Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Tiên Ma Bất Hối (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Tiên Ma Bất Hối (1)


Minh Hỏa thủ chưởng tựa như đang cười nhạo, đốt cháy hết thảy hi vọng ảo tưởng, đốt cháy hết thảy chính nghĩa giả dối.

"Đúng sai phải trái, nhân quả hư vô, đọa tận luân hồi"

Bộ phim khá dài, đã chiếu được hơn hai giờ đồng hồ, lẻ loi hai thân ảnh ngồi bên dưới vẫn giữ im lặng đến tận bây giờ.

"Bọn lừa trọc các ngươi đến cuối cùng vẫn chỉ là con rối bị triều đình xoay trong tay, Trì Kiếm Các rồi sẽ phải trả giá" (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt già dặn tuấn tú, nơi vần trán hằn sâu một vết sẹo nhưng lại không thể nào hủy đi được sức hút tự nhiên của hắn, khí chất tựa như tiên thần cao cao tại thượng đối mặt với sâu kiến dưới thế gian.

"Nộ Phật Cấm Chú!"

Dưới màn ảnh, một lão thiền tăng phật bào đã nhuộm đỏ tươi, miệng tràn ra tia máu, toàn thân liên tục tỏa ra trùng thiên huyết khí.

“Tiên Ma Bất Hối còn xuất chiếu chứ?”

Tiên thi, ma thi, thần thú t·hi t·hể từ tầng mây rơi rụng xuống như mưa, mỗi một giọt máu chảy ra rơi xuống đều bốc hơi hóa thành vĩnh chú nguyền rủa hòa vào sát trận rải rác khắp các nơi.

Trăm ngàn năm sau, lại một thịnh thế, quần hùng tranh nhau, tông môn nối đuôi san sát, triều đình hắc thủ, Thiên Sơn Linh Phật Tự ghét ác như cừu, chư thế chính tà đối kháng đời đời không dứt.

Một cái bóng mờ phật đà to lớn vương mình ẩn hiện, trên mặt thần sắc từ bi dần chuyển sang dữ tợn.

Xa xa có trăm vạn tiên thú đang gầm thét lao nhanh, thần thông dư chấn phấn toái một vùng rộng lớn hư không khiến thiên địa nơi đây vĩnh viễn trở thành đất c·hết cấm khu.

Sa Sa Sa!

"Đã một tuần rồi, ngày nào bọn hắn cũng đến, vẫn mặc một kiểu trang phục đó, không phải là dân cosplay đi, ta cũng thật không hiểu người trẻ tuổi, bộ phim này hot đến vậy sao" (đọc tại Qidian-VP.com)

"PHẬT"

"Nhưng là…"

Đơn thuần trở nên độc đoán, không màng danh lợi cho tới tâm ma tham vọng, vừa chính vừa tà, ở thế giới này đúng sai đã không quá quan trọng.

Dung nham len theo hai chân của khổng lồ phật đà mà bò lên tràn ra toàn thân khiến pháp tướng trở nên đỏ rực chói lọi tựa như một vần tiểu thái dương thiêu đốt.

Dứt lời, hoàn cảnh xung quanh liền bỗng chốc vặn vẹo thay đổi, bầu trời tách ra, phía thương khung xuất hiện dọc ngang một con mắt quạ màu đỏ tươi tựa như huyết nguyệt, mặt đất rừng sâu trồi lên từng thanh từng thanh tàng binh thần khí.

Người bên trái giống như tùy tùng, một tay nâng dù rung lắc vung nước mưa bám bên trên ra xa sau đó liền tùy tiện gác ra sau lưng tựa như tư thế thủ kiếm. Hai người không nói một lời mà vào thang máy, một mạch đi thẳng đến tầng năm khu rạp chiếu phim.

