Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3 : Thức Thần
“Ấu Thể” – Diện Mục lạnh lùng trả lời, bàn tay hắn đặt lên trước ngực Y Nha Tử, chỉ cảm thấy ngực hắn nở ra một đoá hoa 7 cánh màu trắng, muốn bao bọc lấy toàn bộ bản thân.
Diện Mục ánh mắt nhìn lấy Ấu Thể đang phát ra liên hoa khẽ nói :”Thứ này chờ đạt tới Khai Mệnh Nhất Cách, tự nhiên nó sẽ giải đáp cho ngươi biết”
Y Nha Tử nãi giờ nằm đó, tâm tình bắt đầu dao động nhưng cũng không quá mãnh liệt, vừa nghe tông giọng khàn khàn phát ra, hắn không kìm được rung động đáp :”Thật sự có kinh qua, loại Nấm Cổ này mang cho con người loại cảm giác nhìn thấu được nhiều thứ”
Chương 3 : Thức Thần
Cánh hoa đỏ thắm bấy giờ, lần lượt cấp tốc bơm thẳng sinh mệnh vào trong chiếc bình bát cổ có dấu hoa văn. Vì nhiệt lượng sinh mệnh quá nhiều nên đã khiến cho những đoá hoa này úa tàn đi một tốc độ chóng mặt, sự việc cứ lập đi lập lại suốt nữa tiếng.
Diện Mục vẫn lạnh lùng đứng yên, mặt không đổi sắc hướng Dương Khả Tú nói :”Người này là?”
Người bạn trai cũ của Dương Khả Tú tên là Dĩ Lặc, thấy Diện Mục như vậy không khỏi muốn lấy le người yêu cũ, hắn tiến lên trước quát lớn :”Con mẹ ngươi cái lão đầu, g·i·ế·t người xong rồi tính thủ tiêu hiện trường sao? Mau mau tránh ra để lão tử vào”
“Không! Chuyện gì thế này, ma quỷ, ma quỷ…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diện Mục tâm thần bình lặng, giương đôi mắt già cỗi. Một tia lạnh lẽo vô tình như nhìn một kẻ sắp c·h·ế·t hướng tới Dĩ Lặc (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc kệ đó có phải là những lời an ủi dành cho người sắp từ giã cuộc đời như hắn không, điều này không quan trọng. Y Nha Tử chỉ biết rằng hiện tại tinh thần hắn đang rất thoải mái, đây là điều tượng trưng cho một cú Good-trip thư thái.
Các đồ vật hắn thấy bấy giờ, lại cong cong vẹo vẹo. Dường như muốn gãy nát bất cứ lúc nào, một vài khuôn mặt hiện ra, có khuôn mặt có tai dài, lại có khuôn mặt quỷ dị khó lường…
Diện Mục hơi nhíu mày nhìn ra ngoài cửa, trông thấy dáng vóc một thiếu nữ, mặc một dải lụa kết thành nhiều mãnh, đó là Dương Khả Tú, lại có một tên thanh niên dáng dấp thanh tuấn, vẻ mặt kiều ngạo đi cùng
Y Nha Tử tâm thần khẽ rung mạnh liên hồi, hắn cảm nhận được trong thân thể mình ẩn hiện lấp ló một thứ gì đó mà hắn không phát giác ra được, làm thân thể hắn lạnh toát. Hàn khí này lạnh tới nỗi muốn đông cứng trái tim hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diện Mục rời khỏi bản toạ, tiến sát lại gần. Tư thái ung dung ngồi xuống kế bên Y Nha Tử, sắc mặt cười như không cười nói :”Thiếu chủ, người thật diệu, chắc hắn người cũng đã kinh qua không biết bao nhiêu loại thần vật như thế này?”
Hắn vừa sợ vừa giận, hai mắt nhìn về phía tên lão đầu, vốn lần này muốn ra oai với Dương Khả Tú, giúp nàng cái ân tình này. Dựa vào đó từ từ thần phục nàng
Ấu Thể, Khai Mệnh Nhất Cách? Hàng loạt câu nói lạ lùng văng vẳng trong đầu Y Nha Tử, Trải qua một tiếng. Hắn được Diện Mục đề cập tới nhiều thứ lạ lùng, nhưng đều chung quy một điều đó là hắn có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Đó là điều tối quan trọng.
