Lục An nội tâm bỗng nhiên rùng mình một cái, tiếp đó liền trợn mắt há mồm.
Hắn thấy Dương Khang biến thành khổng lồ, cao muốn liền bằng ngọn núi, mà hắn cũng là nhỏ bé đi rất nhiều.
Dương Khang đây là dùng tổ hợp Biến Hóa Cự Nhân cùng Tụ Lý Càn Khôn. Chỉ là hắn không có để thực lực mình tăng vọt, chỉ tăng lên hình thể bên ngoài.
Lục An trong lòng có chút hoảng, nhưng vẫn là bình tĩnh, hắn đi thăm dò một vòng phát hiện có năm cây trụ to lớn dựng thẳng lên trời.
"Đây là...?"
"Ha ha không sai, đây chính là năm cây trụ chống trời."
Dương Khang cười ha hả, nhìn xuống Lục An đang nằm trong lòng bàn tay mình, đây rõ ràng lại giống như Phật Tổ đang đùa giữa Tôn Ngộ Không.
"Oa, đó là cái gì sao lại không lồ như thế?"
"Ta nhớ được tông môn cũng không có ngọn núi như thế nha, nhưng mùi thối thế."
"Tên nào thả rắm mùi thối thế."
Lúc này liền đã có người thấy bóng người vĩ ngạn kia, nhưng lại phát hiện, có mùi giống như mùi rắm đang liên tục bay ra, mà càng ngày càng nồng đậm.
Dương Khang biến thân khổng lồ, liền để cho mùi thối từ quần áo ô uế càng thêm phát tán nhanh.
Hạ Nhược Vy ở Thánh Điện ánh mắt nhìn về hai tên sư đệ, còn biết chơi như thế.
Đã có trưởng lão để ý tới, người đầu tiên nhịn không được là thất trưởng lão Man Đại Tráng, hắn toàn thân đều là cơ bắp, không có khuyết điểm, chính là thể tu mạnh nhất tông môn.
"Kẻ nào đến đây q·uấy n·hiễu tông môn ta."
Tiếng nói Man Đại Tráng như là sư tử hống, vang khắp bốn phía.
Mà Dương Khang lúc này cảm thấy không đúng, liền biết mình chơi hơi quá tay, nhanh chóng giải thích.
"Tham kiến thất sư bá, ta là Dương Khang, cái này ta cùng Lục An giao lưu, không ngờ động tĩnh lớn như thế, thật tình xin lỗi."
Man Đại Tráng kinh ngạc, hai tên này hắn có nghe nói.
Một tên bái đại ca hắn làm sư tôn, một tên bái cửu đệ của hắn, nhưng Man Đại Tráng nhớ rõ hai tên này chỉ là Luyện Khí, làm sao có các giác nếu đứng ở lòng bàn tay cư nhân kia, hắn cũng trốn không thoát.
"Hừ, thu hồi thần thông tới Thánh Điện đi."
Nói xong hắn liền nhảy đi mất.
"Hừ đều tại ngươi"
Dương Khang quở trách, cơ thể liền biến lại bình thường, chỉ là mùi hôi từ quần áo vẫn còn đó.
Lục An trở lại bình thường, người đầy mồ hôi.
"Tất cả là do ngươi, mùi ngươi thối quá."
Hai người không ai nhịn ai, cuối cùng Dương Khang nhịn một bước để có thể đi phi kiếm.
Thánh Điện nhanh chóng tập hợp đủ tám đạo thân ảnh, bọn họ lúc đầu còn tưởng địch tập, không ngờ là do hai tên đệ tử náo lên.
Nhưng nhiều hơn là cảm thấy hứng thú, làm sao hai tên Luyện Khí làm được như thế.
Khưu Thiên nhìn về Ngô Nhất Phàm hỏi:
"Đại ca, ngươi đệ tử luyện chính là thần thông gì đó, nghe nói hắn có suy bại linh căn."
Đại trưởng lão khuôn mặt bên ngoài bình tĩnh như nước, nhưng bên trong sớm đã xám tro, hắn có lẽ đời này hối hận nhất là mềm lòng thu Lục An làm đệ tử đi.
Từ ngày Lục An đến, Ngô Nhất Phàm liền cảm thấy thiên kiếp của hắn lúc nào cũng có thể đến.
"Tên là sa đọa, có thể diễn hóa ra năm tướng của thiên nhân ngũ suy.
Đây có lẽ là quần áo ô uế tướng thứ nhất, mới khiến cho có mùi như thế."
Dương Khang lúc này cùng Lục An bước vào điện. Nhìn thấy tám đạo thân ảnh vĩ ngạn kia, cùng đại sư tỷ ngồi ở đó, hai người có chút chột dạ.
"Gặp qua tông chủ, gặp qua các vị sư bá."
Hai người đồng thanh chào hỏi.
Mùi hôi lúc này của Dương Khang vẫn còn bốc lên, may mắn các vị trưởng lão để là thần niệm tới đây, nếu không liền sẽ nghẹt thở mà c·hết.
Hạ Nhược Vy phất tay một cái, mùi hôi liền biến mất, sau đó lạnh lùng nói:
"Có gì giải thích, mau nói đi."
Dương Khang muốn đẩy cho Lục An nói, nhưng nhìn ánh mắt đại sư tỷ, hắn đành kể ra hết mọi chuyện.
Mấy vị trưởng lão cũng là hứng thú, khi nghe đến hai người định trao đổi chiêu thức, rồi Lục An dùng thần thông sa đọa, cảm thấy hứng thú.
"Đệ chỉ dùng Biến Hóa Cự Nhân cùng Tụ Lý Càn Khôn kết hợp lại với nhau, nên mới có kết quả như thế."
Lục An lúc này chợt hiểu, hắn còn nghĩ rằng mình đi đến ngọn núi nào, còn truyền đến giọng nói của Dương cẩu, không ngờ chỉ là nằm trong lòng bàn tay hắn.
Lục An hơi kinh hãi, đều là Luyện Khí kì, không nên có khoảng cách như thế nha.
Đám người nghe xong cũng là trầm mặc, xen lẫn kinh nghi, hai thần thông đó bọn họ đương nhiên biết.
Thất trưởng lão Man Đại Tráng có thể gọi là đại sư ở môn công pháp đó.
Nhưng mà một tên Luyện Khí lấy đâu ra linh lực nhiều như thế.
Hạ Nhược Vy nghe xong, nghĩ nghĩ rồi nói:
"Được rồi, lần sau không được náo như thế, hai người đi một chuyến Tuyết Cảnh chịu phạt một ngày đi."
Án tử hình tung ra, hai người Dương Khang Lục An cũng chỉ biết nhận mệnh, cuối đầu rời đi.
0