Ta Là Ma Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Gặp Tộc Trưởng
Quay trở về phòng, trong lòng Phạm Xuyên không còn gợn sóng, chỉ có sát ý âm ỉ. Hắn biết - mỗi bước hiện tại đều như đi trên băng mỏng, càng phải đi thật vững, thật xa.
Khi tay chạm đến phần lưng con rối - nơi ẩn giấu trận pháp trung tâm - tộc trưởng chợt dừng lại, liếc nhìn hắn:
"Còn một chuyện nữa," Viêm Đột thấp giọng. "Sau trận chiến, hắn được tộc trưởng gọi vào thư phòng gặp riêng."
"Không. Trong suốt trận đấu, hắn chỉ dùng con rối, không hề rút kiếm ra."
Hắn nói tiếp, giọng điềm tĩnh, không quá khiêm, cũng không ngạo:
Trình độ biểu hiện sau khi trùng sinh quá mức cách biệt với quá khứ khiến không ít người sinh nghi. Đáng ngại hơn cả, trong số đó có cả Tộc trưởng đương nhiệm - người quyền uy tối thượng trong Phạm gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trong vòng một tháng, hãy cải tiến con rối này - làm nó tinh gọn, sắc bén, nhanh nhẹn hơn. Lệnh bài này cho phép ngươi ra vào Tàng Thư Các tùy ý, tìm tài liệu, trận đồ hoặc công thức cần thiết."
Phạm Xuyên chắp tay sau lưng, đi giữa hành lang đá trải dài trước thư phòng. Gió lùa nhẹ, quét qua mái tóc rối, mang theo từng cơn ớn lạnh mơ hồ. Hắn biết rõ - bản thân đã quá phô trương.
"Tên Phạm Xuyên kia... giành hạng nhất."
Tộc trưởng nhướng mày, giọng trầm xuống: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tộc trưởng trầm mặc, một lần nữa quan sát lại. Dù có nhiều trận pháp, nhưng cấp độ chỉ dừng ở phổ thông - nếu là cao thủ thật sự thì đã dùng ít hơn nhưng uy lực mạnh hơn. Thế nhưng cách sắp xếp, độ tinh chuẩn khớp nối... lại khiến người ta không thể coi thường.
Mang theo tâm trạng nặng nề, hắn chậm rãi đẩy cửa thư phòng. Cánh cửa nặng nề bật mở, một luồng linh áp nhẹ nhàng quét qua thân thể, như muốn dò xét tận đáy tâm trí.
Phạm Xuyên đứng thẳng, mắt không chớp:
Quả nhiên... vẫn là nghi ngờ.
"Kể từ đó, ta bắt đầu thử kết hợp cơ rối thuật và trận pháp. Mày mò, thất bại, sửa lại... Thành phẩm tốt nhất, chính là con rối này."
"Không ai cả."
"Tiếp tục giá·m s·át hắn."
"Cái này... nói ra có chút xấu hổ. Khung con rối là ta mua ở cơ giáp phường, ta chỉ áp trận, đặt pháp bảo, rồi luyện khiển rối. Nhưng vì là thứ mình làm ra nên cảm giác điều khiển khác hẳn, càng điều khiển càng hứng thú."
Tộc trưởng đứng dậy, đi một vòng quanh con rối. Ánh mắt già nua nhưng sắc bén, lướt qua từng khớp nối, từng mảng giáp ngực, từng hoa văn nhỏ ẩn tàng trận pháp. Lão không nói lời nào, chỉ âm thầm quan sát.
"Không tồi. Nếu đúng như lời ngươi nói, vậy ta giao cho ngươi một nhiệm vụ."
Gió đã nổi - thì ta phải biết phất cờ. Hắn chắp tay:
Phạm Xuyên đưa tay đón lấy, trong lòng khẽ động.
Chương 41: Gặp Tộc Trưởng
"Tuân lệnh."
"Lạ thật..." Ánh mắt Phạm Trương Hải thoáng lạnh. "Không lẽ đó chỉ là kiếm thường? Không đúng. Linh cảm của ta chưa từng sai."
Ánh mắt gã lóe lên sát ý: (đọc tại Qidian-VP.com)
Phiền phức rồi đây.
Bên trong thư phòng, tộc trưởng Phạm Lưu đã ngồi sẵn, ánh mắt sắc như đao nhìn chằm chằm hắn qua làn khói trà mờ ảo.
Phạm Xuyên cúi đầu, giọng thành thật:
"Ừm. Lui ra đi."
Lệnh bài của Tàng Thư Các... Xem ra lão già này bắt đầu để mắt đến mình rồi.
"Ồ, đến rồi à." Giọng nói lão trầm thấp, khẽ vang lên. "Ta muốn xem con rối mà ngươi sử dụng."
"Trên thân nó có hơn hai mươi loại trận pháp, phối trí tinh xảo, bố cục chuẩn xác. Tạo nghệ như thế, e là đã gần bằng trình độ gia lão trong học đường. Nói thật đi - ai đã giúp ngươi?"
"Ý ngươi là... toàn bộ con rối này là do chính ngươi một tay làm ra?"
Dứt lời, lão vung tay ném ra một lệnh bài.
"Phải. Thật ra tạo nghệ luyện rối của ta không cao, nhưng từ nhỏ đã mê trận pháp. Lúc rảnh rỗi sau giờ học, ta hay mày mò tìm tài liệu về nó, dần dà cũng có chút lĩnh ngộ. Có lần nghe gia lão giảng về việc tăng uy năng con rối qua pháp bảo và trận pháp, ta đã bị hấp dẫn."
Cùng lúc đó, ở phía bên kia gia tộc - Viêm Đột đang báo cáo với vị thiếu gia chủ Phạm Trương Hải (đọc tại Qidian-VP.com)
"Gặp riêng?" Giọng thiếu gia chủ bỗng trầm hẳn xuống. "Thú vị đấy. Tên này... càng lúc càng quái lạ."
Nếu thật sự do hắn làm ra, thì tên tiểu tử này... đúng là có chút hơn người.
"Ngươi nói giỏi trận pháp, nhưng chỉ như vậy chưa đủ." Tộc trưởng chậm rãi nói. "Con rối này - dù khung là mua, nhưng áp trận, điều khiển, vận hành đều không tầm thường. Đừng nói là học viên học đường, ngay cả một số gia lão cũng chưa chắc làm được."
Phạm Xuyên hít sâu một hơi, lấy con Diễm Hỏa Linh Sư ra khỏi nhẫn trữ vật, đặt lên bàn đá giữa phòng.
"Ồ?" Phạm Trương Hải nheo mắt. "Nhưng vẫn không dùng kiếm?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.