Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Quần đấu, rượt đuổi, săn g·i·ế·t!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Quần đấu, rượt đuổi, săn g·i·ế·t!


-- Cái đậu xanh! Thế này thì còn chơi thế nào được.

-- Chíp: Chíp chip. (Lý do thứ hai: Tao 'có chút' lợi thế về địa hình nha.)

Trạng thái: Bị thương nhẹ

-- Đám chuột rừng quay sang nhìn nhau rồi cùng đồng thanh: ...Chít chít! (...G·i·ế·t nó!) (đọc tại Qidian-VP.com)

+Bị động: Cào.] (đọc tại Qidian-VP.com)

-- Suýt chút nữa thì viên yêu hạch quý giá này đã rơi vào mồm của một con chuột rồi. Thật may là mình đi ngang qua kịp lúc.

+Bị động: Cào.]

-- Hai con chuột: !!!

Nhìn thấy ánh mắt trào phúng của nó, miệng của tôi cũng lộ ra nụ cười gian kế đã thực hiện được. Theo quán tính của cú đá, tôi lao vọt qua cả 3 con chuột ở phía trước. Sau khi hai chân chạm đất, tôi cũng không hề quay đầu lại mà ngay lập tức tăng tốc, bỏ lại đám chuột đang ngỡ ngàng nhìn.

[Chủng tộc: Chuột rừng 2

Có chút đáng tiếc rằng tuy chiêu này đẹp mắt thật cơ mà cử động của chiêu này lại quá lộ liễu, nhất là trong trường hợp kẻ địch đang có sự cảnh giác. Vì vậy, ngay khi tôi xuất ra chiêu thức này, con chuột nhanh chóng phát hiện ra ý đồ của tôi nên đã nhảy sang một bên né tránh kịp. Ánh mắt của nó thậm chí còn hiện lên chút trào phúng, như muốn nói rằng:

Nói xong câu này thì hai con chuột còn lại cũng đã đặt chân lên cành cây mà tôi đang đứng. Thấy vậy, tôi hơi thu chân phải của mình về một chút, sau đó đạp mạnh vào khuôn mặt còn đang bàng hoàng của con chuột phía trước.

Một con trong số chúng rít lên rồi lao về phía tôi trước, hai con còn lại ngay lập tức theo sau. Thấy cảnh này, tôi cười cười chế nhạo nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

-- Chíp. Chíp chíp. Chíp. (Tao phải thừa nhận rằng trong tình huống bình thường, một mình tao thì không thể đấu lại cả ba chúng mày. Dù là trong tình huống 1 đấu 1 thì dù tao có thắng thì nhất định cũng sẽ không tránh khỏi b·ị t·hương. Cơ mà trong tình huống hiện tại thì tao có 3 lý do có thể g·iết c·hết được chúng mày.)

Trạng thái: Bị thương nhẹ

Dòng thông báo quen thuộc ngay lập tức hiện lên.

Hương vị ngọt lành quen thuộc ngập tràn vào trong khoang miệng của tôi. Tôi ngay lập tức nuốt toàn bộ ngụm "Tinh hoa" bên trong viên đá vào trong bụng.

Sinh lực: 54/69

Ờm, cả 3 con đều b·ị t·hương. Cơ mà dù có b·ị t·hương đi nữa thì cũng không thay đổi được sự thật là lượng máu còn lại của con yếu nhất vẫn còn hơn lượng máu tối đa của tôi. Tôi thầm nghĩ:

-- Chíp: Chíp chip. Chip chíp? (Lý do thứ nhất: Tao đã đợi chúng mày ở đây được tầm 5 phút. Mặc dù 5 phút cũng không tính là lâu, nhưng cũng đã đủ để tao hồi phục lại một chút thể lực rồi. Không giống như chúng mày vừa phải chạy đuổi theo tao, lại vừa phải trèo cây, chúng mày nghĩ xem bản thân chúng mày còn lại bao nhiêu sức chiến đấu đây?)

-109

Kỹ năng: +Chủ động: Không

Tôi thầm cảm thấy hối hận, đáng lẽ tôi không nên vội vàng xuất hiện như vậy. Trong trường hợp này, tôi nên nấp vào một chỗ rồi đợi đám chuột kia xử lý lẫn nhau rồi chạy ra thu lấy thành quả thì mới là giải pháp tốt nhất.

-- Chỉ bằng chiêu thức rác rưởi này mà muốn đánh trúng được ta? Thật sự là nằm mơ!

-- Chíp: Chíp chíp. (Lý do thứ 3: Ngay từ khi chúng mày chọn tao là đối thủ thì định mệnh của chúng mày đã đi đến hồi kết rồi.)

Trạng thái: Bị thương nhẹ

Thầm chửi rủa chính bản thân mình trong tích tắc, tôi nheo mắt nhìn về phía 3 con chuột trước mặt.

Ngay sau khi tôi đến gần viên yêu hạch, đám chuột kia cũng ngay lập tức có phản ứng lại. Chúng giận dữ gào thét đuổi đến nhưng đã quá muộn. Sau khi ăn viên yêu hạch, tôi cũng không ngu gì mà ở lại chơi 1 VS 3 với đám chuột đang giận dữ. Tôi nhanh chóng tăng tốc bỏ chạy và không thèm quay đầu lại. Lúc này, tác dụng của kỹ năng (Nhanh nhẹn) đã được thể hiện vô cùng rõ ràng, tôi càng ngày càng bỏ xa đám chuột đang truy đuổi đằng sau. Khoảng hơn 15 phút sau, thân ảnh của tôi đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của đám chuột.

