Súc Sinh Ký I - Huyết Đàm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Lên cấp độ 8
Tốc độ: 3 (+3)
*****
-- Kỹ năng này trực tiếp gia tăng kháng thể trong cơ thể của chủ nhân. Chủ nhân hiện tại còn chưa đủ tuổi để quan sát sự thay đổi cấp độ tế bào bên trong cơ thể của mình đâu -.-.
*Chít chít*
Sau khi học xong 2 kỹ năng mới, tôi ngay lập tức nhận ra sự khác biệt. Cơ thể của tôi ngay lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ khiến tôi có ảo giác rằng bản thân có thể ngay lập tức trôi nổi trên không trung. Toàn bộ cân nặng của kỹ năng (Túi không gian) giống như đã hoàn toàn biến mất. Cảm thấy tò mò, tôi ngay lập tức hỏi hệ thống và nhận được câu trả lời như sau:
Vì những lý do như vậy cho nên tôi quyết định sẽ không học kỹ năng (Ẩn nấp) ở thời điểm hiện tại.
-- Nếu chúng mày dám ăn nó vào mồm thì tao sẽ diệt hết toàn bộ đám chuột ở trong khu rừng này!
-- Ra là vậy. Mà hình như ta không cảm thấy sự thay đổi gì sau khi học kỹ năng (Kháng độc sơ cấp) thì phải.
*****
Tôi ngay lập tức tăng tốc chạy về hướng của đám chuột. Lòng thầm chửi:
*****
-- Cái kia là... Đậu xanh! Đám chúng mày dừng lại ngay cho tao!
-- Ừm, không tồi.
Một con trong số chúng lên tiếng kêu to như đang muốn nói gì đó cho 2 tên đồng loại còn lại. Sau đó thì cả 3 con chuột đồng loạt nhìn về phía tôi với ánh mắt bất thiện. Tôi thầm nghĩ:
Cuộc sống bình yên này của tôi kéo dài được gần một tuần thì vấn đề bắt đầu phát sinh. Hôm đó, tôi đã lên cấp độ 8, đây vốn là một chuyện vui đối với tôi cơ mà tôi thật sự không thể cười cho nổi. Bởi vì tôi phát hiện ra rằng, sau khi lên được cấp độ này, những con côn trùng mà tôi thường săn mỗi ngày hoàn toàn không cho tôi chút điểm kinh nghiệm nào nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Danh hiệu: Không
Với chỉ số hiện tại của tôi, nhất là chỉ số về tốc độ, tôi khá là tự tin về việc đánh bại 1 con chuột trong thời gian ngắn.
Tôi lập tức sử dụng kỹ năng (Kê nhãn) tầm nhìn của tôi ngay lập tức được phóng lớn. Ở hướng 3 giờ cách chỗ tôi đang đứng hơn 1 mét, có 3 con chuột đang tụ tập lại với nhau. Tôi nhíu mày thầm nghĩ:
Loại: Động vật
Điểm tiềm năng: 1
*Ting*
Tên: Không
Nói là đi sâu vào trong rừng cho nó oai thôi chứ thực ra thì tôi cũng chỉ đi sâu hơn có 7-800 mét. Theo chỉ dẫn của hệ thống thì khu vực này chính là nơi mà tôi đã đánh nhau với con chuột trước đây. Theo tôi phỏng đoán thì nếu tôi quay trở lại khu vực này thì có lẽ tôi sẽ gặp một con chuột khác không chừng.
Sức t·ấn c·ông: 7
Đúng thật là bọn chúng đang đuổi đánh lẫn nhau, theo những gì tôi thấy thì có vẻ như bọn chúng đang tranh nhau một thứ gì đó. Tôi nheo mắt lại, nhìn kỹ vật mà bọn chúng đang tranh giành. Sau khi nhìn rõ vật đó là gì thì tôi bỗng giật mình vì ngạc nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
-- Quả nhiên mình đoán không sai. Nơi này hẳn là khu vực sống của đám chuột thối tha kia.
Sau khi học xong kỹ năng mới, tôi quyết định nhìn lại bảng thông tin của mình một lần nữa.
Sức phòng thủ: 3
Thanh kinh nghiệm: 30/50
[Chủng tộc: Gà Mai Hoa (Đực)
Máu: 47/47 (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ như vậy, vài ngày cứ thế trôi qua, cuộc sống của tôi mấy ngày này cũng coi như là khá bình tĩnh. Tôi chọn một cái cây khá to làm nhà của mình, ban ngày tôi sẽ đi xung quanh khu vực cái cây đó, săn lùng các loài côn trùng nhỏ để kiếm chút điểm kinh nghiệm, tối đến thì tôi sẽ leo lên cây để ngủ. Trên cái cây mà tôi chọn có một cái hốc cây rất to, bên trong chứa khá nhiều các loại hạt và quả khô có thể ăn được. Tôi đoán rằng cái hốc cây này vốn là tổ của một con sóc hay chuột nào đó, nhưng hẳn là chủ nhân của cái hốc cây này đã không còn nữa. Lý do là vì suốt mấy ngày nay, tôi vẫn luôn ở trong hốc cây này nhưng không hề thấy bóng dáng của bất kỳ con sóc hay chuột nào cả.
