Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 135: Lam Sắc Lôi Điện • Rai
_ _ _ _
Keng keng keng
The Lovers công kích liên tục với cường độ 200 nhát chém/s và vẫn còn tăng nhanh hơn nữa.
Trái ngược hẳn với The Lovers, Unicorn dường như chỉ xem mấy đòn t·ấn c·ông của ả từ nãy đến giờ như gió thổi qua người. Nó không có ý định đánh trả hay bỏ đi, chỉ mặc The Lovers muốn làm gì thì làm.
Nó chờ ả ta đánh đã tay, thấm mệt rồi thì mới rời khỏi, bởi dù sao hai con dao mọc từ mu bàn tay của The Lovers chẳng hề hấn gì so với lớp giáp dày của Unicorn cả.
Tuy nhiên, trái với kỳ vọng, The Lovers càng đánh càng hăng không hề có dấu hiệu sẽ dừng lại. Unicorn không hiểu được, tại sao người phụ nữ này lại tức giận đến như vậy?
"Mẹ kiếp, thứ vỏ rùa khốn nạn!"
The Lovers trầm giọng, cả hai cánh tay đã tê dại bởi lực dội lại do tác động của các đòn đánh. Nếu không nhờ thể chất vượt trội của siêu năng giả thì ả đã sớm c·h·ế·t vì mệt rồi.
Siêu năng lực của The Lovers [ Độc Hắc Đao ] cho phép ả tạo ra lưỡi dao đen ở hai mu bàn tay, lưỡi dao cứng và sắc tới mức dễ dàng cắt đôi được một tấm thép dài 50mm và thậm chí có thể cắt được cả kim cương.
Độ dài của lưỡi dao sẽ tăng lên theo thời gian cũng như độ thành thục năng lực của The Lovers.
Dư âm của những đòn đánh từ The Lovers khiến toàn bộ các nhánh cây ngọn cỏ xung quanh đều bị cắt thành mảnh vụn. (T/g: Tác sẽ kiện con ả này lên toà án quốc tế aka Liên Hợp Quốc vì tội phá hoại môi trường sinh thái!)
"Nếu thấy mệt rồi thì biến đi con mụ già, cái loại mày chỉ nên c·h·ế·t con mẹ nó đi thì hơn!"
"Thằng nào?"
The Lovers xoay đầu lại nhìn về hướng phát ra giọng nói. Ngay ở đó, trên một nhánh cây to chìa ra là một người thanh niên mặc áo thun đen và quần rằn ri của quân đội, gương mặt điển trai cùng đôi mắt đen láy quan sát The Lovers.
Người thanh niên lại lên tiếng, cười giễu cợt:
"Không ngờ mày cũng có lúc trở nên mất bình tĩnh giống như bây giờ 'gà mái' ạ, nói thật thì tao cũng bất ngờ lắm đấy! Mày dám đặt chân đến nước tao."
Đáp lại, The Lovers nhìn khinh bỉ giống như thế đối phương là rác rưởi chứ chẳng phải là người:
"Tưởng kẻ nào chứ, hoá ra là Lam Sắc Lôi Điện Rai đây mà! Sao thế, không ở bên cô bạn gái nhỏ nhắn xinh xắn của mày nữa hả thằng thảm hại?"
Qua hội thoại, dường như cả hai quen biết nhau.
"Đừng có nhắc tới Yume bằng cái mõm thối của mày, cô ấy mất rồi." Người thiếu niên lớn giọng: "Ba năm trước, chỉ vì con khốn nạn như mày mà Yume phải ra đi. Lần này tao phải băm mày ra cho cá ăn tao mới nhẹ lòng!"
"Vậy sao, con bé ngu xuẩn đó c·h·ế·t rồi à? Âu đó cũng là cái số cho kẻ thích lo chuyện bao đồng...
Xẹt
The Lovers chưa kịp dứt câu một tia điện màu xanh đã bắn tới, ả lách người né tránh ngoạn mục, tia điện chạm tới gốc cây và biến mất. Ngón tay của người thiếu niên chĩa về phía The Lovers vẫn còn khói bốc lên.
"Mày..." The Lovers nhăn mặt, gương mặt đẹp đã biến dạng méo mó đúng với nhân cách thật của ả ta.
