Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 371: Phân Thân Tiên Đạo, Nhục Thân Đột Phá.
Đám người kia lập tức tách nhau ra tìm kiếm tung tích của Hàn Vũ Thiên, nhưng thế lực yêu tộc và ma tộc thì không cần phải nói tới đều là những kẻ sử dụng tài nguyên để đạt được danh sách tham gia vào Thái Cổ Yêu Sơn, nhưng thế lực nhân tộc vậy mà bên trong dưới quyền của Vạn Niên Cung cai quản lại có kẻ âm thầm làm việc cho Nam Minh Thần Cung, tay của Nam Minh Thần Cung và Thiên Thần Điện quả nhiên vẫn là dài hơn so với tưởng tượng của hắn, không gian đột nhiên rách ra một con bạch miêu từ trong bước ra liếc nhìn một chút quanh Thái Cổ Yêu Sơn rồi duỗi người lười biếng trong chớp mắt đã biến mất tại chỗ lần nữa xuất hiện là ở một sơn cốc, nơi đây từng là chỗ ở của Hoàng Thiên giờ chủ nhân nơi này đã đi mất thì con bạch miêu tới chiếm tiện nghi một chút, bạch miêu ngồi xuống nằm ngủ trên tảng đá nếu tu sĩ cấp cao có ở đây liền có thể nhìn ra đó không phải là một tảng đá bình thường mà là một thần trận thời thái cổ được Hoàng Thiên lưu lại.
Sở Tưởng Uyên xoay đao một đạo cung trang thần giáp được trang bị một màu ngân sắc chiếu sáng thần thánh mà trang nghiêm, Hàn Vũ Thiên cũng không vỗ lên chuông đồng hoá thành khải giáp bao phủ lấy cơ thể, chiến giáp lại bị ma khí quấn lại thêm một lớp phòng hộ vững chắc, Hàn Vũ Thiên lần này chiến đấu thực sự một cách nghiêm túc với
"Công chúa nghe lão phu giải thích, không nhất thiết phải nóng vội như vậy."
Nguyên Long Huyền Linh Quy sợ hãi rút đầu vào mai không dám cãi nửa lời trước mặt tên sát thần này, Bạch Ly Giao Long vốn ngâm mình trong hồ nước tỉnh lặng cũng gầm lên một tiếng vang trời được Hàn Vũ Thiên cưỡi lấy bay về phía chính cung Vạn Niên, lại thêm vài ngày thời gian trôi qua rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi tập hợp lại đón chờ sự kiện vạn năm chưa từng có chính là bước vào Thái Cổ Yêu Sơn trong truyền thuyết, những dị thú đặc thù như Nguyên Long Huyền Linh Quy và Bạch Ly Giao Long mang trong mình huyết mạch thần thú vào trong yêu tổ sẽ có cơ duyên không nhỏ, Hàn Vũ Thiên vung tay Tinh Đồ Thổ Giới chiếu rọi thu hết toàn bộ vào trong không gian thế giới, tấm da dê phá toái không gian xuyên qua tầng tầng pháp tắc thế giới tới một mảnh tinh không chỉ tồn tại duy nhất một vùng đất trải dài ngàn vạn dặm, đột nhiên không gian trong Tinh Đồ Thổ Giới xoay chuyển truyền tống đưa tất cả tới một đại sảnh cổ lão tràn đầy những ký tự thời kì thượng cổ mà Hàn Vũ Thiên liếc sơ qua cũng có một vài cấm tự khởi nguyên không trọn vẹn, từ trong không gian truyền ra một thanh âm trầm thấp nói:
"Dựa vào một mình ngươi thì đã sớm bị ta g·iết vô số lần, nói ngươi chấp mê bất ngộ lại không chịu thừa nhận, ban đầu là ta có lỗi mới nhúng nhường ngươi bảy phần vậy mà vẫn cứ lấn lướt, vậy thì hôm nay ngươi nộp mạng tại đây đi."
Hàn Vũ Thiên cảm nhận được trận chiến bên ngoài cũng đã có một chút căn thẳng, hắn vung tay hấp thu đại lương băng khí xung quanh một bước cuối cùng để đột phá Thần Cảnh chính là nhờ vào thần địa này, Hàn Vũ Thiên nhắm mắt hấp thu thần hồn phóng xuất tách ra khỏi nhục thể của Lý Chiêu Lâm, trong lúc đột phá Thần Cảnh nếu linh hồn của Hàn Vũ Thiên ở bên trong hứng lấy lôi kiếp luyện hồn thì e là hồn và thể sẽ bị đồng hoá hợp nhất, vậy thì về sau rất khó để thoát ra có thể dẫn đến huỷ đi một phần nguyên hồn, Sở Tường Uyên lập tức kinh ngạc khi thấy được hình dáng nhục thân và linh hồn của Hàn Vũ Thiên hoàn toàn khác nhau thì nói:
Băng Độc Kỳ Nguyên Trận là một thần trận tuyết thế nổi danh khắp Chân Mộc Thổ Giới ai ai cũng biết tới, Băng Đào Tông khi xưa còn là một Thần Cảnh tầng 1 đã dùng ra Băng Độc Kỳ Nguyên Trận đại chiến với một vị U Minh Tộc Thần Cảnh tầng 2 còn suýt chút đ·ánh c·hết cả vị cường giả u minh kia, từ đó vang danh thiên hạ lấy Băng Độc làm hiệu truyền khắp thế gian tên gọi Băng Độc Thần Quân, Chu Minh chấp tay sau lưng vốn đang xem trò vui cũng là híp mắt thân ảnh loé lên rồi biến mất xuất hiện lần nữa là ở phía trên tầng mây một chưởng vung ra hoả diễm thao thiên áp chế băng trận không cho nó được thi triển ra, Băng Đào Tông kinh ngạc nhìn lên bầu trời một đao bổ xuống lam quang phóng thẳng xé toạt tầng mây lộ ra thân ảnh Chu Minh đang lơ lửng phía trên, lão ta kinh ngạc nói:
"Ngươi hoảng loạn cái gì chứ? Ta cũng không có làm hại gì đến ngươi, chỉ là ngươi lần đầu chiến đấu đến kiệt sức còn vượt quá giới hạn nhiều lần nên rơi vào trạng thái hôn mê tạm thời mà thôi."
"Yêu Hoàng đại nhân nếu biết chuyện e là không tránh khỏi sử phạt, mau đi tìm hắn, lập tức chia nhau ra tìm không được chậm trễ."
Trần Lâm lui ra sau một bước nhìn lấy nữ nhân tuyệt đẹp trước mắt trong lòng khẽ động lập tức dùng thần lực cắt dứt d·ụ·c vọng trong người nói:
"Trần Lâm huynh, từ khi chia tay đến giờ không có việc gì chứ?"
Ngay khi thân thể của Lý Chiêu Lâm trải qua thần lôi tẩy luyện nhục thân thì tiếp theo đó chính là hai đạo thần lôi tẩy luyện thần lực và linh hồn, thần lực cũng rất nhanh giáng xuống tẩy rửa bộ t·hi t·hể kia trở nên thần thánh và trang nghiêm, Hàn Vũ Thiên đợi thời khắc này điểm ra một đạo phân hồn chui vào trong mi tâm của Lý Chiêu Lâm giả làm linh hồn độ thần kiếp, nhưng thiên đạo nơi đây qua nhiên thông minh lập tức nhận ra điều gì đó không đúng liền thay đổi màu sắc của thần lôi biến thành thần phạt, Hàn Vũ Thiên híp mắt lại tay bấm pháp quyết không gian xung quanh mười trượng Lý Chiêu Lâm lập tức thay đổi, chính là Đấu Chuyện Tinh Di thay đổi lại quy tắc đại đạo thế giới trong phạm vi nhất định, thần kiếp chuẩn bị buông xuống cũng cảm nhận được sự bất thường đã biến mất nhanh chóng dáng xuống hồn kiếp thần lôi tẩy rửa linh hồn, ầm ầm thần quang rạng rỡ tứ phương truyền tới từng đạo thần lực rải khắp hai nước Nam Thiên Đế Quốc và Băng Minh Đế Quốc, thần linh độ kiếp lại có thể đồng thời ban phúc cho hai đại đế quốc là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy, Hàn Vũ Thiên thu về đạo phân hồn kia bên trong tích trữ đại lượng thần lôi được hắn đứa vào trong thức hải từ từ tiêu hoá để khôi phục một chút lực lượng linh hồn, hắn kết pháp ấn lần nữa thần hồn dung nhập vào cơ thể của Lý Chiêu Lâm.
