Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 355: Thần Dược hiện thân.
Bọn họ bị vây hãm trong thiên tai không thể nào thoát ra được, cảnh tượng hãi hùng còn không có bùng nổ như trong tưởng tượng của bọn họ mà bị ba đạo tiên quang huyền ảo ngăn cản lại, ba bóng người đứng ở không trung vẻ mặt bình thản lại không có chút gì gọi là xem trọng những đầu long linh kia.
"Mau tiêu diệt thứ này đi."
"Thứ này còn có cả năm thuộc tính khác nhau."
Hắn đứng đó quan sát ba người kia một lúc cũng không thèm để ý đến mà nhìn lấy hai toà băng sơn bên này, Hàn Vũ Thiên có thể cảm nhận được thiên địa pháp tắc đang thay đổi một cách chóng mặt, băng hàn lực lượng càng lúc càng nhiều, càng lúc càng thêm mạnh mẽ, cuối cùng một cơn bão tuyết đã hàng vạn năm chưa xuất hiện đang bắt đầu nổi lên làm cho tu sĩ Chuẩn Thần Vương cũng phải bị cái giá lạnh của vùng đất này ảnh hưởng tới, Lâm Trường Vũ cắn răng nói:
Vừa dứt lời một đạo lôi quang đánh cho cổ thi thể ngoan cường kia thành bụi phấn, Hàn Vũ Thiên ánh mắt lộ ra sát ý thao thiên nói:
Trường kiếm theo sự điều khiển của Kiều Tuấn thì công kích lên toàn bộ lĩnh vực xung quanh, âm thanh của Hướng Quản Hi tràn đầy khinh bỉ nói:
Nhạc Cổ Hà nhất kích mang theo vô tận thần uy không chút do dự chém xuống một kiếm, Hàn Vũ Thiên nơi này không có cử động chỉ nhàn nhạt nhìn ở phía trước, một cơn bão tuyết quét ngang qua cử động của họ lập tức bị đình chỉ, Nhạc Cổ Hà kinh ngạc nhìn lấy lưỡi kiếm chỉ cách Hàn Vũ Thiên một ngón tay, ngay cả lão cũng trong thời gian ngắn không thể thoát khỏi băng phong, Hàn Vũ Thiên đứng dậy vẻ mặt tươi cười nói:
Hàn Vũ Thiên đồng tử bên phải đột nhiên lên liền thu được tầm nhìn của Hướng Quản Hi thấy được bốn người đang bị ba vị Chuẩn Thần Vương vây công kịch liệt, hắn thở dài trong tay xuất hiện Cửu Hàn Kiếm chân phải bước lên phía trước, hai tay nắm chuôi kiếm thủ thế đưa ra phía sau, toàn thân bùng nổ khí tức cường đại cùng bạch quang chiếu rọi ở lưỡi kiếm, lôi linh dung nhập với lưỡi kiếm tạo thành hai màu hắc bạch đối lập rõ ràng trên kiếm chiêu.
"Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm, Chúng Sinh Uy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tông chủ Bích Đào Tông Kiều Tuấn, Các Chủ Bàng Nhược Các Luân Trường Vũ, cuối cùng hoàng đế Đông Thăng Quốc Lê Ngân, cả ba đều là tu vi Chuẩn Thần Vương mới có thể dễ dàng ngăn cản được công kích như thảm họa của những long linh kia.
Thanh Tuyền cau mày không ngờ một đòn toàn lực của nàng chỉ gây ra một chút thương thế như vậy, Kiều Tuần đưa mắt nhìn tới vung tay trường kiếm quét ngang còn chưa chạm tới đã bị thổ nhưỡng bên dưới vọt thẳng lên ngăn cản, thổ hoàng khí nặng nề đâm sầm vào Kiều Tuấn khiến hắn khiếp sợ, xương tay phải của hắn vậy mà bị nứt.
Luân Trường Vũ vung tay đánh ra một lối đi thông hướng bên ngoài thoát khỏi trận vây nói:
Không chỉ riêng Nhạc Cổ Hà bên này mà đám người còn lại cũng kinh hãi không thôi, những đầu mộc long kia vậy mà mang trong mình rất nhiều nguyên tố lấy mộc làm chủ thể, hỏa, thủy, kim, thổ, phong, lôi là năm nguyên tố được Mộc Thiên sử dụng.
