Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4 : Đậu Đậu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4 : Đậu Đậu


Hắn đỡ lấy ấm nước, tu một hơi hết rồi, khí huyết dần hồi phục. Chàng thanh niên ôm lấy Đậu Đậu, một tay khẽ sờ lên y phục nàng nói :”Đã cũ thế này rồi, chẳng phải ngươi nên thay một bộ y phục mới sao?”

Chúng nó như nhảy nhót giữa hư không, từng búp từng búp tán ra một loạt cánh hương huyền dịu, giống như từ khi có những cánh hương này. Thế giới dần êm dịu hơn trước, không còn gầy gò xơ xác nữa. Thay vào đó là một chân trời mới.

Dương Khả Tú hơi mím môi nói :”Chỉ cần chàng chấp nhận ta, ta nguyện ý!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành Thị Sài Gòn, cơn mưa bụi như phủ kín mọi muộn phiền, chiếu xuyên qua một lớp rừng non rậm rạp, những con thú có hình thù kì dị, có con còn có cánh. Hình thể rất to đang trú ngụ ở bên trong.

Nàng có tuy uất ức không nói thành lời, biết bản thân mình trong thế nguy hiểm. Nên đã không ngần ngại cầu xin :”Ta xin ngươi, hãy để cho Qua An sống sót, ta nguyện làm mọi thứ”

Chàng thanh niên gật đầu nói :”Đúng vậy, lần này khai khoáng, có tới hai gia tộc cạnh tranh một mỏ Tinh Thạch, ta chỉ là người được cử đi theo, dùng sức lực bình thường mà làm việc mà thôi, chỉ cần giỏi giang một chút, thật không thiếu chỗ tốt. Còn chưa nói hết, lương bổng lần này rất đậm. Một canh giờ cho 1 viên Ngân Thạch”

Bằng bất cứ giá nào, Dương Khả Tú cũng sẽ bằng lòng chuyện này, vì nàng yêu Qua An tha thiết.

(3)Bad-trip : Ngược lại, gây ra cảm giác uẩn khuất, bức bối khó chịu, muốn t·ự s·át, tiêu cực được đẩy lên gấp 100 lần.

1 Ngân Thạch đối với phàm nhân mà nói, có thể lo được một ngày ở trong tửu điếm hạng trung phẩm. Nếu lần này ca ca mình có thể lao động tốt một chút, ta cũng phát tài theo hắn. Hắc hắc

Thanh âm khàn khàn vọng lại, một tia ảo não từ Diện Mục vang lên :”Haiz, đừng hiểu lầm. Việc sắp đặt này đều là do 3 người bọn họ chủ trương, không liên quan gì tới ta”

Diện Mục hơi liếc mắc một cái, ngắm nhìn dung mạo Dương Khả Tú, hắn hơi nghiền ngẫm kêu :”Không khó, bất quá. Qua đó ngươi sẽ rất khổ?”

Đậu Đậu há hốc mồm, cái mỏ bé xíu ngoắc thành chữ 0 kinh ngạc nói :”Thật sao? Tận 1 viên Ngân Thạch? Chẳng phải nếu huynh bỏ ra 2 ngày công làm ở đây! Số lượng của cải này nói không chừng có thể cho chúng ta sống suốt mấy năm”

Chàng thanh niên lắc đầu mấy cái, càng nhìn muội muội càng thích ý. Hắn sủng nịnh ẵm lấy nàng rồi ôm vào lòng mà nói :”Hôm nay trong người ta cảm thấy rất khoẻ khoắn, giờ này chắc cũng phải nên ra ngoài khai khoáng rồi.”

Thiếu Niên đầu tóc bù xù được Tiểu ngốc manh đỡ dậy, trong lòng cảm thán nói :”Cám ơn muội, Đậu Đậu”

Bộ đồ này chẳng phải nàng cũng đã mặc mấy năm rồi sao? Cho đến bây giờ vẫn còn mặt, nó đã cũ lắm rồi, ở vạt áo còn có mấy vết rách nhỏ, vô cùng rỉ nát.