Diện Mục gật đầu, lại đưa mắt nhìn về phía Dĩ Lặc lạnh lùng nói :”Thế c·h·ế·t đi!”
Ở sâu trong tiềm thức, tinh thần hắn tiến nhập thêm một trạng thái hoàn chĩnh nhận thức. Hắn có thể nghe rõ, hiểu thấu từng cảnh vật xung quanh, dù chỉ là nhỏ nhất, từ sâu trong suy nghĩ hắn, bản chất của một con người dần hiện ra. Những thứ cảm dỗ truỵ lạc mê hoặc, hay là những sự giả tạo của xã hội đã mê hoá thực tại, khiến cho con người dù tối kỵ nhưng vẫn đắm chìm vào nó.
Diện Mục đưa mắt nhìn về phía 3 người, từ thân tâm hiện ra mấy tia thích thú. Hắn cảm thấy ba người này, tán luyện Nấm Cổ, ấy thế mà trong vòng nữa tiếng dược liệu mặc dù có ăn mòn và thẩm thấu trong máu, nhưng mức độ tức thì rất chậm, thường những người khách quý khác từ mấy cái tuế nguyệt xa xưa, vừa mới uống vào trong vòng 30 giây đã tiến nhập trạng thái luân hồi đoạ kiếp rồi.
Lúc nhìn thấy Diện Mục vẩy Xích Dược Tử và nghiền nát Nấm Cổ, hắn cũng một phần nào đó đoán ra được nguyên nhân, chỉ là hắn chưa thể xác định được đâu là thật đâu là giả vì bản thân trước đó đang phải trải qua một cơn mê mang ngấm thuốc.
“Ngươi…. Ngươi..”
Suốt mấy tiếng đồng hồ chờ Qua An trở về, nay đã qua canh thứ nhất, ấy thế mà Qua An vẫn chưa trở về, nghi có chuyện chẳng lành, nàng đã quay trở lại Phàm Là Nhân tửu quán cùng với người bạn trai cũ vô tình gặp giữa đường, ở giữa chánh điện trong thấy 3 người nằm im lìm ở đó, khuôn mặt trắng bệch. Dường như không còn sức sống.
Lại nói tới từ bên mang tai hắn bắt đầu nghe mấy thứ âm thanh của Diện Mục, bất ngờ là từ âm thanh này lạc sang tai bên kia rồi đột nhiên dội lại, dội qua dội lại rất khó chịu, hắn cố sức duỗi chân ra hết cỡ, suy nghĩ về tương lai. Một mãnh đời mới mẻ đang ở trước mắt chờ đợi hắn.
Đặc biệt vẫn là Y Nha Tử, người này làm cho hắn từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Nói đến kiến thức thú vị thì còn tạm được, ngay cả thể chất của người này cũng thần dịu hoang tưởng khó tìm.
Giai đoạn ngấm thuốc bắt đầu, quá trình Thức Thần tiến nhập vào trong cơ thể, nên giờ Thức Thần mạnh hơn LSD gấp 10 lần, và Diện Mục đã dùng tới 3 nhánh trong một ấm trà, tương đương với 50g Thức Thần.
Thấy Diện Mục cản trở ở phía trước, Dương Khả Tú hai mắt đỏ tấy quát :”Ngươi mau tránh ra!”
Tâm hồn êm xanh giờ đã nảy lửa, Y Nha Tử nhận ra bản thân mình có loại cảm giác nặng trĩu trên bả vai, cảm giác giống như có một tảng đá nặng đè lên, cực kì nặng, đây là lúc ai say cần đều bị.
“Đây là…” – Y Nha Tử mở mắt ra, phát hiện trước ngực mình nổi lên một vệt tinh quang sương trắng, hắn cả kinh nhìn về phía Diện Mục nói :”Cái này là thứ gì?”
Lúc này ở bên ngoài cửa oà ra một tiếng đập vang dội vang lên, thanh âm một thiếu nữ vội vào khẩn trương không sao kể siết.