"Lão Trần ngươi chưa xem? ta đã xem rồi này, cũng không tệ, nam chính cùng nữ chính siêu cấp soái, bọn hắn không khéo là người hâm mộ của Dao Hi nữ thần cùng Thiên Vân ảnh đế đi"

Một cổ uy áp t·ang t·hương đè ép làm sinh linh không khỏi sinh ra ý niệm quỳ bái từ vạn cổ vượt qua thời không mà truyền đến hàng lâm ở thời đại này.

Hắc huyết đạo bào phần phật tung bay, lão giả bình tĩnh nhìn nơi đây hết thải. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cái gọi là chính đạo, vì g·iết ta mà nguyện hiến tế hơn chín trăm vạn sinh linh Mạc Châu Thành, hơn mười tôn Hợp Đạo, bốn tôn Độ Kiếp cùng một tôn lão tổ Thiên Thần Cảnh phật tu, thật đáng giá"

"Sư đệ, mau đi, người tới là Trì Kiếm Nhân sát tự cấp" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không, sư huynh, có c·hết cùng c·hết"

Sau đó một đạo phi kiếm phá không mà lên, cắt ngang thiên địa để lại một khe rãnh khổng lồ giữa tầng mây, quang mang phản chiếu, huyết vẩy thương khung, biển xanh hóa huyết hải, nghiệp lực đầy trời.

"Nhanh, sư tỷ của ngươi cần lập tức chữa trị, mang nàng đến Vạn Dược Tháp, sư huynh ta xong việc liền sẽ đuổi đến"

Cũng đã gần nửa đêm, ngoài trời mưa to dữ dội, khiến cho đại sảnh rạp phim hôm nay trở nên hẻo lánh hơn thường lệ, chỉ còn lại một hai cặp tình nhân ngồi trên dãy ghế dưới ánh đèn lờ mờ yên tĩnh nhỏ giọng trò chuyện, có vẻ như đang chờ đợi trời lắng mưa để rời khỏi đây.

Kinh khủng uy áp hành lâm mang theo nhiệt lượng lan tỏa, ngàn dặm sinh linh trong chớp mắt hết thải hòa tan hóa thành biển dung nham.

Đôi mắt hắn hờ hững từ trên cao nhìn xuống bạch y thiếu niên, thanh âm từ tốn mà lạnh nhạt:

Một đạo cột sáng đâm thẳng trời xanh xé tan hắc ám, như thần phật sáng thế tách ra thiên địa, không gian toái nát, hào quang chói lọi, lít nha lít nhít hồng liên nở rộ giữa tinh không phủ kín trời cao, tựa như thiên âm phật quốc hàng lâm.

Hư ảnh phật đà nhe lên răng nanh nộ hống, sáu cánh tay như thế chẻ tre đâm sâu vào hư không, từ bên kia thời không dần xuất hiện ánh đỏ rực len lỏi qua kẽ nứt, trên sáu cánh tay cơ bắp bạo khởi cực lực dùng sức, một thanh Hồng Nhật Chi Đao từ từ được kéo ra.

Huyền Minh nhìn màn ảnh run lên khóe mắt, lại bắt đầu rút tiếp ra một điếu thuốc châm lên mồi lửa đỏ.

Trước ánh đao mang theo hừng hực tịnh hỏa đang ầm ầm mở rộng lao đến, xa xa trăm vạn dặm ở một cái lục địa khác bên ngoài, một hắc bào tuấn tú thiếu niên hiên ngang mà đứng thẳng người giữa không trung.

"Bạch Giang, ngươi không tin tưởng thực lực của sư huynh sao, ngươi lưu lại chỉ cho ta thêm vướng bận, mang sư tỷ của ngươi cùng đi"

"Ma Nha Thiên Cảnh - Vạn Tiên Gia Hương"

Khung cảnh dần tàn, ánh đèn tắt hẳn đi, không gian nhỏ hẹp vang vọng lên một giọng nói thì thầm già nua, tựa như đã trải qua biết bao thiên cổ t·ang t·hương khiến lòng người rung động, như có nhiệt quyết, như có bi thương, nhưng dứt khoát không hối hận.