Trần Lâm một quyền vung ra Bích Hải Hàn Thần Quyền, Chu Minh cũng không thua kém nhất kích làm cho thiên địa rạn nứt một cổ thần lực kinh người bùng nổ băng cốc rung lắc không ngừng như sắp sụp đổ.
"Chuyện này ta và các nguyên lão cũng đã bàn bạc kỹ lưỡng cũng quyết định sẽ bế quan một thời gian sau trận chiến với hư không thú, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn tiền bối cũng sắp đột phá Thần Hoàng, khi đại công cáo thành cũng là lúc tiến đánh Phúc Hải Thánh Quốc."
"Đoạt xá trùng sinh, ngươi vậy mà không phải là chủ nhân của nhục thể này?"
Người đến trước tiên không phải là viện quân của Băng Minh Đế Quốc mà là 3 lão già toàn thân thanh y dáng vẻ xuất trần vô cùng trang nghiêm tôn quý, thế lực này chính là Bích Đào Tông một trong bốn đại môn phái lớn nhất đại lục nhân tộc, người dẫn đầu tên gọi Trần Lâm là nguyên lão của Bích Đào Tông tu vi cực hạn Thần Cảnh tầng 3, Trần Trạch Nghĩa một bước đạp tới đã làm hư không nứt vỡ lão nhìn thấy Chu Minh thì ôm quyền cười nói:
Hàn Vũ Thiên lắc đầu nói:
Tiên khí ào ra hoá thành cự thủ che trời đánh thẳng tới Nguyên Long Huyền Linh Quy không hề nương tay, Hàn Vũ Thiên lập tức hoá ra nguyên thần to vạn trượng tựa như thần linh hư ảnh nhưng lại chân thật hơn không biết bao nhiêu lần còn sử dụng được cả đại đạo pháp tắc thuần thục hơn cả Đạo Tổ đại viên mãn, đây chính là cảnh giới Luyện Hư cảnh, khi nguyên thần v·a c·hạm cùng với cự thủ ầm một tiếng thiên địa rạn nứt vô số đất đai trong khuôn viên vạn dăm bị phá huỷ, chỉ duy nhất ngọn tiên sơn kia là sừng sững không bao giờ bị lung lay, tiên ảnh kia tiêu tán giữa thiên địa nhưng Hàn Vũ Thiên cũng vì vậy mà trọng thương điên cuồng ói máu, sức mạnh của cổ tiên ảnh vừa rồi nếu hắn phán đoán không sai chính là một kích toàn lực của Luyện Hư thượng kì, Hàn Vũ Thiên nhắm mắt lập tức thổ nạp đại lượng linh khí xung quanh cấp tốc ổn định thương thế trên người, trải qua vài ngày cuối cùng Hàn Vũ Thiên cùng bừng tỉnh một cổ tiên lực phóng thẳng lên trời vậy mà mượn nhờ vào một cự thủ kia đột phá Luyện Hư sơ kì đỉnh phong chỉ thiếu một bước chính là trung kì, Hàn Vũ Thiên đứng dậy tay bấm pháp quyết một đạo thần thức xuất hiện lại được gia trì thêm một đạo băng khí huyền diệu theo cánh tay hắn điều khiển lập tức xông vào ngọn núi, khi chạm vào kết giới thất thải thì đoàn băng khí kia bị giữ lại còn thần thức thì thuận lợi vào trong nhanh chóng dò xét xung quanh truyền từng đạo tin tức về cho Hàn Vũ Thiên, nhưng khi thần thức chỉ mới dò được một nửa ngọn núi thì một cổ lực lượng thần bí đã bóp nát đạo thần thức kia thành mảnh vụn.
Thái Cổ Yêu Sơn không giống như Chân Mộc Thổ Giới là vì yêu sơn thuộc về Tô Lăng Giới là mảnh vỡ thế giới ở thời kì thái cổ vì c·hiến t·ranh p·há h·oại mà tách ra khỏi chủ thể lơ lửng vô định trong không gian hư vô lại được địa long tìm thấy và khống chế trở thành lãnh thổ của địa long Hoàng Thiên, vì là một mảnh thế giới bị tách ra của Tô Lăng Giới nên Hàn Vũ Thiên luyện chế ra một bảo vật cũng mang trong mình một mảnh thế giới, hai mảnh thế giới cùng từ một đại thế giới tuy đã tách ra hàng vạn năm nhưng vẫn có chung một cội nguồn đại đạo thế giới sẽ tiến hành dung hợp mà không có một chút bài xích nào, trừ khi mảnh thế giới bị tách ra vì một cơ duyên xảo hợp nào đó mà đạt được thế giới chi tâm dần hình thành đại đạo thế giới riêng biệt mới tiến hành bài xích, Hàn Vũ Thiên thu tấm da dê vào trong tay nhìn thoáng qua có một chút hài lòng nói:
Mộ Vũ sắc mặt khó coi khí thế ngút trời nói:
Hàn Vũ Thiên điểm lên mi tâm của thân thể Lý Chiêu Lâm điên cuồng hấp thu băng khí, hắn thản nhiên nói:
Chương 371: Phân Thân Tiên Đạo, Nhục Thân Đột Phá.
Trần Lâm hừ lạnh một tiếng cũng không muốn kéo theo một vị cực hạn cùng chiến đấu, lão nhìn về hướng hai lão già khác nói:
"Tộc trưởng đại nhân, Linh Điêu tộc ta nhận được tình báo Phúc Hải Thánh Quốc phía bên kia không biết nguyên nhân gì đã toàn bộ phong bế quốc gia không có bất kì sinh linh nào được phép tiến vào, chúng ta có nên thăm dò một chút động thái tiếp theo của chúng?"
"Thì ra là Chu Minh đạo hữu, chẳng trách khí tức lại quen thuộc và mạnh mẽ như vậy."
"Tiền bối, phía hoàng đô có người đang chạy đến."
"Ta chỉ đột phá cho nhục thân Lý Chiêu Lâm, thời gian gấp rút cũng cần phải có thực lực đẩy nhanh kế hoạch của chúng ta."
Chu Minh một cái vung tay đã kéo Trần Lâm vào trong một không gian tách biệt chính là thiên ngoại tinh không nơi mà Thần Cảnh tầng 3 cực hạn giao chiến với nhau triển lộ thần uy một cách triệt để, cơ thể hai người to lớn phủ khắp trời xanh sinh linh trong ức vạn dặm đều có thể nhìn thấy thần linh cự đại sâu trong tâm linh xuất hiện cảm giác sùng bái và tôn kính không tự chủ được lập tức quỳ xuống bái lạy, bất kể sinh linh chưa thực sự là thần đứng trước thần minh ắt phải quỳ chính là thiên địa đại đạo ban phát quy luật chúng sinh bất nghịch.
"Nếu ngươi có thể đánh bại được ta mà không sử dụng ngoại vật mà các tiền bối đã lưu trên người mình, thì ta sẽ tuỳ ý để ngươi phán quyết thế nào?"
