Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85: Vân Ám Vệ (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Vân Ám Vệ (2)


Tại công ty Vân Gia, giờ này đã là giờ tan tầm, công ty cực ít người ra vào. Cả toà nhà cao tầng, chỉ lác đác vài người. Tại tầng cao nhất của công ty, lại là một phòng tập luyện với cực kỳ nhiều dụng cụ tập luyện. Lúc này, trong phòng tập luyện có 108 người đang đứng xếp hàng chỉnh tề, chia làm mười hàng, mỗi hàng 10 người, trên cùng có 8 người đứng riêng lẻ, ai nấy vẻ mặt nghiêm nghị, không một nụ cười. Từ trên đội quân toả ra sát khí âm trầm.

...

Mọi người đã quen với Vân Mộng như vậy, trước kia còn sợ, nhưng khi đã biết, ai cũng thấy đáng thương hơn là đáng sợ, nhưng mọi người không dám nói ra, sợ tổn thương Vân Mộng.

"Các ngươi chuẩn bị đi, ai không phục thì cứ chiến! Chiến để cho thiếu chủ thấy, Vân Ám Vệ là đội quân quả cảm, không phải một con mèo con c·h·ó, hay chỉ là một thiếu gia ăn chơi nhờ phúc cha mẹ là có thể leo lên đầu chúng ta ngồi!" Đặng Thái Sơn hô to.

Chương 85: Vân Ám Vệ (2)

"Trưởng Quan, nếu như đã có người đánh bại thiếu chủ, thì người khác có được phép khiêu chiến thiếu chủ hay không?"

"Chà, mọi người thật vui vẻ nhỉ!"

"Tốt tốt, ta nghe nói trong trận chiến đó, có một mỹ nữ, cũng bị thiếu chủ đấm không thương tiếc, nghe nói đã tàn phế rồi! Mỹ nữ tóc bạc này, mắt xanh này, đẹp mê người, còn võ công cao cường, Cổ Võ Giả cấp 4, chuyên về ám sát, suýt bị thiếu chủ đấm tới c·h·ế·t!"

"Ha ha, còn không phải sao, trong nhóm chúng ta, ngoại trừ Vân Mộng, chắc không ai có khả năng đánh với thiếu chủ. Thiếu chủ đúng là thiên tài, vượt một đại giai cấp mà nghịch sát đối thủ!" Một thanh niên với vẻ ngoài bóng bẩy như soái ca, mái tóc dài đi cùng khuôn mặt điển trai, hắn là một tên sát gái chính hiệu. Hắn là Đường Lân, một trong những thủ lĩnh của Vân Ám Vệ.

Đặng Thái Sơn gầm lên.

"Ha ha, Thái Sơn đại ca chỉ là đang dụ mấy tên xương cứng lòi mặt ra cho thiếu chủ lập uy mà thôi! Ta dám cá, đại ca mà dám bước ra đánh với thiếu chủ, ta mất luôn tiền lương tháng này!" Một cô nàng với bộ ngực vĩ đại, chiếc cúc áo dường như cũng không thể kiềm hãm được thứ vũ khí đang gắn trước ngực, chúng như muốn nổ tung khỏi mớ đồ bao kín người. Dáng người cực kỳ bốc lửa, và ăn mặc cũng nửa kín nửa hở cực kỳ dụ hoặc. Nhưng nam nhân bị nàng mê hoặc, hầu như đều c·h·ế·t cả rồi. Nàng ta là đệ nhất tình báo của Vân Ám Vệ Đặng Y Nhi.

"Yếu như vậy sao?" Mọi người bàn tán xôn xao.

"Chậc chậc, cả nữ nhân cũng không tha! Giống với anh nhỉ Hắc Ảnh!" Đường Lân cười cười liếc nhìn người đàn ông trùm kín cả người, chỉ để lộ đôi mắt. Sau lưng hắn là một thanh đao.

Mọi ngời ai nấy xôn xao. Chỉ là cấp ba, ở đây yếu nhất cũng là cấp ba rồi, cấp một và hai chỉ là quân dự bị, không được tính làm quân chính thức. Quân chính thức chỉ luôn có 108 người, ai muốn lên chính thức, phải thách đấu với người trong đội chính thức, thắng thì trở thành chính thức, bại... mất một tháng tiền lương cho người bị thách đấu. Vậy nên, trong Vân Ám Vệ, mọi người cạnh tranh với nhau rất quyết liệt, bởi vì chính thức và dự bị đãi ngộ rất khác nhau.

"Chiến! Chiến! Chiến!"

Hắc Ảnh im lặng, không nói tiếng nào, chỉ nhìn Đường Lân, sau đó lại nhìn về đội quân đang đứng.

"Nếu là Trọng Cường, ta phục, bởi vì hắn là cao thủ Cổ Võ Giả cấp 8, còn Trọng Lâm, chỉ là một tên nhóc con chưa tròn 18 tuổi. Ta đã nói phải thử thách hắn, mới cho hắn lên vị trí này, nhưng Vân Lão lại yêu cầu huỷ bỏ, trực tiếp cho hắn lên chức. Ta không phục! Chúng ta là những kẻ dùng máu kiếm sống. Một tên nhóc có tài đức gì mà lãnh đạo chúng ta!"

Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ai nấy trong mắt đều có vẻ không tin, tiền dễ kiếm vậy sao? Một tên bước ra khỏi hàng, cất cao giọng chất vấn.

