Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Phán quyết
Bầu không khí ngay lập tức chuyển từ nặng nề kìm nén sang hiếu kỳ bát quái.
A a a a a! Nàng muốn đào một cái lỗ chui xuống!
Thực ra thì ả chỉ nói thật có 1 nửa. Ả sợ sức mạnh của Huy nên chỉ dám cầu yên ổn, cũng không dám làm xằng làm bậy. Nhưng giả như có một ngày ả có được sức mạnh hay là có phe cánh đủ mạnh thì lúc đó sẽ khác!
"Thưa mọi người, nhân dịp hôm nay cô Dung nhắc tới dân chủ, tôi cũng có đôi lời muốn được nói rõ với mọi người!
Cho nên, nếu như có bất cứ ai cảm thấy không thể chấp nhận được thể loại căn cứ mà tôi đang xây dựng, xin cứ tự nhiên rời đi. Tôi sẽ cũng cấp cho mỗi người khẩu phần thức ăn và nước uống đủ dùng trong 10 ngày!"
"Sao mày d----"
"À, đúng rồi, nếu như sau này có tình huống nào đó mà mọi người cảm thấy quyết định của tôi là sai lầm, nhưng lại không thể thuyết phục được tôi thì có thể thử tìm Lan hoặc Yến. Cả 2 cô ấy đều là những người phụ nữ rất quan trọng đối với tôi, tôi nhất định là sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng những gì các nàng ấy nói đấy, a ha ha ha ha...". Hắn đưa tay lên gãi gãi đầu, giả vờ như đang bối rối!
Dung bị khóa chặt người không thể cử động được, lúng túng trả lời:
Đợi mười giây hắn mới buông lỏng miệng cô ta ra:
Thứ 2 là n·gộ s·át đồng đội. Cái c·hết của Thắm tuy không phải là do Dung cố ý gây ra, nhưng lại là hệ quả từ những hành động của cô ta! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Được rồi đó, Yến ơi, mình đi thôi!"
Đợi khoảng 10 giây thấy vẫn không có ai nói gì, hắn mới tiếp lời:
Dừng 1 chút hắn mới tiếp lời: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mọi người thấy đấy, cô ta muốn chia rẽ nhóm chúng ta, xuyên tạc bịa đặt nói xấu tôi vì lợi ích của riêng mình! Nếu như không có chuyện bất ngờ xảy ra ngày hôm nay, cô ta chắc chắn sẽ tiếp tục ẩn nhẫn, từng bước một chiếm quyền. Cho đến khi nắm chắc mọi thứ trong tay thì cô ta sẽ ra tay hãm hại tôi để chiếm đoạt căn cứ này!"
Lúc này hắn mới cúi đầu hỏi đương sự:
Dung bị hắn chụp mũ hắt nước bẩn, vội vàng phân bua:
Sau khi cân nhắc 1 chút, cảm thấy bản thân đã xử lý tương đối tốt trò khổ nhục kế của Dung, Huy quay về hướng đông người nhất, dõng dạc nói:
Mọi người hơi ồ lên 1 tiếng, quay đầu nhìn nhau nhỏ giọng bàn tán... (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 42: Phán quyết
"Chuyện... chuyện đó...". Dung bối rối không biết nên trả lời thế nào. Đáng ra lúc này Huy nên cân nhắc trừng phạt ả như thế nào mới đúng, tại sao lại lôi chuyện này ra làm gì chứ?
"Tôi-Tôi đồng ý!". Dung cắn răng, do dự 1 chút mới trả lời.
Lan đưa mắt nhìn lại hắn, hai gò má nàng đã dâng lên 2 đóa hồng hà, tuy nhiên bờ môi quyến rũ lại có chút không vui, hơi hơi vểnh lên...
"Kh-Không... Không muốn nữa ạ!".
"Anh Huy ơi, cho em xin lỗi! Em sai rồi! Em bị nỗi sợ che mờ mắt, chỉ biết nghĩ đến lợi ích của mình, làm hại Thắm bị zombie cắn, cũng làm phiền anh và mọi người!
Dung đang ngồi bệt ở giữa phòng khách, tóc tai bù xù nước mắt nước mũi tùm lum, trông vô cùng thê thảm. Nếu ai không biết chuyện mà nhìn thấy cảnh này, 99% sẽ cho rằng những người ở đây đang h·iếp đáp Dung, còn 1% còn lại hẳn là có khẩu vị khá đặc biệt, tưởng tượng ra được nhiều điều hơn nữa =]]
"D-Dạ...À, Ừ, vâng ạ!"
