Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 175: Khi ánh mắt trở thành lưỡi dao
Ren khẽ nghiến răng.
Áp lực từ lũ Kobold đang dần rút khỏi nhóm ba người chơi kia, một cách lạ lùng, như thể những đợt sóng t·ấn c·ông có chủ đích chuyển hướng.
Trong khi đó, Nautilus và Yuna lại phải gồng mình đỡ lấy phần lớn sát thương, lùi dần sang một nhánh khác của hang động.
Thay vì tiến lên, hỗ trợ chia sẻ gánh nặng, ba người kia chỉ khẽ... lùi xuống. Một bước. Một khoảng cách nhỏ đến mức không ai chú ý, trừ Ren.
Cậu hiểu. Khi con người đối mặt với nỗi sợ, bản năng sinh tồn thường thắng lý trí. Họ chọn giữ mạng, hy vọng người khác sẽ cầm cự thêm vài giây để mình tìm được đường thoát.
Nhưng...
Đôi mắt Ren khẽ nheo lại. Một cái liếc nhìn thoáng qua từ tên đứng giữa. Một cái gật đầu nhẹ từ kẻ bên trái. Những ánh mắt giao nhau trong thoáng chốc, nhanh, nhưng đầy ẩn ý.
Không phải bản năng.
Đó là kế hoạch.
Lồng ngực Ren thắt lại như thể có một sợi dây siết chặt. Một phần của trận hỗn chiến này... đã được dàn xếp từ trước.
Và Yuna cùng Nautilus, chính là phần mồi nhử.
Ren cảm nhận được sự thay đổi trong không khí ngay khi ba người chơi lạ mặt bắt đầu ra hiệu cho nhau.
Một trong số họ, kẻ có dáng vẻ thủ lĩnh, hét lên một lệnh sai hướng đầy rõ ràng, nhưng lại không đúng chỗ:
“Dồn sang phải! Bọn chúng đang yếu góc đó!”
Ánh mắt của Nautilus phản ứng ngay lập tức, nhưng phản xạ của anh lại đưa cả nhóm vào thế hiểm.
Chỉ trong một khoảnh khắc, khoảng trống mà Nautilus vô tình tạo ra đã chính là nơi đám Kobold dồn tới, kéo cả Yuna và Nautilus vào giữa chiến trường, làm họ bối rối, không kịp nhận ra cái bẫy đang từ từ cài lên mình.
Khi đó, hai kẻ còn lại trong nhóm không hề tỏ vẻ lo lắng.
Chúng lùi lại từng bước, như thể chờ đợi một tín hiệu, một cơ hội.
Với sự tinh tế của những kẻ đã tính toán trước, chúng bắt đầu lẳng lặng dồn đám Kobold sang một bên, khiến những con quái vật hướng sự chú ý vào Yuna và Nautilus.
Ren chỉ có thể quan sát, lòng như muốn thắt lại.
Mặc dù Yuna đang dồn hết sức lực đẩy lùi từng con Kobold, thanh đoản kiếm của cô vung lên đầy quyết liệt, nhưng mắt Ren không rời khỏi cái nhìn đầy toan tính của nhóm người kia.
Một ánh mắt lướt qua, rồi lại thêm một cái liếc nữa, họ đang lùi về phía sau, nhường lại chiến trường cho kẻ khác mà chẳng hề tỏ ra lo lắng.
Từng bước, từng đòn t·ấn c·ông của bọn Kobold cứ thế dồn lại về phía Yuna và Nautilus, như thể họ đang bước vào một vòng vây càng lúc càng chặt, không lối thoát.
Ren cảm thấy một cơn tức giận đang dâng lên, nhưng không phải vì bọn quái vật. Cảm giác phản bội xuyên qua tâm trí anh, lạnh lẽo và sắc nhọn, như một nhát dao cắt sâu vào lòng.
Những kẻ này không phải chiến đấu vì sống còn, không phải vì sự tồn tại của mình, họ đang lợi dụng tình huống, đẩy Yuna và Nautilus vào chỗ c·hết, để tránh xa nguy hiểm.
Cái bẫy này, đã được dệt ra từ trước, và Ren cảm nhận được rõ ràng. Từng ánh mắt của ba người chơi lạ mặt như những lời nói dối che giấu mục đích thật sự của chúng.
Chúng không phải là đồng đội. Bọn chúng không phải là những người mà Ren có thể tin tưởng.
Và điều đó khiến trái tim cậu như sắp nổ tung, không phải vì nỗi sợ hãi, mà vì sự phẫn nộ đang lướt qua từng tế bào, như một ngọn lửa âm ỉ sắp bùng cháy.
Và rồi, như thể tất cả chỉ là một bước bắt buộc trong kế hoạch thí mạng và t·ẩu t·hoát, cả ba kẻ khốn kiếp đó bắt đầu hành động.
Chúng không hề chần chừ, không cần ra lệnh hay cảnh báo gì cho Yuna và Nautilus, mà chỉ chớp nhoáng phá vỡ một vòng vây ở nơi đám Kobold yếu nhất.
