Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Dòng chảy của kiếm thuật.
Gareth mỉm cười. “Giờ thì… dùng nó lần nữa.”
Vút! Vút!
Cậu để cơ thể mình trôi theo dòng nước.
Nhưng trước khi cậu có thể tiếp tục, Gareth đột nhiên hạ kiếm xuống.
Và rồi...
Và thanh kiếm của ông ta vung xuống.
Chỉ một chút nữa thôi.
Lần này, cậu không chỉ chém kiếm.
Ren mở lớn mắt. “Kỹ năng đã được ghi nhận…!”
Thanh kiếm trong tay cậu vẽ nên một đường chém sắc bén. Nhưng ngay khi lưỡi kiếm vừa lướt qua không khí, cậu không dừng lại.
Ren lập tức nâng kiếm lên đỡ.
“Giơ kiếm lên đi.”
“Kỹ thuật này không phải thứ mà hệ thống sẽ tự động cấp cho cậu. Nhưng nếu cậu học được nó, nó sẽ trở thành một kỹ năng thực sự, xuất hiện trên cây kỹ năng của cậu.”
“Dòng Chảy Liên Hoàn…” Cậu lẩm bẩm, ánh mắt sáng rực.
Chỉ còn một chút nữa là lên cấp.
Gareth sẽ không ngần ngại khiến cậu quỵ xuống.
Ông ta nhấc thanh kiếm lên, đầu mũi kiếm chỉ chệch xuống một góc nhỏ, cơ thể thả lỏng nhưng vẫn giữ được sự cảnh giác tuyệt đối.
Ngay lúc đó....
Đây không phải là một tư thế phòng thủ. Cũng không hoàn toàn là một tư thế t·ấn c·ông.
Không chỉ là kiếm thuật, mà còn là cách đọc chuyển động, dự đoán bước đi tiếp theo, kiểm soát hơi thở của mình và tận dụng từng cơ hội nhỏ nhất.
Cậu lao lên..
Đây là một trận đấu thực sự.
Gareth rút kiếm ra khỏi vỏ.
Flowing Light Slash…
Vút! Hai nhát.
Mà là một dòng thác lưỡi kiếm, không gì ngăn cản được.
Ren cảm thấy tim mình đập mạnh.
Gareth gật đầu. “Không phải kỹ năng hệ thống cấp cho cậu. Mà là một kỹ thuật thực sự.”
Một nhát chém nữa.
Vút!
Đòn t·ấn c·ông của Gareth không có gì là thừa thãi. Nó không phải một cú chém thử nghiệm, cũng không phải một đòn đánh nặng nề chỉ để thể hiện sức mạnh.
Vút!
Vút!
“Đủ rồi. Ta không ở đây để khiến cậu mơ hồ thêm nữa.”
“Một kỹ năng?” Cậu hỏi, giọng trầm xuống.
Ông ta không để lộ bất kỳ kẽ hở nào.
Nhìn thấu đối thủ.
Gareth quan sát cậu, ánh mắt trầm ngâm. “Tốt… nhưng chưa đủ.”
Không phải do hệ thống cấp cho.
Ren nuốt khan, rồi gật đầu.
Ren nuốt khan.
Nhát chém thứ hai, thứ ba, thứ tư nối tiếp nhau như một c·ơn l·ốc x·oáy. Không có bất kỳ khoảng trống nào giữa các động tác.
Dòng chữ quen thuộc hiện lên trước mắt cậu:
Sau một thời gian dài luyện tập, hơi thở của Ren trở nên gấp gáp. Cậu có thể cảm thấy cơ bắp mình đang gào thét vì kiệt sức, nhưng đôi mắt cậu vẫn chưa rời khỏi thanh kiếm của Gareth.
“Dù sao thì, cậu đã làm tốt.”
Sức mạnh.
Một dòng thông báo mờ nhạt hiện ra trước mắt:
Vút! … Bốn!
“Đủ rồi.”
Nhưng Gareth…
Ngay khi lưỡi kiếm của Gareth chạm vào thanh kiếm của cậu, Ren đã nhận ra sự khác biệt.
[Flowing Light Slash.]
Không phải từng đòn riêng lẻ.
Nhưng rồi, thay vì tiếp tục chủ đề vừa rồi, ông ta khẽ thở ra một hơi, lùi lại một bước và đặt tay lên chuôi kiếm của mình.
Vút! Một nhát.
Sát khí của Gareth không mạnh bạo, nhưng lại có một sự uy nghiêm không thể xem nhẹ.
Mềm mại như nước. Nhanh tựa cơn gió. Nhưng mỗi đường chém đều mang theo sát khí lạnh thấu xương.
“Một kiếm sĩ thực thụ… không chỉ học cách t·ấn c·ông. Mà còn phải biết cách nhìn thấu đối thủ.”
Mỗi nhát chém kế tiếp sẽ nhanh hơn nhát chém trước đó. Nếu thực hiện hoàn hảo, chuỗi kiếm này có thể cuốn bay bất cứ thứ gì cản đường.