"Đây là thiên tai?"
Hai người còn lại ý thức được mặt đất bên dưới Hàn Vũ Thiên chính là thi thể bị cháy đen của đám người Nhạc Cổ Hà thì chấn kinh không thôi, toàn bộ công lại có đến năm vị Chuẩn Thần, mười mấy vị Bán Thần lại không thể nào địch lại được một thiếu niên trẻ tuổi, ba người lập tức bày ra phòng thủ khi thấy Hàn Vũ Thiên lại làm ra tư thế chỉ kiếm về phía mình.
"Những người khác sao tới lâu như vậy?"
"Thiên tai vạn năm khó gặp mà lại được mấy tên này thi triển ra một cách dễ dàng."
"Chủ nhân, e là bọn họ sẽ mất khá nhiều thời gian để đến đây."
Chương 355: Thần Dược hiện thân.
"Bọn này không đơn giản, bản tông chủ đã lâu rồi chưa bị thương tới cấp độ này, đáp lễ các ngươi một chút, Bích Đào Vũ Kiếm Trận!"
Thủy nguyệt đao, hỏa cầu, lôi đình, thổ nhận, mộc roi từ mọi hướng nhắm tới Kiều Tuấn nơi này quật tới, Luân Trường Vũ hừ lạnh vung tay một cái hồ lô xuất hiện xoay tròn ngăn cản toàn bộ công kích, Lê Ngân không còn đứng nhìn bàn tay ngưng tụ phong man chưởng ra vô tận đao khí hướng xuống bên dưới đánh tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vừa rồi là ta không có ý định g·i·ế·t các ngươi, nhưng mà hiện tại thì cũng không nhất thiết phải giữ hòa khí nữa, tới đây!"
"Chúng là sự hiện thân của thiên địa pháp tắc sao?"
"Thật mạnh, ta cũng không ngờ được tu vi các ngươi chưa phải Bán Thần mà có thể đả thương được cả Chuẩn Thần."
"Thời cơ đây rồi!"
"Ngươi chỉ còn một chút sinh mệnh ít ỏi thì có thể làm gì được đây?"
Hàn Vũ Thiên nhìn lấy đám Chuẩn Thần và Bán Thần tụ lại một chổ đã có gần chục người thì không khỏi cảm thán, Mãn Châu quốc cùng lắm chỉ có bốn vị cũng thấy được độ chênh lệch chiến lực của các quốc gia, hắn bay lên không trung hướng tới hai tòa băng sơn phía xa bay đi, bọn chúng muốn ngăn cản nhưng Mộc Thiên lại triệu hồi ra rất nhiều mộc long trồi lên mặt đất như dây leo truy đuổi.
Nhạc Cổ Hà dẫn theo đám Chuẩn Thần đuổi theo phía Hàn Vũ Thiên, những kẻ còn lại lập tức chia ra vây quanh đám người Vạn Niên Cung vào giữa ngay cả một con muỗi cũng không chui lọt ra ngoài, Lôi Linh trên bầu trời hừ lạnh hắc lôi ầm ầm giáng xuống còn chưa đánh hạ được tên nào đã bị Kiều Tuấn ngăn cản, một cột lửa thao thiên bên dưới lập tức đánh lên thân thể của Kiều Tuấn làm hắn lui về sau vài bước nhướng mày nói:
"Tên quái vật này làm sao có thể?"
"Hợp sức lại toàn lực triệt tiêu."
Ba người mặc kệ vừa rồi Hàn Vũ Thiên đã làm ra công kích vô cùng đáng sợ, nhưng bọn họ vẫn không có ý định từ bỏ Băng Liên Cực Hàn, nó là Thần Dược ngàn vạn năm mới xuất hiện một lần không được để kẻ khác dễ dàng có được nó như vậy, dù có hi sinh cũng nhất định phải tranh tới cùng, Hàn Vũ Thiên đột nhiên cảm ứng được điều gì nhanh chóng hoá thành tàn ảnh hoà cùng với gió tuyết xung quanh, không gian xé toạt một trung niên nam tử vẻ mặt cao ngạo nhìn lấy hai toà băng sơn cười nói:
"Ngươi vĩnh viễn không thể tiêu diệt được bọn ta, trừ khi ngươi có thể trong một kích triệt tiêu được hết nguyên tự nhiên xung quanh ngàn vạn dặm."
