Trong đầu tôi bắt đầu hiện ra hình ảnh bản thân tôi đang thực hiện những động tác đá khác nhau, có đá thẳng, đá ngang hông, đá cao. Thậm chí ngay cả những động tác khó như xoay vài vòng trên không rồi đá cũng có.
Sau khi những hình ảnh biến mất, tôi đột nhiên có cảm giác khác thường. Tôi đi đến 1 cái cây gần đó rồi thử lại 1 trong những động tác mà tôi vừa được nhìn thấy trong đầu.
Chiêu mà tôi định sử dụng được gọi là Ap Chagi trong Taekwondo, hay còn gọi là chiêu Đá tống trước. Về cơ bản thì động tác của chiêu này là tôi sẽ nâng đầu gối lên vào ngang ngực rồi lập tức bật mạnh bàn chân về phía trước hướng thẳng về phía mục tiêu.
*Bốp* *Chíp iiiip*
Ờm, tin vui là tôi đã thực sự có thể sử dụng những chiêu thức đã hiện lên trong đầu tôi lúc nãy. Tin buồn là tôi đã chọn nhầm mục tiêu để thực hiện chiêu thức này.
-- Á đau c·hết mất. Ngón giữa của mình hình như đã gẫy mất rồi. Đậu xanh, trò nghịch ngu này làm mình mất tận 8 điểm sinh lực.
Lúc này, hệ thống lên tiếng nhắc nhở.
-- Mặc dù chủ nhân có thể thực hiện ra những động tác đá đẹp mắt, tuy nhiên do chỉ số của chủ nhân quá yếu cộng thêm việc thiếu đi kinh nghiệm chiến đấu cho nên ngài không thể phát huy hoàn toàn uy lực của những chiêu thức này. Chính vì vậy nên hệ thống mới đánh giá chủ nhân sẽ lên được đai vàng sau khi học được kỹ năng .
Sau khi chân tôi bớt đau, tôi lên tiếng hỏi:
-- À mà tôi hình như cũng không chỉ học được Taekwondo mà còn học được những chiêu thức dùng chân khác của Karate, Muay Thái hay Kick going nữa thì phải.
-- Đúng vậy, kỹ năng bao gồm rất nhiều các loại cước pháp hiện đại được tổng hợp lại với nhau.
*Sột soạt*
-- Hả? Âm thanh gì vậy.
Tôi vội quay đầu lại nhìn, một bóng đen từ trong bụi cây lao ra xông thẳng về phía tôi. Tôi theo phản xạ nhảy sang một bên, hiểm hiểm né được đòn t·ấn c·ông bất ngờ của kẻ địch.
Thì ra thứ lao về phía tôi vừa rồi là một con chuột có kích thước lớn hơn tôi gần gấp đôi. Nó ẩn nấp ở phía sau bụi cây rồi lao ra định cắn vào người tôi nhưng may là tôi đã né tránh kịp. Thấy đòn đột kích của mình thất bại, nó quay đầu kêu lên tiếng *chít chít* tức giận, rồi ngày lập tức xông lên tiếp tục t·ấn c·ông.
Thấy nó lại tiếp tục lao tới, cơ thể tôi run lên vì sợ hãi. Chợt âm thanh hệ thống vang lên.
*Ting*
[Nhiệm vụ tân thủ 2: Trận chiến đấu đầu tiên.
Một con chuột rừng bẩn thỉu dám ám toán bạn ngay khi bạn vừa mới lên cấp và trở nên mạnh mẽ hơn. Hãy sử dụng kỹ năng mà bạn mới học được để dạy cho nó một bài học.
Mục tiêu nhiệm vụ: Đánh đuổi hoặc đ·ánh c·hết kẻ địch.
Thời hạn: Không.
Thất bại: Bị ăn thịt.
Phần thưởng: Tùy thuộc vào tiến trình của nhiệm vụ:
+ Đánh đuổi kẻ địch nhận được 5 điểm kinh nghiệm
+ Giết c·hết kẻ địch nhận được 5 điểm kinh nghiệm và 1 điểm tiềm năng]
Nhìn lướt qua bảng nhiệm vụ, tôi thầm chửi thề:
-- Nhiệm vụ khó kinh! Mình hiện còn chưa chắc đã chạy thoát khỏi nó được, vậy mà hệ thống còn muốn mình g·iết nó sao?
*Chít chít*
Con chuột kia lại xông về phía tôi lần nữa. Nó há to miệng, lộ ra 4 cái răng cửa sắc bén. Tôi có thể khẳng định rằng, cơ thể của tôi sẽ bị xé thành vài mảnh nếu tôi bị bộ răng kia cắn phải. Tôi đang định né tránh lần nữa thì chợt nhớ đến phần thưởng nhiệm vụ mê người kia.
Nghiến chặt hàm răng không tồn tại của mình, tôi thầm nghĩ:
-- Con 'mo giờ' nhà nó, vì 1 điểm tiềm năng, anh liều với chú 1 lần! Cùng lắm thì lại xuống thành phố Vàng Mã chơi thêm 1 ngày.
