Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 105: Rễ và lưỡi dao.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Rễ và lưỡi dao.


Nhưng cậu không có thời gian để dừng lại.

Những chùm rễ ngoằn ngoèo bấu chặt xuống đất, cố định cơ thể chúng trong tư thế săn mồi.

[Little Nepenthes]

Ren nghiến răng, cơ bắp căng lên khi cậu sẵn sàng cho đợt t·ấn c·ông tiếp theo.

Một dây leo quét ngang với lực cực lớn, nhắm thẳng vào phần hông Ren. Cậu nghiêng người tránh, nhưng chưa kịp phản ứng hoàn toàn thì một nhánh dây khác từ con thứ hai đã vung lên từ một góc c·hết.

Những dây leo khẽ quẫy động, từng chiếc lá bén nhọn hắt lên ánh sáng xanh lục mờ ảo, tựa như hàng chục lưỡi dao đang mài sắc trong bóng tối.

Không gian đặc quánh bởi sự căng thẳng tột độ.

Ren dừng lại, ánh mắt cậu dán chặt vào dòng chữ tiếp theo trong sổ tay.

Năm con.

Một đường kiếm vung mạnh, cắt xé không khí với tốc độ đáng kinh ngạc, nhắm thẳng vào con gần nhất, nhưng ngay khi lưỡi kiếm sắp chạm vào lớp da thực vật màu xanh thẫm, sinh vật kia bỗng co rúm lại như một con thú phản xạ trước nguy hiểm.

Ngay lập tức, con quái vật phản kích.

Ren nuốt khan, nở một nụ cười khẽ. Một nụ cười không chút thoải mái.

Ren giật mình ngẩng đầu lên. Cậu thoáng quay sang Nautilus, bắt gặp đôi mày cậu ta cũng đang nhíu lại đầy nghi hoặc.

Không khí dần trở nên ẩm ướt và nặng nề.

Không phải vì do dự… mà vì cả ba đều hiểu rằng, trận chiến này sẽ không đơn giản như bề ngoài.

Ở giữa thân là một cái miệng rộng màu đỏ sẫm, luôn rỉ ra một thứ chất lỏng nhớt nháp, nhỏ xuống đất từng giọt, từng giọt một cách chậm rãi.

Không.

Ai sẽ là kẻ đầu tiên ra tay?

Những chùm rễ xoắn vặn bám chặt vào nền đất, khiến chúng có phần chậm chạp trong di chuyển, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc chúng cực kỳ khó bị xô ngã.

Ren nghiến chặt răng, lập tức lùi lại, ánh mắt quét nhanh qua tình hình.

Lv.2

Ren chỉ kịp trừng mắt.

Lv.4

Nautilus thì đứng hơi cúi thấp, cơ thể cứng lại trong căng thẳng, hai mắt quét nhanh từng con quái vật như đang cố tìm một lỗ hổng để t·ấn c·ông.

Yuna đã rút đoản kiếm, nhưng đôi tay cô nắm chặt đến mức các khớp ngón tay tái đi, ánh mắt dao động giữa những bóng đen đang vây quanh.

Quả cầu sẽ phát ra một mùi hương...

Dưới những tán lá rậm rạp, ánh sáng mặt trời bị bóp nghẹt, chỉ có những tia sáng yếu ớt len lỏi qua lớp lá cây, rọi xuống nền đất phủ đầy lá mục, rêu ẩm và những vệt rễ ngoằn ngoèo như những con rắn ngủ say.

Mỗi nhịp bước đều đầy cẩn trọng, không ai dám phát ra tiếng động quá lớn, không ai dám mất cảnh giác dù chỉ trong thoáng chốc.

Trên những cái thân trơn bóng, các dây leo bắt đầu lay động nhẹ nhàng, gần như không tạo ra tiếng động.

Năm con tất cả.

Không một giây do dự, cậu lao lên.

Cơ thể nghiêng nhẹ, đôi chân linh hoạt xoay chuyển.

Không ai biết nó sẽ kéo dài đến đâu, có những thứ gì đang ẩn giấu bên trong, hay liệu họ có thể thoát ra an toàn hay không.

Mùi đất ẩm, mùi cây cối, mùi mục rữa phảng phất trong không gian, trộn lẫn với một cảm giác mơ hồ như thể cả khu rừng đang quan sát họ.

Những chùm rễ của nó đột ngột siết chặt hơn xuống mặt đất, kéo toàn bộ cơ thể lùi về phía sau với tốc độ đáng kinh ngạc.

Ngón tay cậu lướt qua từng trang giấy, ánh mắt lướt nhanh qua những dòng chữ và hình vẽ, cố gắng tìm kiếm chút manh mối về địa hình nơi đây.