*Ting*

Hét lớn xong, tôi cũng lao thẳng về phía đám chuột. Tiếng hét lớn đó có vẻ như có chút tác dụng doạ nạt đúng như ý muốn của tôi, đám chuột đang chạy tới chợt khựng lại, cảnh giác nhìn tôi đang lao tới. Tôi chọn chạy về phía con đứng giữa, hai chân đang chạy bỗng bật nhảy, xuất ra cú đá song phi cước vô cùng đẹp mắt trên không trung.

Đọc được dòng thông báo quen thuộc, miệng của tôi càng cười tươi hơn. Đúng vậy! Thứ mà đám chuột kia đang liều mạng tranh giành chính là viên yêu hạch này. Tôi đoán rằng đám chuột này đã bới được nó từ xác của một con yêu thú họ chồn c·hết già nào đó, thậm chí bọn chúng có thể đã săn được nó cũng không biết chừng. Sau đó chúng cũng vì viên yêu hạch này mà xảy ra mâu thuẫn.

-- C·hết tiệt! Đều là do lòng tham của mình tác quái.

-- Chíp! Chip (Hiểu lầm! Các vị đại ca xin đừng để ý đến em. Em chỉ là một chú gà con qua đường thôi.)

[Bạn đã hấp thụ yêu hạch của yêu thú Mộc hệ Chồn Hoa Lan. Nhận được 10 điểm kinh nghiệm. Nhận được huyết mạch Chồn Hoa Lan 70%]

*Bẹp* *Bẹp*

Vừa nói tôi vừa đứng dậy, chầm chậm đi đến 1 chỗ trên cành cây. Lúc này, con chuột chạy nhanh nhất trong 3 con đã sắp trèo lên cành cây mà tôi đang đứng. Ngay khi chân trước của con chuột đó chạm vào cảnh cây, đang chuẩn bị trèo lên thì một bàn chân đã giẫm mạnh lên chân của con chuột, khiến nó đau đớn rít lên.

*Bẹp*

Kỹ năng: +Chủ động: Không

[Chủng tộc: Chuột rừng 1

Mặt tôi dần dần dãn ra, lộ vẻ nịnh nọt, giơ 2 cánh lên trời theo tư thế đầu hàng khi gặp cảnh sát, miệng lên tiếng:

-- Đám chuột: ???

Sinh lực: 49/61

Nhìn thấy lượng sát thương gây ra, tôi thầm gật đầu, sau đó ánh mắt tôi ánh lên hàn quang nhìn về phía 2 con chuột còn lại.

*Ting*

-12

Nghe thấy tiếng gọi, đám chuột lập tức quay đầu nhìn chằm chằm về phía tôi, ánh mắt đầy sát khí.

[Chủng tộc: Chuột rừng 3

+Bị động: Cào.]

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tôi đã chạy được đến chỗ đám chuột kia đánh nhau lúc nãy. Mỏ của tôi nhanh như điện cắm xuống, nhằm thẳng vào một viên đá đang phát ra ánh sáng màu lục nhạt.

Thấy rằng bản thân đã kéo dãn khoảng cách đủ xa, tôi dừng việc chạy trốn rồi trèo lên một cành cây gần đó nghỉ ngơi. Sau khi ăn vài con sâu gần đó để lót dạ thì cuối cùng dám chuột kia cũng đuổi được đến gần chỗ của tôi. Thấy chúng sắp chạy vượt qua cái cây mà tôi đang nghỉ ngơi, tôi vội kêu lên gọi đám chuột kia.

Chương 23: Quần đấu, rượt đuổi, săn g·i·ế·t!

Nói xong, không đợi tôi phản ứng lại, cả ba con chuột đồng loạt lao về phía tôi. Nhận thấy việc thuyết phục đám chuột này thả mình đi là không thể, tôi cũng không nhiều lời thêm nữa. Chân phải của tôi lùi về sau một bước, lặp lại tư thế mà tôi đã từng làm khi đá vỡ mồm con chuột lần trước. Tuy nhiên, tôi lần này cũng không sử dụng lại chiêu đá thẳng như lần trước. Sau khi tụ đủ lực vào 2 chân, tôi liền hét lên một tiếng kêu thật lớn.

-- Chít! (G·i·ế·t!) (đọc tại Qidian-VP.com)

Xử lý xong 2 con chuột còn lại, tôi chầm chậm nói ra lý do cuối cùng:

Kỹ năng: +Chủ động: Không

Đương nhiên, 12 điểm sát thương thì còn chưa đủ để g·iết c·hết một con chuột có 50 điểm sinh lực. Cơ mà phát đạp này của tôi cũng đủ để đá nó bay từ trên cây xuống đất rồi. Phần còn lại chính là chờ đợi trọng lực làm nốt việc hậu sự cho con chuột xấu số. À mà quên không nói, cành cây tôi đang đứng cách mặt đất tầm hơn 6 mét, áng chừng thì cũng cao gần bằng tòa nhà 2 tầng.

-- Chíp? Chíp. (Này lũ ngu, chạy đi đâu đấy? Tao ở đây cơ mà.) (đọc tại Qidian-VP.com)

[Bạn đã g·iết mội con chuột rừng, nhận được 5 điểm kinh nghiệm.]

*Rắc*

-- CHÍP!!

-- Chít! (G·i·ế·t c·hết con gà đó!)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Quần đấu, rượt đuổi, săn g·i·ế·t!