Gareth nhìn cậu, rồi gật đầu.
Và nếu cậu không nghiêm túc.
Cậu có thể chém, có thể đâm, nhưng mỗi đòn đánh luôn có khoảng trống nhỏ giữa các động tác.
Gareth hạ kiếm xuống, nhìn thẳng vào cậu.
Ông ta bước lại gần, ánh mắt trầm ngâm.
“Bây giờ, hãy thử xem.”
Một kỹ năng không phải nhặt được từ nhiệm vụ, không phải nhận từ hệ thống… mà là tự mình lĩnh hội?
Mũi kiếm lướt đi, quét qua mặt đất, để lại những vệt sáng lấp lánh như ánh trăng tan vào hồ sâu. Những vụn pixel đỏ rơi rụng trong không khí, lặng lẽ như những bông tuyết rơi chậm rãi.
Gareth nhìn Ren một lúc lâu, ánh mắt sắc bén của ông ta như thể có thể xuyên thấu suy nghĩ của cậu.
Thanh kiếm xé gió, mỗi nhát chém càng lúc càng nhanh hơn.
Một phần trong cậu vẫn còn lấn cấn về những gì Gareth nói trước đó, về NPC, về việc rời đi mà không cần đánh bại trùm tầng.
“Kiếm kỹ này không chỉ dựa vào tốc độ. Nó là một dòng chảy. Cậu phải để ánh kiếm của mình trôi đi như nước, tự nhiên, không bị cưỡng ép.”
“Dừng lại.”
Ren ngẩng đầu lên. “Một kỹ năng sao?”
Ren cảm thấy một luồng thông tin tràn vào tâm trí cậu.
Gareth không đáp ngay. Ông ta chậm rãi bước về phía trước, đầu mũi kiếm hơi hạ xuống, rồi đột ngột xoay người.
Ren mở lớn mắt.
Nhưng điều này vẫn không làm giảm đi sự vui sướng trong lòng, một kỹ năng chủ đạo đã nằm trong cây kỹ năng của cậu.
Gareth cười khẽ. “Tốt.”
Ren nghiến răng, dùng cả hai tay để chống đỡ.
“Đây là…”
Ren im lặng.
[Weapon Mastery: Sword]
Một chuỗi kiếm thuật không có điểm dừng, mô phỏng dòng chảy xiết của thác nước.
Âm thanh kim loại chạm nhau vang lên trong không khí yên tĩnh. Một thanh kiếm thẳng, lưỡi thép sắc bén phản chiếu ánh sáng chạng vạng.
Ren không chần chừ nữa.
Một cú đỡ nữa.
Một bước lùi, rồi một bước tiến lên.
Ren khựng lại.
Ren thở hổn hển, khuỵu một chân xuống nhưng vẫn cắn răng chống lại cơn mệt mỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông ta không coi đây là một bài tập đơn giản.
“Ta có thể tiếp tục.” Cậu nói, giọng khàn đi.
Ren biết.
Ren gật đầu, tập trung hoàn toàn.
Ting!
Âm thanh của mệnh lệnh không hề mang theo sự ép buộc, nhưng lại có một trọng lượng không thể từ chối.
Chương 82: Dòng chảy của kiếm thuật.
Ren cảm nhận rõ sự thay đổi trong chuyển động của mình. Cậu có thể cảm nhận trọng lượng của thanh kiếm rõ hơn, có thể dự đoán đường kiếm của Gareth nhanh hơn.
Gareth xoay thanh kiếm trong tay một cách điêu luyện, rồi nhẹ nhàng chỉ mũi kiếm về phía Ren.
Cậu đã có thể sử dụng nó. Nhưng để thực sự làm chủ kỹ thuật này… cậu vẫn còn một chặng đường dài phía trước.
Gareth xoay nhẹ cổ tay, thanh kiếm trong tay ông vẽ nên một vòng cung mềm mại nhưng đầy uy lực.
Gareth mỉm cười.
“Hệ thống sẽ không tự động cho cậu kỹ năng này.” Gareth nói, ánh mắt sắc bén. “Nhưng nếu cậu nắm vững nó, nó sẽ khắc sâu vào cơ thể cậu và khi đó, hệ thống sẽ ghi nhận nó như một kỹ năng thực sự.”
“Nếu cậu muốn mạnh hơn, ta sẽ dạy cậu.”
Giọng ông ta trầm ổn, như thể mỗi lời nói đều mang theo trọng lượng.
Cậu chưa hoàn toàn thoát khỏi dòng suy nghĩ vừa rồi, nhưng phản xạ của cơ thể đã khiến cậu lập tức vào tư thế chiến đấu.
Một âm thanh vang lên trong tâm trí cậu.
Cứ như thể nếu Ren đứng trước những đường kiếm đó, cậu sẽ bị cuốn theo, bị dồn ép cho đến khi kiệt sức.
Vút! Ba nhát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ren khựng lại, hơi thở dồn dập, lòng bàn tay siết chặt chuôi kiếm đến mức run lên.
Gareth cất giọng, trầm ổn mà sắc bén.
