Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Tìm người
...
"Là Yến hả em?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng đề cao cảnh giác, vừa bước đi thật chậm vừa nhỏ giọng gọi:
Máu đã đông gần phân nửa, t·hi t·hể đã bắt đầu chuyển lạnh. Hẳn là đ·ã c·hết được hơn 30 phút rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chuyện đó..." Yến vẫn có chút xoắn xuýt.
Ưa thích gõ theo nhịp điệu như thế này chắc chắc là Huy rồi! Trong lòng rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, Yến soi đèn chậm rãi đi xuống tầng hầm thứ 2.
"Thực lòng mà nói thì anh muốn ném cô ta cho zombie cho xong việc, nhưng tình huống hiện tại không nên làm như thế, cho nên phương án anh chọn là trục xuất!"
"Vẫn không nỡ hả? Em nên nhớ, cô ta sẽ là mầm mống gây tai họa! Căn cứ này cũng không phải là căn cứ của những người sống sót với các yếu tố tự do dân chủ như cô ta mong muốn, mà là căn cứ của cá nhân anh. Anh cũng không muốn sau một chuyến đi ra ngoài, khi trở về lại mơ mơ màng màng bị người ta lật đổ đâu!"
Mặc dù khi đang dọn dẹp, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ ra ban công nhìn xuống xem Huy "công tác" như thế nào, có an toàn hay không. Nhưng khung cảnh nhìn từ trên cao nhìn xuống hoàn toàn không thể so sánh được với những gì đang ở ngay trước mắt nàng...
Lần này trở về nhất định phải nhớ nói với Huy trang bị bộ đàm cho anh em. Lỡ có chuyện gì còn có thể liên lạc với nhau, không đến mức phải chạy đi kiếm như thế này...
Lan quay sang nhìn Thắm. Lúc này đã gần 15 phút trôi qua rồi, khuôn mặt Thắm vặn vẹo, ướt đẫm mồ hôi, gân xanh nổi lên.
Yến rất nhanh quyết định quay trở ra. Sau khi đi 1 vòng kiểm tra phòng gym và các cửa hàng khác ở xung quanh khuôn viên, nàng đi đến kết luận là Huy đã xuống dưới tầng hầm.
"Sợ anh g·iết cô ta à". Huy quay đầu nhìn nàng, nháy nháy mắt.
Rốt cuộc thì khi xuống đến cửa tầng hầm, nàng mới theo ánh đèn pin đang trôi nổi xoay chiếu khắp tứ phía, loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng của Huy.
Qui mô này, phải có đến mấy trăm con zombie!
"À, không, không. Lan với Thảo không sao đâu anh. Thực ra thì..."
Huy đang ở cách nàng khoảng 30 mét, ẩn nấp phía sau 1 chiếc xe hơi, xa xa điều khiển búa đập đầu zombie.
Yến lao nhanh xuống cầu thang, trong lòng chợt có chút tưởng niệm công nghệ hiện đại của thế giới trước đây. Nếu như là 10 ngày trước gặp phải tình huống như thế này, nàng sẽ bấm điện thoại gọi cho hắn, cũng có thể là gọi qua zalo cho đỡ tốn tiền điện thoại. À, mà nàng đâu có biết số điện thoại hay zalo của hắn đâu cơ chứ...
Nàng cẩn thận đi xuống dọc theo con đường dốc dành cho xe vào hầm. Càng đi càng tối, chỉ mới đi được khoảng 20 mét thì phía trước nàng đã tối đen, không thể nhìn thấy thứ gì cả.
Về sau Dung lại tỉ tê với Tĩnh, bảo là Tĩnh nếu như quen Lan thì tìm cách chạy chọt cho ả cùng với Thắm sang đội hậu cần. Tĩnh nói là chỉ mới quen biết sơ sơ thôi, không nhờ vả được. Dung sau đó lại nghĩ ra cách khác, bảo là cứ cho 2 chị em Dung giả ốm bám theo Tĩnh vào đội hậu cần, thể nào Lan cũng sẽ du di cho qua. Tĩnh nể nang ngại đụng chạm nên lại một lần nữa gật đầu.
Mà để tạo ra khung cảnh này chỉ cần duy nhất một người!