Bình Nguyên Vô Tận, nói vô tận bởi vì nó không có điểm giới hạn, một người cho dù có tốn cả đời mình cũng không thể khám phá hết Đại Lục này, có người cho rằng. Đây là một khu vực giao thoa với những Đại Lục khác, vị trí lại nằm ở chính giữa cho nên toàn bộ đa số đều sống ở đây.

"Cứ theo ý huynh"! - Đậu Đậu hai mắt chớp lấy một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đậu Đậu tò mò nói :” Huynh làm sao mà hưng phấn như thế? Không lẽ khai khoáng còn có được thứ gì tốt sao?”

Gió thổi riêu riêu nhè nhẹ, tay nàng mộc mạc đưa lên vuốt ve ấm nước. Lại lấy mấy cái búp măng, nàng đứng lên khẽ vẩy vẩy mấy cái búp măng. Búp măng màu xanh lục này từ mấy chỗ lỏm chỏm tuông ra vài giọt sương trắng, chạm lên mặt nước trà.

Dương Khả Tú cũng là một người thông minh, không lý nào một người thần bí có pháp lực siêu nhiên như thế lại lừa nàng, nếu hắn muốn hiện tại có thể bắt nàng g·iết nàng cũng được mà.

Ánh tịch dương khom lưng chiếu rọi xuống toàn thể dãy Bình Nguyên Vô Tận bao la ngút ngàn.

Nghe tới đây sắc mặt Dương Khả Tú như dại ra, tim nàng đau nhói như sắc ra thành miếng. Nếu thật có chuyện đó thì phải làm sao?

Chàng thanh niên hơi nhăn mặt nói :"Không được! Để ta ra ngoài mua cho nàng thêm mấy bộ nữa!"

Vì đây là một trong những việc lao động chân tay nên nhân lực cần rất nhiều, vài chục người thân cận trong gia tộc là không đủ. Nên bọn họ có tuyên cáo cần rất nhiều người khoẻ mạnh, không quá già yếu là có thể tự đi, lương bổng cũng rất cao nên những người trong thôn trấn, trai làng khoẻ mạnh đều là tự do đăng ký hết một nữa.

Hắn khẩy tên lên tóc nàng, lau lau đi mấy vết bụi rồi nói :”Cứ vậy đi! Tiện thể ta cũng sẽ mua thêm mấy bộ lụa thượng hạng, nhờ chủ thợ may làm ra một bộ áo cưới! Chờ tới khi muội lớn một chút, ta sẽ ở dưới gốc Phượng Vĩ cầu hôn muội!”

Hôm nay là ngày khai khoáng mà hắn thiết tha muốn đi nhất, ở những thế lực gia tộc lân cận. Ai cũng sẽ có một tổ đội phụ trách đi khai khoáng những mỏ Tinh Thạch nằm sâu trong hang, phàm chỉ là một tên bất lưu yếu kém, tin tức hắn biết cũng chỉ có thể. Mấy người này hiện tại đang đứng ở trên hắn, là những người có phép thuật thần tiên ảo diệu, cao cao tại thượng. Khó có thể nói được hết một lời.

Đậu Đậu rướn cái thân nhỏ lên hôn lên má hắn một cái rồi che mặt lại.

Sau đó Diện Mục bắt đầu kể ra mọi thứ cho Dương Khả Tú biết, để tránh nàng hiểu lầm, vì nhờ vào thần thức mà Diện Mục nhìn thấy một chút quá khứ của mấy người này, sẵn tiện cũng kể cho Dương Khả Tú nghe.

Đậu Đậu lộ ra vẻ ngốc manh cười cười nói :”Ta vẫn mặc tốt đấy thôi! Huynh lo lắng quá rồi, không sao đâu!"

Chương 4 : Đậu Đậu

(2) Good-trip : Trạng thái đốn ngộ, phê pha trong tiềm thức thoải mái, cảm nhận những điều tuyệt vời, yêu đời

Nàng thất thần trong giây lát rồi oà khóc trong vô vọng, Diện Mục lại hơi nhíu mày, ve mặt hơi nhăn lại tiến tới mở miệng nói :”Không vội, hôn phu của ngươi là Qua An phải không? Thật tình hắn chỉ xuyên việt qua thế giới khác thôi, thân xác bệnh tật này không sống quá được thêm 3 ngày, đổi một cái thể xác từ thời đại khác lại là chuyện tốt. Muốn cầu còn không được, Nói c·hết cũng đúng, mà không c·hết cũng đúng.”