“Hai người cố gắng bảo vệ bản thân… tôi sẽ lo phần còn lại…”

“Tránh ra!”

Phía sau, Yuna và Nautilus vẫn đang đứng bất động.

Lv.3

Ren hạ người xuống, mắt dán chặt vào quái vật trước mặt.

Ren bật người lao tới ngay khi những chiếc roi khổng lồ giáng xuống vị trí cậu vừa đứng. Một nhịp trễ thôi, chúng sẽ quấn chặt lấy cậu và kéo sâu vào bóng màn sương của khu rừng.

Ít nhất, Ren vẫn tìm được một số thông tin đáng giá.

Không để họ có cơ hội chuẩn bị, hàng loạt những sợi dây leo bỗng rít lên như tiếng roi quất, vung mạnh qua màn sương dày đặc.

Dù những kẻ săn mồi này không phát ra bất kỳ âm thanh nào, cậu vẫn cảm nhận rõ sự hiện diện của chúng, những thanh HP lấp ló sau lớp sương mờ, ẩn hiện giữa những thân cây rậm rạp như những bóng ma lặng lẽ đang chực chờ vồ mồi.

Lưỡi kiếm lóe lên trong chớp mắt. Một vệt sáng bạc xé toạc màn sương, lướt qua như một tia chớp giữa cơn giông bão.

Giọng Yuna vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Cô có chút ngập ngừng, như thể chưa chắc chắn về điều mình vừa nhận ra.

Không ai trong số họ t·ấn c·ông trước.

Ren không có ý định để chúng t·ấn c·ông trước.

Giọng Ren nhỏ dần, như thể chính cậu cũng không chắc liệu bản thân có thật sự làm được không. Nhưng lúc này, không có lựa chọn nào khác.

“Hình như…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc tình cờ bắt gặp chúng trong môi trường tự nhiên là vô cùng hiếm hoi.

Một con, hai con, ba con, tất cả đều đồng loạt vung lên, biến khoảng không xung quanh thành một bãi tử thần đầy rẫy những lưỡi dao tự nhiên.

Cậu lướt nhìn sang Yuna và Nautilus.

Ren vừa đi vừa mở cuốn sổ tay, để mặc cho những âm thanh rì rầm của khu rừng bao quanh cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những kẻ săn mồi này cao đến một mét rưỡi, phần thân dưới của chúng gần như không có hình dạng cố định, chỉ là một chùm rễ xoắn xuýt bám chặt xuống mặt đất, giúp chúng di chuyển một cách lặng lẽ, trơn tru như những bóng ma.

Một cảm giác lạnh buốt lan khắp sống lưng Ren khi ánh mắt cậu lướt qua từng thanh HP lơ lửng trên đầu lũ quái vật, màu sắc u ám, báo hiệu mối nguy hiểm rình rập.

Little Nepenthes có ba biến thể khác nhau.

“…Hy vọng là vậy.”

Loại phổ biến nhất chỉ là những con Nepenthes bình thường, không có đặc điểm gì nổi bật ngoài sự nguy hiểm vốn có.

Chúng vẫn chưa dừng lại.

Dù không tìm thấy lối đi cụ thể, cậu đã tìm hiểu được một điều quan trọng về lũ quái vật ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơi thở Ren dần trở nên chậm rãi, nhưng tim cậu lại đập dồn dập đến mức có thể cảm nhận rõ ràng trong lồng ngực.

Tách!

Tên gọi có thể khiến người ta lầm tưởng, nhưng đừng để chữ “Little” đánh lừa.

Những bóng đen cao ngang ngực dần lộ diện giữa màn sương, thân hình vặn vẹo của chúng khẽ lay động theo nhịp thở của khu rừng.

Lá cây xung quanh ngay lập tức sủi bọt, bề mặt xanh mướt tan rã thành những mảng nâu đen cháy xém, tỏa ra mùi khét lẹt khó chịu.

Chưa có ai di chuyển.

Loại thứ ba, đáng lo ngại hơn cả, có một quả cầu đỏ rực thay vì bông hoa. Nếu bị tổn thương…

Không con nào yếu.

Mà cây cối xung quanh...chúng cũng đang trở nên rậm rạp hơn.

Những sợi dây leo khác lại lao tới từ mọi hướng, như những con rắn điên cuồng vươn ra để siết chặt con mồi.

Nhưng mỗi chiếc lá nhọn hoắt trên đó lại ánh lên sắc lạnh mờ nhạt dưới ánh sáng yếu ớt của khu rừng, giống như những con dao đang lặng lẽ mài sắc trong bóng tối, sẵn sàng lao tới bất cứ lúc nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sương mù… đang dày lên?”