Không nhịn được nữ nhân viên hỏi:

Tóc đen dài r·ối l·oạn tung bay, mắt thấy ánh đao nuốt chửng hắc thủ phía sau liền xé nát hư không mang theo hủy diệt tính khóa chặt mà lao đến, hắn nở ra một nụ cười lạnh:

Chương 1: Tiên Ma Bất Hối (1)

Hôm đó, một đạo màu tím đen ma kiếm xóa Nam Thần Châu khỏi dòng lịch sử, biến ban ngày thành đêm tối, trảm ra vận mệnh trường hà, diệt tuyệt nhân quả quấn thân, mở ra đại đạo đầu cuối.

Đao khí bay càng xa hình thể càng trở nên bành trướng đốt trụi lam sắc thương khung, lưỡng trọng thiên phút chốc chỉ còn lại màu lửa, không khác gì thần thoại Bàn Cổ khai thiên.

Nam nhân viên bên cạnh lắc đầu:

Kỳ thủ dùng con cờ v·a c·hạm, một bước đi lầm chính là hồn xác cùng táng không thể siêu sinh.

Thiên hàng mưa máu, xem như ít ỏi niềm tiếc thương của Thiên Đạo, ca thán một đường cường giả tranh đạo điểm dừng.

Một nửa thân thể còn lại vẫn bình tĩnh ngồi đó không nhíu một li mi mày, tròng mắt xoay động mang theo lạnh lùng nhìn về một phương hướng mỉm cười, nửa đôi môi câu lên kinh dị lạ thường.

Nghe câu hỏi, thiếu niên lắc lắc đầu lại không nói tiếp, tiếp nhận vé liền cùng đồng bạn bước vào phòng chiếu.

"Chính tà sao, ha ha ha."

Khung cảnh sáng lên, trong màn ảnh là một lão giả lưng còng trên thân tùy tiện khoát hắc huyết đạo bào rách nát.

“Còn vé, đây đã là suất chiếu cuối cùng”

"Tịch Nhật Đồng Quy, thiên địa chinh giao, lão nạp độ ngươi cùng gặp Địa Tạng Vương Bồ Tát" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thành đạo thành ma, một niệm mà ra, tiên ma bất hối.”

Trận đại chiến này, một số đỉnh cấp tu sĩ từng hùng bá một thời đại cũng khó có thể chen chân vào, âm thầm toàn lực cảnh giác mà phòng bị, bảo vệ đạo thống truyền thừa.

Tùy tiện ngồi xuống hàng ghế phía trước, thanh niên cao lớn tuấn tú một mặt thần thái lơ đễnh, râu quai nón lâu ngày không tu sửa hủy đi phần nào độ trẻ tuổi của hắn nhưng lại tô điểm thêm vài phần trải đời phong độ.

"Thế gian dài dằng dặc, hồng trần khói lửa đọa tiên tâm, đại đạo vô thủy đâu là đỉnh, miên miên quá hải, ngàn vạn luân hồi, cái gì là chính, cái gì là tà, trăm ngàn năm nhìn lại, biển xanh khô cạn, cường giả mồ xanh, thiên kiêu vẫn lạc, đại năng lụi tàn"

“Ngày hôm nay lại bao rạp?”

Mờ nhạt dưới ánh đèn màu rực rỡ của khu trung tâm mua sắm lớn nhất nhất thành phố Hồ Minh, hai thân ảnh cao lớn mặc áo khoác đen đeo kính râm xuyên qua màn mưa mà đến.

Tay trái rút bao thuốc lá từ trong túi áo ra, mặc kệ quy định mà hút một hơi, phun một làn khói trắng, hai mắt khép hờ lại.

Đột nhiên quỷ dị từ đỉnh đầu đến cuối thân xuất hiện một đường máu, một nửa thân thể lão giả bị trảm diệt tách rời, lập tức liền khô héo tan biến thành tro.

Xa xa, có hàng loạt con hắc nha tựa như mũi tên lao đến, đầy trời hắc nha tụ lại sau đó một thân ảnh khoát hắc kim cẩm bào, đầu đội huyết hoàng mũ quan từ tốn hiện thân.