Hai âm thanh một nữ một nam từ phía trong băng cốc truyền ra cũng mang theo khí tức kinh người, đám người Uy Lân vốn đã dừng chiến đấu lại tiếp tục bộc phát khí tức chí tôn chi vực hiện ra phong cấm toàn bộ thần uy vạn dặm cùng với 2 lão già Bích Đào Tông chiến đấu, Trần Lâm vẻ mặt tối sầm xuống một kích đánh bay Băng Đào Tông một lần nữa hướng về phía Chu Minh bùng nổ khí tức mạnh mẽ tàn phá hơn vạn dặm làm cho sinh linh c·hết đi vô số, lão ta tức giận nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Lâm hơi nhướng mày cũng không ngờ tới Chu Minh sẽ nói ra như vậy, nhưng lão cũng lắc đầu không còn để ý tới nữa mà một kích vung ra huyền khí kinh người tách chiến tuyến ra thành hai phe, lão không thèm để ý đến nữa mà hướng thẳng về phía lối vào băng cốc mà đi, Chu Minh híp mắt lại thu hồi hoả diễm lại làm cho Băng Độc Kỳ Nguyên Trận không còn bị áp chế lập tức kích hoạt, Băng Đào Tông cảm nhận được đại trận gia thân lập tức toàn lực vung sát chiêu hướng tới đám người Bích Đào Tông, Trần Lâm một quyền vung ra chậm rãi tuỳ ý, tâm theo quyền đi, quyền tuỳ thân đi như lão già tập quyền ngoài công viên nhẹ nhàng nhưng quyền ý đấm ra lại cực kì kinh người, Bích Đào Hàn Thần Quyền nổi danh của Bích Đao Tông được Trần Lâm thi triển đến lô hoả thuần thanh, Băng Đào Tông thi triển Băng Độc Trảm Diệt đối cứng chỉ trong một đòn lão đã b·ị đ·ánh bay ngược ra ngoài trăm dặm đụng vào hai toà băng sơn mới dừng lại thân hình, Băng Đào Tông phun ra ngụm máu vẫn không hề sợ hãi một bước đạp ra băng độc ngưng kết cự long bay múa phun ra băng độc lan toả khắp nơi, Trần Lâm không dám coi thường Bích Đào Tinh Hải Sa được thi triển từng đạo sóng khí bích ngọc lan toả ngăn cản băng độc lan tràn khắp nơi, lão ta nhìn lấy Chu Minh cau mày nói:
Sở Tường Uyên bình tĩnh lại rồi cũng cảm nhận một chút băng sương trên cơ thể cũng tinh thuần hơi trước rất nhiều, nàng nhìn lấy Hàn Vũ Thiên thì hắn vẫn không chút cảm xúc nào nói:
Bích Đào Tông trưởng lão Trần Lâm cũng là vẻ mặt hơi suy tư nói:
Nguyên Long Huyền Linh Quy hoá lớn một long trảo ập xuống đã to bằng nửa ngọn núi áp xuống với long uy mạnh mẽ đè ép, Nguyên Long Khai Thiên Ấn uy chấn thiên hạ vậy mà khi đập xuống ngọn núi tầm thường kia lại không hề gây ra một chút tổn hại mà ngược lại còn b·ị đ·ánh văng ra ngoài, một đạo tiên khí hiện lên hư ảnh tiên nhân vẻ mặt giận dữ nói:
"Lão phu đại một trong tam đại nguyên lão của Bích Đào Tông, tới đây để tìm di vật của tiên tổ lưu lại, cô hẳn là đại công chúa của Băng Minh Đế Quốc tên gọi Băng Tường Uyên?"
Trần Lâm cười nói:
"Đây là Băng Tình Cốc, là tổ địa của Băng Minh Đế Quốc bọn ta nhiều đời lưu truyền, cái gì mà tiên tổ của các ngươi lưu lại bảo vật nơi đây, ăn nói nhảm nhí cơ bản chính là muốn c·ướp đoạt động phủ này, vậy thì đừng trách bản công chúa vô tình, Băng La Phi Sát!"
Sở Tường Uyên suy tư một lúc cũng chỉ đao về phía Hàn Vũ Thiên nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tộc trưởng, Hỗn Nguyên Thánh Quốc chúng ta trong nhiều năm nay tổn thất cũng không ít do đám hư không thú gây ra, nhiều tông môn cũng đã bị diệt khiến cho quốc gia suy giảm lực lượng cần phải tiến hành thành lập ra những thế lực nhỏ thu nhận tu sĩ khắp thiên hạ gầy dựng lại từ đầu, bế quan giống như Phúc Hải Thánh Quốc mới chính là thượng sách hàng đầu."
"Hai vào trong tim cơ duyên, chuyện ở đây lão phu lo liệu."
"Ai đột phá Thần Kiếp? Chẳng lẽ là công chúa điện hạ sao?"
Một vị trưởng lão của Vinh Xuân Tông ôm quyền nói:
"Thái Cổ Yêu Sơn tràn đầy hung hiểm nghe nói còn có Thần Thú tồn tại từ thời Thái Cổ đến nay, nếu một bước sơ xuất sẽ vạn kiếp bất phục, nhưng nói đi cũng phải nói lại, cơ duyên bên trong có thể so sánh với một lần lịch luyện ở Chân Mộc Thổ Giới thậm chí là vượt xa so với tưởng tượng, tương truyền thời thượng cổ một vị yêu tộc trẻ tuổi vô tình có được bản đồ Thái Cổ Yêu Sơn rơi vào nơi đây nhờ vào cơ duyên xảo hợp từ Thánh Nhân hạ vị đột phá lên Thần Cảnh trong vòng ngàn năm còn được vị chủ nhân nơi đây chỉ điểm nhất bộ thành Hoàng, trở thành vị Thần Hoàng trẻ tuổi nhất yêu tộc thời điểm đó."
"Cơ duyên thì đầy đủ, nhưng mệnh bạc, đáng tiếc vị Mộ Hoàng Điêu đó của ngươi trêu vào ma tộc bị đích thân Ma Hoàng t·ruy s·át không có đường sống."
"Đại ca, ca lại muốn đột phá Thần Cảnh trong tình trạng đó sao?"
Băng Tường Uyên trầm mặc khí thế ngút trời mang theo băng chi lực cực âm khuếch đại ra xung quanh nàng ta chỉ thương tới nói:
"Chúng ta từng quen biết nhau không cần phải giấu diếm, ta tới đây cũng là vì bảo vật bên trong Băng Tình Cốc dựa theo bản đồ mà tiên tổ lưu lại, chúng ta phải mất vài vạn năm mới có thể giải mã được bí mật của tổ tiên lưu lại, cơ duyên bên trong phải nói là rất bất phàm có cơ hội giúp chúng ta đột phá một bước nữa, nếu như hiện tại nhân tộc có thể xuất hiện thêm một vị Đại Thần chống chọi với kiếp nguyên Tà Tinh Các và Dị Tộc Đại Thiên gây ra thì hẳn là không thành vấn đề."
"Các hạ cứ tuỳ ý, lão phu tới đây chỉ là vì thoả thuận không có hứng thú với bảo vật như lời của ngươi nói."
"Chu Minh đạo hữu, ngươi làm như vậy là ý gì?"
"Ta chỉ theo việc mà làm thôi, ngăn cản đại trận Băng Độc."
"Băng Độc Kỳ Nguyên Trận, Mở!"
Chu Minh là một trong song thần vô địch của Nam Thiên Đế Quốc danh tiếng như cồn ai ai cũng biết đến mà Băng Minh Đế Quốc cũng ở sát bên đương nhiên đã từng giao hảo gặp mặt qua vài lần, Chu Minh lắc đầu cười nói:
Một vị cao thủ Thần Cảnh thượng vị của Xích Hà Tông đến ôm quyền nói:
"Không cần, cứ mặc kệ chúng vẫn canh phòng nghiêm biên giới Phúc Hải Thánh Quốc."
"Đáng c·hết, Ma Hoàng hạ lệnh cho chúng ta theo dõi hắn, vậy mà để lạc mất chỉ trong tích tắc."
Nguyên Long Huyền Linh Quy xuất hiện là một tiểu ô quy nhỏ bằng lòng bàn tay đang ở trên vai Hàn Vũ Thiên cảm ứng được chuyện khác thường liền hừ lạnh nói:
Chu Minh một bước đạp ra hư không vỡ nát nhìn lấy Trần Lâm nói:
Hàn Vũ Thiên vuốt ve má nàng một chút cười nói:
"Rõ thưa chủ nhân." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Lục Nhân Tộc ở Chân Mộc Thổ Giới tồn tại Tứ Tông, Bát Quốc thiên hạ lấy Tứ Tông làm đầu bảo hộ chúng sinh thoát khỏi hạo kiếp do Dị Tộc Đại Thiên gây ra, Tứ Tông bao gồm Bích Đào Tông đứng đầu phía nam, Hắc Hồn Tông thống trị phía bắc, Cự Linh Tông làm chủ bầu trời phía tây, Nguyệt Tiên Tông bảo hộ phía đông nhân tộc, dưới Tứ Tông tồn tại Bát Quốc, Nam Thiên Đế Quốc và Băng Minh Đế Quốc thuộc về Hắc Hồn Tông, Ngô Hoàng Đế Quốc và Hoả Lĩnh Đế Quốc thuộc về Bích Đào Tông cai quản, dưới quyền của Cự Linh Tộc là Sa Tinh Đế Quốc và Thanh Minh Đế Quốc, nối tiếp tồn tại hai đại đế quốc cuối cùng của nhân tộc là Hoàng Tuyền Đế Quốc và Cốt U Đế Quốc dưới sự bảo hộ của Nguyệt Tiên Tông, trong Tứ Tông tồn tại bốn vị tông chủ tu vi Đại Thần mỗi một người đều là tồn tại chí cao nhân tộc đã tu luyện đến điểm cuối của thế giới mà phó tông chủ và mấy vị nguyên lão ai cũng là Thần Cảnh cực hạn hoặc là đỉnh phong tầng 3, trong bát quốc tồn tại Thập Lục Thành, mỗi đế quốc tồn tại 2 thành trì có ẩn chứa cao thủ Thần Cảnh tầng 3 cực hạn, ví như Nam Minh Đế Quốc ở Hoàng Đô có Nam Khải danh là Kim Hoàng Thần Quân và Xích Bích Thần Thành có Chu Minh Xích Bích Thần Quân, hai người này cường đại phối hợp lại ăn ý thời kì hưng thịnh thế nhân gọi với cái tên Kim Hoả Song Tuyệt, cũng có một vài đế quốc có hơn 2 vị Thần Cảnh cực hạn trấn thủ nhưng lại mai danh ẩn tích hoặc là tán tu hoặc là lập phải tự mình tịnh dưỡng chẳng bận tâm đến thế sự.
