Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Tịch Nguyệt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Tịch Nguyệt


Huyền Minh trong lòng kinh ngạc:

"Có nó, nhất định có thể đối kháng thứ kia, chúng ta Tịch Nguyệt gia tộc ngàn năm nguyền rủa"

Nghĩ đến một điểm đen mang theo dơ bẩn khí tức đang ký thác trong chân linh, ánh mắt bé nhỏ lóe qua một tia thâm trầm.

Lại thêm vào chân linh đã nhỏ yếu cực hạn có lẽ chuyển thế là cách tốt nhất.

Càng kinh ngạc là Huyền Minh từng thấy một thứ tựa như s·ú·n·g kíp được trưng bày ở Luyện Khí Thất làm mọi suy đoán về thế giới bên ngoài của hắn bị đảo lộn.

Quyển sách cũ trước mặt ghi lại một ít sự kiện xảy ra trong từng thời kỳ của gia tộc, đại sự kiện gần đây nhất là hơn năm mươi năm trước, gia tộc trong vòng một đêm c·hết hơn hai trăm người, nguyên nhân hoàn toàn không ghi rõ.

Bởi vì là hài nhi, dù cho cố sức thế nào đi nữa, mấy tháng trưởng thành cũng chính là ăn và ngủ,

"Trở về nói cho Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ, về sau cách xa đứa bé này một chút, ta cũng không muốn bọn hắn không c·hết vào trên nguyền rủa, trước hết lại c·hết trong tay nó…"

"Phụ thân! Ngươi xem…"

Mạnh nhất bí tịch đạo pháp có thể luyện đến cái gọi là Nội Thiên cảnh, ngự không phi hành, một niệm đào sơn đảo hải, tuổi thọ tăng trưởng đến hơn năm trăm năm, dung nhan không già.

Hai mắt của nam hài tập trung nhìn chằm chằm vào từng câu chữ bên trên một cuốn sách cũ, cách một đoạn thời gian tiểu nhân lại vươn cánh tay búp măng mũm mĩm ra lật trang sách.

“Đồng thời, còn có một chút không đúng, đó chính là số lượng lão nhân cực kỳ ít”

Ầm Ầm !

"Ha ha rốt cuộc thành công…!"

Người hầu tựa hồ đã sớm chuẩn bị, tiến lên im lặng thanh lý ô uế.

"Người của gia tộc này, bất kể là ai cũng đều tựa hồ có thể sử dụng một ít bí thuật”

Huyền Minh suy đoán vào thời điểm đó có lẽ hắn còn có ý thức, sau đó lại không hiểu trùng hợp mà gặp phải Tịch Nguyệt gia tộc đang cử hành một cái " Nghi Thức" triệu hồi, mảnh vỡ chân linh mang theo linh hồn của hắn vì cầu sống tiếp liền tự động thuận theo triệu hoán mà giáng lâm,

"Khí tức này…."

"Hắn chính là … cái kia sao"

Hắn thử nghiệm điều động chân linh, lại cảm nhận được một trận cùng cực đau nhói đến từ linh hồn.

Giữa lòng rừng hoang núi thẳm, một tòa cổ lâu u ám ẩn hiện phủ đầy rêu phong và bụi thời gian, từ bên trong bỗng nhiên truyền ra tiếng cười điên cuồng:

Bên ngoài, có từng tiếng tộc nhân bàn tán nhỏ bé truyền vào.

“Tổ tiên của gia tộc này lai lịch không đơn giản”

Qua những tư liệu này Huyền Minh liền có dự cảm thế giới này nước rất sâu.

“Gia tộc này cực kỳ giàu sang, còn có lớp lớp người hầu phụng dưỡng, nhưng mỗi một cái Tịch Nguyệt tộc nhân sắc mặt đều không có bao nhiêu vui vẻ, tái nhợt tâm tối”

"Nhưng bản thân hắn, liền đại diện cho … điềm xấu"

"Thật dơ bẩn, cảm giác loại lực lượng này có thể ô nhiễm tất cả”

Chỉ bất quá, Tịnh Nguyệt gia tộc lại là ẩn thế mà sinh hoạt, sinh sống cùng một chỗ ở nơi rừng núi hoang vu.

Não hãi dần mơ hồ, cơn buồn ngủ như thủy triều ập tới khiến ý thức của hắn từ từ hòa vào bóng tối.