Em hứa sẽ sữa chữa. Từ giờ em sẽ tham gia đội chiến đấu, việc khó việc nguy hiểm em cũng sẽ không dám chối từ, chỉ mong anh tha thứ cho em!"
Tục ngữ có câu: "Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại". Dung dùng khổ nhục kế là muốn dồn Huy vào thế khó, bị kìm kẹp bởi xiềng xích nhân nghĩa, lại bị ràng buộc bởi ánh mắt người đời, không thể xử nặng tay với ả được.
Vừa thấy Huy bước vào cửa, Dung ngay lập tức quì mọp xuống đất, vừa khóc vừa vái:
Huy lạnh giọng:
Hắn quay sáng anh Quang, Tùng:
Thở dài 1 hơi, Huy nhíu mày, dùng niệm lực dựng thẳng người ả thẳng dậy:
"Anh Quang, anh Tùng, không cần chuẩn bị gì nhiều đâu, chúng ta chỉ đi khoảng 45 phút rồi về!"
Mà ngẫm lại thì Dung không chỉ mặt dày mà còn rất thông minh, ả biết đại thế đã mất, càng ngoan cố thì càng bị xử nặng tay. Thế là ả ngay lập tức lật mặt 180 độ, vừa khóc lóc vừa dập đầu cầu xin tha thứ.
Vừa khóc lóc thê thảm vừa dập đầu xin lỗi thì hắn làm sao xử lý được? Tính đổi vai cho hắn đi làm ác nhân à?
Còn nam nhân nhìn về phía hắn mang theo sùng bái hoặc ghen tị! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Em... Em..."
"Về sự an toàn của cô ta thì xin mọi người cứ yên tâm. Lần này tôi sẽ đi cùng với Yến, anh Quang và anh Tùng. Chúng tôi cam đoan sẽ đưa cô ta đến một nơi đủ an toàn ở không quá xa nơi này!"
Cái người kia thật là mặt dày vô sỉ, loại lời nói đáng xấu hổ như thế mà hắn cũng có thể ở trước mặt bao nhiêu người nói ra được!
"Thế tại sao trước đó cô lại hô hào muốn mọi người bỏ phiếu bầu ra ban quản trị?Cô đang có âm mưu gì vậy?". Huy nói rất chậm, từng câu từng chữ một.
Khi đi lên trên này, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để cùng ả đối mặt, thậm chí là chuẩn bị tâm lý để bình tâm tĩnh khí nghe ả chửi, vậy mà sao lại trở thành như thế này chứ?
Nữ nhân nhìn về phía hắn và hai nữ nhân vật chính, ánh mắt đều bốc lên bát quái chi hỏa!
À quên! Cô em vợ khinh bỉ hay oán khí không tính nha! Hắn cũng rất muốn đưa nàng vào nhưng lại không dám, sợ Lan cho hắn 1 phát tuyệt tử tuyệt tôn.
Thứ nhất là lừa dối cấp trên, lười biếng không chịu thực hiện chức trách. Chị ta đã lừa dối người quản lý của mình với mục đích từ chối chiến đấu, muốn tìm 1 công việc an toàn và thoải mái hơn.
Khi Huy và Yến bước vào căn hộ trên tầng 7, không khí trong phòng khá nặng nề.
"Suy nghĩ cho thật kỹ đi cô Dung! Trục xuất cô đã là thỏa hiệp lớn nhất tôi có thể chấp nhận rồi! Nếu như cô dám mở miệng xúc phạm tôi, người lãnh đạo của nơi này, cô biết kết cục của cô sẽ như thế nào rồi đấy!". Huy lạnh như băng nói với Dung, trong mắt đã không còn che dấu sát ý.
"À đúng rồi, ba lô của cô là cái nào vậy?". Hắn lúc này mới sực nhớ ra là phải chuẩn bị lương thực nước uống trong 10 ngày cho Dung.
"Cô không còn muốn tự do dân chủ nữa sao?"
Hắn đưa tay lên cao ra hiệu cho mọi người giữ yên lặng:
"Đi thôi Yến ơi, trời gần tối mất rồi!". Hắn đưa tay đẩy Dung ra cửa, tay còn lại vẫy Yến... (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Hắn dừng lại, đưa mắt quan sát một vòng.
Dùng niệm lực khóa cứng miệng Dung lại, hắn mới nói tiếp:
Huy cũng có chút ngẩn cả người, đ·ị·t con mẹ nó chứ nhân vật phản diện khí phách chạy đâu mất rồi? Lúc này không phải là lúc nên chỉ thẳng vào mũi hắn chửi độc tài s·át n·hân, rồi kêu gọi bà con cùng nhau đứng lên lật đổ hắn sao? Hay ít ra thì cũng phải lôi tổ tông 8 đời nhà hắn với nhà Lan ra hỏi thăm một lượt chứ?