"Ta giúp ngươi tinh lọc băng thể thuần khiết xem như là chúng ta kết thúc ân oán tại đây, sau này gặp lại nếu ngươi còn chấp mê bất ngộ thì ta không có bỏ qua như bây giờ đâu."
"Từ giờ ngươi và Bạch Ly Giao Long sẽ theo ta."
Ma tộc Huyền Ly một trong ba mươi sáu thiên tài trẻ tuổi của ma tộc đứng gần đó cười nói:
Chu Minh ôm quyền thi lễ cười nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở Tường Uyên không thể thở được buông trường thương trong tay ra vùng vẫy cuối cùng rơi vào hôn mê sâu, Hàn Vũ Thiên ngồi xổm ở trên đất phun ra một ngụm máu sẫm, hắn nhắm tỉnh toạ vung tay một đoàn băng lam bao phủ xuống Sở Tường Uyên đang b·ất t·ỉnh phía bên dưới, cả hai cũng mất thêm nửa tháng mới khôi phục hoàn toàn mà Sở Tường Uyên trong thời gian này vẫn luôn trong trạng thái b·ất t·ỉnh cho đến khi khôi phục hoàn toàn thì mới đột nhiên tỉnh dậy, Hàn Vũ Thiên thấy nàng tỉnh dậy cũng thản nhiên nói:
Tà Tinh Các tồn tại ở Chân Mộc Thổ Giới thuộc vung man hoang vắng vẻ tài nguyên thưa thớt được gọi là Tà Ác Tuyệt Địa, thế lực này vốn chỉ quật khởi trong ngàn năm nay chính là Diệp Triều Nguyên sáng tạo ra, không biết từ đâu hắn được cơ duyên tạo hoá một bước quật khởi trở thành Đại Thần viên mãn là tồn tại có thể sánh ngang với Tinh Linh nữ hoàng và Cổ Trùng Đế, hắn thu thập rất nhiều cao thủ Thần Cảnh trên đại lục về làm nô dịch phục vụ cho mục đích chinh phục Chân Mộc Thổ Giới của mình, đủ loại chủng tộc đủ loại cường giả bị gieo nô ấn trên người toàn bộ thế giới này không ai có thể hoá giải trừ khi c·ái c·hết tìm đến mới hoàn toàn phá bỏ được nô ấn, Dị Tộc Đại Thiên Thế Giới cũng như Tinh Linh Tổ Giới là một mảnh vỡ thế giới nằm trong một mảnh thế giới khác, nhưng tài nguyên ở Đại Thiên lại không dồi dào bằng Chân Mộc Thổ Giới và Tinh Linh Tổ Giới, vậy nên Dị Tộc luôn tìm cách xâm lấn và chiếm đoạt tài nguyên nơi đây để đem về Đại Thiên Thế Giới, chính vì sự b·ạo l·oạn của dị tộc mà tinh linh tộc cùng nhân tộc đã hợp lực lại để đẩy lui bọn chúng vào một gốc man hoang hẻo lánh, Thái Hư Cổ Trùng Đế vốn không tranh phong với đời vậy mà vào thời điểm 300 năm trước Diệp Triều Nguyên lẻn vào Thái Hư Địa Vực đoạt lấy một món bảo vật của trùng đế làm hắn tức giận một đường chém g·iết, nhưng thủ đoạn chạy trốn của Diệp Triều Nguyên cao siêu trong lúc sinh tử đã bảo mệnh bỏ trốn làm trùng đế sinh hận quyết định hợp tác cùng tinh linh tộc đẩy lui, Tà Tinh Các vì muốn tránh khỏi sự t·ruy s·át của trùng đế đã hợp tác cùng Dị Tộc Đại Thiên, một cuộc phân tranh giữa các thế lực đỉnh cao ở Chân Mộc Thổ Giới mà nhân tộc cũng chỉ là nhị lưu thế lực bởi vì không có tồn tại Đại Thần viên mãn, phân tranh tứ phương thế lực.
"Cút!"
Mọi người vẻ mặt kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh tràn đầy hưng phấn mau chóng phái người đi sắp xếp, Thái Cổ Yêu Sơn không khác gì một cái Chân Mộc Thổ Giới thứ hai thậm chí còn có duyên to lớn hơn ở bên trong, Hàn Vũ Thiên nhìn lấy tấm da dê trong tay đột nhiên nhớ tới Lam Huyền cũng từng có một tấm bản đồ tương tự, ở trên có cấm chế chỉ mang theo được 10 người bằng mà Hàn Vũ Thiên lại gọi các thế lực triệu tập để tử có thể nói sẽ có đến mấy vạn nhân khẩu, nhưng mà phàm là vật có thể chế tạo thì Hàn Vũ Thiên cũng có dễ dàng phỏng chế ra một tấm da dê dẫn vào Thái Cổ Yêu Sơn tương tự nhưng sẽ không giới hạn người bước vào trong, ở cảnh giới Luyên Hư này hắn đã có thể hoàn toàn câu thông thiên địa pháp tắc lấy đại đạo thế giới làm cấm chế thì Thái Cổ Yêu Sơn cũng không thể cưỡng ép bức lui được, Hàn Vũ Thiên lấy bản đồ Thái Cổ Yêu Sơn trong tay làm tài nguyên chính sau đó từ trong bảo khố Vạn Niên Cung lấy ra vài vật không gian pháp tắc thù tiến hành luyện chế pháp bảo, bản đồ Thái Cổ Yêu Sơn bay giữa không trung được tài nguyên vây quanh tiến hành dung nhập và luyện hoá từng đợt từng đợt vết nứt không gian xuất hiện như muốn nuốt trọn động phủ này, hắn nắm chặt tay lại không gian lập tức khép lại lấy bản đồ làm trung tâm điên cuồng dung nhập đại đạo pháp tắc không gian, trôi qua 3 ngày cuối cùng một mảnh vỡ thế giới hiện ra dung nhập vào trong bản đồ Thái Cổ Yêu Sơn, đây chính là mảnh vỡ thế giới của Tô Lăng Giới vô định trong hư không được Hàn Vũ Thiên câu dẫn tới bằng đại lượng tài nguyên không gian để tạo ra một món pháp bảo ẩn chứa một mảnh thế giới, mảnh thế giới này tuy chỉ có phạm vi chục dặm nhưng cũng đủ chứa đựng rất nhiều người ở bên trong.
Người của Vạn Niên Cung đồng loạt đứng dậy chia nhau ra khắp nơi phân thành từng tiểu đội và đại đội, còn Hàn Vũ Thiên cưỡi trên lưng Bạch Ly Giao Long hướng về nơi xa mà đi tới, hắn cảm ứng được phía bên đó cũng có ẩn chứa vài sợi tiên khí, đạt được tạo hoá bên trong rất có thể đạt tới Đại Thừa, phía sau lưng hắn có rất nhiều bóng dáng kì kì quái quái liên tục dõi theo không rời.
"Phu quân, lần này chàng đi không biết khi nào sẽ về?"