"Tìm thấy ngươi rồi, chịu c·h·ế·t đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa dứt lời năm đạo hào quang khác nhau lập tức từ bỏ công kích đối với ba người Chuẩn Thần Vương, Kiều Tuấn nhướng mày lập tức phản ứng nói:
"Cản chúng lại, hướng đó là của nhóm người Nhạc Cổ Hà."
Hàn Vũ Thiên một kiếm chém ra như bổ đôi trời đất lao thẳng tới ba người phía xa, Kiều Tuấn, Luân Trường Vũ và Lê Ngọc sắc mặt kinh hãi lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đã tránh thoát được một kiếm từ vạn dặm xa xôi đánh tới kia, nhưng những kẻ phía sau lại không may mắn được như vậy, bị một kiếm quét ngang sinh mệnh lập tức tiêu tán cơ thể theo hào quang quét ngang cũng tan rã theo gió, trải dài dường như một nửa lãnh thổ Đông Thắng Quốc rồi nổ tung tạo thành một trụ thiên chói sáng thiên địa ai ai cũng có thể thấy được cột sáng thao thiên kia.
So về tu vi thì mấy đạo linh thể là dựa vào chủ thể là Hàn Vũ Thiên, tu vi đều là Thiên Tổ chỉ có Mộc Thiên là chưa hoàn toàn dung nhập nên tu vi thấp nhất là Đạo Tổ viên mãn, nhưng đứng trước khí tức của ba tên Chuẩn Thần Vương thì Thiên Tổ tu vi có một chút thua thiệt, Chuẩn Thần Vương đã dừng chân ở Chuẩn rất lâu rồi, thần uy và thần lực mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Chuẩn Thần phổ thông, Thiên Tổ mạnh mẽ áp chế Chuẩn Thần, nhưng không chắc có thể áp chế được Chuẩn Thần Vương, bởi một tên Chuẩn Thần Vương chiến lực đã có thể so với năm mươi tên Chuẩn Thần phổ thông, Thiên Tổ suy cho cùng chỉ là Đạo Tổ cảnh còn chưa có câu thông được một chút thần uy từ thiên địa, đối đầu với kẻ có thần lực mạnh mẽ đương nhiên sẽ bị áp chế.
Lôi linh vờn quanh vẻ mặt có một chút gấp gáp nói:
"Trường Phong Đoạt Mệnh."
Thanh Tuyền, Uy Lân, Hướng Quản Hi hoá thành hình người dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng tới, Mộc Thiên cũng hoá thành tiểu thảo bay theo sát bên, giây phút mà ba người còn không hiểu chuyện gì thì bốn người kia đã hoá thành bốn đạo quang sắc cùng hội tụ về lòng bàn tay của Hàn Vũ Thiên, hắn nâng kiếm dung nhập toàn bộ vào trong hơi thở huỷ diệt nồng đậm tản ra làm cho pháp tắc điên cuồng xoay chuyển.
Hàn Vũ Thiên ngồi ở một vách đá quan sát hai ngọn băng sơn to lớn trước mắt đang phủ đầy gió tuyết, hắn nhìn một lúc lâu cũng không phát hiện được tung tích của Băng Liên Cực Hàn, hắn hoài nghi liệu Kim Nguyên Bảo Các kia có lừa mình, Hàn Vũ Thiên đối mắt hơi liếc qua bên như cảm nhận được có kẻ đang đến, đúng thật là phía sau có vài chục người đang lao tới, tu vi Chuẩn Thần và Bán Thần pha lẫn vào nhau tạo thành khí thế cường đại vô song, dẫn đầu đoàn người đương nhiên là Nhạc Cổ Hà có danh tính lâu năm.
"C·h·ế·t đi! Lôi Diệt Thiên!"
"Xuất hiện rồi, chúng ta phải mau chóng đến đó."
Đao phong đánh xuống lại không hề gây ra một chút động tĩnh gì, ba người bọn họ trong nhất thời không có cách để làm cho năm đạo linh thể này hiện thân, nguyên tố thiên địa dồi dào tới cực điểm không phải một Chuẩn Thần Vương có thể triệt tiêu được hết, nhưng nếu là Thần Cảnh một cái phất tay đã có thể thao túng thiên cơ, nhưng tiếc là ở Đông Thắng Quốc này không có thần linh tồn tại.
