Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Nữ khoa học gia vĩ đại nhất thế giới?
Yến đưa ngón tay lên vuốt lọn tóc bên tai, có chút bối rối:
Do bộ phận bảo vệ và dịch vụ đều biến thành zombie nên tôi đang cần tuyển người bao nuôi! Yêu cầu tuyển dụng là, à, ừm... để coi... ngày nấu 3 bữa hẳn là ok rồi... Khoan! Phải cung cấp vật tư và thiết bị nghiên cứu nữa! Đúng đúng! Cái này mới quan trọng! Phải thêm cái này vào nữa!
Hắn cũng nói với mọi người rằng hắn dự định khi ở nơi an toàn sẽ thường xuyên thử "trêu chọc" điểm giới hạn xem sẽ như thế nào. Tuy là có hơi đau đầu một chút, nhưng theo kinh nghiệm của hắn, có vẻ như càng chạm đến điểm giới hạn thì siêu năng lực sẽ càng trở nên mạnh hơn. Hắn sẽ thử nghiệm để xác minh thêm chuyện này.
Nhóm anh Quang đang đánh zombie.
"Không sao đâu em, cứ để từ từ rồi mọi người sẽ quen thôi!"
"Bọn em dọn được thêm 2 tầng nữa rồi, mới vừa xuống tầng này. Có điều...". Yến dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, cắn cắn môi, giống như có điều gì khó nói.
12 giờ kém 10.
"Rẹt... rẹt....rẹt...."
Khi hắn đang gõ cửa thì anh Giang ở cách đó 2 căn chợt mở cửa ra gọi hắn:
Hế lô mọi người nha! Đang nói chuyện với mọi người chính là Alicia Nguyễn, nữ khoa học gia vĩ đại nhất thế giới!
3 người kia đã mặc xong quần áo, cũng bu lại hóng.
...
"Huy ơi, qua chỗ anh 1 chút, anh có cái này muốn cho em xem!"
Con người ở trong tận thế đúng là có năng lực thích nghi rất mạnh, mới hôm qua thôi vẫn còn là thế giới yên bình, nhưng qua hôm sau đã zombie đầy đường, xác c·hết khắp nơi. Có rất nhiều người sau khi trải qua khung cảnh tàn khốc ấy, vì bản thân sinh tồn, rất nhanh quen thuộc. Tuy nhiên, vẫn sẽ có những người tinh thần yếu, chịu không nổi cái thế giới điên cuồng này...
Hắn đi thêm 2 căn hộ nữa mới gặp nhóm của Yến:
Biện pháp thì hắn cũng đã nghĩ ra rồi. Không thể cứ khắp nơi ném đồ vật hay là vác búa đập nền nhà hoài được, trông vừa thiếu phong cách vừa gây ra động tĩnh lớn.
Hắn đi theo anh Giang vào trong nhà:
Chương 33: Nữ khoa học gia vĩ đại nhất thế giới?
Cũng may Thảo là siêu năng lực gia, có thể nhận đãi ngộ cao. Chứ nếu nàng cứ như thế này phát huy, ăn càng ngày càng khỏe hơn thì hắn cũng có chút lo nuôi không nổi cô em vợ =]]
"Rẹt... rẹt....rẹt...."
"Em đợi thêm 1 chút nữa nhé, hẳn là sắp lặp lại rồi đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"À, là thế này... có mấy chị không dám g·iết zombie, thường xuyên trốn ở phía sau. Em thấy cũng không tiện ép buộc nên mới bảo mấy chị ấy ra chờ ở bên ngoài làm cảnh giới với mang đồ tiếp tế cho mọi người. Ừm... nên bây giờ chỉ còn có 4 nhóm thôi anh...". (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn mỉm cười trả lời nàng, rồi cất cao giọng nói với nhóm Yến và những người ở ngoài hành lang:
Địa chỉ liên hệ: Tòa nhà Oh-My-Alicia, số nhà... à... ừm... thôi dẹp đi, tòa nhà 12 tầng, ngay sát bờ sông A, review xíu là view cảnh sông ở bên này rất đẹp nha! À đúng rồi, ở đối diện khu công nghệ cao nữa!
E-hèm... Ok... giới thiệu như vây hẳn là được rồi, tiếp tục nha!
Hắn dự định sẽ nén bi sắt! Mấy hôm trước đi loot đồ, hắn có chôm được 20 viên bi lớn. Cũng không biết gia chủ để đống bi này làm cái gì nữa, à mà hắn cũng chả quan tâm, cứ tự nhiên đút túi để dành làm gạch chọi.
Quên mất, hết rồi nha! Ok. Bái bai mọi người!"
Nếu họ không c·hết dưới tay zombie thì cũng có thể phát điên lên mất...
"Còn em thì sao hả em gái, thành siêu nhân chưa?"
Cưỡng ép họ sao?
(Hắng giọng)...