"Vị tiền bối phong hoa tuyệt đại nhận được cơ duyên của Thái Cổ Yêu Sơn năm đó chính là tổ tiên của Thanh Loan Phi Điểu tộc bọn ta, lão tổ Mộ Hoàng Điêu."
Trần Lâm thật không ngờ nàng công chúa này tính tình bá đạo lại khác so với vẻ bề ngoài của mình, lão ta nghênh đón công kích kinh khủng kia bằng một đòn Bích Đào Hàn Thần Quyền, lão híp mắt lại nói:
Một vị nữ đệ tử thiên kiêu của Thiên Vận Thần Tông lên tiếng, nàng là Vân Mục đệ tử chân truyền của vị tông chủ Thiên Vận Thần Tông thiên tư mạnh mẽ tu vi cũng đã đạt một bước Đạo Tổ thượng kì, tuổi trẻ chưa đến 2000 đã đột phá thượng vị Đạo Tổ đặt trong toàn bộ Thiên Nhân đại lục cũng xếp vào một ngàn người có thiên tư cao nhất, một nam tử bề ngoài có chút tà ác phe phẩy cây quạt trong tay là đệ tử chân truyền của Huyết Ly Tông thuộc về tà tu tên gọi Tô Chấn tu vi thượng kì Đạo Tổ so với Vân Mục không hề thua kém nói:
"Dựa vào một con thanh loan điểu lại muốn cùng ma thần thượng cổ tranh đấu, cũng phải xem thử địa vị của mình ở đâu, Thần Thú Thanh Loan c·hết dưới tay Ma Hoàng cũng không chỉ có một con."
"Nếu chúng chưa có ý đồ gì xấu thì cứ mặc kệ, tăng tốc một chút."
"Chu Minh, ngươi không phải nói sẽ không nhúng tay vào chuyện này, như thế này sao đây?"
"Các ngươi hãy chú ý an toàn, cơ duyên đạt được cũng cần có mạng để mà dùng."
Băng Tường Uyên đại công chúa của Băng Minh Đế Quốc là nhân tộc đệ nhất nhân của đại lục nhân tộc hay nói đúng hơn là đệ nhất tu sĩ thế hệ trẻ tuổi của Chân Mộc Thổ Giới, nàng ta thiên tư trác tuyệt tuổi chưa đến 1000 đã đột phá Chí Tổ trong truyền thuyết, một mình độc đấu ba vị trẻ tuổi cùng thế hệ của các thế lực Tinh Linh tộc, Thuỷ Chi Giao Long và Tà Tinh Các, vang danh thiên hạ danh xưng đệ nhất thiên tài ai cũng công nhận, dưới sự bảo hộ của toàn bộ nhân tộc và tinh linh tộc thì rất ít kẻ có ý đồ động sát tâm với nàng, Tà Tinh Các nhiều lần ý đồ á·m s·át nàng nhưng thất bại, hiện tại Trần Lâm lần đầu tiên diện kiến dung nhan của đệ nhất tu sĩ đại lục thật giống như lời đồn là một danh hoa khuynh quốc.
"Chủ nhân không sao chứ? Chỉ trong một lần phản phệ đã lập tức làm ngài b·ị t·hương, hãy để ta thử một chút xem ngọn núi này có thứ gì mà lại ghê gớm đến vậy."
Trần Lâm đương nhiên nhìn ra Chu Minh đã ngừng áp chế đại trận của Băng Đào Tông để hắn ngăn cản lão tiến bước, Chu Minh chấp tay sau lưng thản nhiên nói:
Chu Minh thần thức quét ngang cảm nhận được ba cổ khí tức đang chạy tới đúng là người của Băng Minh Đế Quốc đang chạy tới, nhưng cũng còn ba cổ khí tức khác cũng đang cấp tốc tới đây nhưng từ một hướng khác không thuộc về Băng Minh mà một trong ba người kia cũng thuộc vào cực hạn giống như lão, Chu Minh thở dài thật không ngờ tiên địa của Băng Minh lại dẫn động khá nhiều cao thủ đến như vậy.
Bạch Ly Giao Long lượn vài vòng giữa bầu trời sau đó xé toạt không gian trong nháy mắt đã biến mất không hề để lại một chút giấu vết nào làm cho đám người vốn âm thầm theo dõi đột nhiên đồng loạt xuất hiện, bọn họ điên cuồng dò xét tìm kiếm tung tích nhưng lại không hề phát hiện ra một tia dao động dị thường nào, một người trong đó vẻ mặt có chút tức giận nói:
Kiều Nguyệt Nga nhẹ gật đầu lấy ô quy đặt vào tay của Hàn Vũ Thiên phân thân, nàng chậm rãi bước vào trong trạch viện khí tức tản ra hư hư ảo ảo vậy mà nàng ấy đã trở thành Thần Cảnh tầng 1 đỉnh phong còn thiếu một bước đã lên cảnh giới tiếp theo, Hàn Vũ Thiên cầm lấy ô quy trong tay cảm ứng được phía trên có khí tức cấm chế của bản tôn thì thản nhiên nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Minh nhướng mày vẻ mặt có chút khó hiểu nói:
Âm thanh của Sở Tường Uyên theo sát phía sau một thương lam sắc chiếu rọi thương khung, một đòn Băng La Phá Tinh Không của Băng La Hoàng Giáo được thi triển, đây là công pháp của thượng cấp tinh giới câu thông thiên địa lực lượng và đại đạo thế giới còn cường đại và tinh thuần vượt xa Bích Đào Hàn Thần Quyền của Bích Đào Tông không biết bao nhiêu lần, một kích của Thần Cảnh cực hạn dễ dàng bị nàng ta phá huỷ đâm thẳng vào cơ thể của Trần Lâm lập tức đánh bay lão ra khỏi băng cốc, Chu Minh lập tức loé lên thành đoàn hoả diễm xích hồng tránh thoát vẻ mặt kinh ngạc nhìn lấy Sở Tường Uyên nói:
Hàn Vũ Thanh nhẹ gật đầu nói:
"Cung chủ, không biết ngài cho gọi thiên kiêu trẻ tuổi tập họp lại có ý gì?"
"Ngươi nhìn trộm bổn thánh nữ phá huỷ đi sự trong trắng của ta, còn nói ta chấp mê bất ngộ? Hôm nay nếu không g·iết được ngươi thì ta không phải là Tiên Thiên Thánh Nữ của Băng La Hoàng Giáo!"
"Chào mừng các ngươi đến với Thái Cổ Yêu Sơn, ta là chủ nhân của nơi đây, cơ duyên ta để lại cho hậu thế có duyên tìm đến, hãy tự mình tìm lấy."
"Các thế lực mang theo thiên tài trẻ tuổi tu vi dưới Thần Cảnh đến gặp ta, mỗi tộc mang theo 3 người, còn lại thì cứ theo kế hoạch trước đó mà làm bế quan tu luyện."