Đặng Y Nhi nghe tới đây thì mồ hôi đầy đầu. Bọn chúng chỉ nghe chiến tích của thiếu chủ, chưa hề gặp gỡ, cứ ngỡ là thiên tài, nhưng không ngờ theo lời Vân Mông lại là một tên hung ác.

"Đúng, yếu như vậy, chỉ bằng cấp mấy tên yếu nhất ở đây!" Đặng Thái Sơn sợ người ta hết hy vọng, cứ luôn châm mồi lửa, châm chiến ý cho một đám người.

Đặng Thái Sơn ánh mắt rét lạnh nhìn 107 người còn lại. Trong này ít nhất có một nửa không phục. Bọn họ xuất thân từ nhiều vị trí khác nhau, kể cả sát thủ và lính đánh thuê đều có. Nhưng thân phận của quá khứ, bọn họ toàn bộ đã từ bỏ, bây giờ chỉ là quân của Vân Ám Vệ, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh là chức trách của bọn họ. Dù khó chịu, nhưng không ai dám lên tiếng.

Đặng Y Nhi cười một cách mị hoặc. "Nếu thiếu chủ thích thủ, em cũng có thể thử."

"Ta biết các ngươi không phục, nhưng đây là Vân Gia, Vân Gia nuôi các ngươi, nuôi gia đình của các ngươi, việc các ngươi cần làm là phục tùng. Trước kia là Vân Lão, bây giờ là thiếu chủ Trọng Lâm." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người đều hô to khẩu hiệu. Đúng lúc này, cửa phòng mở ra. Một giọng nói già nua vang vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứng đầu là Đặng Thái Sơn, hắn lúc này cũng vẻ mặt âm trầm lạnh lùng.

"Lần này khác, ai không phục có thể đứng ra. Bởi vì..." Đặng Thái Sơn nói một nửa thì im lặng, liếc nhìn mọi người xung quanh. "Ta cũng không phục!"

Kết quả lúc đầu chỉ có khoảng một nửa không phục. Bây giờ thì tốt, một trăm người chẵn ai nấy đều muốn đánh thiếu chủ.

"Trưởng Quan, thiếu chủ cấp bậc bao nhiêu?"

"Hỏi hắn làm gì, tí nữa chắc chắn có hắn lên đấu với thiếu chủ, tên này là tên cuồng chiến đấu!" Vân Mộng cười hắc hắc. Cơ bắp của nàng cũng theo đó mà co giật liên hồi.

"Như các ngươi đã biết, hôm nay thiếu gia sẽ tiếp nhận vị trí thiếu chủ của Vân Ám Vệ. Từ nay, mọi người phải hoàn tùng phục tùng mệnh lệnh của thiếu chủ! Các ngươi có rõ!"

Đặng Thái Sơn ánh mắt giật giật. Cá đã cắn câu! Hắn nghiêm mặt, nhưng trong lòng thì đang mừng như mở hội. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Rõ!" 107 người còn lại hô to rõ.

"Được, xa luân chiến cũng được! Chỉ cần đánh thắng là được!"

"Như vậy... có quá bất công hay không? Thiếu chủ chỉ sợ bị đánh... đến c·h·ế·t!" Tên lính đó dò hỏi. Hắn sợ, không đến lượt hắn thách đấu, thiếu chủ đã bị đánh c·h·ế·t hoặc hôn mê thế thì xong.

"Có ai không phục?" Đặng Thái Sơn hét lớn.

"Ta cho các ngươi cơ hội!" Đặng Thái Sơn cất cao giọng. "Khi thiếu chủ đến, ai không phục, có thể đứng ra thách đấu với hắn. Bao nhiêu người cũng được. Chỉ cần ai đánh bại được thiếu chủ, ta sẽ thưởng một năm tiền lương cho người đó! Vân Lão cũng đã đồng ý chuyện này! Đây là cơ hội kiếm tiền cho các ngươi đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha ha, ta cho các ngươi biết, nếu đánh c·h·ế·t được thiếu chủ, Vân Lão nhận người đó làm nghĩa tử. Chắc chắn trăm phần trăm!" Đặng Thái Sơn quăng thêm một quả bom nặng ký.

Đặng Thái Sơn hét lớn! Ánh mắt rét lạnh, lời nói hung tợn. Nếu ánh mắt run rẩy không bán đứng hắn, thì có lẽ ở đây ai cũng tin. Trừ vài người đứng đầu đội quân này.

Vừa nói Đặng Y Nhi vừa liếm liếm bờ môi cực kỳ mê hoặc.

Hắc Ảnh là kẻ chuyên nhận các nhiệm vụ ám sát. Bản tính hắn luôn ít nói, chỉ im lặng nhận lệnh và thực hiện nhiệm vụ. Lời nói thì số lần mở miệng chắc đếm được trên đầu ngón tay.

"Vẫn không nói lời nào! Vô vị!" Đường Lân lắc lắc đầu chán nản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ai nấy đều kích động như được đánh máu gà.

Cả đội quân im ắng, không ai lên tiếng.

"Chỉ là cấp ba!"

"Đại ca đang run kìa!" Vân Mộng cất giọng cười khanh khách. Giọng nói cực kỳ mê hoặc lòng người. Chỉ là hình dáng của nàng không phù hợp với giọng nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Vân Ám Vệ (2)