Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16 không gian bên trong hang động

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16 không gian bên trong hang động


" Linh Nhi tỷ tỷ từ này sẽ đi với ta, ngươi cho nàng bao nhiêu ta sẽ trả ngươi gấp đôi"

" Muội vui vẻ là được"

"bên trong là gì vậy, linh thạch thượng phẩm sao? Hay là loại đan dược có thể trực tiếp đột phá võ đế, lúc nãy ngươi có hỏi về kiếm đúng không? Hay là bên trong là một thanh thần khí dạng kiếm chém sắt như chém bùn a?" Càng nói trong đôi mắt thâm thúy càng loé lên tính mạng lợi hại, phát a lần này thật phát a.

" Uyển Nhi muội muội đừng trách công tử, ta là được công tử mua về, mà lại ta cũng không còn người thân trên đời muội dễ ta đi trước đi a"

Ba người đi chưa tới nữa ngày thì cũng đã tới nơi cần tới.

" Ngươi xem, ngươi xem ngươi một đại nam nhân đễ một nữ tử yếu đuối đi trước, ngươi mất mặt hay không a ngươi"

Dừng lại một chút hư ảnh nói tiếp:

Rồi nhìn Vương Linh Nhi nói:

Hồ Nam không chút do dự trả lời:

Hồ Nam nghiêm túc đánh giá thứ đồ trước mắt toàn thân đen như mực, đưa tay gõ gõ một cái, ân, rất cứng,ân còn rất dày con mắt Hồ Nam sáng lên đưa ra 1 câu trả lời kinh người:

"Chỉ có như vậy"

" Vì cái gì?

Nói rồi thân mật chạy tới kéo tay Vương Linh Nhi lúc đi ngang qua Hồ Nam nàng còn hứng hăng trừng mắt hắn một cái.

" Làm sao? Ngươi có vấn đề gì à?"

Hồ Nam gật đầu:

" Vì cái gì ta phải trả lời cho ngươi, trong khi ta chả biết ngươi là ai"

Rồi kéo tay Vương Linh Nhi đi vào trước.

Hai người hiếu kì nhìn về phía trước, ngoài một cái hang động, xung quanh mọc đầy cỏ dại, xung quanh đá vụn lởm chởm cũng không còn gì khác, Đông Phương Uyển Nhi nhìn Hồ Nam hỏi:

"Vào xem một chút, cẩn thận một chút"

" Ừm, không bị mù đều có thể thấy được"

Chương 16 không gian bên trong hang động

Không thể nào nhịn được, không thể nào nhịn được tên c·h·ó c·h·ế·t này quá bạo gan người, à không ta không phải là người, quá bạo gan ta mà, tại sao một cái tên không thể nào biết nói chuyện như hắn lại sống được tới bây giờ a? hư ảnh không thể nào bình tĩnh nổi nữa hắn âm thanh lớn hơn một phần tuy vẫn mơ hồ nhưng vẫn có thể nghe ra là đang rất tức giận:

Hắn chưa nói hết đã bị nàng đánh gãy:

Hai người học hắn vươn tay ra nhưng thứ gì cũng không có, Hồ Nam gương mặt càng ngưng trọng bàn tay tiến sâu hơn một chút, chợt không gian phía trước một trận vặn vẹo bàn tay hắn liền không thấy hắn quay sang nhìn hai nàng, hai nàng hiểu ý thận trọng vươn tay xa một chút nhưng cái gì cũng không có, Hồ Nam nhìn thấy cảnh này hắn hít sâu một hơi nói:

Không nhịn được, không nhịn được, cmn tên c·h·ó c·h·ế·t này là kì hoa nào, mà khoan đã, ngày cả thiên đạo hắn còn dám rủa thì ta đã là cái đinh gỉ gì nghĩ tới đây hư ảnh dần dần bình tĩnh lại:

" Ngươi cmn nghiêm túc trả lời ta có được hay không"

Hồ Nam cảnh giác hỏi:

" Đã hơn trăm năm ta rốt cuộc chờ được một người có kiếm tâm a" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này cách hắn không xa lơ lững một hư ảnh, là một đoàn thân ảnh nhân hình nhưng thể phân biệt nam nữ, ảnh khi thì ngưng thực khi thì tan biến giọng nói mơ hồ:

" Được rồi, được rồi ta đi trước, ta đi trước còn không được sao?"

Hồ Nam một mặt im lặng đi theo phía sau cái rắm cũng không dám thả.

Hai nàng chưa kịp phản ứng thì thân ảnh của Hồ Nam đã mất dạng

" Là hòm kho báo sao? Ân nhất định là vậy rồi, cmn ta thật thông minh"

" Ta đi xem thử một chút, hai ngươi chờ ở đây, yên tâm ta cảm giác không có nguy hiểm"

Rồi hắn nghiêm túc hỏi hư ảnh:

" Đúng vậy, vì cái gì a?"

"Đúng vậy,"

" Chỉ có như vậy?"

Vương Linh Nhi rất vui lòng nhìn tiện thiếu chủ ăn quả đắng thế là nàng bổ hắn một đao đôi mắt đẹp ngậm nước, giọng nói ủy khuất:

Hư ảnh giải thích: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồ Nam trầm ngâm 1 chút rồi trả lời:

" Ngươi biết nó là gì không?"

" Ta dùng quen tay không được sao?

Hồ Nam nghi hoặc.

