Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Suýt nữa lật thuyền trong mương
Bây giờ hắn đang khụyu gối, cũng không biết là đi đường có ổn không nên biện pháp tốt nhất là lăn!
Con zombie không thể tiến lên được, sau 1 chút giãy giụa nó mất kiên nhẫn gào lên:
Nàng đã không thể cứu được nữa rồi! Nếu như là lúc bình thường thì hắn còn có thể tiện tay dùng niệm lực cho nàng 1 búa giải thoát. Nhưng lúc này đầu óc vẫn còn đang choáng váng, hắn cũng không chắc niệm lực của mình đang khôi phục ở mức độ nào, lỡ may giải thoát không xong còn báo hại thì khổ.
...
Phải rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng zombie đang đập phá trong các căn nhà, tiếng chúng đang gầm gừ đi ở ngoài đường, tiếng chân chúng đang chen chúc lại ở phía bên kia bức tường..v..v... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Dạ!"
Cũng không thể trách hắn được. Hắn không có kỹ năng bắn s·ú·n·g, mà lại còn đang váng đầu nữa chứ!
Huy đứng dậy, có hơi lảo đảo 1 chút. Yến đưa tay ra định đỡ nhưng hắn lắc đầu ra hiệu là không cần. Hắn vịn tường đi vào bên trong, Yến theo sát ở phía sau.
"Hai anh vào nhà kiểm tra xem có còn zombie hay không. Nếu như có cửa trước hoặc cửa sổ thì phải nhanh chóng đóng lại. Chúng ta sẽ vào cố thủ ở trong này!"
Đúng là nhân sĩ chuyên nghiệp có khác! Chỉ 2 phát đ·ạ·n, con zombie rốt cuộc cũng đổ gục xuống.
Dùng hết sức bình sinh nàng mới chen được ra bên ngoài, vừa đúng lúc thấy Huy lăn vào trong.
"Grécccccccccc!"
Hắn không cam tâm! Hắn phải sống sót trở về! Hắn đã một lần nữa có được một gia đình! Hắn lại một lần nữa có được những người mà hắn yêu thương!
Chương 55: Suýt nữa lật thuyền trong mương
Nàng... nàng đến kịp lúc, phải vậy không?
"Khốn kiếp! Tránh ra!"
"Em cũng không biết nữa, hình như là có zombie ở trong nhà nhảy ra..."
"Grécccccccccc".
Bắn trượt mà vẫn còn trúng vào đầu con zombie ở bên cạnh thì thật đúng là tổ tiên phù hộ!
...
Phải chi lúc nãy hắn không bảo nàng đi vào trong đó.
"Trong đó xảy ra chuyện gì vậy em?"
Suýt quên, còn phải mở chốt an toàn nữa!
Người mẹ không biết lấy đâu ra khí lực, sau khi bị vài người chen lấn dẫm đạp qua, nàng vẫn cứ ôm con lao được vào trong nhà.
Thở hắt ra một hơi, nàng lúc này mới phát giác ra xung quanh đang càng ngày càng trở nên huyên náo.
Hắn chợt nhớ ra 1 chuyện: Hắn có s·ú·n·g!
Huy lại cố gắng chải lại vuốt niệm lực hỗn loạn, níu kéo trì hoãn đám zombie được chút nào hay chút ấy, rồi vội vàng đưa tay xuống mở bao đựng s·ú·n·g, luống cuống rút s·ú·n·g ra!
Bi thảm nhất là người phụ nữ bị cắn nằm ở dưới đất vẫn còn chưa có c·h·ế·t. Nàng dù là bị dẫm đạp không ít lần nhưng vẫn cứ treo một hơi. Khi Huy và Yến bước qua, nàng dùng ánh mắt cầu xin xen lẫn tuyệt vọng nhìn hắn, cố gắng đưa tay lên, trong miệng ọc ọc như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ phun ra vài đợt bong bóng khí đầy máu tươi.
Trong lòng hắn chợt dâng lên cảm giác hoảng sợ...
Nàng vừa đẩy vừa đánh, cố gắng vượt qua đám người đang cản trở nàng.
Huy cắn răng:
Thấy hai người đã xử lý xong mấy con zombie ở trong này, Huy ra lệnh:
Cả đám người bị dồn lại trong hẻm rốt cuộc cũng làm ra phản ứng, hoảng hốt chen lấn nhau tìm mọi cách để chen vào bên trong cánh cửa.
...
Nghe thấy ở bên ngoài vang lên tiếng s·ú·n·g nổ, trong lòng Yến lại càng thêm lo lắng. Nhìn thấy có mấy người đang chen vào cản đường khiến nàng khó có thể đi qua, nàng tức giận quát lớn:
Huy lúc này cũng đã nhịn qua được cơn choáng váng, vội vàng hỏi:
Tại sao nãy giờ hắn lại quên chứ? Đánh không lại thì phải chạy!
"Đoàng! Đoàng! Đoàng!".
Tiếng s·ú·n·g chát chúa vang lên! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này hắn cần nhất là 1 chút thời gian để nghỉ ngơi. Nếu như có 1 nơi đủ chắc chắn, lại cho hắn thoải mái dùng niệm lực thả đồ vật bay ra ngoài đập quái, thì cho dù có vài trăm con zombie, hắn cũng có thể tiêu hao sạch sẽ.
Vừa lăn, hắn vừa cố gắng dùng niệm lực đẩy những con zombie ở gần nhất ra phía sau. Dù cho đầu óc đang rất hỗn loạn, niệm lực cũng mất kiểm soát trở nên mềm yếu vô lực, nhưng được chút nào hay chút ấy!
Nàng hẳn là cũng không muốn c·h·ế·t... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đoàng!"