Trần Lâm nhẹ gật đầu lại nhìn thấy bên dưới có chiến trường giữa các tiểu bối thì hơi híp mặt lại nói:
Hàn Vũ Thiên vung tay Tiểu Bảo vốn đang ngủ ở trong không gian giới của Vạn Niên Bảo Toạ lập tức bị kéo ra ngoài khí linh lơ lửng còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Hàn Vũ Thiên đã điểm lên kéo một sợi thần thức của Tiểu Bảo ra ngoài rồi hấp thu luyện hoá, hắn sau một lúc cuối cùng cũng nắm bắt được tình hình hiện tại của Vạn Niên Cung kỳ thật cũng không mấy khả quan mặc dù có sự tồn tại của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn và Thổ Hoàng Thần Long Hư Thiên hay là Nữ Vương Xà Nhân Tộc Tuyết Thiền làm chỗ dựa nhưng sau khi đàn hư không thú càn quét qua thì thiệt hại vẫn quá nặng nề so với tưởng tượng, Hàn Vũ Thiên điểm về Vạn Niên Bảo Toạ lập tức bảy món pháp bảo và một tấm bản đồ hiện ra kèm theo một đạo huyền âm thạch mà bản tôn lưu lại cho phân thân tiên đạo, hắn thu hết vào túi trữ vật cũng cầm tấm bản đồ và huyền âm thạch vào trong tay xem xét tình hình hiện tại một lúc, Hàn Vũ Thiên mới nhìn đám người nói:
Sở Tường Uyên cau mày nhìn lão già này có một chút quen mắt nhưng nàng không thể trong tức thời nhớ rõ được người này là ai, Băng Đào Tông cũng từ phía ngoài chạy vào ôm quyền vẻ mặt lo lắng nói:
Hàn Vũ Thiên biến mất khỏi động phủ lần nữa xuất hiện đã ở trạch viện nơi đây trăm hoa khoe sắc lại có một nữ nhân tuyệt đẹp mái tóc đỏ cùng cung trang huyết sắc như hoà làm một thể đang vuốt ve một con ô quy nhỏ bằng lòng bàn tay, ô quy này tản ra khí tức kinh người là một Chuẩn Thần cường giả bề ngoài vô hại nhưng tu vi đáng sợ tới cực điểm, không ai khác chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy được Hàn Vũ Thiên đem ra từ thí luyện bách thần, Kiều Nguyệt Nga chậm rãi quay đầu đôi mắt long lanh nhìn lấy người nam nhân đã rất lâu rồi không gặp, nàng nhẹ gật đầu nói:
Tô Lăng giới, từ khi ba vị tuyệt thế cường giả trở về đã trấn áp toàn bộ hư không thú trở về địa tâm mà phong ấn do vị thần bí nhân kia để lại cũng được gia cố thêm vài phần trong vòng vạn năm sẽ không có biến động nào lớn, pháp tắc không hiểu vì lý do gì đột nhiên thay đổi trở nên cường thịnh hơn trước gấp mấy lần cuốn theo biến đổi lớn trên đại lục, rất nhiều cường giả vốn dừng chân ở một bước Thần Đế đã rất lâu nay lần lượt cảm ngộ được hoàng kim chi đạo nửa bước đạp lên Thần Hoàng chỉ cần thêm một ít thời gian đã lăng không mà đi hoá thành hoàng của bách thần, Vạn Niên Cung chính cung tụ hội rất nhiều cao tầng ngồi ở chủ vị là Hàn Vũ Thanh cùng với tư cách là tộc trưởng của Hàn gia, Tinh Linh Nữ Hoàng Tinh La Khinh, Hải Hoàng tộc trưởng Hải tộc, cùng với một số tộc trưởng dị tộc phụ thuộc vào Vạn Niên Cung cũng đã xuất hiện đông đủ ở đây, Hàn Vũ Thành một thân thực lực trải qua c·hiến t·ranh Thánh Quốc trước đó đã nhờ vào tài nguyên thu thập được luyện hoá một bước Đạo Tổ thượng vị cảnh đã trở thành Thần Cảnh tầng 2 đỉnh phong chỉ kém một bước đạp lên tầng 3, nhưng tầng 3 này hư vô mờ mịt mỗi một bước khó đi vô cùng dù có đại lượng tài nguyên nhưng cảm ngộ chưa sâu vẫn dừng chân lại cảnh giới đỉnh phong tầng 2, Mạch Liên và Hồng Thiên đột phá bình cảnh cũng là Chuẩn Thần trong truyền thuyết với tạo nghệ luyên đan và luyện khí siêu phàm đã là nửa bước Luyện Dược Thần và nửa bước Luyện Khí Thần, hai vị trưởng lão này đã theo hầu hạ Hàn Vũ Thiên từ khi còn ở phế địa cho tới tận bây giờ cho thấy sự trung thành tuyệt đối của họ với vị cung chủ kia, Hàn Vũ Thanh ngồi ở chủ vị âm thanh truyền ra khắp đại sảnh nói:
"Đột phá trong Băng Tình Cốc hẳn là có cơ duyên không nhỏ, mau đi!"
"Tiên đạo định sẵn thập tử nhất sinh, ta đoán chừng thời gian sẽ dài vô tận, nàng yên tâm bản thể của ta cũng sớm thôi sẽ trở về."
"Chu Minh tiền bối, ngài sao lại ngăn cản ta? Tiền bối muốn cùng với Băng Minh Đế Quốc là địch?"
"Đương nhiên ta không phải người dân bản địa ở đây, bằng không dựa vào bản lĩnh của ngươi thì ta cũng khó lòng mà chiến thắng trong trận vừa rồi, phá!"
"Ngươi đã yếu tới mức không thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh, cớ gì phải cố chấp cùng ta chiến đấu sinh tử?"
"Ngươi là kẻ nào? Dám xâm nhập vào trong Băng Tình Cốc, muốn cùng với bản công chúa và Băng Minh Đế Quốc đối địch sao?"
"Cút."
"Là kẻ nào dám x·âm p·hạm tiên sơn, c·hết!"
"Công chúa điện hạ trách tội, thuộc hạ không kịp ngăn cản họ tiến vào trong."
Chu Minh lúc này mới rõ ý tứ của Trần Lâm liền lắc đầu cười nói:
Hàn Vũ Thiên phân thân tới được một ngọn núi nhìn vô cùng tầm thường nhưng lại có một đoàn khí tiên thiên bao phủ nồng đậm hơn bất kì ngọn núi nào xung quanh đây vạn dặm, hắn dùng thần thức quét ngang một chút đột nhiên có một màn sáng thất thải hiện ra ngăn cản đạo thần thức của hắn tiến vào bên trong chỉ trong nháy mắt phản phệ đã làm hắn trọng thương lui ra ngoài mấy bước, Nguyên Long Huyền Linh Quy vẻ mặt hoảng sợ nói:
Hàn Vũ Thiên dung hợp ba đầu hắc tước tu vi tăng mạnh một bước đạp thẳng vào Chí Tổ Cảnh làm cho Sở Tường Uyên vẻ mặt trầm xuống, nàng cũng không ngờ rằng đối phương lại còn có thủ đoạn kinh thiên như thế này, e là đặt trên toàn bộ thượng giới tinh cầu cũng chưa từng gặp qua, nàng hoài nghi liệu rằng thiếu niên trước mắt có giống như nàng là một tu sĩ của thượng giới nào đó đến đây tu luyện hay không, một thân hắc ám khí tức bao trùm ngũ quan hơi thay đổi từng sợi lông khổng tước mọc ra trên người, chiếc đuôi khép lại tựa như tà áo kéo lê trên mặt đất, bàn tay thon dài hoá thành vuốt sắc làn da cũng chuyển sang trắng bệt cùng đôi mắt màu đen tà dị, hình thái dung hợp này đã rất lâu rồi Hàn Vũ Thiên mới lại sử dụng đến, hắn nhìn lấy Sở Tường Uyên nói:
"Nếu không phải năm đó ma tộc bỉ ổi dùng thủ đoạn đê hèn thì lão tổ của bọn ta cũng không dính phải tuyệt cảnh."
Nhục thể Lý Chiêu Lâm phát ra thần quang rực rỡ phóng thẳng cửu tiêu xuyên qua không gian tạo thành một vùng lôi vân trải dài ức vạn dặm làm ai cũng phải ngẩn đầu nhìn, phàm nhân khi thấy tiếng sét đầu tiên vang lên thì trong thâm tâm lập tức sinh ra một thuần phục quỳ xuống mặt áp sát mặt đất không dám thất lễ trước uy thế thần linh, Hàn Vũ Thiên lần nữa vung đánh nhục thể Lý Chiêu Lâm bay thẳng ra ngoài hướng lên tầng lôi vân kia, thần kiếp rầm rầm giáng xuống cùng với nhục thể đối cứng, Băng Đào Tông ngẩn đầu nhìn thần kiếp vẻ mặt khó coi nói:
"Ngươi cũng không được sử dụng bất kì ngoại vật gì?"
Đột nhiên từ trong đám người bước ra thanh niên tiên phong đạo cốt nhưng trên mặt có điểm vài sợi lông vũ màu lam đôi con ngươi cũng là ưng nhãn thuộc về Thanh Loan Phi Điểu yêu tộc, đây là con trai của Thanh Loan Yêu Vương tên Mộ Vũ Hàn Vũ Thiên trước đó cũng phát động ra rao bán vé bước vào trong Thái Cổ Yêu Sơn với 50 vé trên khắp đại lục, dùng tài nguyên đổi lấy mỗi một vị trí thì các thế lực trên toàn bộ Tô Lăng Giới cũng phải trả giá không ít, Bách Yêu Đại Lục chiếm trọn 10 vị, Ma Thần Sơn chiếm 10 vị trí, Dị Tộc Đại Lục chiếm đến 20 vị trí mà trong đó nhân tộc đã chiếm 5 người, Hải tộc và Nhân Ngư tộc tất nhiên cũng không thể nào bỏ qua được sự xuất hiện của Thái Cổ Yêu Sơn cũng là mỗi nhà 5 suất tiến vào bên trong, bởi vậy sự xuất hiện của Mộ Vũ cũng không có gì là lạ, Hỗn Nguyên Thánh Quốc cũng nhờ vào lần rao bán này đã thu về lượng lớn tài nguyên bù đắp lại sự thiếu hụt trước đó do hư không thú gây ra cũng giải quyết được một phần nào vấn đề hiện tại của Hỗn Nguyên Thánh Quốc mắc phải, Mộ Vũ cười nói:
"Ta chỉ là làm theo thoả thuận thôi, đừng trách."