Bữa ăn cứ thế trôi qua, cũng không có gì đặc biệt ngoại trừ việc Thảo đã chân chính biến thân thành cái thùng cơm. Bình thường thì con bé này ăn như mèo, mỗi bữa 1 bát, nhiều lắm là được bát rưỡi. Dáng người có 1m55, ngực bình thiên hạ, hắn càng nhìn càng xót xa!
Sau khoảng 1 phút im lặng, radio bất chợt phát ra âm thanh:
Sau khi mọi người xuống lầu 11, rửa mặt và nghỉ ngơi một lát thì Lan cũng đã dọn cơm xong.
Tranh thủ ngủ trưa được nửa tiếng, đến 1 giờ kém 10, hắn gọi Thảo dậy, sau đó ra hành lang gõ cửa kêu mọi người dậy, chuẩn bị v·ũ k·hí trang bị tiếp tục công việc.
Anh Giang bước đến bên bàn tiếp khách, cầm lấy 1 cái radio, đưa tay ra hiệu cho hắn ngồi xuống:
Tay trái nhàn rỗi không có việc gì, thấy Thảo ở ngay bên cạnh, hắn rốt cuộc cũng nhịn không được, duỗi ra ma thủ vuốt đầu nàng:
Hắn sẽ dùng niệm lực bao quanh viên bi rồi dồn sức nén nó lại, như thế thì vừa có chỗ để tiêu hao niệm lực, vừa không gây ra động tĩnh gì...
Hắn lại quay sang Yến:
Lên đến tầng 11, hắn bước vào căn hộ mà đội hậu cần dùng cho việc bếp núc thì thấy cơm nước cũng đã chuẩn bị xong. Hỏi Lan thì nàng nói là nãy giờ nàng ở dưới này, cũng chưa thấy mấy người bên đội chiến đấu đi xuống... (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Thảo luận một hồi với thằng Toàn, hắn đề nghị nó thử làm mấy việc: Cố gắng vươn xúc tu ra xa nhất có thể, cố gắng siết mạnh nhất có thể, cố gắng nâng vật nặng nhất có thể, và cuối cùng là cố gắng bắn ra nhiều chất nhờn nhất có thể =]]
Cảm giác có hơi kỳ quái, nhưng hắn cũng không quá để tâm lắm. Khẽ gật đầu, hắn nhìn vào phòng...
Lên tầng 12, từ xa hắn đã phát hiện có 3 người phụ nữ đeo ba lô đứng ở ngoài hành lang. Thấy hắn tới gần, cả 3 người đều cúi đầu không dám cùng hắn đối mặt.
"Đúng rồi, 11 giờ rưỡi rồi đấy! Mọi người tranh thủ xuống dưới nhà ăn trưa rồi nghỉ ngơi cái đã, đợi đến chiều lại tính tiếp!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn về siêu năng lực của Thảo thì hắn cũng không quá rõ ràng, chỉ đưa ra kiến nghị là vào buổi tối khi ở trong nhà, Thảo nên thử ưu hóa nhiều bộ phận nhất có thể, rồi thì thử ưu hóa tối đa từng bộ phận. Với lại nàng cũng phải chuẩn bị nhiều phương án khác nhau, chẳng hạn như khi chạy trốn thì ưu hóa những gì, khi chiến đấu cận chiến, hay là khi dùng s·ú·n·g thì ưu hóa ra sao..v..v... Sau đó, nàng cũng phải luyện tập để làm quen với các tình huống, không thể để đến lúc sự cố phát sinh lại luống cuống tay chân được.
"Có chuyện gì vậy anh?"
Ngoại trừ anh Giang nghe nhiều nên đã có sức miễn dịch nhất định, cả 4 người còn lại đều rơi vào trạng thái hóa đá, cảm giác giống như là có rất nhiều điều muốn chửi bậy nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu...
"Có chuyện gì vậy em?"
"À Yến ơi, em xuống ăn cùng gia đình anh cho vui nhé, để anh gọi thêm thằng Toàn với con Trinh nữa".
Huy ngồi xuống ghế sô pha, thấy anh Giang không nói gì thêm nên chỉ yên lặng chờ đợi.
"..."
"Không cho sờ đầu!". Sau khoảng 3 giây đứng hình, Thảo mới kịp làm ra phản ứng. Nàng tránh sang 1 bên, đưa tay lên che đầu, dùng vẻ mặt siêu hung trừng hắn...
...
"Hi Yến, thế nào rồi em?". Hắn mỉm cười giơ tay chào nàng.
Hắc hắc hắc hắc...(1 tràng cười dài đầy tự mãn)...
Huy vừa ăn vừa kể cho mọi người nghe những khám phá mới về siêu năng lực của mình. Thằng Toàn và Thảo đều nghe rất say sưa.
"Rẹt... rẹt....rẹt...."
"Alô, 1 2 3... alô.
Nhưng bây giờ ngươi cứ nhìn nàng đi! Ăn cứ như heo ấy! Hắn ăn 4 bát đã thấy nhiều rồi, nhưng Thảo ăn đủ 12 bát, ăn đến mức cái bụng nhỏ của nàng nhô cao lên mà vẫn cứ than là mới được có lưng lửng bụng thôi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.