"Còn không trở về?"
Ba vị Chuẩn Thần Vương lập tức động thủ nhưng chỉ ngăn cản được bốn đạo linh thể, lôi linh đã sớm vọt đi với tốc độ cực nhanh không ai có thể đuổi kịp, Nhạc Cổ Hà thoát khỏi băng phong vẻ mặt nghiêm nghị nói:
Chương 355:
"Một người trẻ tuổi sao lại cường đại đến vậy."
"Các ngươi truy sát tên tiểu tử cùng đám người kia, bọn ta ở đây lo liệu những con cự long phiền toái này."
"Thiên Sát Kiếm, Thiên Phạt Nhân Gian!"
"Chiêu vừa rồi ta xem ngươi dùng được bao nhiêu lần, chỉ là bí pháp kéo dài mạng sống."
Hàn Vũ Thiên giơ tay bắt lấy lôi linh kéo một cái liền có tia sét phóng ra khắp nơi như thiên tai, hắn nhìn tới đám người linh thể bên này thản nhiên nói:
Theo cảm nhận của hắn một đòn vừa rồi của Uy Lân có thể đả thương được Chuẩn Thần, ở cảnh giới của bọn họ việc bị thương bởi tu sĩ tu vi thấp hơn đã rất lâu rồi chưa xảy ra, Kiều Tuần phất tay một đạo trường hồng quét ngang thiên địa nhắm tới Uy Lân bên này công kích, tốc độ đòn đánh phải nói cực nhanh làm cho Uy Lân không kịp phòng thủ bị đánh bay ra ngoài trăm trượng, Thanh Tuyền quật đuôi bán nguyệt thủy trảm quét tới vỗ thẳng vào lưng của Kiều Tuấn làm hắn kinh ngạc lưng bị rạch ra một vệt máu nhỏ, tuy chỉ là vết thương nhỏ nhưng cũng chính vì vậy làm cho Kiều Tuấn kinh ngạc không thôi.
Hàn Vũ Thiên thay đổi tầm mắt có một chút khó chịu nói:
"Rất kiên cường, nhưng đáng tiếc..."
"Da của ngươi cứng quá." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Toàn bộ đều bị thui thành thịt khét."
Lão dự định ra tay lần nữa thì đột nhiên trời nổi hắc lôi, phương xa lao đến một đạo hắc quang cùng với thanh âm chấn động của tia chớp, Hàn Vũ Thiên bàn tay bắt lấy lôi linh nhìn xuống đám người bên dưới như là kiến hôi nói:
Lê Ngọc nhìn về phương xa con ngươi co rút lại toàn thân run rẩy không dám tin được một kích vừa rồi vậy mà đã hoàn toàn phá huỷ hoàng cung của Lê gia trong nháy mắt huyết mạch Lê gia đã hoàn toàn bị triệt tiêu bởi một kích đáng sợ này, cuối cùng là bọn họ đã chọc phải một nhân vật mạnh mẽ đến cỡ nào, Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi khí lạnh toàn thân bốc lên khí nóng sôi trào, tựa như lực lượng vừa rồi đã làm cơ thể hắn quá tải mà nóng lên vậy, năm đạo linh thể lập tức thoát ra khỏi Cửu Hàn Kiếm nhìn chúng có vẻ khá mệt mỏi sau đòn vừa rồi, Hàn Vũ Thiên phất tay thu hồi toàn bộ vào trong thức hải.
Nhạc Cổ Hà cùng những người còn lại bắt đầu dùng ra công kích mạnh nhất của mình, đột nhiên bầu trời tối sầm sấm chớp đùng đoàng trên hư không, hắc long bay lượn trên bầu trời không phát ra uy thế lại làm cho toàn bộ chôn chân tại chỗ, ai cũng nhìn lấy một màn tai họa phía trên đầu, đại địa băng cực đột nhiên tan chảy thay vào đó ở phía xa xuống hiện biển lửa cuộn trào mà tới tiếng xì xéo bốc hơi của mặt băng, còn chưa để bọn họ trầm trồ thì một hướng khác vang lên từng tiếng sóng biển cuồng cuộn đưa mắt nhìn lại chính là thủy hải kinh thiên, mặt đất rung chuyển gai đá tứ phía nhô lên thiên tai động đất ầm ầm khuếch đại.