Bạch y thiếu niên chăm chú nhìn theo bóng đen dần khuất xa nơi chân trời, trong lòng trút được gánh nặng, cười khổ một tiếng.

Lão tăng run rẩy chắp hai tay trước ngực, hai mắt từ từ nhắm lại.

Phía xa một cái đen như mực chưởng ấn vượt qua hư không mà đến, xuyên thủng tầng tầng kết giới đan xen mà phủ xuống, thiên địa vạn vật thoáng chốc rơi vào a tỳ địa ngục.

Từng giây từng phút đều có cổ lão âm thanh tụng niệm sát chiêu vang lên, Chưởng Trung Phật Quốc, Vạn Hóa Ma Vực, Thiên Thanh Kiếm Hải, Thi Phật Tam Diệt Chỉ, Tự Tại Thiên Thần Thủ, Thái Thượng Đồ Sinh Đao…

Đại Nhật Như Lai trở tay một cái liền chém thẳng đao về phía hắc thủ đang ầm ầm lao đến trên thiên không, dài hơn ngàn dặm đỏ rực đao khí tách ra bóng tối.

Ngoài trời mưa rơi ướt đẫm, sấm đan mạng nhện tựa như lưới trời lồng lộng, trên đường phố đã không có mấy người dám liều lĩnh đi lại dưới cơn mưa to trút nước.

Đi đến trước quầy bán vé, thanh niên cầm dù mới nhàn nhạt mở miệng, giọng nói khô khốc khàn khàn làm người khác liên tưởng đến việc dây thanh quản của hắn từng bị tổn thương.

"Tiên ma đạo không chung đường, a di đà phật, kẻ mang cấm kỵ truyền thừa của Thiên Âm Lão Ma tuyệt không thể để hắn tiếp tục trưởng thành, hôm nay lão nạp cho dù xả thân tạo sát nghiệp cũng phải phổ độ chúng sinh ”.

Hôm nay có lẽ là suất chiếu cuối cùng của bộ phim này, cả rạp cũng chỉ có hai bọn hắn đến xem, không gian phá lệ yên tĩnh cô đơn.

"Đây là lần thứ mấy bọn hắn đến xem"

"Thật đáng tiếc, Tuyên Cổ thời đại đến nay, ba cái kỷ nguyên, Vong Ưu Đế Sư truyền thừa giả, Thiên Thanh Thánh Tông hôm nay liền đoạn tuyệt chân truyền"

Nữ nhân viên một bên trợn tròn mắt:

Vạn tượng hồng trần thế gian xuất hiện một thiếu niên vừa sinh ra đời không lâu đã bị ma môn diệt tộc, may mắn sống sót, vì báo thù mà dùng mọi cách bái nhập tiên tông truy tìm đại đạo.

Trước mặt một nam, một nữ nhân viên hai mắt nhìn kỹ thanh niên cùng đồng bạn to lớn vạm vỡ phía sau liền nhiệt tình lên tiếng:

"A Di Đà …"

Hắn ngồi đó nhắm mắt giữa thiên không, kim lôi như mưa tùy ý gột rửa đại địa, mây đen tầng tầng lớp lớp xoay vòng, cuồng phong tựa như đao kiếm tàn sát bừa bãi tứ phương.

Cấm kỵ tồn tại giao chiến, đây là báo hiệu sắp kết thúc một kỷ nguyên, Thiên Đạo lần nữa khởi động lại, đại đạo đầu cuối chí cao thành đạo giả sắp sinh ra.

Đại năng nổi giận máu chảy thành sông thây phơi khắp chốn, Tiên Thần phẫn nộ diệt quốc đoạn tông c·hôn v·ùi thời đại.

Thấy hai thân ảnh dần xa, nữ nhân viên bán vé nhỏ giọng nói:

Bỏ qua ồn ào phía sau lưng, hai thân ảnh một mực không nói một lời đi hướng về phòng chiếu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Tiên Ma Bất Hối (1)