Chúng lao vào khoảng trống, như thể mọi thứ đã được tính toán sẵn, không có chút do dự.
Chỉ trong một khoảnh khắc, bọn chúng phá vỡ thế trận và bắt đầu chạy về phía Ren, người đang ẩn nấp trong bóng tối.
Biểu cảm lạnh lùng và hoảng sợ hiên trong đôi mắt, nhưng rồi cũng gạt đi ngay, chúng không biết về cậu, chỉ đơn giản là lối ra nằm ở hướng này, nên chúng mới lao tới.
Không một tiếng động, không một dấu vết nào để lại, chỉ có những bóng dáng mờ ảo hòa vào bóng tối và những bức tường đá của hang động.
Mọi chuyển động của chúng như thể đã được tính toán kỹ lưỡng, mỗi bước đi đều mang theo sự lạnh lùng và quyết đoán.
‘Kỹ năng ẩn thân...’ Một suy nghĩ lạnh lẽo chợt lóe lên trong đầu của Ren. ‘Chúng đều có kỹ năng ẩn thân.’
Những kẻ này không phải chỉ là những người chơi thông thường. Chúng là những kẻ lừa dối, những kẻ mà Ren không thể nhìn thấu, và giờ đây, mọi thứ đều trở nên rõ ràng như một ván cờ đã được xếp đặt.
Mỗi bước đi của chúng, mỗi động tác đều được tính toán kỹ lưỡng, và mục tiêu của chúng chỉ có một: lợi dụng tình thế để chiếm lấy lợi ích.
Điều duy nhất mà Ren nắm lợi thế trong lúc này, chính là chúng chưa biết gì về sự xuất hiện của cậu.
Vẫn còn một khoảng cách giữa cậu và chúng, một khoảng cách duy nhất mà Ren có thể dùng để tạo ra sự bất ngờ.
Ánh mắt Ren trở nên sắc bén, tâm trí của cậu lúc này đang chạy đua với thời gian.
Mọi bước đi đều phải được tính toán từng ly, không thể để cho kẻ thù có cơ hội.
Không thể lãng phí một giây phút nào, vì dù sao, mỗi khoảnh khắc mà cậu đứng yên sẽ là một cơ hội để chúng rút lui và kết thúc trò chơi một cách tàn nhẫn.
Ren siết chặt môi, đôi tay nắm lấy chuôi kiếm đến mức những ngón tay trắng bệch.
Mặc dù ba kẻ kia đã bật kỹ năng ẩn thân, nhưng Ren biết rõ rằng kỹ năng này không phải hoàn hảo tuyệt đối.
Nó chỉ hiệu quả khi người sử dụng đứng yên hoặc di chuyển chậm rãi. Hơn nữa, sự thành thạo của mỗi người cũng ảnh hưởng trực tiếp đến độ hoàn hảo của việc ẩn nấp.
Những chuyển động của ba kẻ này, thô bạo và vội vã, không chỉ khiến chúng lộ ra mà còn phơi bày sự bất cẩn của chúng.
Cứ mỗi bước chạy hối hả, vị trí của chúng lại càng rõ ràng, như một vết mực loang ra trên trang giấy trắng.
Không chờ đợi thêm dù chỉ một nhịp, Ren lao ra khỏi bóng tối, thanh kiếm trong tay vung lên, lưỡi kiếm lóe sáng như một tia chớp đột ngột trong đêm.
Một nhát chém mạnh mẽ, không chút do dự, đánh thẳng vào cơ thể tên chạy phía trước.
Lưỡi kiếm cắt xuyên qua lớp giáp thô sơ của hắn, máu văng ra theo từng mảnh pixel đỏ rực, ánh sáng lạnh lẽo của thanh kiếm rực lên như báo hiệu cái kết của cuộc truy đuổi này.
Ren không nghĩ ngợi nhiều, chỉ hành động theo bản năng, sự căm giận dâng lên trong lồng ngực.
Những tên này, những kẻ giả vờ là đồng đội, lại đang muốn lợi dụng những người khác. Và cậu sẽ không để chúng thoát dễ dàng.
Tên thủ lĩnh thét lên, nhưng chưa kịp phản ứng, hắn đã cảm nhận được một cơn đau xé rách, như thể có gì đó xuyên qua cơ thể mình.
Cảm giác đó đến quá đột ngột, khiến hắn chỉ kịp chớp mắt trước khi sự đau đớn bao phủ toàn bộ cơ thể.
Những tên còn lại trong nhóm của hắn đứng sững lại, bàng hoàng và không thể tin vào những gì vừa diễn ra.
Kẻ t·ấn c·ông không phải đồng bọn hay quái vật, mà là một người chơi hoàn toàn khác. Một người mà chúng không hề hay biết từ trước.
Ren không một chút do dự, chặn lối đi phía trước bọn chúng. Cậu xoay thanh kiếm một vòng, nhanh nhẹn như một cơn gió, tiếp tục dồn ép tên thứ hai.
