Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16 Đại Đạo Kiếm Điển
"Ôi là huynh đệ đúng là huynh đệ, mà khoan đã, ngươi có thể nhìn ra chân thân của ta sao?"
" Đây là kiếm tâm sao? Cảm giác rất có ý tứ"
Hư ảnh nam tử nghi hoặc.
. . .
" Không phải nó bài xích ngươi mà là bài xích Huyền khí trong cơ thể của ngươi a, đại đạo bản nguyên sao khi tách ra khỏi 'tên kia' thì sẽ tìm một thai nhi phù hợp để dung hợp gọi là 'Tiên Thiên Linh Thể' nhưng nếu như người đó ngoài ý muốn c·h·ế·t đi đại đạo bản nguyên sẽ tìm một người phù hợp khác để dung hợp"
" Thật, ngươi có thể tin ta hay không, ta van ngươi lần trước cũng có một tên nói y chang ngươi như vậy có điều hắn c·h·ế·t rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thư ca ngươi dung hợp với Kiếm tiền bối chắc là ngươi biết hắn giấu của cải nơi nào mà phải không?"
" Một trăm năm sao?"
"Ừm, ta tin ngươi "
Hồ Nam hồ nghi nhìn hắn:
" Ngồi xuống, tĩnh khí, ngưng thần"
Hồ Nam gật đầu, dừng lại một chút hắn hỏi:
Thư ca như lâm vào hồi ức:
Hư ảnh cảm động rồi, hắn cảm giác mình sắp khóc, nhưng cmn không thể nào có nước mắt được:
Chợt hắn lắc đầu cảm thán:
Hư ảnh trầm ngâm:
" Ngươi biết hắn sao?"
Hồ Nam giật mình lẩm bẩm:
Giọng hắn chân thành tha thiết:
" Không sai, người trước kia đứng hợp với kiếm đạo bản nguyên đã c·h·ế·t" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi nói ' đại đạo bản nguyên' sao khi dung hợp chỉ khi người đó c·h·ế·t đi thì mới có thể tách ra sao? Nói như vậy...?
" Huynh đệ, ngươi tỉnh rồi sao"
Hư ảnh vui mừng:
" Nếu như tên kia mà nghe ta như ngươi thì hắn đã không c·h·ế·t a"
. . .
Phía trên những đám mây 1 thân ảnh hư ảo nam tử nhìn thấy cảnh này thì nhếch lên khóe miệng rồi tan biếng trong hư không.
" Chàng trai trẻ, đây là một quyển sách a"
Hư ảnh chỉ chỉ dưới thân hỏi.
"Ân"
"Ta a? Ngươi dung hợp kiếm đạo bản nguyên mà còn không biết ta là ai sao?"
" Không thể lại thật hơn"
" Thì ra là hắn a?"
Hồ Nam không dám chậm trễ vội vàng ngồi xếp bằng xuống hai mắt đóng lại, đột nhiên một cơn đau ập đến trán hắn ứa mồ hồi lạnh ứa ra, cơn đau lan toả khắp toàn thân, theo từng đường kinh mạch tiến vào đan điền, dần dần luồng ánh sáng màu vàng nhạt ngưng tụ thành một thanh tiểu kiếm, tiểu kiếm trôi lơ lững giữa đan điền cơn đau cũng chậm rãi dịu đi, đột nhiên tiểu kiếm phát sáng lên một cái toàn thân Hồ Nam như bị hàng ngàn hàng vàn con kiến cắn trong lúc đó bên ngoài cơ thể kiếm khí bốn phương tám hướng tụ tập lại xung quanh hắn rồi xuyên qua làn da, dọc theo kinh mạch, xuôi theo đan điền dung nhập vào thanh tiểu kiếm, hư ảnh thấy cảnh này hài lòng gật nhẹ đầu, chỉ thấy thân thể mơ hồ đã dần dần ngưng thực, không có khuôn mặt cũng chậm rãi phát sinh biến hoá...
" Hắn a, hắn tên 'Kiếm Hồng Trần' ngộ tính cực cao, lúc ta nghĩ đã tìm đúng người thì hắn bị người vây công bỏ mình"
" Thư ca a Thư ca, ta nghe nói năm đó Minh Kiếm Môn hoành không xuất thế cũng đứng hàng nhất lưu thế lực a, chắc chắn rất giàu có, nhưng nghe đâu minh kiếm môn đã lật tung khắp nơi cũng không tìm được một khối linh thạch a"
"Huynh Đệ sao ta có thể không tin ngươi cho được, chúng ta vừa gặp đã thân, ngươi nói cái gì chính là cái đó" (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn giọng nói chân thành một bộ ta sẵn sàng cùng ngươi đồng sinh cộng tử dáng vẻ.
Hồ Nam nghĩ tới cái gì chợt đôi mắt sáng lên:
" Không sai, không giống võ đạo là tu luyện huyền khí đễ đột phá, kiếm đạo muốn mạnh lên là phải dùng thời gian đễ ngộ, ngươi ngộ được càng nhiều chân lý của kiếm đạo thì ngươi càng mạnh"
Hư ảnh gần như tuyệt vọng.
" Thật?"
Lúc này ở một đỉnh núi cao ngất xung quanh linh khí nồng nặc tới mức kết thành những đám mây trắng vây quanh ngọn núi, nơi đây có một toà động phủ, một lão nhân râu tóc bạc phơ ngồi tĩnh toạ ở giữa trung tâm.