Kể cả việc hắn chưa tròn một tuổi đã có thể đi đứng nhanh nhẹn như người trưởng thành, thậm chí đôi lúc mở miệng nói vài lời với nha hoàn, hay cả việc thường xuyên thích một mình đi đến Tàng Kinh Các đọc sách cũng không có một ai hiếu kỳ dò hỏi.

Lúc này, nam hài bên trong tã lót vẫn trầm mặc, nhưng khi nghe được tên gọi quen thuộc, một cảm xúc lo lắng liền nổi lên sâu trong lòng, như thể trong bóng tối của định mệnh có điều gì đó đã được sắp đặt hoàn mỹ.

Trong lòng thở dài một tiếng, hắn đã gần như suy đoán được tình cảnh hiện tại của mình.

"Ta Tịch Nguyệt gia tộc có quy cũ, thế hệ này ta là Ngục chữ giữa, ngươi là Hình chữ giữa, hắn chính là Huyền chữ giữa, ra đời vào đúng ngày đại hung, giờ sát lục, chí âm lên cao nhất trong năm, liền lấy chữ " Minh " đi, “Minh” trong “U Minh” Tịch Nguyệt Huyền Minh"

Chân linh chỉ còn lại tàn phiến, linh hồn hoàn hảo miễn cưỡng sống qua, bên trên lại nhiều hơn một tầng màu đen ấn ký. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tịch Nguyệt Hình Khang sắc mặt khôi phục bình thường, phất nhẹ tay một cái.

Ngày ấy khi bước vào tiết điểm Bermuda hắn chắc chắn đã trải qua chuyện gì khiến bản thân g·ặp n·ạn chân linh vỡ nát gần như c·hết đi.

Huyền Minh ước lượng một chút, cảnh giới trong sách miêu tả có thể so sánh với Kim Đan cảnh ở kiếp trước.

Sinh hoạt ở nơi đây gần một năm, Huyền Minh đã sớm không còn lạ lẫm với bố trí của Tịch Nguyệt gia tộc, lối sống của gia tộc này tựa như quỷ hút máu rất chán ghét ánh sáng cho nên phần đông kiến trúc đều là một màu âm u rét lạnh.

Bị hắn nâng lên, rõ ràng là một nam hài, lúc này cũng không gào khóc, yên lặng nhìn kỹ hắn, liền phảng phất như đang nhìn chăm chú một người xa lạ, trong con ngươi lướt qua một vệt thâm trầm cùng mơ hồ.

Theo trong một quyển sách được thám tử sống bên ngoài tộc địa viết về thế giới này chủ lưu vẫn là nhân loại, đồng thời bên ngoài tộc địa hiện nay đang vào thời kỳ Vương Triều những năm cuối.

Nơi đây đã không phải là Địa Cầu trong ký ức của hắn.

Mạnh nhất Tông Sư võ phu cũng chỉ có thể dùng nội công chưởng nát một tòa lầu, hoàn toàn theo không theo kịp những bí tịch đạo pháp hắn xem trong Tàng Kinh Các.

Ít nhất, hắn từng gặp qua lão nhân chỉ có gia gia Tịch Nguyệt Ngục Thai, chính giám trấn giữ Tàng Kinh Các tên gọi Tịch Nguyệt Ngục Linh, cùng trong sách nhắc đến bị đày đến Phong Ma Tháp lão đầu Tịch Nguyệt Đồ Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tịch Nguyệt Huyền Minh, được!"

Chương 5: Tịch Nguyệt

Bầu trời tối sầm, bão táp dữ dội ập đến, cuồng phong gào thét như thủy triều dâng cao, sấm sét rền vang xé toạc màn đêm đen kịt, mưa lớn xối xả trút xuống như thác đổ.

Ân, ngoại trừ th·iếp thân nha hoàn Thanh Thanh, nàng luôn miệng gọi hắn là thần tiên chuyển thế.

Lão đầu trầm lưng xuống, bình tĩnh nói:

Nam hài chậm rãi nhắm hai mắt lại, một trận yếu ớt từ thân thể khuyến hắn khó lòng thích nghi.

"Chân linh nghiêm trọng vỡ nứt nhưng may mắn bảo vệ được linh hồn không chút tổn hại bên trong, tu vi toàn bộ tẫn tán, kí ức khi vừa bước vào không gian tiết điểm hoàn toàn biến mất, tuy nhiên trí nhớ kiếp trước vẫn còn tồn tại"

"Tên! Để ta nghĩ"

…....................................