"Tránh đường!"
...
7 phát đ·ạ·n nữa vang lên, Yến rất nhanh bắn hết toàn bộ băng đ·ạ·n. Bốn con zombie còn lại cũng lần lượt ngã quỵ.
Con zombie... ở bên cạnh ngã xuống!
Hóa ra là sau khi xảy ra chuyện, đám người còn lại ở phía bên kia cánh cửa chạy ngược về phía sau. Hai người phải đợi mọi người lui hết ra ngoài mới có thể vào trong tiêu diệt zombie.
Đúng rồi! Yến! Liệu Yến có quay lại cứu hắn kịp không?
"Vâng!". Hai người đáp lời, cầm vũ khí lao vào trong nhà.
Có cách gì không? Còn có biện pháp gì nữa không? Dù đang choáng váng nhưng hắn vẫn cố ép mình phải suy nghĩ tìm đường sống.
"Những người khác cũng vào nhà nhanh lên, zombie sắp đến rồi đó!"
Lũ zombie lại nhào tới, khoảng cách đến con gần nhất chỉ còn lại gần 3 mét.
Hắn lúc này mới thở phào 1 tiếng, hạ ba lô xuống, lấy chai nước lavie lúc này vẫn còn khá lạnh ra trút lên đầu...
Bên ngoài.
Huy và Yến vào sau cùng. Thời điểm 2 người bước vào trong nhà thì mấy con zombie đã xuất hiện ở đầu hẻm.
Yến gật đầu:
Huy phất tay:
Cánh cửa này là loại cửa sắt, khá chắc chắn. Lần này cũng phải thật lòng cảm tạ thành phố X nổi tiếng nhiều trộm cắp, chủ nhà không chỉ lắp then cửa mà còn hàn thêm một cái lỗ để móc ổ khóa trong. Hắn vừa cài then xong, đưa mắt nhìn sang đã thấy có một cái ổ khóa treo ở trên tường, liền thuận tay móc vào.
Ở phía bên kia.
Chả lẽ phải c·h·ế·t ở chỗ này?
"Đoàng! Đoàng!"
Người ở phía sau hắn lại là 1 nữ nhân. Nàng sợ c·h·ế·t khiếp, mặt mũi tái mét không còn 1 giọt máu, càng lúc càng lùi sâu hơn vào phía trong hẻm.
...
"Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!"
Nếu như ở phía sau hắn là 1 người có năng lực và có dũng khí chiến đấu thì tốt biết mấy. Hắn chỉ cần có người giúp hắn kéo dài thời gian là được rồi!
Có tất cả là 3 con zombie, chia nhau cắn 2 người phụ nữ đi ở giữa đội hình. Một người trong đó tình cờ lại là bà mẹ trẻ lúc nãy.
Hắn vụng về đưa ngón tay lên gạt chốt, hướng mũi s·ú·n·g vào đầu con zombie biến dị:
Nàng liều c·h·ế·t bảo vệ con, dùng hai tay ôm chặt lấy con bé vào trong lòng rồi quì gối xuống dưới nền đường, đầu ép sát đất. Chỉ có 1 con zombie nhào đến cắn nàng, tuy là đa phần cắn vào lớp vải dày ở vai hay mông, nhưng cũng có vài nhát cắn vào đầu ở ngay phía sau gáy, kéo đi mấy mảng da đầu, máu chảy ra thấm ướt cả tóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những tiếng s·ú·n·g nổ chát chúa ở ngay trước mặt dường như đã đánh thức dòng tư duy trì trệ của Huy. Vừa bắn xong vài phát đ·ạ·n, hắn ngã người lăn về phía sau.
"Vào trong đó đi em! Chúng ta phải tìm 1 nơi để cố thủ!".
Không dừng lại, hắn lại đưa s·ú·n·g lên tiếp tục nhắm vào con zombie biến dị. Lần này là bắn vào người:
Con zombie có vẻ như cuối cùng cũng đã dính đ·ạ·n. Nó gào lên phẫn nộ:
Nhưng đáp lại nàng chỉ là 1 tiếng đóng cửa lạnh lùng!
Lúc này, bên trong chợt có chút nhốn nháo, cánh cửa bị đẩy ra ép sát vào tường. Anh Tùng và anh Vũ xuất hiện.
Giờ phút này họ đã không còn quan tâm dưới chân mình rốt cuộc là zombie hay là người sống. Họ sẵn sàng dẫm đạp lên hết thảy, chỉ để có thể nhanh hơn người khác một bước vào được trong nhà.
Yến cũng không kịp suy nghĩ gì nhiều, nàng đưa tay xuống rút khẩu K59, gạt chốt an toàn rồi nhắm thẳng vào đầu con zombie biến dị:
Sóng âm xung kích ở khoảng cách gần làm hắn choáng váng, niệm lực vừa mới ổn đinh lại được một chút đã nhanh chóng sụp đổ.
Đám zombie khi bận ăn thì thực sự rất chăm chú, không để tâm nhiều đến những chuyện khác. Anh Tùng chỉ cần vung búa lên, 1 búa là 1 cái đầu.
Hắn cũng đã có cân nhắc. Nếu trong nhà còn có zombie thì nãy giờ đã nhào ra rồi, cho nên 99% là không có hoặc là bị mắc kẹt không ra được. Nếu cả nhóm nhanh chóng vào nhà, đóng hết cửa nẻo rồi cố thủ ở bên trong, miễn là không gây ra tiếng động thì đợi mọi thứ lắng xuống hẳn là sẽ ổn thôi. Chưa kể, đợi hắn nghỉ ngơi một vài phút khôi phục sức chiến đấu, hắn sẽ xử lý đám zombie để mở đường thoát thân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.