Mộ Vũ định tiếp tục tranh cãi thì Hàn Vũ Thiên phi thân lên không trung quan sát một vòng xung quanh nói:
Hàn Vũ Thanh suy tính một hồi mới nhìn lên trời nói:
"Chủ nhân, đám tiểu tạp toái kia đang theo dõi chúng ta, ngài có cần ta đi tiêu diệt bọn chúng không?"
Băng Đào Tông cau mày còn chưa kịp nghĩ nhiều thì bốn thiếu niên kia lại đến điên cuồng công kích lão cũng không còn cách nào lập tức ứng đối không hề nao núng, Tuyết Vũ Nhi đột nhiên cảm ứng được ba cổ khí tức từ phía Băng Minh Đế Quốc liền nhìn về phía Chu Minh nói:
"Rõ."
"Tuy lão phu không can dự vào chuyện của ngươi, nhưng muốn chiếm lợi từ lão phu thì không phải kẻ nào cũng có đạm lượng đó đâu."
"Ý của Trần huynh là gì?"
Lão ta tận dụng thời khắc mọi người đang phân tâm lập tức hướng vào bên trong cốc lao đi, Chu Minh cũng theo sát phía sau không để cho lão ta ngư ông đắc lợi, Sở Tường Uyên cảm nhận được thần lực mạnh mẽ đang không ngừng tiến tới đây, nàng ta cầm lấy trường thương toả ra thần lực mạnh mẽ nhất kích đánh tới, Trần Lâm vừa bay vào trong cốc cảm nhận được nguyên một kích Bích Đào Tinh Hải Sa hất ra, tinh sa loé sáng ra hào quang cực thịnh như đại hải ngăn cản một thương của nàng, Sở Tường Uyên hừ lạnh nói:
"Bái kiến cung chủ đại nhân."
"Đến Thái Cổ Yêu Sơn."
Hàn Vũ Thiên biết được bên trong đúng là tồn tại rất nhiều tiên bảo và tiên phẩm dược liệu nếu hắn đạt được thì không đột phá tới Hợp Thể thì cũng là Luyện Hư viên mãn, hắn bắt đầu ngồi xuống tỉnh tu lấy ra một vài tài nguyên đã mang theo bắt đầu chế tạo từng đạo phù văn trận pháp, mất 3 ngày thời gian Hàn Vũ Thiên luyện chế ra được ba hai đạo cấm phù có thể bảo hộ hắn an toàn trong lúc thăm dò tiên sơn kia, Hàn Vũ Thiên thu Nguyên Long Huyền Linh Quy và Bạch Ly Giao Long vào trong không gian giới chỉ còn bản thân nhanh chóng bay tới tiên sơn hai đạo cấm phù đã sớm được chuẩn bị để ném tới tường chắn thất thải quang hoa, khi cấm phù vừa chạm từng đạo tiên văn hiện ra cùng với thất thải tiên sắc kiềm chế lẫn nhau tạo thành lỗ hỏng để Hàn Vũ Thiên nhanh chóng phi thân vào.
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn lên bầu trời thản nhiên nói:
"Không kẻ nào được xông vào."
Hàn Vũ Thiên nét mặt đã trầm xuống không còn tiếp tục thuyết phục nàng nữa, Sáng Thế Thần Kiếm trong tay thu vào thân hình hắn thoáng động đã trở lại như trước, không còn phụ tải do nhân dạng khổng tước và thần kiếm tạo ra liền di chuyển nhanh như chớp, thoáng một cái đã ở sau lưng nàng, Sở Tường Uyên xoay người chuyển động đã chậm lại rõ rệt trường thương trong tay vừa nhấc lên được một nửa đã bị chân của Hàn Vũ Thiên đạp xuống đất một tay b·óp c·ổ nàng nhấc lên tay cầm kiếm còn lại chỉ thẳng vào tim nàng nói:
Băng Độc Thần Quân nổi danh cũng không phải hạng soàn Trần Lâm hiểu rõ 2 trưởng lão của Bích Đào Tông không có khả năng ngăn cản được Băng Đào Tông ngược lại có khi còn bị hắn áp chế gắt gào. Tình hình tệ hơn thì chính là Bích Đào Tông tổn thất 2 vị Thần Cảnh tầng 3 đỉnh phong mà ở tình thế trước mắt đại chiến tứ tộc không thể để nhân tộc c·hết đi 2 vị cường giả đứng đầu, Trần Lâm cơ thể chớp động mấy cái liền tới trước mặt Băng Độc Thần Quân không cho hắn có cơ hội phản ứng một quyền vung ra lần nữa đánh bay, Bích Đào Hàn Thần Quyền đúng là danh bất hư truyền mỗi một kích uy lực vô song khó ai bì kịp đặt ở Tô Lăng Giới cũng là một môn Thần Công mạnh mẽ được xếp ngang hàng với Thánh Quốc, hai vị kia thấy Băng Độc Thần Quân bị quấn lấy cũng nhanh chóng hướng về phía băng cốc đi vào, nhưng còn chưa để hai người bước tới cửa đã có 2 cổ năng lực một lam một hắc đánh bật 2 trưởng lão Bích Đào Tông ra ngoài.
Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Ngươi biết không ít chuyện của yêu tộc bọn ta nhỉ? Tô Chấn."
Huyền Ly cười nhạt một tiếng nói:
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu tán thành, Sở Tường Uyên ở tình thế không biết rõ danh tính của đối phương cũng không biết hắn có bao nhiêu thủ đoạn liệu có thể sánh cùng với những bảo vật mà những vị tiền bối kia giao cho nàng bảo mệnh hay không, dù sao thì nàng cũng sẽ phải đề phòng chuẩn bị một vài bảo vật phòng hộ theo bên người, Hàn Vũ Thiên đúng là có thủ đoạn thông thiên nhưng cần bỏ ra một đại giới mới có thể thi triển được, còn Sở Tưởng Uyên là của người khác ban tặng cũng sẽ không ảnh hưởng ít nhiều đến nàng, bởi vậy hắn sẽ không mạo hiểm dồn nàng vào chỗ c·hết trừ khi lần nữa thi triển nguyên hồn một kích diệt sáng, nhưng hiện tại hắn còn đang trông chờ vào nhục thể mới không thể tuỳ tiện tiêu hao nguyên hồn, cơ thể Lý Chiêu Lâm có Băng Thánh Cực Hàn Thể cùng với Thất Sát đồng dạng thuần âm kết hợp sẽ càng là tăng cường chiến lực mạnh mẽ, nhưng cơ thể này không phải của hắn cũng chưa từng tu luyện qua Âm Sát Thất Hồn chỉ là miễn cưỡng thi triển và duy trì nội, nếu xét về chiến đấu lâu dài e là sẽ vô cùng bất tiện.
"Nhân Hoàng đã ra chỉ thị phải bảo vệ hắn, các ngươi nhanh chóng tìm không được để ma tộc và yêu tộc tìm được tung tích của tiểu tử đó trước."
