Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 40: Tàn Cục

Chương 40: Tàn Cục


Vừa thu Huyết Thai và Hắc Lạc Thần Quang lại Hạo Thiên vừa nghĩ thầm:

“Nhưng dù sao bên ngoài vẫn còn một phân thân và bản thể của lão rùa tọa trấn, Âu Dương Chấn Hào cần có thời gian đi khỏi thành Đế Linh thì ta mới yên ổn rút đi nhờ vào Huyết Thuật Triệu Hồi.”

“Khi vừa ra khỏi Tuế Nguyệt Trường Hà thì Âu Dương Chấn Hào vẫn còn ở trong thành Đế Linh, mạo hiểm ra khỏi Linh Tuyền Khí Nguyên lúc đó nhất định có nguy cơ bị lão rùa phát hiện và t·ruy s·át đến c·hết.”

“Suy cho cùng đánh một trận ở đây dùng năm năm thọ nguyên câu giờ cho Âu Dương Chấn Hào chạy thật xa cũng là biện pháp tốt nhất.”

Ngoại môn Ma Linh Tông, bản thể Quy Ẩn Lão Nhân và thủy phân thân đang trấn áp các tộc khác t·ấn c·ông lên núi.

Với việc cao thủ Cự Linh của các tộc đều đã bị tiêu diệt thì việc đàn áp không gặp quá nhiều trở ngại.

Đang trong lúc đánh nhau thì cả hai nhìn thấy Linh Tuyền Khí Nguyên rút xuống.

Hai người liền bay đến chỗ khe nứt linh tuyền thì chỉ thấy Ngọc Thanh Vy đang ngất xỉu nằm ở dưới, còn các phân thân khác đều đã bị diệt.

Thủy phân thân bay xuống bế Ngọc Thanh Vy lên rồi nói: “Xem ra đã để tên tiểu tử thối đó trốn thoát.”

Quy Ẩn Lão Nhân chống gậy bước tới đáp: “Không sao, dù gì cũng mượn tay hắn khiến các tộc khác manh động, từ đó tạo thời cơ cho chúng ta có lý do đàn áp công khai.”

“Tất cả cũng là vì để có cái gọi là lý do, nếu không có lý do hợp lý mà Ma Linh Tông đơn phương dùng cường thế để chèn ép các tộc khác một cách lộ liễu.”

“Thì việc đó chắc chắn sẽ gây ra oán khí không nhỏ cho người dân trong thành, thẩm chí còn có thể gây ra nội loạn, đến lúc đó sẽ mang đến không ít rắc rối.”

“Nhưng giờ đây thì tốt rồi, vừa có thể dẹp yên các tộc cứng đầu, vừa làm yên lòng dân, vừa có thể củng cố vị thế tuyệt đối của Ma Linh Tông ở Bình Nguyên Tiên Cổ.”

“Tên nhóc đó cũng coi như giúp chúng ta một việc lớn, tha cho hắn một mạng cũng không có gì to tát."

Thủy phân thân nghe xong thì nhìn vào Ngọc Thanh Vy nói: “Nhưng lần này có nhiều ủy khuất cho Vy nhi, không biết nó có làm sao không.”

Quy Ẩn Lão Nhân thở dài: “Ài, lúc trước ta đã chủ động đề nghị chừa lại hơi tàn cho lão hồ ly, nhưng nó lại là người đề xuất chủ kiến thẳng tay.”

“Nỗi oán khí của nó đối với gia tộc là vô cùng lớn, dù nói là vì đại nghĩa diệt thân, nhưng với nó, thoát khỏi sự khống chế của lão hồ ly là một sự giải thoát.”

Thủy phân thân gật đầu đáp: “Ùm, lần này đã cứu được mẫu thân của nó ra, âu cũng là một chuyện đáng mừng.”

Nói xong thì cả hai cùng đồng thuận mỉm cười thâm thúy, đúng lúc này Quy Ẩn Lão Nhân chợt cảm nhận được gì đó ở phía Ma Linh Tông, ông khẩn trương nói:

“Ồ, tông chủ và các trưởng lão xuất quan rồi, chúng ta về thôi!”

Bình Nguyên Tiên Cổ, cách thành Đế Linh hai mươi dặm về phía tây.

Bên trong một hang động nhỏ, đốm lửa đỏ phập phồng che đi bóng tối trong màn đêm.

Lúc này Âu Dương Chấn Hào vừa triệu hồi Hạo Thiên tới, hắn đưa khúc Lúa Đề Kháng cho Hạo Thiên rồi nói:

“Chủ nhân, hiện giờ tôi đã bị bại lộ cấu kết với người, âm mưu g·iết sư phụ, giờ người nói ta phải làm sao?”

Hạo Thiên cầm lấy Lúa Đề Kháng cất vào túi trữ vật sau đó ngồi suy ngẫm một chóc nói:

“Tạm thời ngươi đến Phượng Hoàng Trấn ẩn náu một thời gian, về sau ta sẽ sắp xếp cho ngươi một thân phận chính đạo?”

Âu Dương Chấn Hào khó hiểu hỏi: “Chính đạo? Tại sao không phải là ma đạo chứ, ta không muốn làm nhiều chuyện chính nghĩa, trừ gian diệt bạo đâu!”