Hai viên bi sắt đã rời khỏi túi áo hắn trôi nổi ở trước mặt. Chỉ sau khi xác nhận người đến là Yến, hơn nữa nàng cũng không có động tác gì khả nghi, hắn mới chậm rãi thu hồi chúng vào trong lòng bàn tay!
Cơn sốt ập tới làm cho đầu óc Thắm nóng như thiêu như đốt, mạch máu trong đầu co thắt dữ dội như thể sẽ vỡ tung bất cứ lúc nào. Cơn đau đầu càng lúc càng điên cuồng. Nếu như vài phút trước chỉ là đau âm ỉ thì bây giờ nàng cảm thấy như muốn phát điên lên!
"Giờ thì sao hả chị?". Lan mỉm cười hỏi Dung.
"Ừ". Yến gật đầu, cũng không né tránh.
Yến dừng lại, trong lòng nàng có chút do dự muốn thoái lui, nhưng sau khi cân nhắc, nàng cắn răng hạ quyết tâm, lấy điện thoại ra bật đèn led lên chiếu về phía trước.
...
"À ừ, được rồi!". Yến gật đầu, quay người chạy đi.
Chương 41: Tìm người
"Chị thấy sao hả chị Thắm? Chi Dung là người hại chị trở thành như thế này đấy. Nếu chị ta không xúi giục chị mở cánh cửa đó ra thì chị đâu có bị zombie cắn như thế này đâu! Sắp c·hết đên nơi rồi mà chị vẫn muốn bao che cho chị ta sao?"
Nghe Tĩnh nói xong, Lan không nhịn được nở nụ cười nhạt, phất tay ra hiệu cho Thảo thả Tĩnh ra:
Lúc này nàng mới chợt ý thức được siêu năng lực gia, không, là Huy, Huy mạnh đến mức nào!
"Nhưng-"
Hắn ngắt lời nàng:
"Đ-Đúng! Đúng rồi! Là con Dung, là con Dung! Nó xúi giục tôi!". Rốt cuộc Thắm cũng b·ị đ·au đớn và phẫn nộ nuốt hết lý trí, nàng dù có c·hết cũng muốn lôi Dung chôn cùng.
Nàng đi làm nhiệm vụ cũng đã không ít lần dùng bộ đàm, nhưng tần số được cài sẵn cố định, mà cũng chẳng thấy cái tai nghe đâu cả, làm nàng quên khuấy mất là bộ đàm cũng có tai nghe.
...
"Sao em lại chạy xuống dưới này? Có chuyện gì phát sinh phải không? Lan với Thảo có sao không?". Huy gấp gáp hỏi Yến, đến câu cuối cùng, hắn đã không giấu nổi vẻ lo lắng.
"Lan nói vậy thiệt hả em?". Trong suốt câu chuyện Yến kể, hắn không quá để ý đến những gì Dung nói, nhưng lại tỏ ra đặc biệt quan tâm đến những lời nói của Lan.
"Nói dối! Cô ta nói dối! Cô ta muốn bợ đít cô nên bịa chuyện ngậm máu phun người!". Dung vẫn rất già mồm.
Đúng rồi, cái ý nghĩ gọi điện thoại ban nãy làm nàng sực nhớ đến máy bộ đàm. Lần trước khi cùng Huy loot s·ú·n·g ở đồn công an, nàng cũng thấy có 2, 3 cái bộ đàm. Nhưng hồi đó nàng chỉ nghĩ là điện mất rồi, lấy bộ đàm mà không sạc được thì cũng vô dụng. Với lại khi nhớ đến tiếng rè rè và âm thanh khá lớn khi nói chuyện qua bộ đàm, nàng theo bản năng tự động bỏ qua nó. Thử nghĩ xem, đang lén lút đi loot đồ, lỡ may có ai đó gọi đến thì tiêu đời...
Nghiêng đầu lắng nghe thật kỹ, nàng xác định âm thanh đó hẳn là xuất phát từ tầng hầm bên dưới.
Lúc đầu nàng định gọi thêm 2, 3 người nữa đi cùng, nhưng do dự 1 chút nàng lại quyết định chỉ đi 1 mình.