"Cho nên, tôi quyết định trục xuất cô ta!"
Miệng Dung lại tiếp tục bị khóa cứng. Huy đưa tay bóp chặt cằm Dung nâng lên cao, đồng thời cúi đầu xuống nhìn vào mắt ả:
Thấy mọi người vẫn không nói gì, bầu không khí rất là không thoải mái, Huy đảo ánh mắt "gian xảo" lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của Yến và Lan. Cắn chặt răng, hắn quyết định dùng đến tuyệt kỹ mặt dày thần công, hi sinh vì đại nghĩa:
Còn Yến thì chỉ trong khoảnh khắc đã hoàn toàn đỏ bừng như con tôm luộc. Nàng cúi thấp đầu, không biết phải trốn vào đâu.
"Ok, tôi hỏi lại một lần nữa! Cô thấy sao với quyết định trục xuất này?"
"Còn về chuyện độc tài, chuyên quyền, hay sa đà làm bậy như Dung đề cập thì xin mọi người yên tâm! Tôi biết rõ mình còn rất trẻ, còn thiếu kinh nghiệm và kỹ năng sống, cho nên tôi luôn luôn mong muốn nhận được những ý kiến đóng góp và lời khuyên của mọi người. Sáng hôm qua và sáng nay tôi đã tổ chức 2 buổi họp, bác Minh, chị Tĩnh, Yến, anh Quang, anh Lộc có tham dự hẳn là cũng đã có cái nhìn trực quan rồi đấy. Bất cứ quyết định gì có liên quan đến định hướng hay tương lai của căn cứ, tôi đều muốn lấy ý kiến của mọi người trước khi đưa ra quyết định cuối cùng".
Thực ra thì khi tôi thành lập căn cứ này, ý định của tôi là xây dựng một căn cứ của riêng mình, dưới danh nghĩa của chính mình, chứ không phải là loại căn cứ dân chủ bình đẳng mà ở đó mọi người có thể dùng lá phiếu để bầu ra ban lãnh đạo mà mình mong muốn!
Yến bị mặt dày đại pháp của hắn đánh cho không còn biết đông tây nam bắc, cũng không có tâm trạng đi để ý đến Dung sống hay c·hết nữa. Mãi đến khi hắn gọi nàng mới sực tỉnh...
Thấy bầu không khí đã tốt hơn, hắn đằng hắng giọng, đổi chủ đề:
"Tôi biết trong các bạn cũng có người nghĩ rằng h·ình p·hạt như thế là nặng, nhưng xin mọi người hiểu cho, với vai trò là người lãnh đạo, tôi tuyệt đối không thể cho phép 1 thành phần gây bất ổn như cô ta tồn tại ở căn cứ này. Đồng thời, tôi cũng muốn tạo ra 1 tiền lệ để cho những người khác có thể nhìn vào làm gương! Tôi tuyệt đối không muốn phát sinh chuyện tương tự một lần nào nữa!"
"Cô Dung thấy sao?"
"Yến ơi!". Thấy Yến giống như là vẫn còn đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, hắn gọi to hơn.
"Em không có ý đó! Đúng là lúc nãy em có nói xấu anh với chị Lan, nhưng là do con Thắm nó ép em. Em, em không có ý định chiếm quyền của ai hết, chỉ cần có thể yên ổn an toàn sống ở trong khu căn cứ là em đã vui rồi. Là thật! Em nói thật đó!"
"Phong ấn" bằng niệm lực vừa mới buông lỏng, Dung liều mạng gầm lên:
Tuyệt đối không có ai dùng ánh mắt ghê tởm hay là khinh bỉ nhìn hắn đâu nhé! Mà nếu có cũng không sao hết! Mặt hắn đã đủ dày!
Hoàn toàn tĩnh lặng!
Hơn nữa, cô ta còn mặt dày xưng em rồi gọi hắn là anh nữa chứ. Đậu xanh ra má, làm nổi hết cả da gà! Cô không soi gương tự xem lại chính mình được sao?
"Về chuyện của chị Dung. Như mọi người đã thấy rồi đấy, chị ta phạm vào các tội như sau:
"Trả lời tôi!". Huy quát lớn.
Thứ 3, và nghiêm trọng nhất, là xuyên tạc nói xấu lãnh đạo, âm mưu chia rẽ sự đoàn kết của khu căn cứ!"
(Liếc mắt nhìn trộm.jpeg)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.