" Không phải lúc nãy ngươi không tin sao?"
" 'tên kia' là ai?"
"Ngộ?"
" Ngươi đúng là huynh đệ tốt của ta"
Hồ Nam cũng không cố chấp Thư ca không muốn nói là cũng có lý do của mình thế là hắn hỏi về một vấn đề khác:
Hư ảnh chậm rãi nói.
" Ngươi xem ta là bản đồ kho báu sao?"
Hồ Nam gật đầu vẻ mặt chân thành.
" Đại đạo che lấp thiên cơ, nó lại một lần nữa xuất thế, một vị đại đế mới sắp được sinh ra, thiên hạ sắp lại một lần nữa nhuốm máu"
" là ai thì một ngày nào đó ngươi sẽ tự nhiên biết"
" Vậy ngươi cần ta làm gì?"
Nói xong hắn phun ra một ngụm máu tươi.
" Ta đa số thời gian chỉ nằm trong ngủ say a"
" Gọi Thư ca đi cho thân thiết a"
Hồ Nam gật đầu nhưng âm thầm lau mồ lạnh, cmn lời nói uy h·i·ế·p thằng ngốc cũng có thể nghe ra a,
" Ngươi đang nói gì vậy, chúng ta vừa gặp đã thân làm sao ta không nhận ra chân thân của ngươi, nói đi gọi ta tới có chuyện gì, giúp được ta sẽ giúp" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thứ mà ngươi vừa dung hợp là kiếm đạo bản nguyên, sau khi dung hợp đại đạo bản nguyên sẽ thức tỉnh 'Đại Đạo Kiếm Thể' ' Đại Đạo Kiếm Thể' sẽ giúp ngươi có ngộ tính về kiếm đạo cao hơn người thường"
Một giọng nói nam tử vang lên, Hồ Nam nhìn sang thì hắn thấy một Nam tử trung niên khuôn mặt tuấn dật, biểu tình nghiêm nghị nhưng 1 chồm râu dê đã phá hủy mỹ quan.
Hư ảnh ngẩn người:
" Vậy ngươi có thể cho ta biết ngươi là thứ gì không?"
"Đã c·h·ế·t sao? Hắn là ai?"
" Ngươi không biết sao?"
Hư ảnh nói đến đây dừng lại một chút:
Chương 16 Đại Đạo Kiếm Điển
" Cái gì? tên ăn no rửng mở làm ra quyển sách này? Thứ này có thể đập c·h·ế·t một võ tướng a"
Hồ Nam gật đầu, chợt nhớ ra điều gì hắn hỏi Thư ca:
" Biết chứ, sao lại không biết, hắn là một trăm năm trước nhân vật phong vân a"
Hồ Nam vẻ mặt chấn kinh:
Thư ca hoàn toàn không chê phiền mà ân cần giải thích.
" Kiếm Đạo bản nguyên huyễn hoá thành một quyển sách mà ta là linh trí của nó, nên ta là thư linh ngươi có thể gọi ta là " Đại Đạo Kiếm Điển" hoặc " Thư Ca""
PS:
Hồ Nam hiếu kì hỏi tiếp.
Hồ Nam nghiêm mặt.
Hồ Nam nghi hoặc:
Vì huyễn hoá nhân hình nên vẽ mặt Thư ca không còn mơ hồ như trước chỉ thấy mặt mũi hắn tối sậm, trầm giọng hỏi:
Thiên Diễn thánh địa, nơi đây như là tiên cảnh núi cao chập trùng, thác nước đổ xuống, sương trắng bốc lên, từng toà từng toà tiên phủ ẩn nấp dưới làn sương trắng.
Hồ Nam do dự, hắn nhìn một chút hư ảnh lại liếc mắt nhìn quyển sách, ân, miễn cưỡng nhìn ra đó là một quyển sách đi, hắn nghĩ nghĩ tiến tới phá đầu ngón tay nhỏ một giọt máu lên trên một màn kì dị phát sinh chỉ thấy quyển sách trước mắt tan biến thành những tia sáng màu vàng nhạt hắn chưa kịp phản ứng thì những tia sáng đó toàn bộ dụng nhập vào cơ thể hắn, lúc này giọng nói mơ hồ vàng lên bên tai:
" Không cần làm gì, ngươi đến đây nhỏ vào bên trên đây một giọt máu là được"
" Ừm, tỉnh rồi"
Thư ca thở dài lắc đầu:
" Đương nhiên là một quyển sách rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Biết một số thứ nhưng không phải rất rõ ràng"
Không biết qua bao lâu Hồ Nam mở mắt lòng bàn tay nâng lên một thanh tiểu kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, khoé môi hắn nhếch lên:
" Đúng rồi Thư ca, ta lúc nãy rõ ràng cảm nhận được " Đại Đạo bản nguyên" rõ ràng đối ta có một tia bài xích mặc dù rất nhỏ nhưng cũng làm ta chịu không ít đau khổ a"
Như cảm thấy mình đã quá thất thố hư ảnh nhỏ giọng lại một chút:
Chương 16 Đại Đạo Kiếm Điển
Thư ca biết hắn muốn hỏi gì, thế là gật đầu:
Thư ca giật mình
Lão nhân bổng nhiên mở mắt miệng thì thào:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.