"Ok, mau trở về thôi". (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù nói là sẽ lưu lại cho cô ta một con đường sống, nhưng trên cái thế giới này đâu có ai biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì đâu, có đúng không nè? Hắc hắc hắc...
Mùi h·ôi t·hối của tử thi và mùi máu tươi xộc thẳng vào mũi khiến nàng nhíu mày, đưa tay lên bịt mũi lại.
Không đợi Dung trả lời, Lan quay sang Yến:
Hóa ra là như thế này: Dung là người quen của Tĩnh. Sau khi Lan yêu cầu mọi người chuyển lên tầng 11 ở thì Dung dẫn theo em họ là Thắm chạy lên trên này tìm Tĩnh, đề nghị ở chung nhà với 2 mẹ con. Tĩnh nghe cũng thấy xuôi tai, lại là người quen nữa, thế là gật đầu đồng ý.
"Anh Quang, anh lấy dây trói thật chặt Thắm lại rồi mang đi c·ách l·y dùm em!"
"Vâng vâng, cô ấy nói anh là quan trọng nhất quả đất rồi đấy ạ!". Yến có chút bĩu môi, không hiểu sao ở trong lòng nàng lại dâng lên cảm giác không vui.
Dùng lại 1 chút, hắn lại nói tiếp:
Chỉ tiếc là nàng không có siêu năng lực, biết bao nhiêu điều muốn làm đều không thể thực hiện được.
Huy cũng không muốn cùng Yến vị này thánh mẫu đại nhân tranh luận về đạo đức hay pháp luật. Hắn cũng không có rỗi hơi rãnh việc đến như vậy! Lần này, hắn chọn phương án trung dung là do phải cân nhắc đến cảm nhận của Yến và những người khác. Dù sao thì ở mặt ngoài cũng không thể tỏ ra tàn ác được, phải hợp tình hợp lý lưu lại cho người ta một con đường sống, như thế mới có thể ổn định được nhân tâm.
Yến lắc lắc đầu xua tan đi chút ảm đạm vừa mới nảy sinh trong lòng. Dùng hai tay nâng cao xà beng, nàng cẩn thận bước vào bên trong siêu thị.
"D-Dạ!"
"Hắc hắc hắc..."
Xem ra từ nay về sau nhân loại nhất định phải dựa vào siêu năng lực gia nếu muốn tiếp tục dãy dụa cầu sinh ở cái thế giới tàn khốc này!
Cố gắng đi từng bước một xuống đến tầng hầm đầu tiên mà vẫn không thấy bóng dáng Huy đâu cả. Yến cũng không dám đi vào trong bãi xe kiểm tra. Đang đứng phân vân định quay trở lên tìm thêm người thì Yến chợt nghe có tiếng lạch cạch nho nhỏ nhưng rất đều đặn ở đâu đó vọng tới.
Khung cảnh ở trước mặt nàng trông giống như là đang ở trong phim kinh dị ấy! Xác c·hết chồng chất lên nhau thành từng đống lớn, máu chảy ra tuy không quá nhiều, những thỉnh thoảng cũng có những những chỗ đọng lại thành vũng.
Yến cũng bị phản ứng của hắn dọa cho giật nảy mình:
Nhíu chặt lông mày, Huy tăng nhanh tốc độ, đập c·hết nốt 4 con zombie còn lại:
Nhìn thấy khắp nơi đều là xác zombie, Yến thoáng thở ra 1 hơi. Nàng quan sát 1 vòng rồi mới ngồi xuống kiểm tra xác con zombie ở dưới chân mình.
"Chị Yến ơi, chị chạy xuống dưới tìm anh Huy lên đây giúp em được không ạ? Chuyện này hệ trọng, em muốn anh ấy quyết định!"
"Ok em". Quang gật đầu, ra hiệu nhóm của mình đi theo.
...
"Đúng rồi, chuyện của chị Dung anh định xử lý thế nào?". Yến rốt cuộc cũng nhớ ra chính sự.
"Chị còn có gì để nói nữa không?"
Khoan khoan, mình lại nghĩ linh tinh cái gì thế này? Yến hơi mím môi, đưa tay vuốt tóc ra sau tai.
