Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Bản đồ và thực tế.
“Đến lượt tôi à?”
Dù vẫn còn vài chỗ vụng về, nhưng cách cậu ta ra đòn mượt mà và sắc bén hơn hẳn so với một người chơi cấp thấp bình thường.
Yuna im lặng một chút, rồi khẽ bĩu môi. “Thế mà tôi cứ tưởng cậu thông thạo mọi nơi trong cái thế giới này rồi đấy.”
Nautilus huýt sáo khe khẽ. “Nghe hơi đáng ngờ đấy.”
Yuna khẽ thở ra, nhưng chưa kịp nói gì, bóng đen khác đã lao ra từ bụi cỏ, lần này là một con lợn lòi cấp 2 nhắm thẳng vào Nautilus. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đừng nên quá tin tưởng vào những thông tin từ bản Beta, thứ mà Ren học được trong quãng thời gian ngắn ngủi.
Nautilus cười khẽ, không bình luận gì thêm.
Ren lắc đầu. “Chưa.”
Không khí trong lành, bầu trời trong xanh không gợn mây, tạo cảm giác như đây chỉ là một chuyến đi bộ bình thường chứ không phải hành trình trong một thế giới đầy rẫy nguy hiểm.
Những gì họ vừa đối mặt chỉ là thử thách dễ dàng nhất.
Nautilus hít một hơi sâu, điều chỉnh lại tư thế, hai tay giữ chắc kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chúng ta có lựa chọn nào khác đâu?” Yuna nhún vai.
Ren vẫn khoanh tay quan sát, nhưng ánh mắt không còn lạnh nhạt như ban đầu.
“Nhưng cậu biết đường?” Yuna hỏi, giọng không mấy chắc chắn.
Họ men theo con đường mòn được vẽ trên bản đồ, một lối đi nhỏ uốn lượn giữa những cánh đồng rộng lớn.
Ren không trả lời ngay mà mở cuốn sổ tay ra, lật đến trang có bản đồ khu vực xung quanh Thị trấn Khởi đầu.
Nautilus chậm rãi bước bên cạnh Yuna, mắt hướng về con đường đất với vẻ thoải mái. “Đi như thế này cũng không tệ nhỉ?” Cậu ta nói, tay giang ra đón lấy làn gió mát. “Không có quái vật, không có nguy hiểm, chỉ có đồng cỏ và trời xanh.”
Ren dừng chân, nhìn về phía trước.
Những kỹ năng với thế ra đòn phức tạp hơn và hiệu quả sát thương cao hơn.
“Vậy còn điểm dừng chân?” Nautilus hỏi.
Những âm thanh lạ vang lên giữa những lùm cây, tiếng vo ve của côn trùng cắt ngang không khí, hòa cùng những cơn gió làm xao động bầu trời xanh thẳm.
Nhưng dù đã sẵn sàng chiến đấu, cô vẫn chậm một nhịp, đủ để Ren nhận ra cô chưa quen với tốc độ của những sinh vật này.
Ít nhất là cho đến khi họ đến được Medai.
Nautilus khẽ nhún vai, còn Yuna chỉ im lặng, mím môi như đang nghiền ngẫm điều gì đó.
Ren chỉ có thể hy vọng rằng chuyến đi này sẽ suôn sẻ.
Một con ong bắp cày khổng lồ bất thình lình lao ra từ giữa đám cỏ cao, đôi cánh mỏng trong suốt đập liên hồi khi nó nhắm thẳng vào Yuna.
Không khí buổi sáng trong lành, ánh nắng dịu nhẹ phủ xuống những thảm cỏ xanh mướt, tạo thành một bức tranh thanh bình đến lạ.
Nhưng Ren không mất cảnh giác.
Nếu mọi thứ suôn sẻ, họ có thể dừng lại ở đó qua đêm.
Bản đồ không ghi lại bất kỳ điểm nguy hiểm nào dọc theo tuyến đường này, nhưng cậu biết rõ không có nghĩa là sẽ an toàn tuyệt đối.
Lời cảnh báo của Ren vừa dứt, một tiếng vo ve sắc lạnh đột ngột vang lên từ bên phải, xé toang bầu không khí.
Yuna hơi nghiêng người, định hỗ trợ, nhưng Nautilus đã siết chặt tay, không có ý định nhờ cậy sự giúp đỡ.
Ban đầu, Yuna và Nautilus vẫn mắc lỗi, nhưng dần dần, họ thích nghi với nhịp độ chiến đấu.
Nautilus thở phào, quay kiếm một vòng trước khi tra lại vào vỏ. “Chậc… tôi cứ tưởng mình làm tốt hơn chứ.”
Những đường nét trên trang giấy đơn giản nhưng đầy đủ thông tin về địa hình, điểm đánh dấu các khu vực an toàn, lối đi đến những ngôi làng gần đó, và cả những vùng nguy hiểm cần tránh.
Ngón tay cậu khẽ siết chặt chuôi kiếm, trực giác mách bảo có thứ gì đó đang ẩn nấp gần đây.