Nhạc Cổ Hà liên tục tránh thoát cũng không thể kéo dài tình huấn bị truy kích như vậy, lão vung tay trường đao xuất hiện một đao quét ngang thế như trường hồng nhắm đầu mộc long đang lao tới, mộc long kia đột nhiên há miệng phun ra hỏa diễm cùng với trường đao chạm nhau tạo thành v·ụ n·ổ càn quét xung quanh.
Kiều Tuấn còn chưa hoàn hồn thì hắc lôi xoẹt ngang giật cơ thể hắn bốc khói, chưa dừng lại ở đó hỏa cầu chói sáng như thái dương đâm vào Kiều Tuấn hướng xuống mặt đất tạo thành vụ nổ thổi bay trăm dặm xung quanh, một ngọn núi lớn tản ra thổ hoàng chi lực nện thẳng xuống bên dưới, Luân Trường Vũ thấy vậy thân hình chớp động đã ở bên dưới một quyền vung ra đấm vào đại sơn giọng âm trầm nói:
Một kiếm chém ra bạch quang xuyên phá làm cho mặt đất và bầu trời kéo ra một đường dài vô tận thẳng tiến tới đám người bên kia, Kiều Tuấn, Lê Ngọc và Luân Trường Vũ cảm nhận được có thứ gì đang tới lập tức cảnh giác chưa kịp bày ra phòng thù đã thấy một đạo hắc bạch quang sắc đâm thẳng vào ba người bọn họ làm cho cả ba đều bay ngược ra ngoài vẻ mặt hoảng sợ toàn thân thương tích không thể khôi phục, Kiều Tuần dùng thân thức phòng ra lập tức thấy được kẻ vừa ra tay chính là tên thiếu niên tóc trắng đã bị đám người Nhạc Cổ Hà truy sát, nhưng làm cho bọn họ nghi ngờ hơn chính là đám người Nhạc Cổ Hà đâu mà lại để tên này đắc thủ, Luân Trường Vũ kinh hãi nói:
Kiều Tuấn từ trong đất đá đứng dậy toàn thân vết rách máu tươi be bét hừ lạnh nói:
Bàn tay hắn giơ về phía xa nắm hờ lại, Lôi Linh bên này lập tức cảm ứng toàn thân bạo liệt lôi cương nói:
Trường kiếm từ trong ống tay áo Kiều Tuấn vọt ra ngoài chui xuống mặt đất lập tức một trận kiếm từ dưới lao đến, vạn đạo trường kiếm sắc bén bao phủ vạn dặm nhắm vào năm đạo linh thể điên cuồng công kích, Thanh Tuyền cười nhạt một tiếng cùng với Diêm Thủy Thánh Vực của nàng hòa lẫn vào nhau, bốn người khác cũng là hòa vào làm một với lĩnh vực của mình, vạn kiếm xuyên phá lại đâm vào hư không.
"Đáng ghét, thứ này là gì bám dai như địa vậy."
"Kiều Tuấn, ngươi bị gì vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chủ nhân đang gọi, đi thôi."
"Ta tới vừa kịp lúc, đúng là không ngờ vào thời điểm này Băng Liên Cực Hàn lại xuất hiện, ha ha ha."
Nhạc Cổ Hà mở miệng định nói nhưng vừa hé môi thì khói đen từ bên trong trào ra, thanh quản bị phá hỏng cùng với ngũ tạng và xương cốt căn bản đều bị hủy bởi một đòn này, nhưng Hàn Vũ Thiên đọc qua khẩu hình miệng đại khái hiểu rõ được lời của Nhạc Cổ Hà nói:
Nhạc Cổ Hà đôi mắt cũng mất đi tia sinh mệnh cuối cùng c·h·ế·t đứng với tư thế chuẩn bị vung kiếm, tựa như tượng đại bất diệt sừng sững không ngã xuống, Hàn Vũ Thiên nhìn lão cười nói:
"Ngươi lại chọc phải bản cung chủ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.