“Cho hắn một cái tên đi"

"Đây là thứ gì?"

Trong Tàng Kinh Các yên tĩnh chỉ có vài ngọn đèn dầu le lói được thắp trên bàn đọc sách phía trước, khoảng không gian rộng lớn xung quanh chứa hơn mười kệ sách to lớn, ẩn trong bóng tối.

Thế giới bên ngoài là mạt pháp thời kỳ, ưa chuộng võ công, lấy võ phạm cấm, gần nhất còn sáng chế ra loại hình s·ú·n·g kíp.

Ở tiền viện, một đám nam nữ già trẻ dĩ nhiên chờ ở đó, chỉ là trên mặt không có bao nhiêu vui mừng, ánh mắt nhìn về hướng phòng sinh mang theo mơ hồ sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Ma Pháp, cái danh tự này hoàn toàn mới lạ với Huyền Minh, xung quanh nội môn tộc địa hắn gần như đều đã đi qua một vòng nhưng không có cái kiến trúc gọi Phong Ma Tháp.

Các Quốc tranh Chư Hầu, binh biến không ngừng, dân chúng lầm thang, mỗi ngày đều không thiếu n·gười c·hết ven đường. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Huyết mạch truyền thừa sao, trong Tàng Kinh Các còn cất chứa rất nhiều Đạo pháp thư tịch”

Đồng thời bởi vì người xung quanh không có bao nhiêu cảnh giác hoặc có lẽ là cố ý lờ đi hắn, điều này khiến cho Huyền Minh trong bóng tối thu thập được rất nhiều tin tức ở Tàng Kinh Các của gia tộc.

Ánh mắt hắn nhìn về phía chu vi từng cái khuôn mặt tái nhợt thiếu máu.

"Tịch Nguyệt… Huyền Minh sao ?"

Tuy vậy Nội Thiên cảnh đã là truyền thuyết, luận thế lực mạnh yếu Huyền Minh còn cảm thấy Tịch Nguyệt gia tộc đã có thể so với nhất Quốc chi lực, tranh đoạt thiên hạ là có tư cách.

Tốn hơn ba tháng, Huyền Minh miễn cưỡng học được chữ viết của thế giới này, có đôi chút giống với Nam Tự ở thế giới kiếp trước cho nên học được tương đối dễ dàng.

Ngay lúc này, một tiểu thân ảnh mặc trên người màu trắng áo lông chồn, hai tay cùng hai chân chôn sâu bên trong lớp vải để giữ ấm đang nằm rạp trên chiếc bàn đọc sách to lớn giữa trung tâm Tàng Kinh Các.

Một sự kiện khác là hơn mười chín năm trước, một vị trưởng lão của gia tộc phạm vào cấm kỵ tộc quy bị đày đến Phong Ma Tháp trấn giữ.

Loại ánh mắt vô tình cùng lạnh nhạt kia khiến cho người trung niên không hiểu lạnh sống lưng.

“Ngoài thênh thang lầu các cùng mênh mông ao hồ sông suối cảnh đẹp, tộc địa liền có đủ Diễn Võ Trường, Tàng Kinh Các, Luyện Thú Môn, Vô Cực Điện, Luyện Khí Thất… đệ tử hầu hết đều là thành viên của gia tộc, một số người hầu thì được tuyển đến từ thế giới bên ngoài tộc địa, xem như tạp dịch đệ tử”

"Hình Khang! Sinh ra rồi sao?"

"Ngươi xem con mắt của nó, căn bản liền không giống hài nhi"

“Tịch Nguyệt gia tộc, không giống như tưởng tượng hình thức gia tộc trong ký ức của ta, phải nói đúng hơn nó dường như là một tông môn, kiến trúc gia tộc vô cùng rộng lớn được bao quanh bởi năm ngọn núi chọc trời”

"Đám người tộc lão đ·ánh b·ạc tất cả, át chủ bài đối kháng nguyền rủa?"

Hắn xông vào phòng sinh, đem một cái hài nhi còn dính máu vừa mới cắt cuống rốn nâng lên, nụ cười trên mặt vặn vẹo dữ tợn giống như ác quỷ.

"Ta, không c·hết..."

"Vừa mới sinh ra đã sở hữu âm tràng, không hổ là tất cả tâm huyết của chúng ta kết tinh, tập hợp vô số đại giới mà sản sinh hậu duệ" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Tịch Nguyệt