“Hai người đã hạ được chúng.” Cậu nhận xét. “Vẫn còn chậm và cồng kềnh, nhưng ít nhất đã làm được.”
Dưới ánh nắng ban mai, những tán cỏ cao hai bên đường lay động theo từng cơn gió nhẹ, phát ra những âm thanh xào xạc đều đặn.
Cậu khẽ nghiêng cuốn sổ để hai người kia nhìn rõ hơn. “Chúng ta sẽ đi theo tuyến đường này.” Ngón tay cậu vạch dọc theo con đường mòn dẫn về Medai. “Không cần rẽ ngang vào rừng, cứ theo lối chính là được.”
Một cô gái có vẻ ngoài hiền lành tốt bụng, nhưng rõ ràng… rất có tài năng.
Cô siết chặt chuôi kiếm, hai chân trụ vững trên mặt đất, ánh mắt kiên định dõi theo chuyển động của con quái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu ta bắt đầu di chuyển linh hoạt hơn, né sang bên đúng lúc, rồi lập tức phản công, tận dụng sơ hở của quái vật để kết liễu chúng nhanh hơn.
Điều đó cũng có nghĩa là họ sẽ phải qua đêm ngoài trời ít nhất một lần, một viễn cảnh không quá lý tưởng, nhưng cũng không thể tránh khỏi.
Cả hai đang tiến bộ rõ rệt.
Đường chém màu đỏ lướt xuyên qua cơ thể con ong, cắt nó thành hai mảnh.
Cậu đã quá quen với việc sự yên tĩnh thường là dấu hiệu báo trước của biến cố. Những vùng đất hoang sơ này không thuộc về con người, chúng thuộc về thế giới của lũ quái vật.
Sau khi xác nhận xung quanh không còn quái vật, cả nhóm lại tiếp tục tiến lên.
Ren bước chậm lại, đôi mắt sắc bén lướt nhanh qua khung cảnh xung quanh.
Quái vật trong rừng… sẽ không yếu như thế này.
Yuna giật mình lùi lại theo phản xạ, nhanh chóng giương kiếm lên đỡ.
Ren vẫn đi trước, thỉnh thoảng lại liếc qua cuốn sổ tay hướng dẫn để xác định phương hướng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Yuna dường như cũng có chung suy nghĩ, bởi cô khẽ siết chặt thanh kiếm bên hông. “Chúng ta có cần đi nhanh hơn không?”
Họ đang trên đường đến làng Medai, một ngôi làng nhỏ nằm về phía tây của Thị trấn Khởi đầu.
Điều khiến Ren bất ngờ là những đường kiếm mà Nautilus sử dụng.
Ren đứng yên quan sát, không có ý định can thiệp. Cậu muốn xem cách Nautilus đối phó với tình huống này.
Cậu mở bản đồ, lướt mắt qua các ký hiệu. Có một điểm đánh dấu cách đây một nửa chặng đường, một tàn tích cũ, có vẻ như từng là một trạm nghỉ cho lữ khách trước đây.
“C·hết tiệt!”
Xoẹt!
Không chỉ vậy, sau những trận chiến liên tục, level của Yuna đã tăng lên cấp 4, và Nautilus… chỉ cần đánh gục thêm vài con quái nữa là cậu ta sẽ đạt đến cấp 5.
Tới Ren cũng chưa chắc đã sở hữu được một kiếm kỹ mạnh như vậy ở thời điểm hiện tại.
Yuna tăng tốc độ chém, tập trung vào việc kết liễu nhanh hơn thay vì phòng thủ bị động.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Ren đi trước, bước chân đều đặn nhưng không quá vội vã. Cậu không cần nhìn lại cũng biết Yuna và Nautilus đang theo sau.
Quãng đường còn lại trên cánh đồng không hề yên ả.
Theo những gì ghi chép trong cuốn sổ tay hướng dẫn, Medai không chỉ là nơi cung cấp nhu yếu phẩm mà còn có thể có một số nhiệm vụ phù hợp với những người chưa thực sự sẵn sàng đối mặt với quái vật mạnh hơn.
Lần này, cậu ta không vội vung kiếm ngay lập tức. Khi con quái lao tới, Nautilus chờ đến khoảnh khắc nó ở gần nhất, rồi nghiến răng, đâm mạnh mũi kiếm thẳng vào sườn con lợn lòi.
Những con ong bắp cày lv2 tiếp tục xuất hiện theo từng đợt nhỏ, đôi khi phối hợp cùng lợn lòi lv2, lv3, buộc cả nhóm phải liên tục di chuyển và chiến đấu.
Yuna hạ kiếm xuống, hơi thở có chút gấp gáp, nhưng ánh mắt sáng lên vẻ hài lòng.
Ít nhất là cho đến khi họ đến được Medai.
Cốp!
Không ai đáp lại, nhưng bầu không khí giữa họ trở nên trầm hơn một chút. Hai ngày trên đường không phải là quá dài, nhưng cũng không hề dễ dàng.