Đòn t·ấn c·ông sắc bén lướt qua không khí, không cho kẻ thù một cơ hội phản ứng, như lưỡi dao cắt xuyên qua màn đêm.
“Đừng mơ tưởng thoát khỏi đây!” Ren gầm lên, ánh mắt sáng rực, mang theo ngọn lửa của sự quyết đoán. Cậu không khoan nhượng, mỗi cú chém đều dồn ép thêm một chút vào những tên này.
Tên thứ ba, còn đang hoang mang và bối rối, nhanh chóng lùi lại, cố gắng rút lui. Nhưng Ren đã nhanh hơn hắn rất nhiều.
Một cú vung kiếm ngang, sắc như dao cạo, chém trúng sườn hắn. Không kịp kêu lên một tiếng, hắn đã ngã quỵ xuống đất, ánh mắt đầy đau đớn và sợ hãi.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, chỉ trong vài giây, không gian xung quanh chìm vào im lặng, chỉ còn lại tiếng thở gấp của Ren và ba kẻ khốn nạn đã b·ị t·hương nặng.
Nhưng cậu biết rõ, chúng sẽ không c·hết. Trang bị của bọn chúng tốt hơn hẳn so với những người chơi khác mà Ren từng đối mặt.
Với bộ giáp sắt dày và v·ũ k·hí mạnh mẽ, đòn t·ấn c·ông của cậu dù mạnh mẽ, nhưng không gây ra sát thương đủ lớn để kết liễu chúng ngay lập tức.
Cơn đau rõ ràng đã khiến bọn chúng dừng lại, nhưng chắc chắn chúng sẽ không đầu hàng dễ dàng như vậy.
Cậu nhìn từng tên một, ánh mắt lạnh như băng, rồi quay lại nhìn hướng Yuna và Nautilus.
Vậy là, dù không mong muốn, cậu đã t·ấn c·ông trước để tạo cơ hội cho họ rút lui. Nhưng Ren biết, trận chiến chưa kết thúc, mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Ba tên khốn bắt đầu lùi lại rồi lập tức phân tán, mỗi tên di chuyển sang một hướng, bao vây Ren từ ba phía.
Tên thủ lĩnh, gương mặt đẫm mồ hôi và nỗi sợ, rút thanh kiếm sắc bén, ánh sáng lấp lánh từ lưỡi kiếm phản chiếu những tia sáng yếu ớt trong hang động tối tăm.
Hắn nhắm thẳng vào Ren từ phía bên phải, cú vung kiếm nhanh như chớp, mục tiêu là đâm vào cơ thể đối phương.
Cùng lúc đó, tên thứ hai, từ phía bên trái, lao tới với v·ũ k·hí là một chiếc chùy đá thô sơ, đe dọa đập mạnh vào người Ren.
Cái chùy rít lên trong không khí, mang theo sức mạnh của một cú đập c·hết người.
Tên thứ ba, trong trạng thái bối rối nhưng vẫn quyết đoán, cầm một chiếc rìu sắt, vòng qua phía sau, chuẩn bị vung lên một cú chém mạnh mẽ, tận dụng mọi kẽ hở trong phòng thủ của Ren.
Ba kẻ này không còn lùi bước nữa, chúng đã hiểu rằng nếu không hạ gục Ren ngay lúc này, sẽ không có cơ hội nào khác. Cả ba đều t·ấn c·ông, không khoan nhượng, không cho Ren một giây thở dốc.
Ren cảm nhận được mỗi một đòn t·ấn c·ông đang ập tới, và bản năng chiến đấu của cậu nhanh chóng lên tiếng.
Không có thời gian để nghĩ ngợi, Ren khẽ nhún người, đánh mạnh thanh kiếm vào phía trước. Cậu quay người, vung kiếm vào tên thủ lĩnh, hất đòn t·ấn c·ông của hắn sang một bên.
Đột ngột, Ren vươn người sang phía trái, né cú đập của chiếc chùy sắt, và với động tác nhanh như chớp, thanh kiếm quét ngang, lưỡi kiếm chém vào phần rìa của chiếc chùy, Ren khẽ hăn mặt vì sức nặng của cây chùy và sức mạnh của đối phương.
Nhưng cậu nhanh chóng phản ứng, trong khi đối thủ đang cố dừng sức mạnh hòng đẩy lùi cậu bằng v·ũ k·hí của mình, Ren nhẹ nhàng nghiêng người kiếm.
Trong tâm của cây chùy lệch hẳn sang một bên, khiến đối phương mất đà, hắn ta nhào về phía trước do sức mạnh của mình.
Tên thứ ba từ phía sau không hề buông tha. Nhưng Ren đã sớm dự đoán được, cậu xoay người nhanh chóng, nghiêng người né tránh cú chém của chiếc rìu.
Với một động tác sắc bén, thanh kiếm của Ren chém vào tay cầm của tên thứ ba, làm hắn mất kiểm soát, chiếc rìu văng ra xa.
Tình huống hiện tại đang cực kỳ căng thẳng, nhưng Ren vẫn giữ vững được thế trận.