Hai mẹ con Dương Khang, Lam Tuyết đang dùng bữa thì thấy vẻ mặt vui vẻ của Dương Tĩnh trở về.
Phải nói hôm nay Dương Tĩnh rất vui vẻ, đêm nay sợ là phu nhân của hắn phải mệt mỏi.
"Ha ha, Khang nhi con dự định ở đây mấy ngày?"
"Lần này con ra ngoài chỉ là làm nhiệm vụ, sau đó có lẽ mai liền sẽ đi."
Nghe con mình nói như thế, khuôn mặt tươi cười của Dương Tĩnh ngưng lại, Lam Tuyết nhìn thẳng về con trai mình.
"Ai da còn nhìn cái gì, Khang nhiên tiền đồ xán lạn, chúng ta phải vui mừng cho con chứ."
Dương Tĩnh an ủi vợ mình, cũng là đang an ủi cho chính bản thân hắn.
"Mà nhiệm vụ của con là gì đó?" Lam Tuyết lúc này thắc mắc hỏi ra.
"Không có gì, con chỉ giải hòa cho cặp vợ chồng kia, không ngờ tìm được một tên tà tu gọi là Thi Ma chân nhân, tiện tay diệt trừ."
Lam Tuyết nghe nói tà tu thì trong lòng lo lắng, dặn dò con mình lần sau đối mặt phải cẩn thận.
Dương Tĩnh đang còn vui vẻ, cũng không nghĩ gì tới cái tên đó, hắn thầm nghĩ họ Thi Ma, tên Chân Nhân, thật là cái tên kì lạ.
Ba người một nhà ăn cơm nói chuyện vui vẻ, mới qua hơn một tháng lại như cách xa mấy năm.
~~
"Cái gì, ngươi nói Thi Ma chân nhân đã chết, xác còn tìm thấy ngoài thành."
"Vâng thưa đại nhân."
Nhìn tên kia rời đi, Minh Nguyệt Thương Đạo trầm ngâm, trong lòng chính là vui mừng nhiều hơn.
Tên Thi Ma chân nhân này chỉ là Kim Đan kỳ nhưng tên này thủ đoạn nhiều quá, lại hành sự cẩn thận, thường chỉ lấy khôi lỗi làm việc.
Bây giờ chết đi, không gì nguyên nhân gì, cũng khiến cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
Dương thành cũng hóa thần đại năng, nhưng cũng không phải hắn Minh Nguyệt Thương Đạo.
Muốn vị kia ra tay phải tốn giá nhiều lắm, không có việc gấp, muốn vị đó xuất thủ, như thế hắn phải tự xuất tiền túi của mình ra.
"Cái tên này không biết đắc tội ai, cũng may chết sớm."
~~
Sáng sớm Dương Khang liền trở lại tông môn, ban đầu cha mẹ hắn rất đau lòng, nhưng hắn hứa mỗi năm ngày tết sẽ trở về.
Như thế mới có thể an tâm rời đi.
Vô Cực tông, nhiệm vụ đại điện.
"Ồ, Khang sư đệ đã về?" Hữu Nghị lúc này tháo cặp kính xuống, ngón tay xoa xoa hai mắt, nhìn trông có vẻ mệt mỏi.
Tu tiên cũng sẽ bị cận?
Mắt kính nghe nói là sản phẩm của một tên bên bộ phận nghiên cứu của vương triều Đại Long, mang vào chẳng những tăng độ đẹp trai mà tác dụng cũng khá lớn.
Rất được chào đón.
"Chào sư huynh, ta đến bàn giao nhiệm vụ".
"Ừm giải hòa hai vợ chồng trúc cơ, 80 công hiến." Hữu Nghị nói ra.
Dương Khang cầm 80 điểm cống hiến, thấy chỉ mua được một số bình đan dược cùng phù lục cấp thấp, liền muốn đi tìm thêm nhiệm vụ để hoàn thành.
Hắn muốn mua là một cái trận pháp chứa tiểu thế giới trong đó. Dương Khang muốn thí nghiệm ném cái xác thi vương kia vào trong tiểu thế giới, tương lai sẽ phát sinh điều gì.
Hoặc là khi linh hồn người chết chuẩn bị rời xác, hắn đưa linh hồn vào đó, thử xem có thể thiết lập một cái mô phỏng luân hồi.
Mà điểm cống hiến để đổi trận pháp kia ít nhất cần đến 5000.