Cậu chỉ có thể hy vọng rằng chuyến đi này sẽ suôn sẻ.
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu.
Lưỡi kiếm của Yuna chặn được đòn t·ấn c·ông, đẩy con ong văng ngược ra một khoảng ngắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ren nhìn cô một lúc, rồi khẽ gật đầu. “Làm tốt.”
Nautilus vội nhảy lùi lại khi con lợn quay đầu, chuẩn bị lao lên lần nữa.
Làng Medai nằm ở phía tây, và theo những gì bản đồ ghi lại, họ sẽ mất khoảng hai ngày để đến nơi nếu duy trì tốc độ này.
“Không ai thông thạo mọi thứ.” Ren nói, giọng bình thản.
Cô không chỉ đơn thuần né tránh và phản đòn nữa, mà bắt đầu hiểu cách tận dụng thời điểm, kích hoạt kỹ năng đúng lúc để tối đa hóa sát thương.
Bịch!
Cả ba tiếp tục bước đi, băng qua những cánh đồng trải dài bất tận.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, khi mặt trời bắt đầu ngả về phía tây, ánh sáng dần bớt gay gắt hơn, bóng của những rặng cây ven rừng trải dài trên mặt đất.
“Nếu không có nơi nào tốt hơn, chúng ta sẽ nghỉ ở đây.” Ren nói, chỉ vào ký hiệu trên trang giấy.
Cậu ta phản công ngay sau đó, vung kiếm chém xuống lưng con quái, nhưng đường kiếm quá nông, không đủ để kết liễu ngay lập tức.
Con lợn dậm mạnh chân xuống đất, rồi phóng tới. Nautilus vội nghiêng người né đòn, nhưng động tác có chút cứng nhắc, làm mất đi sự linh hoạt cần có.
Yuna liếc cậu ta một cái, ánh mắt đầy cảnh giác. “Đừng nói sớm.”
‘Liệu có phải level Weapon Mastery của Nautilus còn cao hơn cả mình?’
Mặt trời đã lên cao khi họ rời khỏi bãi đất trống.
Tiếng cỏ bị giẫm lên phát ra những âm thanh khẽ khàng, hòa cùng tiếng gió lướt qua những cánh đồng trải dài vô tận.
Cú đâm chính xác vào điểm yếu, cộng hưởng với quán tính của con quái, khiến nó rú lên đau đớn trước khi hóa thành những dải pixel đỏ.
Phập!
Những đường kiếm của cô trở nên chính xác hơn, đỡ đòn ít hơn mà chém trúng nhiều hơn.
Khi nó chỉ còn cách một khoảng ngắn, cô nghiến răng, siết chặt cơ tay, rồi tung ra một nhát chém ngang, nhanh hơn, mạnh hơn, dứt khoát hơn.
Một đàn lợn lòi hoang, vài con sói đi lạc, thậm chí là những nhóm người chơi có ý đồ xấu, bất cứ thứ gì cũng có thể xuất hiện.
“!?”
Dù khung cảnh trước mắt có vẻ yên bình, cậu biết quái vật có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, những con lợn lòi cấp thấp, hoặc tệ hơn, những bầy sói hoang ẩn nấp trong bụi cỏ cao.
Con lợn lòi không phải mối đe dọa quá lớn, nhưng tốc độ lao của nó không thể xem thường.
Lưỡi đoản kiếm lóe sáng, tạo thành một đường cắt sắc bén xé toạc không khí. Chớp mắt sau...
Đó là dấu hiệu cho thấy họ sắp rời khỏi đồng cỏ.
Ren cũng không chủ quan.
Chương 104: Bản đồ và thực tế.
Nautilus vừa đi vừa vươn vai, có vẻ như vẫn còn chút dư âm của giấc ngủ dài. “Cậu đã đến đó bao giờ chưa?”
Dù trời vẫn còn sáng, nhưng càng tiến xa khỏi Thị trấn Khởi đầu, không gian dần mất đi vẻ yên bình vốn có.
Trong tích tắc, toàn bộ cơ thể con quái vỡ vụn thành từng dải pixel đỏ, lơ lửng trong không trung trước khi tan biến.
Nautilus dần thích nghi với chiến đấu thực tế, không còn lùi lại một cách máy móc mỗi khi quái lao đến.
Ren lắc đầu. “Không cần. Tiết kiệm thể lực quan trọng hơn. Ngoài ra, hai người vẫn cần phải luyện tập.”
Kiếm kỹ của cậu ta... quá tốt.
Dưới bầu trời cao vời vợi, ánh nắng gay gắt rọi xuống cánh đồng trải dài, nhuộm vàng lớp cỏ cao rung rinh theo làn gió nhẹ.
Nó đảo cánh, phát ra những tiếng vo ve tức tối, rồi lại lao thẳng về phía trước với tốc độ kinh hoàng. Nhưng lần này, Yuna không còn lùi bước.
“Có quái vật.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.