nhìn rõ cảnh tượng xung quanh nữa. Trước khi ngất đi, tôi có cảm giác như nghe được loáng toáng tiếng mũi tên bay đến. Lúc đó tôi chỉ có 1 suy nghĩ duy nhất:
-- Là tiếng cung của Công ca. Mình được cứu rồi.
*****
[Nhiệm vụ tân thủ 3: Gà tập làm chim sẻ.
Nhờ vào khả năng suy luận của bản thân, bạn đã dự đoán được tối nay con Phong Linh Báo sẽ cùng với bạn đời của mình t·ấn c·ông đám nhân loại để cứu con của chúng trở về. Nhận thấy cơ hội đục nước béo cò đã tới, bạn quyết định hành động nhằm trở thành kẻ được lợi lớn nhất.
Mục tiêu nhiệm vụ: Lợi dụng tình thế để g·iết càng nhiều kẻ địch càng tốt. Đồng thời c·ướp được túi trữ vật của thủ lĩnh phe nhân loại.
Thời hạn: Không.
Thất bại: Bị cả hai phe nhân loại và Phong Linh báo nhắm vào.
Phần thưởng: Tùy thuộc vào tiến trình của nhiệm vụ:
+ Số lượng nhân loại c·hết hơn 5 người hoặc bên Phong Linh báo c·hết 1 con thưởng tăng 1 cấp và 5 điểm tiềm năng.
+ Giết sạch kẻ địch của cả hai phe thưởng tăng 1 cấp và 10 điểm tiềm năng.
+ ??? thưởng tăng 1 cấp, 10 điểm tiềm năng và được tặng một kỹ năng Trung cấp.]
[Vì đây là nhiệm vụ có độ khó không phù hợp với độ khó của nhiệm vụ tân thủ bình thường cho nên hệ thống sẽ hỗ trợ chủ nhân về mặt thông tin. Hai con Phong Linh báo sẽ t·ấn c·ông từ hướng Bắc vào trong lều của đám nhân loại. Thời gian t·ấn c·ông là 10 giờ 45 phút tối.]
Tôi nhìn vào nội dung của nhiệm vụ, trong lòng suy nghĩ:
-- Ờm, mặc dù không có suy đoán ra vụ con báo cái kia còn lôi cả chồng mình đi cùng cơ mà về cơ bản thì mình suy đoán vẫn đúng nha. Cơ mà tên của cái nhiệm vụ này rất là có ý tứ nha, nếu mình là chim sẻ vậy thì không biết đám nhân loại và hai con báo kia ai là ve, ai là bọ ngựa đây?