Lần này Dương Khang quyết định tìm cái nhiệm vụ nhiều điểm cống hiến nhất để làm.
"Sư đệ mới ra ngoài làm nhiệm vụ về, làm sao còn không trở về tu luyện".
Hả?
Dương Khang nhìn xung quanh mình, phát hiện không có ai.
"Cái này mẹ nó là tiếng nói đại sư tỷ?."
Tiếng nói như chỉ có mình hắn nghe, đó là cái giọng nữ, mà đối diện đằng kia chỉ có Hữu Nghị sư huynh đang ghi chép gì đó.
Hắn cảm thấy liền phải đi một chuyến tới Thánh Điện, nếu không sẽ mang tai họa.
~~
Thánh Điện Vô Cực tông.
Hạ Nhược Vy ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm lại, thân người cách mặt đất 1cm, sau lưng là đủ các loại dị tượng, có địa dũng kim liên, có vũ trụ tinh thần, đặc biệt là cái kia một vòng đại nhật (mặt trời)
Nàng ngồi dưới một gốc cây to. Đây là gốc cây của Ngộ Đạo Thụ, bây giờ chỉ còn gốc và thân, nhưng tác dụng vẫn là rất lớn.
Gốc cây này là mấy năm trước nàng tự thưởng cho mình khi lên làm tông chủ, lúc đó yêu vực sôi trào, đòi chém đòi giết nàng, kết quả Ngộ Đạo Thụ bị đào đi, yêu tộc còn chết một vị thiên tôn, chính là Độ Kiếp kì.
Kim Đan xưng chân nhân, Nguyên Anh xưng chân quân, Hóa Thần xưng thiên quân, Luyện Hư xưng thần quân, Hợp Thể xưng chân tôn, Độ Kiếp xưng thiên tôn, Bán Thánh xưng chí tôn.
Nàng vừa rồi phát hiện sư đệ trở về, sau khi đổi điểm cống hiến, còn không trở lại tu luyện, còn ý định muốn làm thêm nhiệm vụ.
Với thân là đại sư tỷ, thay thầy thụ giáo, làm sao có thể sư đệ trầm luân trong nhiệm vụ.
Dương Khang bây giờ là Luyện Khí tầng 6, không thể để tầng 5 nữa, nếu không thấy tiến bộ, sợ sư tỷ lại làm một phen huấn luyện.
"Gặp qua sư tỷ."
Dương Khang chào hỏi.
Hạ Nhược Vy mở mắt ra, Dương Khang thấy trong hai mắt nàng như vũ trụ vô tận, dị tượng cũng là bị nàng thu lại.
"Sư đệ ra ngoài chơi có lẽ vui lắm."
Hạ Nhược Vy ngoài không cười, bên trong cũng là như thế.
Dương Khang nghe xong rét run, mặc dù bây giờ là buổi sáng, trời nắng ấm.
"Không có, sư tỷ hiểu lầm, sư đệ sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền phát hiện..."
Dương Khang kể lại đầu đuôi mọi chuyện, chỉ là có chỗ giấu diếm, như quay ngược thời gian, đùa bỡn thi vương, đuổi theo linh hồn.
Còn lại đều thành thật kể ra.
Hạ Nhược Vy ngạc nhiên.
"Không ngờ sư đệ ra ngoài lại có thu hoạch phong phú như thế, mau đưa ta xem cái xác thi vương kia."
Dương Khang nghe tới đó liền thấy không ổn, không tình nguyện nhưng cũng không có cãi lời, lấy ra cái xác kia.
Hạ Nhược Vy quan sát một chút rồi nói.
"Ồ đây là vật đại hung, cái xác trước khi chết có lẽ là Nguyên Anh đi, sư đệ không ngờ đệ lại có thu hoạch như thế."
Nàng nhìn Dương Khang một cái, lấy Luyện Khí kì dám mưu tính Nguyên Anh, cái này sư đệ cũng quá gan dạ đi.
"Nhưng bây giờ sư đệ mới Luyện Khí, nếu giữ có lẽ sẽ bị đặc tính của nó ảnh hưởng, để ta thay đệ bảo quản, khi nào tới Nguyên Anh, ta sẽ đưa lại."
Dương Khang liền biết, gào thét trong lòng:
"Đại sư tỷ ngang ngược hơn đại yêu, chuyên chế hơn hoàng đế, bá đạo như tiên nhân, đáng hận".
0