Diện Mục cười cười, trên mặt sắc mặt hồng thuận tăng lên. Hắn đưa tay về sau lưng, tâm tình như nhảy nhót. Nhãn cầu nhìn lên một nơi xa xưa nói :”25 năm cuộc đời, 20 năm bên nhau. 5 năm xa cách. Một vạn năm tuyệt tình” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Khả Tú khóc ô ô nãi giờ, nghe lời nói này của Diện Mục, đồng tử có hơi co lai một chút. Nàng thất thần cầu xin :”Cầu xin thượng tiên, ta có thể vượt qua đó và ở bên chàng không?”

“Ngay cả việc ngươi bị người khác hãm h·iếp? Dùng toàn thân thể ngươi tôi luyện Âm Dược D·ụ·c?” – Diện Mục lãnh lẽo thở ra mấy tiếng khàn khàn.

Nghĩ trong đầu như vậy, Đậu Đậu làm ra bộ dạng muốn đuổi người nói :”Thôi! Huynh mau chóng lượn đi! Đem tiền về cho muội!” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chụt"

Tiểu ngốc manh, cột hai cái bím tóc. Khuôn mặt khả ái, khí chất thanh cao, có một nét tinh nghịch ẩn ẩn hiện hiện trên dung nhan, mặc trên mình một bộ giản phục đơn sơ màu tím, giống như một người hầu, nàng tiến tới gần, đưa mắt hướng tới một vị thiếu niên trạc tuổi, ánh mắt đờ đẫn chỉ còn tròng trắng, thân thể gầy gò và nói :”Ca ca, mau dậy a. Thuốc tới” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phàm là nhân tộc, loài người sẽ khó có thể thấy những cành liễu màu lam ấy thực chất là những con chim Giẻ Cùi Lam đang tung bay khắp thiên địa, cắn nuốt Tinh Chất Tinh Thuần, và thải ra Tinh Hoa của đất trời.

(1)Thức Thần là một chất có thật có tác dụng gây ảo giác cực mạnh, đưa người ta tới trạng thái siêu việt tâm linh. Nhìn ra bãn ngã chân thật và cọi nguồn của cuộc sống

Đại Lục nằm trên một đám mây bằng phẳng, đám núi lổm chổm mọc ngay gần cạnh nhau có hình thù kì dị, men theo đó là mấy phần mộ vẫn còn đang dang dở xây cất chưa thành hình, có cảnh sông ngòi ngời ngợi vẫy nước, chân trời dần hiện ra trước mắt lấp ló sau mấy hòn đảo nhỏ lơ lửng là những cành liễu màu lam nhạt.

Dường Khả Tú dập đầu mấy cái lòng đầy kiên quyết :”Khổ thế nào cũng được, ta chỉ cần ở bên chàng là được”

Đâm xuyên vào một chút xíu sẽ thấy một cái thôn trấn, một làn khói trắng nhàn nhạt bốc lên trong một ngôi nhà nhỏ, có mấy phần mơ hồ dung mạo một cô bé ngốc manh chừng 14 tuổi.

...

Chú Thích (1) (2) (3) :

Dương Khả Tú khi nghe xong mọi chuyện, trong lòng tan nát. Trái tim như bị xé thành từng mảnh, hoá ra cái ôm đó là một lời tạm biệt cuối cùng, hoá ra quá khứ của hắn lại thê thảm tới như vậy.

Cây Phượng Vĩ vốn là nơi hai người lần đầu gặp nhau, lúc đó Đậu Đậu vẫn chỉ là một bé gái sơ sinh nằm trong một cái rổ nhỏ. Chàng thanh niên này đã vô tình tìm thấy nàng và nuôi nấng nàng cho tới bây giờ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4 : Đậu Đậu