Bởi vì.. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một luồng ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Ren không nghĩ ngợi, lập tức bật người khỏi vị trí đang đứng.

“Nhanh, vào tư thế chiến đấu!” Ren nghiến răng, ánh mắt quét nhanh quanh khu vực khi cảm giác bất an bùng lên mạnh mẽ. “Bọn Little Nepenthes… đã bao vây chúng ta rồi.”

Lưỡi kiếm sắc bén của cậu chỉ sượt qua phần rìa thân, để lại một vết cắt nông. Vài dải pixel đỏ vỡ vụn, tan vào không khí.

Phía trên thân là hai dây leo vươn dài, mỗi đầu lá nhọn hoắt chẳng khác gì lưỡi dao sắc bén, có thể quật xuống và xuyên thủng da thịt trong chớp mắt.

Vụt!

Ren lập tức hạ thấp trọng tâm, bàn tay theo bản năng siết chặt chuôi kiếm, từng giác quan đều căng lên trong sự cảnh giác tột độ.

Một thứ gì đó vô hình lơ lửng trong bầu không khí, khiến làn da họ có cảm giác nhớp nháp khó chịu.

Cơn đau nhói bất chợt bùng lên từ cánh tay trái. HP của cậu tụt xuống một đoạn nhỏ.

[Little Nepenthes]

Một bãi chất lỏng nhầy nhụa rơi xuống đúng nơi cậu vừa đứng chưa đầy một giây trước.

Cậu hạ cuốn sổ xuống, giọng nói trầm thấp vang lên phá tan sự im lặng.

Họ không biết rõ về khu rừng này.

[Little Nepenthes]

[Little Nepenthes]

Chúng lẩn khuất trong bóng tối, rình rập con mồi, và khi thời cơ đến, chúng t·ấn c·ông b·ằng những chiếc dây leo sắc nhọn cùng tốc độ đáng sợ.

Loại thứ hai lại mang một dấu hiệu đặc biệt hơn, trên đỉnh đầu của nó nở rộ một bông hoa đỏ thẫm.

Bước chân họ chậm rãi tiến về phía trước trên con đường mòn nhỏ hẹp, bị bao bọc bởi những tán cây cao và những hàng dây leo chằng chịt.

Cậu nhíu mày.

Lv.2

‘Phun ăn mòn… nhanh hơn mình tưởng.’

Không khí lạnh hơn một chút. Hay chỉ là do cậu tưởng tượng?

[Little Nepenthes]

Chúng xé toạc không khí, tạo thành những tia gió rít gào sắc bén, vạch ra những vệt xanh c·hết chóc trong màn đêm ẩm ướt.

Lv.4

Một sợi dây leo b·ị c·hém đứt. Đầu mút của nó quằn quại dữ dội, chất lỏng nhầy nhụa nhỏ xuống mặt đất trước khi vỡ vụn thành những dải pixel đỏ.

Cậu hít sâu, thả lỏng vai, rồi nhẹ nhàng dịch chân, trọng tâm hạ thấp hơn để chuẩn bị cho đợt t·ấn c·ông đầu tiên.

Chương 105: Rễ và lưỡi dao.

Lũ Nepenthes cũng vậy.

Một bước, hai bước, một cú lách người hoàn hảo. Cậu lướt qua giữa những đòn t·ấn c·ông đang quất xuống như cơn mưa tử thần, cảm nhận làn gió sắc lạnh lướt qua bên tai.

Khi b·ị đ·ánh bại, chúng đôi khi sẽ rơi ra «Little Nepenthes's Ovule» một vật phẩm hiếm, thường chỉ xuất hiện khi người chơi nhận nhiệm vụ liên quan đến loài quái vật này.

Little Nepenthes.

“Chúng phản ứng nhanh hơn mình tưởng…” Cậu lẩm bẩm, bàn tay vẫn siết chặt chuôi kiếm, mắt không rời khỏi đám Nepenthes đang di chuyển chậm rãi, vây chặt lấy nhóm cậu bằng một vòng vây ngột ngạt.

Rồi cả hai chậm rãi nhìn về hướng Yuna chỉ...

Nhưng càng lật qua, cậu càng cảm thấy thất vọng. Không có bất kỳ bản đồ chi tiết nào của khu vực này.

Không phải chỉ có sương mù…

Chúng đứng lặng giữa những tán lá âm u, phần thân thực vật có vẻ như đang hòa lẫn vào cảnh vật xung quanh, nhưng Ren biết rõ… chỉ cần một bước đi sai lầm, chỉ một chút bất cẩn thôi, những dây leo ấy sẽ quất xuống như những lưỡi roi sắc bén, không chút do dự cắt xuyên da thịt.

Nhưng cậu không chút do dự.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Rễ và lưỡi dao.