“Lắng nghe, Ren.”
Một luồng gió sắc lạnh xé toạc không gian khi thanh kiếm của Gareth vung lên. Nhưng điều khiến Ren kinh ngạc không phải là tốc độ hay sức mạnh của nhát chém.
“Hãy nhớ kỹ, thanh kiếm của cậu không phải là thứ duy nhất phải mạnh. Mắt của cậu, phải sắc bén hơn lưỡi kiếm. Tay của cậu, phải vững hơn cả thép. Và ý chí của cậu, phải không thể lung lay.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bắt đầu nào.”
Ren ngẩng đầu, thoáng ngạc nhiên.
Gareth đang đứng trong một trạng thái cân bằng hoàn hảo, nơi mà chỉ cần một chút chuyển động nhỏ cũng có thể dẫn đến một nhát chém chí mạng.
[Flowing Light Slash.]
Mà do chính cậu tạo ra.
Gareth tiến lên một bước, chậm rãi nhưng dứt khoát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ren ngay lập tức nhận ra.
Ren mất rất nhiều thời gian vào việc kích hoạt kiếm kỹ này...nó vẫn chưa hiệu quả trong thực chiến...đặc biệt...đối với một kẻ đơn độc như cậu.
Mà là sự liền mạch.
Cậu gật đầu ngay lập tức. “Tôi muốn học.”
Lv1: 90/100 (Beginner)
Cậu xoay người, cơ thể di chuyển theo quán tính, cho phép từng đường kiếm hòa quyện vào nhau.
Gareth nhìn cậu, rồi khẽ gật đầu. “Bắt đầu đi.”
Kỹ thuật kiếm của một người chỉ huy…
Ren nhìn thấy nó, và vô thức siết chặt chuôi kiếm của mình.
Mồ hôi chảy dài trên trán, hòa lẫn với hơi thở nặng nhọc. Cánh tay cậu run lên, nhưng mỗi đòn đánh đều sắc bén hơn trước.
Ren hơi nín thở.
Ren siết chặt chuôi kiếm. Cậu có thể cảm thấy hơi thở của mình vẫn chưa ổn định hoàn toàn sau buổi luyện tập dài, nhưng ánh mắt cậu đã trở nên sắc bén hơn.
Áp lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ren cắn răng, nhìn xuống đôi tay mình.
“Không tệ. Nhưng cậu chưa kiểm soát được nhịp độ.” Ông ta chậm rãi nói.
Cậu có thể cảm nhận từng lời nói của Gareth đang in sâu vào tâm trí mình.
Mà đó là một nhát kiếm chính xác đến đáng sợ.
“Cậu có muốn học thêm một thứ nữa không?”
Bạn đã lĩnh hội một kỹ năng mới!
Ánh kiếm tuôn chảy.
Và bắt đầu dạy cậu một kỹ thuật hoàn toàn mới.
Cậu chớp mắt, rồi chậm rãi điều chỉnh tư thế.
Nếu cậu có thể học được nó, chắc chắn cậu sẽ trở nên mạnh hơn.
“Dòng Chảy Liên Hoàn.” Gareth nói, thanh kiếm vẫn tiếp tục vũ động. “Một chuỗi kiếm pháp không có điểm dừng. Một khi cậu bắt đầu, đối thủ sẽ không thể phản công.”
Một chuỗi kiếm pháp không có điểm dừng. Một cơn sóng liên tiếp cuốn trôi đối thủ.
Không phải một phần thưởng từ nhiệm vụ.
“Kiếm thuật không phải chỉ là chém và đâm.” Gareth nói, giọng trầm ổn. “Mỗi động tác của cậu đều phải có mục đích. Mỗi bước chân đều phải có ý nghĩa.”
Ngay khi đường kiếm đầu tiên kết thúc, đường kiếm tiếp theo đã bắt đầu.
Cả tốc độ.
Cơn sóng ánh sáng cuối cùng bùng nổ. Nhưng ngay khi Ren định tiếp tục...
“Ta biết cậu có thể.” Ông ta nói. “Nhưng đấu kiếm không phải chỉ là về thể lực. Cậu cần biết khi nào nên dừng lại và khi nào nên tiếp tục.”
Tiếng kim loại v·a c·hạm vang vọng khắp không gian.
Gareth nhìn cậu, rồi nhếch môi.
Rồi ông ta nâng thanh kiếm lên.
Gareth quan sát cậu một lát, rồi nhếch môi.
Không có khoảng dừng. Không có sự ngắt quãng.
Ren gật đầu.
Nhưng phần còn lại của cậu, phần đang cầm kiếm trong tay, biết rằng đây không phải lúc để nghĩ quá nhiều.
Ren hít sâu một hơi, siết chặt chuôi kiếm. Những ngón tay cậu hơi run lên, không phải vì sợ hãi, mà vì cậu cảm nhận được, thứ sức mạnh tiềm tàng đang chực chờ bùng nổ.
Gareth di chuyển như dòng nước chảy, mỗi động tác hòa vào nhau hoàn hảo, không hề có kẽ hở.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.