Huyết Mạch: Hổ Xà (150%) (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 22: Lên cấp độ 8
-- Đây là tác dụng khi chỉ số của chủ nhân tăng lên. Chỉ số tăng lên càng nhiều thì sức mạnh cơ thể của ngài cũng sẽ tăng lên tương ứng. Hiện tại chỉ số tốc độ của chủ nhân đã tăng lên gấp đôi, đương nhiên là chút cân nặng kia đã không còn là vấn đề gì nữa. Cho dù ngài có đút thêm một tảng đá nặng 2 cân vào (Túi không gian) thì cơ thể chủ nhân vẫn có thể di chuyển một cách bình thường.
+Bị động: Cước pháp, Mổ, Nhanh nhẹn, Kháng độc sơ cấp.]
Trạng thái: Sơ sinh
-- Ờm, có chút đói rồi. Nghĩ lại thì mình còn chưa có ăn sáng.
Sở dĩ tôi chọn học kỹ năng (Kháng độc sơ cấp) là có lý do. Hiện tại thì tôi vẫn chưa cần phải học kỹ năng (Ẩn nấp) căn bản là do cơ thể của tôi vẫn còn quá nhỏ, dù không cần dùng đến kỹ năng thì tôi cũng có thể ẩn nấp bằng cách trốn vào trong các hốc cây hay bụi cỏ gần đó. Hơn nữa, sau nhiệm vụ vừa rồi, tôi nhận ra một điều rằng dù tôi có bị yêu thú mạnh mẽ bắt gặp thì bản thân tôi cũng chưa chắc sẽ bị ăn thịt. Lý do cũng vì do hình thể nhỏ bé của bản thân, ý tôi là một con gà con bé tí như tôi thì có được mấy lạng thịt chứ? Ăn tôi vào mồm thì thịt không thấy đâu, chỉ cảm thấy như nhét một đống lông gà vào mồm mà thôi! Nếu tôi là yêu thú thì tôi thà ăn thịt chuột còn hơn là đi ăn thịt một con gà con. Hơn nữa kỹ năng kháng độc kia hiện đang là kỹ năng mà tôi đang cần. Dù sao thì tôi cũng mới mò được một lọ thuốc độc, nếu có kỹ năng này đi kèm thì tôi có thể lợi dụng thật tốt lọ thuốc độc này để đối phó với những kẻ địch mạnh hơn so với bản thân mà không sợ bị dính phải 'phốt' của chính mình.
Nhanh chóng dùng (Giám định) để tìm chút quả dại lấp đầy cái bụng. Tôi quyết định nghỉ ngơi một chút ở dưới một tán cây, sau đó tiếp tục quá trình cày cấp của ngày hôm nay.
Kỹ năng: +Chủ động: Giám định, Phong trảo, Túi không gian, Kê nhãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi gật gật đầu, có chút thỏa mãn với bảng thông tin của mình. Mặc dù chỉ số của tôi vẫn còn quá yếu ớt, nhưng bù lại thì số lượng kỹ năng mà tôi sở hữu lại khá nhiều.
Ngay khi tôi đến gần khu vực ngày trước từng đánh nhau với con chuột, một tiếng kêu quen thuộc vang lên. Nghe thấy âm thanh, tôi bất giác nở một nụ cười vui vẻ.
-- Ôi đậu, nghịch ngu rồi!
Khoảng 10 giây sau, tôi cuối cùng đã chạy được đến chỗ đám chuột kia đang đứng. Bởi vì chạy vội cho nên tôi cũng không hề che dấu hành tung gì. Ngay khi tôi đến gần thì cả 3 con chuột đều đã ngừng chiến và đều nhìn về phía của tôi.
*Chít chít*
Theo hệ thống thì lý do cho việc này chính là bởi vì cấp độ của tôi và đám côn trùng nhỏ kia đã cách nhau quá xa. Vì vậy nên việc g·iết chúng đã không còn mang lại cho tôi chút điểm kinh nghiệm nào nữa. Tôi cần phải đi săn những con mồi to hơn để kiếm kinh nghiệm.
Thế là ngày hôm đó, tôi quyết định bỏ lại ngôi nhà hiện tại của mình để đi sâu hơn vào bên trong khu rừng, tìm kiếm những con mồi mới.
-- Cái quái, 3 con chuột này đang đánh nhau sao?
Cấp độ: 6/10
Nhìn lên bầu trời, hiện tại đang là gần giữa trưa, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Tôi thầm than quá trình kiểm kê tài sản lẫn học kỹ năng cũng quá là mất thời gian đi. Tôi dùng cánh xoa xoa bụng của mình.
[Xác nhận bỏ ra 5 điểm tiềm năng để học kỹ năng Nhanh nhẹn.]
-- Ách, ra là vậy.
*Ting*
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.