Hạo Thiên đáp: “Thế cục ở các ma môn phía nam đã có ta tọa trấn, ta cần một chút tình báo ở những môn phái chính đạo ở phía bắc.”

Âu Dương Chấn Hào nghe xong thì gật gù tỏ vẻ đồng ý.

Trong lúc cả hai đứng lên định đi về thì một thông đạo mở ra trước mắt hai người họ.

Một người đàn ông trung niên từ trong thông đạo bước ra.

Người này mặc một chiếc áo long thú quấn ngang cổ, trên đầu có một cặp sừng kỳ lân.

Khuôn mặt có chút giống với Âu Dương Chấn Hào, khí tức của người này phát ra khiến Hạo Thiên không thể nào đoán định được cấp bậc tu vi, nhưng chỉ biết là rất rất cao so với hắn.

Nhìn thấy người này xuất hiện, mặt Âu Dương Chấn Hào chợt biến sắc, mồ hôi tuôn ra như tắm, chân hắn run cầm cập, miệng lắp bắp nói ra mấy chữ:

“Lão, lão cha, sao người tìm được ta?”

Hạo Thiên lúc này nhìn chầm chầm vào người trước mặt, hắn biết tên này, năm đó thập đại thế lực bao vây Huyết Triều Ca, tên này khi ấy còn là thánh tử Ma Linh Tông, không ngờ gần hai mươi năm trôi qua, hắn giờ đã là một tông chủ uy phong lẫm liệt.

Hạo Thiên tặc lưỡi: “Âu Dương Lân, không ngờ lại chạm mặt ngươi, hôm nay quả là một ngày đen đuổi mà.”

Âu Dương Lân nhìn người thiếu niên tu vi bán tiên trước mặt, ban đầu ánh mắt còn có phần khinh thường, nhưng khi nghe Hạo Thiên nói xong thì hắn có chút ngạc nhiên, giọng nói trung niên trầm ấm phát ra một cách từ tốn:

“Chúng ta quen nhau sao?”

Hạo Thiên nở một nụ cười nhạt, ánh mắt mang theo chút hoài niệm: “Không, chúng ta không quen nhau, chỉ là một vị tiền bối của ta biết ngươi.”

Lúc này Hạo Thiên thôi động ý niệm phá hủy Huyết Ấn trên người Âu Dương Chấn Hào, hắn tung cước đá tên Âu Dương Chấn Hào về phía Âu Dương Lân, giọng nói tự tin phát ra vang vọng khắp hang động:

“Âu Dương tông chủ, hôm nay giúp ngài dọn dẹp loạn lạc, nợ này ta ghi sổ, ngày sau đến đòi lại.”

“Tách.”

Vừa nói Hạo Thiên vừa búng tay, trận pháp hiện ra, huyết quang bao phủ, Hạo Thiên biến mất khỏi hang động.

Âu Dương Lân nhìn thấy vậy thì lập tức thôi động pháp lực rà soát tứ phía, nhưng sau một hơi thở thì ánh mắt hắn chợt ngưng trọng: “Tên nhóc này, ra khỏi Bình Nguyên Tiên Cổ rồi ư?”

Lúc này Âu Dương Lân nghiêm mặt nhìn qua Âu Dương Chấn Hào nói: “Hào nhi, tên đó là ai.”

Âu Dương Chấn Hào ngơ ngác hỏi: “Cha, đây là đâu, người nói ai cơ?”

Đôi chân mày Âu Dương Lân nhíu lại càng chặt hơn: “Con không nhớ chuyện gì đã xảy ra sao?”

Âu Dương Chấn Hào vẫn khó hiểu hỏi: “Nhớ gì cơ, chẳng phải con đang từ tửu lầu về sao, tại sao giờ lại ở đây, mà chẳng phải lão cha người đang bế quan sao, tại sao người lại ở đây.”

Vẻ mặt Âu Dương Lân thoáng đăm chiêu một chốc, sau đó hắn lại cười nhếch mép nói ra ba chữ: “Hảo thủ đoạn!”

Trấn Phượng Hoàng, căn cứ Hắc Sát Điện, bên trong nhà xí, Hàn Vũ đang đi đại tiện thì thông qua Huyết Ấn, hắn nhận được tín hiệu khẩn cấp, liền thi triển Huyết Thuật Triệu Hồi dịch chuyển Hạo Thiên về đó.

Hạo Thiên xuất hiện sau vệt huyết quang, vừa đáp xuống hắn liền thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may lúc nãy Hạo Thiên nói chuyện có phần xóc óc khiến cho Âu Dương lão cẩu có phần bất ngờ, không ra tay trấn áp hắn ngay lập tức.

Để hắn có tí thời gian hủy Huyết Ấn và xóa đi ký ức của tên Âu Dương Chấn Hào.

Nếu để tông chủ của một trong Thập Thế biết được phân hồn của đại ma đầu Huyết Triều Ca còn tồn tại thì quả là tàn canh gió lạnh.

Lúc này Hạo Thiên mới để ý, mình đang ở trong nhà xí và trước mắt hắn là tên Hàn Vũ đang ngồi đại tiện.

Chương 40: Tàn Cục