Dương Khả Tú thần sắc dại ra, khuôn mặt không còn chút máu, nhìn thấy một người c·h·ế·t trước mặt mình, có lẽ đây là lần đầu tiên
Diện Mục tông giọng lạnh xuống, không câu nệ nói :”Thế người nghĩ đây vẫn là một chương trình event, hay thật sự là một buổi tự sát?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mở cửa ra! Mở cửa ra”
Nấm Cổ này xác thực rất mạnh, mặc dù Y Nha Tử có phần miễn nhiễm với mấy thứ này, bất quá giữ được tâm tình trấn định cũng khá miễn cưỡng.
Diện Mục tươi cười, vuốt lấy cằm mình. Lại nhìn Y Nha Tử có một vẻ thưởng thức nói :”Đây là phần quà đặc biệt chính tay ta trao tặng cho ngươi, đừng hiểu lầm. Ngươi cũng chỉ là một người bình thường trong hàng hà xa số những người ta từng biết mà thôi, chỉ là tự nhiên ta cảm thấy muốn cho người một thứ”
Tiếp đến hắn thấy một vài khung ảnh kì lạ xuất hiện, tốc độ khung hình chậm lại, và đột nhiên bẻ cong, hình ảnh trong mắt hắn bắt đầu nhoè đi, từ từ xoắn lượn giống như một mãnh giấy, đây là lúc ai say LSD đều bị (đọc tại Qidian-VP.com)
“A….tay taaaa”
Thanh âm của hắn cũng không còn kính trọng nữa, mang theo đó là một loại sát khí ngập trời. Một đạo hoả diễm hình thành ra một đoá sen xoẹt ngang một tiếng, Dĩ Lặc chính thức bị thiêu rụi.
Lý giải về việc cung kính, khi Dương Khả Tú đã bước ra khỏi bổn tiệm, đồng nghĩa với việc nàng không còn là khách quý ở tiệm nữa. Lẽ đương nhiên Diện Mục cũng không cần cung kính.
Tay hắn lực lượng chạm vào người Diện Mục, không hiểu sao chỉ vừa chạm tới gần tới người hắn, Dĩ Lặc bản thân tay mình bị khựng lại ở một khoảng không, không thể cử động bàn tay, bất ngờ trong tay hắn truyền lại một cơn đau nhức. Những ngón tay của hắn đột ngột bị xoắn thành hình tròn, xương và máu bắt đầu lòi ra, nhìn kinh hãi vô cùng
Hắn oán hận gào thét, từ từ cảm nhận từng nỗi đau da thịt bị cháy nát mà thống khổ, được một lúc thì c·h·ế·t.
Diện Mục lúc này trang nghiêm đứng trên đỉnh chánh điện, một thân mộc mạc tiên phong đạo cốt, từ sau trong lớp vải thều là một bộ mặt trơn bóng không có một vết nhăn. Hắn im lặng đả toạ trên một chiếc gối thanh âm truyền ra toàn khắp cõi :”Nghi lễ chính thức bắt đầu!”
Nếu nàng thật sự không phải là người từng quen với Qua An, một tay hắn đã vỗ c·h·ế·t tươi rồi.
Nói xong từ tay hắn phát ra một đạo huyền quang, từ trong đạo huyền quang hình thành một viên pha lê có màu trắng, viên pha lê phát ra một thứ ánh sáng nhàn nhạt, bắt đầu tiến nhập vào trong cơ thể Y Nha Tử.
Y Nha Tử nhìn thấy Tích Miên chui rúc vào lòng mình như một con cún con, hắn sủng nịnh tươi cười hôn lên đầu nàng mấy cái. Đôi mắt bắt đầu mờ dần, mờ dần.
Chương 3 : Thức Thần
“Tại sao lại có Bad-trip ở đây? Là ai đang khóc sao…” – Y Nha Tử mê mang nghĩ trong đầu
25 năm cuộc đời, 20 năm bên nhau. 5 năm xa cách, giờ gặp lại nhau đã phải chia xa. Cả hai chắc cũng đã biết đối phương nghĩ gì trong đầu, Tích Miên lúc này chẳng nói chẳng rằng, liền ôm hắn vào, hai bàn tay ngọc ngà trắng như mỡ đông dùng toàn lực mà ghì hắn như sợ mất hắn vậy.
Y Nha Tử không do dự đáp :”Ta luôn luôn tin thần tiên có thật!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.