Nghĩ như vậy, tôi dừng động tác né tránh của mình. Chân phải của tôi lùi về phía sau, trọng lực toàn thân tôi đổ dồn về phía chân trái. Sau đó chân phải của tôi từ từ nâng lên, tôi xoay người, duỗi thẳng khớp gối rồi đá mạnh về phía con chuột đang lao tới.
*Bốp* *Chiii*
"-13"
Âm thanh v·a c·hạm vang lên, con chuột đang lao tới nhận 1 đá của tôi thì bây ngược về phía sau 1 đoạn, 2 mắt đầy ánh sao rõ ràng là đã ngất đi. Cách nó không xa có một cái răng cửa đầy máu vẫn còn đang xoay tròn như con quay trên mặt đất. Rất rõ ràng rằng cú đá của tôi đã đạp bay 1 cái răng cửa sắc nhọn của nó. Cảnh tượng này khiến cho chính bản thân tôi cũng giật mình không nhỏ.
-- Đây... Đây là do mình đá sao? Mình lại mạnh mẽ như vậy?
Sau một hồi ngơ ngác, tôi mừng rỡ đến mức muốn nhảy lên hét to.
-- Cuối cùng thì mình đã có chút khả năng tự vệ rồi, ít nhất thì mấy kẻ địch cỡ như con chuột kia không phải là đối thủ của mình nữa.
Tôi vui vẻ đi đến chỗ con chuột, định ra đòn kết liễu nó để nhận phần thưởng nhiệm vụ thì chợt có một cái lưỡi dài từ trên một cái cây gần đó bắn tới, nhanh chóng quấn quanh cổ con chuột đang nằm rồi kéo nó bay lên trên cây.
*Ting*
[Chúc mừng bạn đã thành công hoàn thành nhiệm vụ tân thủ 2. Vì kẻ địch đã bị g·iết, bạn được tính là đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Nhận được 5 điểm kinh nghiệm, 1 điểm tiềm năng.]
-- Con 'mo giờ' nó, b·ị c·ướp con mồi rồi. Giết con chuột đó cũng kiếm được không ít kinh nghiệm đâu.
Tôi ngửa đầu lên cây nhìn, phát hiện ra kẻ đã c·ướp đi con mồi của tôi là một con tắc kè hoa với lớp da màu xanh lá. Kích thước của nó lớn hơn nhiều so với tắc kè hoa bình thường.
Nó nuốt trọn con chuột vào trong bụng, sau đó như có vẻ đã no, nó quay đầu bỏ đi. Khi nó quay đầu lại thì làn da bên ngoài của nó bắt đầu đổi màu giống với màu sắc xung quanh. Vài giây sau, thân ảnh của nó hoàn toàn biến mất.
-- Đậu xanh, con tắc kè hoa này lại còn biết tàng hình.
Mặt tôi có chút đen lại, thầm thề trong lòng rằng bản thân sẽ g·iết nó trong tương lai để bù vào lượng kinh nghiệm mà nó đã c·ướp c·ủa tôi. Còn bây giờ? Ờm, chưa kể đến việc nó còn to hơn cả con chuột mà tôi đã đánh bại, chỉ riêng việc nó trốn ở bên cây thì tôi cũng không thể làm gì được nó, một con gà con như tôi thì làm gì biết trèo cây chứ.
Tôi nhìn vào bảng thông tin của mình một chút rồi đóng lại. Tôi quyết định sẽ không dùng ngay điểm tiềm năng mà tôi mới nhận được. Dù sao thì tôi hiện cũng có kỹ năng chiến đấu rồi, cũng không vội học kỹ năng mổ kia làm gì. Tôi hiện đang khá là hứng thú với kỹ năng tốn nhiều điểm tiềm năng nhất kia.
-- Hy vọng kỹ năng Kê nhãn đắt giá kia sẽ mạnh hơn so với kỹ năng của mình.
Tôi liếm mỏ mong đợi nhìn lên bầu trời đang dần dần tối đi.
-- À đúng rồi, trong chương trình thế giới động vật mà mình từng xem qua hồi nhỏ từng nói rằng các loài động vật ăn thịt nguy hiểm sẽ thường đi săn vào ban đêm nhỉ? Xem ra mình nên tìm chỗ nào đó đề ẩn nấp qua đêm.
Nghĩ là làm, tôi ngay lập tức chạy xung quanh tìm kiếm. Đến khi trời tối hẳn thì tôi đã tìm thấy một hốc cây nhỏ, vừa đủ để tôi chui vào.
Sau khi chui vào kiểm tra, cảm thấy không có vấn đề gì. Tôi chạy ra ngoài kéo mấy cành cây trong bụi cây gần đó đến trước hốc cây để che chắn rồi chui vào trong đánh một giấc. Kết thúc ngày đầu tiên tôi đến thế giới này.
-- Thật ra thì nếu tính cả số ngày mà chủ nhân còn ở trong trứng thì ngài đã đến thế giới này gần 1 tháng rồi.
-- Im đi!
--...