Như chạm phải thứ gì hắn nhanh chóng rụt tay lại, lại cẩn thận thăm dò rồi vươn tay lên nhẹ nhàng đụng đụng một cái quay sang hai nàng nói:

Hồ Nam che trán, có thể nói cái gì? Không lẻ nói theo bên cạnh ngươi là lão quái vật a, chưa nói nàng có tin không nhưng hắn nhất định là bị Vương Linh Nhi đánh c·h·ế·t, bắc đắt dĩ chỉ có thể kéo lại tay nàng:

" Chấp niệm của ngươi với kiếm là gì? Tại sao trong nhiều loại bình khí ngươi chọn kiếm?"

" Là ta"

"Nhưng là..."

Vẻ mặt Hồ Nam biến đổi cảnh giác nhìn xung quanh, hắn to giọng quát:

...

" Ngươi không nhận ra giọng của ta sao"

Hồ Nam lẩm bẩm:

" Các ngươi thật sự không nghe thấy gì sao?"

" Đúng vậy, ta dùng là kiếm, thì có liên hệ gì?"

" Hai ngươi thử một chút"

Hồ Nam lúc này mới bừng tỉnh đãi ngộ, hắn gật đầu:

" Rất biết điều a, được rồi đi thôi"

Chương 15 Đại Đạo Kiếm Điển

" Kiếm tâm?"

" Không cần cố gắng, không gian nơi đây có pháp tắc khác biệt với thế giới bên ngoài"

Hư ảnh ba động một cái, rất muốn chửi má nó nhưng vẫn cố bảo trì bộ dáng cao nhân:

Hồ Nam không chắc chắn hỏi:

Lần này hư ảnh trầm mặc hắn chậm rãi lắc đầu:

Giọng nàng không cho hắn cơ hội đàm phán hắn há miệng:

" Kiếm tâm là cái gì? Ta có sao?"

Bên kia Hồ Nam chỉ thấy không giang chúng quanh chợt loé lên một cái hắn vô ý thức nhắm mặt lại khi mở mắt ra thì cảnh sắc bên trong đã thay đổi, chung quanh là một vùng trắng xoá, phía trước cách hắn vài trăm mét trôi lơ lửng một vật thể màu đen, hắn vận chuyển huyền khí muốn lợi dụng thân pháp tiếp cận thì vẻ mặt hắn biến đổi, toàn thân không có một chút huyền khí, hắn thử vài lần nhưng thần sắc ngày càng ngưng trọng, đột nhiên lúc này một âm thanh vang lên: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hư ảnh không trả lời mà hỏi ngược lại giọng vẫn mơ hồ:

Vương Linh Nhi cũng hiếu kì nhìn xem hắn, chỉ thấy hắn vẻ mặt ngưng trọng mấy chau thật sâu cũng không trả lời hai người mà là nhẹ nhàng đi về phía trước một chút lại cẩn thận nâng tay lên lên tiến về phía trước.

" Không đơn giản như vậy,Nếu chỉ như vậy thì kiếm tâm của ngươi không hấp dẫn được ta"

Tuy không thấy rõ nhưng Hồ Nam có thể nhận ra hư ảnh đang gật đầu.

Hồ Nam gật đầu:

" Làm sao vậy?"

"Kiếm tâm không phải thực thể, nó là chấp niệm của người dùng kiếm đối với kiếm, ngươi dùng là kiếm sao?"

Không có cảm giác tồn tại Hồ Nam rốt cuộc lên tiếng:

" Ngươi đi trước"

Hư ảnh không trả lời mà hỏi ngược lại hắn:

...

Nàng không lên tiếng thì thôi nàng lên tiếng thì Đông Phương Uyển Nhi liền nổ:

Nếu hư ảnh có thể đen mặt thì xác định giờ mặt của hắn đã như đáy nồi:

Càng vào sâu bên trong càng tối Hồ Nam lấy ra một khoả dạ linh châu, cái đồ chơi này bên trong có khắc trận pháp chỉ cần bỏ linh thạch vào là sẽ phát sáng, ba người đi một lúc thì Hồ Nam dừng lại bước chân, Đông Phương Uyển Nhi hiếu kì hỏi:

Hồ Nam còn có thể nói gì, ngậm miệng, ngoan ngoãn gật đầu:

" Ngươi thấy thứ này không?"

" Kiếm linh hoạt, sắt bén a vả lại khi dùng kiếm nhìn ta rất đẹp trai"

Thút thít trong ngực Hồ Nam 1 lúc Đông Phương Uyển Nhi dần dần bình tĩnh lại, nàng tránh thoát Hồ Nam ôm ấp lau lau khoé mắt nước mắt nói:

Hồ Nam nghi hoặc:

" Ai?"

" Ngươi là ai?"

" Đúng vậy là kiếm tâm, ta không phải đang gọi ngươi mà là gọi kiếm tâm của ngươi" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồ Nam đen mặt, liếc xéo Vương Linh Nhi rồi dẫn đầu đi về phía trước.

Đông Phương Uyển Nhi liếc mắt hắn khinh bỉ nói:

" Ngươi kêu gọi ta tới đây sao?"

" Vào xem một chút không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đông Phương Uyển Nhi cười đắc ý:

" Là một quyển sách, một quyển sách ngươi hiểu không?"

" Nói ngươi cầm thú đúng là coi trọng ngươi"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16 không gian bên trong hang động