Khi khoảng cách giữa 2 người còn khoảng gần 15 mét, Huy đột nhiên quay người lại, điều khiển đèn pin chiếu về phía nàng:
"Anh Tùng ơi, anh lên tầng 11 gọi đội hậu cần xuống đây luôn, à quên, chỉ gọi những người từ 16 tuổi trở lên thôi. Tôi muốn mọi người đều được biết về chuyện xảy ra lần này".
Nhưng giờ qua bên này mới thấy có điện mặt trời, mọi người đều sạc được điện thoại. Khi nhớ lại chuyện cái bộ đàm nàng mới sực nhớ ra là bộ đàm cũng có rất nhiều loại có tai nghe, đeo vào sẽ không phải lo phát ra tiếng ồn.
"Ch-Chuyện đó..." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hơn nữa, lần trục xuất này anh muốn em đi cùng. Làm như thế cũng sẽ giúp em yên tâm là anh sẽ không nhân cơ hội g·iết cô ta, đúng không?"
Nàng có chút lo lắng Huy sẽ xử lý chuyện này quá mạnh tay, kiểu như là tuyên án tử hình Dung, hay là ném Dung cho zombie ăn. Trong lòng nàng không cho rằng tội của Dung là đáng c·hết. Nàng muốn tranh thủ nói chuyện riêng với Huy trước, hỏi xem ý tứ của hắn như thế nào, lỡ có gì nàng còn có thể khuyên hắn cân nhắc lại.
"Anh Huy ơi!"
Ở dưới này không chỉ có zombie đi lang thang ở bên ngoài mà còn có zombie bị nhốt ở trong xe. Thậm chí là có mấy con còn đang thắt dây an toàn, dù có gây tiếng động váng trời cũng không thể bò ra được. Hắn phải dùng niệm lực liếc sơ qua từng chiếc xe một, rất là mất công!
Rốt cuộc thì cũng kìm chế không nổi cảm giác thành tựu, Huy nở nụ cười "tà ác":
Nhìn cái bản mặt cười như muốn ăn đòn của Huy, Yến đột nhiên muốn đánh hắn! Ngay bây giờ, ngay tại đây, đè hắn ra đánh!
Yến chạy đến bên cạnh Huy. Hai người dựa lưng vào nhau tiếp tục tiến lên, vừa g·iết zombie, Yến vừa kể cho Huy nghe chuyện vừa xảy ra.
Suy nghĩ 1 chút, Lan lại quay sang Tùng:
Khi còn ở chung cư nhà mình, Yến đã từng thử qua và xác nhận là lúc trời tối zombie sẽ hướng về nơi có ánh đèn. Lần này nàng vừa đi thật chậm, vừa bật đèn, lại vừa nhỏ giọng gọi là có tính toán muốn sớm đánh động những con zombie ở gần. Chỉ cần có chút động tĩnh là nàng sẽ quay đầu chạy thẳng ra ngoài! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tĩnh ấp a ấp úng một hồi mới có thể kể lại mọi chuyện một cách rành mạch...
Tiếp đó, Lan tới tận nhà yêu cầu cả 3 người đi tham gia vào nhóm chiến đấu, thấy Lan làm căng quá nên 2 người kia mới chịu nhượng bộ. Khi đi vào trong thay quần áo, Tĩnh có nghe lỏm được Dung lên kế hoạch không tuân theo hướng dẫn, tự ý chọc zombie rồi giả vờ sợ hãi để ép Lan phải nhận cả 2 người vào đội hâu cần.
Chỉ nhìn đám zombie tụ tập dưới sân thôi cũng đủ làm cho nàng tê dại cả da đầu. Nếu giao cho nàng... thậm chí là giao cho tất cả những người bình thường đang sống ở đây, thì nàng cũng không biết phải bắt đầu từ đâu, hay là phải c·hết bao nhiêu người. Nhưng nếu là Huy thì chỉ cần khoảng 1 tiếng là xử lý xong tất cả...
Yến cũng không dám ở đằng xa hô to gọi nhỏ. Suy nghĩ 1 chút, nàng tắt đèn led đi, chỉ bật sáng màn hình điện thoại hướng xuống đất, rồi cẩn thận nép mình sau dãy xe hơi, chạy dần đến chỗ hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.