Sở Tường Uyên, cả hai lao vào chiến đấu làm cho sơn cốc xuất hiện từng vết nứt tốc độ khôi phục đã có chút không theo kịp tốc độ t·ấn c·ông của hai người bọn họ, một cổ kình lực điên cuồng pha v·a c·hạm vào pháp tắc thế giới từng đợt từng đợt ba động không gian truyền khắp Băng Tình Cốc, nhưng điều lạ ở chỗ bên trong lẫn bên ngoài Băng Tình Cốc đều có thần uy v·a c·hạm ảnh hưởng pháp tắc không ngừng nhưng nó vẫn đứng yên như thái sơn vĩnh viễn không bao giờ bị phá huỷ, Băng Đào Tông lão già tuy bị áp chế bởi chí tôn chi vực nhưng lại không rơi vào thế hạ phong vẫn một đường thẳng tiến đại chiến với bốn tên cường giả trẻ tuổi, lão ta sinh khí dồi dào càng chiến càng mạnh càng chiến càng hăng huyết mạch băng độc thật sự huyền diệu vượt xa cả tưởng tượng của tất cả mọi người, Băng Đào Tông một bước bay thẳng lên cửu thiên tay điểm xuống một trận đồ hoa tuyết phủ khắp vạn dặm xoay chuyển không ngừng khiến cho thiên địa đại đạo cũng phải theo đó mà đóng băng, lão ta đôi mắt hung ác không còn muốn chơi đùa với đám tiểu bối liền lấy ra sở tuyệt học của mình.
Sở Tường Uyên nắm chặt trường đao trong tay chỉ về phía Hàn Vũ Thiên nói:
"Hoá ra lão phu tới chậm một bước, Chu Minh đạo hữu quá là nhanh chân, bảo vật ở bên trong Băng Tình Cốc không dễ dàng có được, hi vọng đạo hữu và ta có thể cùng nhau liên thủ xông vào băng cốc đoạt lấy cơ duyên."
"Pháp tắc được vị chủ nhân Thái Cổ Yêu Sơn thiết lập, tu vi chí ít là Thần Đế trong truyền thuyết."
Tinh Linh Tổ Giới cùng tồn tại với Nhân Tộc Đại Lục ở trong Chân Mộc Thổ Giới nhưng để đến được Tinh Linh Tổ Giới cần đi qua thông đạo không gian do các thần linh thời thượng cổ lưu lại, nếu nói Tinh Linh Tổ Giới là một mảnh đại lục thì chính xác hơn là một tiểu thế giới nằm trong đại thế giới, Thái Hư Cổ Trùng Đế là một yêu trùng thượng cổ thần trùng mệnh danh là bách trùng chi đế nó tồn tại trong một không gian đặc thù ở Chân Mộc Thổ Giới gọi là Thái Hư Địa Vực, Thái Hư Cổ Trùng Đế hiện tại chỉ là hậu duệ còn mang một tia huyết mạch thần trùng của năm đó, chỉ còn thiếu một bước đột phá mới có thể phản tổ trở huyết mạch thuần tuý, từ thời thượng cổ cho đến bây giờ giữa Thái Hư Cổ Trùng Đế và Tinh Linh tộc luôn có mối giao hảo đặc thù dựa dẫm vào nhau, Tinh Linh tộc phát ra năng lượng thiên địa tinh khiết để cho trùng đế hấp thu và luyện hoá liên tục gột rửa cơ thể, còn trùng đế lại sinh ra một loại huyết dịch giúp cho tinh linh tộc khai mở thiên phú nhanh hơn, hai bên phụ thuộc cũng là bảo vệ lẫn nhau.
Sở Tường Uyên nhìn thêm có mấy bóng người bước vào thì vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, khí tức tản ra cũng vô cùng quen thuộc chính là Chí Tổ không hề thua kém nàng, Uy Lân nhìn lên thấy Hàn Vũ Thiên thì kinh ngạc nói:
Chân Mộc Thổ Giới, phía bên trong Băng Tình Cốc, Hàn Vũ Thiên cùng với Sở Tường Uyên giao tranh đã hơn nửa tháng kéo dài thời gian tới tận bây giờ làm cho cả hai đều rơi vào trạng thái tồi tệ, nhưng đối phương không ai chịu nhường ai dù thần lực trên thân đã cạn kiệt cũng không buông bỏ v·ũ k·hí xuống, Sáng Thế Thần Kiếm vốn dĩ thần kiếm đỉnh phong khả năng tiêu hao của nó còn gấp mấy lần Trọng Chấn Chuông, nếu không phải Sở Tường Uyên cũng đang sử dụng một món đỉnh cấp thần khí để đối phó với hắn thì Hàn Vũ Thiên sẽ không nguyên ý dùng đến thần kiếm này, hắn vung tay một đạo lam quang phóng thẳng lên trời lập tức phá tang một tảng băng lớn đang sắp rơi thẳng vào người của Sở Tường Uyên, nàng ta lúc này mới cảm ứng nhìn lên trên trần nhà hơi thở đã có chút nặng nề nhảy về sau vài bước tránh lui mảnh băng rơi xuống, Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi trọng khí sắc mặt tuy tái nhợt nhưng hơi thở bình ổn cười nói:
"Pháp bảo không tệ, tạm thời ngươi cũng chỉ là một mảnh thế giới nhỏ mà thôi, gọi ngươi là Tinh Đồ Thổ Giới đi, nếu cơ duyên đạt được thế giới chi tâm sẽ để ngươi phát triển thành tinh cầu hoàn mỹ cũng rất có ích."
"Thật không ngờ tiểu công chúa mà lão phu bế ở trong tay lại lớn đến chừng này, thực lực còn cường đại đến vậy."
Đột nhiên ầm ầm thiên địa tối sầm lại ức vạn dặm xung quanh lấy Vạn Niên Cung làm trung tâm truyền ra từng đợt từng đợt linh khí nồng đậm thẩm thấu vào thiên địa và sinh linh nơi đây, phàm nhân hay tu sĩ bất luận là ai trong phạm vi của linh lực tản mát đều được hưởng lợi, Hàn Vũ Thanh ngẩn đầu nhìn bầu trời xuất hiện lôi kiếp giáng xuống không ngừng ở một động phủ bị phong bế của Vạn Niên Cung thì vẻ mặt có một chút nhướng mày, rất nhiều cao thủ đồng loạt nhiên lên bầu trời xem dị tượng thiên địa còn vượt qua cả một vị Đạo Tổ độ kiếp, thiên địa đồng nguyên hợp cùng vạn vật, ngũ hành tương sinh tương khắc âm dương hoà hợp đấu chuyển tinh di, một hư ảnh khổng lồ che khuất bầu trời đứng ở nơi đó như hoà cùng thiên địa sử dụng đại đạo như vật trong túi, phân thân tiên đạo Hàn Vũ Thiên Cảnh Giới Luyện Hư sơ kỳ, đạo phân thân này lúc trước bị Hàn Vũ Thiên hấp thu hết tu vi cuối cùng trở lại thành một phàm thể xoá sạch ký ức lần nữa phá rồi lại lập bước lên tiên đạo lấy tài nguyên của Vạn Niên Cung bồi dưỡng bấy lâu cuối cùng cũng đột phá lên Luyện Hư sơ kỳ đồng nghĩa với Đạo Tổ ở thế giới này, nhưng thực lực đã có thể cùng với thượng vị Đạo Tổ phân tranh cao thấp, hư ảnh to lớn kia vung tay thiên địa trở lại như lúc ban đầu chim hót ríu rít tràn cảnh vạn điểu vây quanh làm cho ai cũng trố mắt kinh ngạc không thôi, hư ảnh kia tan rã vào trong thiên địa như hoà làm một thể rồi ngưng tụ thành bóng dáng của Hàn Vũ Thiên chấp tay nhìn lấy bầu trời vẻ mặt vẫn như cũ bình lặng như nước, giống như trên thế gian này không hề có chuyện gì làm cho hắn phải bận tâm, Hàn Vũ Thiên hạ xuống chính điện lập tức vô số thế lực phụ thuộc cúi đầu cung kính dùng tâm kính ngưỡng đồng loạt thi lễ nói:
Cơ thể kia bừng mắt tỉnh dậy một cổ băng hàn mạnh mẽ khuếch tán rồi thổ nạp lại vào trong cơ thể, Hàn Vũ Thiên đứng dậy phất tay một cái cự thủ che trời xuất hiện giáng xuống phía Trần Lâm đang chuẩn bị chạy trở về, lão ta thấy cự thủ kia thì hừ lạnh một quyền Bích Đào Hàn Thần Quyền toàn lực vung ra, băng thủ kia giáng xuống lại được Hàn Vũ Thiên gia trì thêm Chí Tổ chi lực ầm ầm một tiếng, Trần Lâm lần nữa b·ị đ·ánh bay ra ngoài lần này là thụ thương, thần lực kết hợp với chí tổ càng khiến cho chiến lực của Hàn Vũ Thiên tăng cao có thể cùng với Thần Cảnh cực hạn đánh ngang tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.