"Đúng rồi đấy, cái bản mặt đó mới hợp với bản chất thật của mày. CON - ĐIẾM - À!"
"THẰNG C·H·Ó MÁ NHÀ MÀY!!!" Chút lý trí còn sót lại trong The Lovers đã bị cơn giận dữ át đi mất, giờ ả chỉ muốn lao tới và xé xác đối phương ra mà thôi.
"C·h·ó điên, mày nghĩ mày chạm được vào tao à. Đừng có mơ!" Nhác thấy The Lovers đã bắt đầu lao tới chỗ mình, người thanh niên tên Rai không chút sợ hãi, anh nhanh chóng thi triển siêu năng lực của mình.
[ ESP • Thao Túng Sấm Sét - Điện Năng ]
(ESP: Viết tắt của cụm từ Extra - Sensory Perception. Tạm dịch: Siêu năng lực. Ngoài ra Esper có nghĩa là người có siêu năng lực, dị năng giả hoặc siêu năng giả, năng lực gia)
Dòng điện vô hình chạy từ não xuống chân, kích thích các bó cơ ở phần bắp chân khiến chúng hoạt động hết công suất. Chớp mắt một tiếng "rắc" vang lên, cành cây nơi Rai đang ngồi gãy rơi xuống dưới còn bản thân Rai thì biến mất.
The Lovers vung tay chém mạnh, ngọn cây bị [ Độc Hắc Đao ] chặt đổ ngã ầm xuống đất. Ả gào lên:
"Mày đâu rồi?"
"Ngay phía sau."
Rai, chẳng biết từ lúc nào đã ở ngay sau lưng The Lovers, anh ta đặt tay lên người ả trước khi ả kịp phản ứng lại.
[ Thao Túng Sấm Sét - Điện Năng • Electric Shock (Sốc Điện) ]
Luồng điện năng màu xanh với cường độ 100V (100 Vôn) đi từ cơ thể Rai truyền thẳng vào người The Lovers khiến ả ta cảm thấy như đang bị nướng trên lửa, toàn thân co giật liên hồi, mắt trợn trắng như sắp bất tỉnh.
"Lần này, mày c·h·ế·t chắc rồi! Tao đã chờ giây phút này từ rất lâu!" Rai cười, anh tăng cường độ dòng điện lên thành 200V, 300V, 400V và đã lên thẳng tới 500V.
Rai biết, với tố chất thân thể của Esper thì không dễ để anh có thể giật c·h·ế·t The Lovers chỉ bằng điện bình thường của mình được. Anh cần phải mạnh tay hơn nữa để tiễn ả ta xuống suối vàng, tạ tội với Yume.
Lúc này Unicorn, kẻ bị xem như vô hình đứng một bên quan sát trận chiến từ nãy đến giờ đã bắt đầu có hành động. Nó khom người xuống, hai cẳng tay chống xuống đất, chĩa sừng về phía trước, tư thế trông chẳng khác gì một con ngựa đang chuẩn bị húc người cả!
Và đúng như thế thật, ngay khi cả hai không để ý Unicorn đã dậm mạnh chân xuống tạo rung chấn nhẹ khắp cả ngọn núi.
Rai bất ngờ, anh đã không chú ý tới Unicorn, tới lúc nhận ra thì đã quá muộn. Kỵ sĩ một sừng phi tới với vận tốc âm thanh. Không còn cách nào khác Rai đành phải thả The Lovers ra rồi nhảy sang một bên.
Ầmmmm
Tiếng nổ vang khắp cả ngọn núi, đánh động tới tới cả những bản làng người dân tộc thiểu số và doanh trại bộ đội ở cách xa.
"Khụ khụ...!"
Rai vung tay vẫy cho bay bớt lớp khói bụi, khi tầm nhìn đã thông thoáng rồi thì anh thấy Unicorn đã biến mất từ lúc nào. The Lovers thì khó khăn bò dậy, gương mặt xin đẹp mà ả luôn tự hào giờ đã lấm lem bùn đất, nhưng có vẻ ả chẳng bị thương gì.
Điều này khiến trong đầu Rai hiện lên vài dấu chấm hỏi, tại sao Unicorn lại đột nhiên bỏ đi như vậy? Nó không có chủ ý tấn công hay làm bất kỳ ai bị thương? Mục đích của nó ở chốn rừng già này là gì?
Hết chương 135